Keyboardcat quay về ký túc xá, bật máy tính, mới phát hiện mình bị @ rất nhiều. Hắn vốn là đoán hẳn mọi người hơi kinh ngạc về cái weibo Qua ca ép hắn đăng lên, không ngờ vừa mở ra, phát hiện còn hàng tá cái đặc biệt @ hắn đi xem weibo Theo Dấu Cuồng.

Cơn mưa lạnh lùng rơi đầy trên mặt

Này là cái gì vậy nè…

Keyboardcat không phát hiện ra tâm tư rối bời của Theo Dấu Cuồng, nhưng vừa nhìn tranh vẽ của cậu, vừa nghĩ cũng biết sẽ không trùng hợp như thế, hắn thuận tay chọt Qua ca, “Cô coi weibo chưa”

Tây Môn Xuy Qua: “Thấy lâu rồi ha ha ha, khi cậu còn ở nhà tôi tôi đã thấy!”

Keyboardcat: “…”

Tây Môn Xuy Qua hoàn toàn là bộ dáng ngồi hóng kịch vui, “Nhanh đi dỗ con người ta đi, đáng thương quá chừng, lệ rơi nong nóng hòa tan cùng mưa gió ~~”

Keyboardcat: “Ha ha, trời có mưa đâu.”

Hắn đóng cửa sổ lại, chọt mở cửa sổ thoại bên Theo Dấu Cuồng, suy nghĩ hồi lâu không biết nên nói cái gì, đêm thất tích cùng cả nhà bạn bè ăn một bữa cơm rất ngược người sao… Dục vọng chiếm hữu của Theo Dấu Cuồng không mạnh vậy chứ Không phải là chỉ si hán thôi sao…

Keyboardcat lại ngẫm, trễ thế này rồi cậu ấy có thể đã logout, rồi định ngày mai hỏi hỏi chút ngọn nguồn có liên quan tới mình là được rồi. Hắn lại đi xem @ trên weibo, phát hiện có không ít fan không rõ nội tình đặc biệt đi @ hắn, hỏi rốt cuộc CP của hắn là ai.

Keyboardcat đành phải đăng lên một tin, “Thật không ngờ tôi sẽ có một ngày phải thanh minh thế này… Có điều, từ khi tôi viết truyện đầu tay đã quen biết với Tây Môn Xuy Qua, khi viết xong truyện thứ hai thì chính thức trở thành CP.”

Đảng Cương thi miêu đều khóc ngất trong WC: Tôi không bao giờ tin vào chân ái nữa! Keyboardcat và má cương thi thế mà không phải CP!

Cũng có người tỏ vẻ: Nói gì thế, Keyboardcat và Tây Môn CP nhiều năm như vậy, cương thi quá lắm cũng chỉ là người thứ ba, không danh không phận được không, lại còn chân ái.

Đầu óc mọi người đều phình to: Nói không chừng Keyboardcat và Tây Môn Xuy Qua là CP, sau đó cùng má cương thi trồng bách hợp thì sao

Phỏng đoán này nhanh chóng bị phủ định, nếu Keyboardcat và má cương thi trồng bách hợp, vậy vì sao còn cùng Tây Môn Xuy Qua đón đêm thất tịch, hẳn phải nên nghi ngờ Tây Môn Xuy Qua rốt cuộc là nam hay nữ mới đúng, như thế mới biết Keyboardcat và Tây Môn Xuy Qua rốt cuộc là ZS hay bách hợp, quan hệ này HOT đến không thể HOT hơn!

ZS: dị tính luyến

Sau đó, mọi người vẫn nói miệng vui đùa mà thảo luận, cho nên cũng không ai thật đi tra xét, Tây Môn Xuy Qua rốt cuộc là nam hay nữ, song cũng có lượng quy mô nhỏ không ảnh không bằng chứng lên tiếng đôi chút “A chú ý Keyboardcat lâu vậy rồi vẫn cảm thấy Tây Môn Xuy Qua là nữ nha”.

Keyboardcat thanh minh xong liền đi ngủ, bạn stalker đáng thương nhìn chằm chằm weibo cô đơn trong gió, lòng đau!

