. Nó quyết định tránh mặt anh một thời gian. Sắp đến kì thi, nó không muốn duy nghĩ quá nhiều. Vả lại cứ nhắc đến là nó lại rối lên. Và có lẽ anh cũng biết nên không cố gắng gặp nó nữa.
Mùa đông đến. Và trôi đi rất nhanh
Nó bước vào kỳ thi học kì, với sức học của nó thì chẳng có gì phải lo lắng cả. Chỉ tội cho mấy đứa bạn, nhất là cô. Suốt ngày ôm nó than trời than đất, cũng đúng đề cũng khó thật.
- Ân ơi làm sao đây! Tui xuống học sinh trung bình mất. Hu hu.
Cô nước mắt lưng tròng ôm lấy tay nó than thở tiếp
- Thôi thôi còn kì hai nữa. Đừng lo tui sang nhà chơi rồi cứu bà nha.
Nó cười xoa xoa đầu con bạn. Kể cũng thương thể nào về cô cũng bị mẹ mắng cho xem, nó mà sang chơi chắc mẹ cô sẽ bớt la rầy hơn.