Edit + Beta: Nhiên Nhi, Ngôn Ngôn, Hua

Lạc Ấn vừa làm nghiên cứu vừa kiên nhẫn chờ Hoàng Điểm Điểm nghĩ thấu, trong lúc chờ đợi, sinh nhật của anh đã đến.

Mặc dù so với đám đàn ông tụ tập trên miền núi xa xôi, tướng tá của Lạc Ấn cũng coi như là tốt hơn nhiều. Một tiểu ca đẹp trai như thế cho đến nay vẫn còn độc thân, thật sự là phung phí của trời, không chịu nổi mà. Nhân cơ hội tổ chức sinh nhật cho anh, bạn học tốt bụng lo tìm cách giới thiệu bạn gái cho anh. Ồn ào nói nam thần chất lượng cao như vậy, sao có thể độc thân giống bọn tôi. Bạn học vừa nhiệt tình vừa liều mạng, đào sâu ba thước, thật sự tìm được một cô nàng trong viện nghiên cứu tới, Lạc Ấn cho là từ chối luôn thì không ổn lắm, nên không ngừng nháy mắt với Hiểu Đông. Hiểu Đông đang vùi đầu ăn, không thèm để ý đến anh, uổng công Lạc Ấn nháy mắt nhiều đến suýt hỏng luôn.

Bữa tiệc kết thúc, Lạc Ấn được giao cho nhiệm vụ đưa bạn nữ về, anh theo bản năng định cầu trợ người bạn cùng phòng thuận đường, lúc này mới phát hiện, Hiểu Đồng uống quá nhiều, đã sớm đã được người khác đưa về phòng ngủ rồi. Cô nương người ta vẫn đang còn chờ mình tiễn về, nếu không nói lời nào mà thoái thác thật không đáng mặt quân tử, nên đành kiên trì. Ngược lại đối phương lại là một người cởi mở hoạt bát, đối với Lạc Ấn thật sự chưa chắc có bao nhiêu si mê, hoặc cũng chỉ đến mức có thiện cảm, lời nói cũng không câu nệ nhiều, chợt thấy bầu không khí còn rất thân thiện. Cô ấy cũng giữ khoảng cách, nói về mấy chuyện bát quái trong trường, Lạc Ấn cũng có đáp một vài câu.

Cứ như vậy một đường đến khu ký túc xá, Lạc Ấn từ xa nhìn ký túc xá của mình trước kia, đang định cảm thán, thì thấy một con gấu trúc đỏ nhỏ từ chui ra khỏi cửa sổ, chạy dọc theo ven đường. Khoảng cách ngày càng gần hơn, một người một gấu nhìn nhau, đều sinh ra ý tưởng không tốt …

Cô gái một bên kêu lên, “Oa oa oa manh quá, ở đây tại sao lại có kiền thúy diện*!” Một bên vừa đuổi theo gấu trúc đỏ nhỏ kia, gấu trúc đỏ nhỏ vừa ghét bỏ quay đầu, vứt lại một ánh mắt lãnh đạm, “Cô mới là kiền thúy diện ”, đôi chân ngắn nhỏ nhanh chóng chạy đi.

*Kiền thúy diện: Một loại mỳ gói ăn liền của TQ, có gấu trúc đỏ raccoon là gương mặt đại diện của nhãn hiệu 

Lạc Ấn nhìn bóng lưng nó rời đi, xa xa liếc nhìn chỗ từng là ký túc xá của mình, vẻ mặt như là suy nghĩ đến cái gì. Cô gái kia đuổi theo gấu trúc đỏ nhỏ không có kết quả, cũng nhanh chóng trở lại, Lạc Ấn mắt thấy đã đến ký túc xá, phía trước không tiện đưa về, vì vậy lễ phép nói tạm biệt với cô gái. Anh không ngờ, anh còn chưa kịp bắt đầu bát quái thì Hoàng Đinh Đinh và Hiểu Đồng đã đứng giữa đường, ngấm ngầm dừng lại sau lưng mình. `

Nhưng mà rõ ràng, Hoàng Đinh Đinh không cho rằng mình bát quái, anh là trượng nghĩa đi quấy phá, gọi một cuộc điện thoại cho Hoàng Điểm Điểm. Hoàng Điểm Điểm đã lâu không gặp anh trai, nhận được điện thoại liền rất vui vẻ, trên đường mua một giỏ hoa quả rồi chạy đến quán café gấu trúc đỏ nhỏ. Hoàng Đinh Đinh thấy cậu tuy dáng người đã trưởng thành hơn so với trước kia một chút, làn da cũng trắng hơn, trên mặt còn treo nụ cười thích ý, cả người nhìn không giống như đã trưởng thành, ngược lại giống như học sinh cấp 3 đang trong thời kỳ rơi vào tình yêu cuồng nhiệt.

Cậu nhìn em trai ngu ngốc của mình thở dài một hơi, có chút tức giận nhưng không có ý tranh luận, cố gắng không mang suy nghĩ chủ quan nói cho cậu biết Lạc Ấn và một cô gái có chuyện mập mờ. Cậu chờ Hoàng Điểm Điểm có chút ý thức về nguy cơ, Hoàng Điểm Điểm thế nhưng lại không hề có cảm giác bị đào góc tường, “Sau đó thì sao? Đưa người về, người nào vậy?”

Hoàng Đinh Đinh nhìn bộ dáng bị người khác bán đi còn giúp người ta đếm tiền của cậu thật sự không nhịn được, “ Em đợi ở đây.” Cuối cùng cậu đem một quyển sách mà tộc trưởng không cho phép truyền ra ngoài nhét vào trong ngực Hoàng Điểm Điểm. Hy vọng vào cái đầu nhỏ như quả dưa chuột kia, ngoại trừ thay gấu trúc đỏ nhỏ khai thác lãnh thổ, cũng suy nghĩ đến một chút sự thật, đối với cậu cũng có lợi.

Vì vậy hôm nay ….

Lạc Ấn về nhà phát hiện Hoàng Điểm Điểm xoắn xuýt nhìn anh một hồi lâu, Lạc Ấn bị nhìn chằm chằm trong ngực có chút nổi da gà, không nhịn được hỏi, “Em làm sao vậy?”

Hoàng Điểm Điểm hơi nghiêng đầu, “Có phải anh đến mùa giao phối rồi phải không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play