Chẳng lẽ đại đại là đang ám chỉ anh ấy sẽ không còn để ý tới mình nữa... Đây là kẹp tóc [1] hàm súc sao...

Theo Dấu Cuồng vẫn mở cửa sổ Keyboardcat suốt, nhìn Keyboardcat đang chuyển nhập lâu thật lâu nhưng vẫn không nói gì, trí óc không khỏi càng bung càng to: Thật ra Keyboardcat đang muốn từ chối mình, nhưng không biết làm thế nào mới có thể không tổn thương tới mình đi Cho nên mới có cái weibo kia… Chắc là như vậy rồi… @

Theo Dấu Cuồng đọc rất nhiều truyện của Keyboardcat trên list sách, cả đêm không ngủ.

Cậu bắt đầu trốn tránh Keyboardcat, cậu không dám đọc status do Keyboardcat đăng, mỗi ngày đăng vài bức vẽ đượm phần u oán, cũng không để ý tới người khác, khôi phục điệu bộ ngày trước. Nếu không phải cậu còn minh họa cho tiểu thuyết Keyboard, phỏng chừng mọi người đều ngỡ cậu đã chuyển sang người qua đường. Trông thế này, như thế nào cũng giống như là bị Keyboardcat tổn thương, đám quần chúng trước giờ bát nháo bắt đầu thật sự cảm nhận được chân ái của Theo Dấu Cuồng: ủng hộ má cương thi! Dị tính luyến không có đường ra, Keyboardcat sớm muộn gì cũng sẽ trở lại bên cạnh đại đại!

Đương nhiên, nhóm anti Bàn Phím Mèo cũng không thiếu bắt chẹt Keyboardcat đôi chút, cho rằng hắn đây là nương nhờ chỗ đứng của má cương thi xong, rồi một cước đạp người đi mất.

Keyboardcat cũng bó tay, hắn không ngờ Theo Dấu Cuồng cứ vậy mà không để ý tới hắn.

Tây Môn Xuy Qua nói: Chân ái bị cậu làm thương tâm, lại còn không giải thích.

Keyboardcat: = = Đây không phải là chuyện tốt cô làm sao

Hắn lúc này xem như hoàn toàn cảm nhận được tâm tư Theo Dấu Cuồng, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không có cách nào, bởi vì Theo Dấu Cuồng căn bản không muốn nói chuyện với hắn, chọt kiểu gì cũng giả chết.

Mấy bức tranh Theo Dấu Cuồng đăng, hắn đều xem.

Có điều hiển nhiên tâm tư Theo Dấu Cuồng tro nguội không được lâu lắm, cậu vẫn không kiềm được chủ động tìm Keyboardcat, quyết định chết thật minh bạch, cậu trầm trầm mở miệng: Đại đại, anh có phải cảm thấy vì câu văn mà lỡ yêu một người rất buồn cười không.

Keyboardcat nhanh chóng trả lời: Cậu là đang nói chính cậu hay là 《XXXX》.

《XXXX》là một truyện Keyboardcat đã từng đề cử cho Theo Dấu Cuồng, nói về một thụ vì cách hành văn của công mà sa vào lưới tình, lúc ấy Theo Dấu Cuồng đọc còn vô cùng xấu hổ, cứ cảm thấy Keyboardcat đang ám chỉ gì đó.

Keyboardcat tuy phúc hắc, nhưng cũng không có giả ngu, hắn nói như vậy liền tương đương với hỏi Theo Dấu Cuồng có thật lòng với mình hay không.

Theo Dấu Cuồng rơi lệ: Đương nhiên là nói chính mình…

Keyboardcat: À… Hai người chỉ trò chuyện trên mạng với nhau, trong giới 3D không hề va chạm nhau, như vậy cảm tình có rất nhiều nhân tố không xác định được, tình huống biến đổi đa dạng…

Keyboardcat bla bla nói rất nhiều, nghiêm túc phân tích đến phân tích đi.

