Ngày thứ 6 sau khi xuyên không, không khác gì những ngày trước, chỉ biết đợi chờ vị bác sĩ điển trai đến chích thuốc định kì, mẹ bảo không cho cô bước xuống giường, xem ra trong nhà này sắp có một người tàn phế, ngoài cô ra mọi người vẫn bận rộn làm việc học tập, chim ngoài cửa sổ hót trong nghe hay làm sao nhưng Lâm Hiên không nhìn thấy được hình hài xinh đẹp của chúng. Cảm giác như bị nhốt trong một chiếc lòng sắt tối đen không thấy được ánh sáng mặt trời! Hoàn hôn đã tàn rồi. Người giúp việc đem cơm cho cô, cung kính

-Cô chủ bà chủ dặn, cô không được xuống giường.

Tự bao giờ cô đã ngời sẵn bên khung của sổ nhìn ánh nắng hoàn hôn hồng như hòn than sắp tàn đến mê ngoặc! Trong chờ bóng dáng nhỏ nhắn của một cánh chim.

- con biết rồi, dì cứ để thức ăn ở trên bàn đi. Nếu đói con sẽ ăn

Ánh mắt Lâm Hiên nhìn vào khoản không vô tận bên ngoài khung của sổ. Không biết mọi người bên thế giới kia có sống tốt không nhất là cô bạn thân của cô.

- thưa cô, bà chủ đã dặn rất kĩ, phải nhìn cô ăn hết rồi mới được đi. Bà còn nói, bác sĩ Diệp 9h sẽ đến khám cho cô.

Dì Hà một mực không chịu rời một bước, miệng huyên thuyên không ngớt lời.

- Con biết rồi, dì lấy giúp con ly nước con thấy khát rồi.

-À được, dì đi ngay

Dì Hà rời đi rồi, nụ cười trên khuôn mặt cũng biến mất thay vào đó là nét trầm ổn.

Cô không biết liệu Lâm Hiên trước đây sống như thế này sao, hiện giờ cô ấy đang ở đâu? Hôm nay là ngày thứ hai, đúng rồi, chính hôm nay cô phải đi quay phim, nếu cô không xuyên tới đây, có lẽ cô đang ngồi tại trường quay ăn gà rán cùng mọi người rồi. Không biết nên vui hay nên buồn

- haizzzz.

Tại một nơi khác trong thành phố, một người đàn ông cầm trên tay phải một chiếc ly bên trong ly là một màu đỏ không biết đấy là loại rượu nào? Màu đỏ hắt lên khuôn mặt tuấn mỹ một vẻ lạnh lụng cùng khiêu gợi, mang hơi thở cấm dục đã lâu. Tay trái anh ta cầm một tấm hình nhỏ nhắn, bên trong là cô gái với mái tóc vô tình bị gió cuốn đi để lộ vết sẹo trên tráng, nhìn ánh mắt hoảng hốt cùng lo sợ, thật làm người ta muốn bảo vệ.

- Cát Thiên, cô ấy thế nào rồi?

- Thưa Diệp thiếu, cô ta không có sinh ra một chút nghi ngờ nào.

- Tôi không muốn nghe anh nói cô ấy chưa sinh nghi ngờ. Tôi muốn nghe là anh phải thật sự làm cô ta không có cơ hội nghi ngờ?

- vâng tôi đã rõ

- không còn việc gì anh lui ra đi.

- vâng

Người đàn ông tên Cát Thiên rời khỏi, người đàn ông huyền bí đưa tấm hình lên nhẹ nhàng hôn xuống

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play