Mặt sau Theo Dấu Cuồng cũng đọc không vô, cảm thấy mình toi đời rồi, đây căn bản là đang cự tuyệt một cách hàm súc hóa, giống như người thích đọc truyện kinh dị không nhất định muốn gặp chuyện kinh dị ấy, đại đại thích 《XXXX》 không có nghĩa là anh ấy có thể chấp nhận thử tình cảm trong 《XXXX》được, Theo Dấu Cuồng rầu rĩ: Nói thế, đại đại là thích mấy cô bạn đáng yêu hơn phải không

Keyboardcat hỏi lại: Cậu là đang nói tới Tây Môn Xuy Qua

Theo Dấu Cuồng: Vâng.

Keyboardcat: Không không, Tây Môn Xuy Qua có hai người, người trước hiện tại đang là trưởng khoa ở trường tôi, người sau là con của trưởng khoa, hôm thất tịch là tôi cùng bọn họ dùng cơm.

Theo Dấu Cuồng:!!

Keyboardcat vẫn còn đang kết hợp chung một đề tài tiếp tục trả lời: Thật ra vấn đề nam nữ này, cũng giống như tình yêu trên mạng vậy, nói qua nói lại, cũng chỉ có hai chữ.

Theo Dấu Cuồng: Chữ gì

Keyboardcat: Xem mặt.

Theo Dấu Cuồng:...

Keyboardcat nở nụ cười trong chốc lát: Tôi nói thật, cậu giờ si mê như vậy, lỡ như tôi trong hiện thực, căn bản không giống với trong tưởng tượng của cậu thì sao bây giờ Phải nói là nhất định không giống như trong tưởng tượng cậu.

Theo Dấu Cuồng: Đại đại làm sao chắc chắn không giống tưởng tượng của em chứ!

Keyboardcat: Cậu đây là cảm thấy tôi không hiểu rõ cậu sao

Theo Dấu Cuồng giật thót: Không có không có không có! Đại đại nghĩ tôi thành gì, tôi sẽ thành cái đó!

Keyboardcat: Dù sao gặp mặt thật cậu sẽ rất thất vọng, tôi hồi nãy nói cậu không nghe vào sao, nhiều nhân tố không xác định lắm, nếu không thử, chúng ta ít nhất còn có thể làm bạn, fan biến thành anti thì không có thuốc chữa đâu.

Lòng bàn tay Theo Dấu Cuồng lấm tấm mồ hôi, kiên định nói: Em muốn thử.

Theo Dấu Cuồng: Nói thế này có thể đại đại không tin, nhưng em không phải là người trọng bề ngoài. Huống chi là đối với đại đại.

Keyboardcat: À, vậy sao bức nào bức nấy cậu cũng vẽ mỹ nhân.

Theo Dấu Cuồng:...

Keyboardcat: Hay là nói vẽ mỹ nhân nhiều rồi mới không cần nhan sắc

Theo Dấu Cuồng: _(:з” ∠)_

Theo Dấu Cuồng: Tập vẽ đã được gửi tới chỗ em rồi, em có thể tự tay đưa cho đại đại không

keyboardcat: Ừ

Theo Dấu Cuồng vui đến độ muốn xuống lầu chạy năm chục vòng, lại xoát weibo một chút, u oán ban đầu đều biến thành ý chí chiến đấu.

Tây Môn Xuy Qua là cái gì!!!!!!!!! Đám người thắp nhang cho tôi cút qua một bên hết đi!!!!!!!! Tôi mới là bên thắng cuộc!!!!!!!!!

Theo Dấu Cuồng dưới cơn kích động, trực tiếp tách tách tự chụp một tấm, đăng weibo.

Keyboardcat trông thấy weibo xém chút phun hết nước lên màn hình, phấn khích như vậy sao

Hắn chọn full screen cẩn thận giám định đôi chút, “Được rồi, tôi thừa nhận vị thân hữu này có tư cách nói không cần nhan sắc.”

Chú thích

[1] Kẹp tóc: ý chỉ “thẻ người tốt” trong truyền thuyết, đại khái là bắt nguồn từ câu “Xin lỗi! Anh là người tốt, nhưng em không thể quen với anh!”

Lại có câu: dù đầu có rơi, máu có chảy, nhưng thẻ người tốt, không thể lấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play