Đang ngủ Vân Đào mơ màng xoay người hi hí mở mắt ra, Vân Đào hét lên, đối phương cũng giật mình hét theo.
_ AAA...
_ AAA...
Trước mắt nàng là Nam Cung Nguyệt đang châm châm nhìn nàng, miệng hắn còn há rộng ra chưa khép lại.
_ Nam Cung Nguyệt, ngươi hét cái gì
_ Vân Đào, nha đầu ngươi làm gia đây giật mình, phải hỏi ngươi mới đúng, lúc nãy ngươi hét cái gì (Nam Cung Nguyệt đứng bên giường, làm như vô tội)
_ Ngươi nữa đêm nữa hôm đến phòng nữ nhân còn ra thể thống gì, là ngươi dọa ta nên ta mới hét lên (Vân Đào, điên tiết trừng mắt với Nam Cung Nguyệt)
_ À, ta ngủ không được nên tìm nha đầu ngươi có chuyện nói
_ Ngươi không ngủ được mặc kệ chứ, có chuyện nói, nhất định chẳng hay ho gì (Vân Đào)
_ Thật ra ta muốn nói với ngươi, nha đầu ngươi rất tốt
_ Hả? (Vân Đào có chút đần)
_ Ngươi rất tốt. (Nam Cung Nguyệt tự nhiên)
_ Ừ, còn gì nữa (Vân Đào)
_ Ta nói xong rồi, nha đầu ngươi ngủ tiếp đi (Nam Cung Nguyệt)
Dứt lời hắn rời khỏi, đến như thế nào đi như thế âý, hắn lại phi thân ra bằng đường cửa sổ, Vân Đào bất động chốc lát rồi bất ngờ chạy đến cửa sổ theo hướng Nam Cung Nguyệt mà hét
_ Nam Cung Nguyệt, ngươi bình thường một chút có được không? tên vô lại xấu xa kia
Sáng hôm sau, phủ tam Vương gia Nam Cung Nguyệt nhận được một xe ngựa thuốc an thần, dược trị rối loạn tâm trí... người phu xe báo rằng "đây là quà của phủ Đường tướng quân, mong vương gia sớm khỏi bệnh".
Sau khi lần che mưa cho Vân Đào, Nam Cung Tuyệt nhận ra Vân Đào có chút khác lạ, ví như không gọi hắn là "mỹ nhân ca ca" gì nữa, nàng gọi hắn là Cung Tuyệt ca ca, nghe lạ lạ nhưng bất quá hắn thích. Hắn cố ý như tình cờ gặp nàng, rồi sau đó dẫn nàng đi chơi, đi viên ngoại ngắm cảnh... trong mắt hắn, nàng dịu dàng, đáng yêu đôi mắt trong như mặt nước, nàng như một tiên nữ trong sáng mỏng manh làm hắn muốn bảo vệ. Hôm nay hắn lại vờ tiện đường theo nàng đến Thiên Hương lầu của Nam Cung Hàn
_ Cung Tuyệt, đa tạ huynh hôm qua tặng Ngọc trân châu cho ta, hôm nay đến huynh cứ gọi món tùy ý, ta mời nha (Vân Đào sản khoái "Ngọc trân châu mài ra bảo dưỡng da mặt rất tốt)
_ Muội thích thì được rồi ( Nam Cung Tuyệt mỉm cười tình ý "Ngọc Trân châu là vật mà mẫu thân cho ta, bảo ta giữ kỷ khi nào gặp ý trung nhân thì làm lễ vật, sau này vật lại truyền lại cho tôn tử đời sau của ta, thực là lãng mạn")
Cách đó không xa, Nam Cung Nguyệt chăm chăm nhìn hai người phía trước, Cẩm Quân cũng vừa phát hiện ra phía trước là nhị vương gia nên lên tiếng
_ Tam Vương gia, kia là...
_ Biết rồi, hoàng huynh ta thật là, ban ngày ban mặt còn tình chàng ý thiếp, đúng là hai người không biết xấu hổ, đúng là tình củ không rủ cũng tới, đã vậy còn cười nói với nhau, thân lắm ư, 1 tiếng Đào nhi, 2 tiếng Đào nhi, hoàng huynh không biết chán ư, còn nha đầu đó nữa bị vẽ bề ngoài phong lưu nho nhã của huynh âý hút hết hồn phách, Cung Tuyệt ca ca ta cảm thấy nổi cả da gà.
Cẩm Quân há hốc, vương gia nhà mình sao thế nhỉ, cứ như một tiểu tức phụ oán trách phu quân. "há, có khi nào vương gia đồng luyến ái nhị vương gia không, hai người là huynh đệ nha", cặp mắt của Cẩm Quân quỷ dị. Hai người một trước một sau tiếng về Thiên hương lầu
"Phịch" một tiểu cô nương chạy loạn đụng phải Nam Cung Nguyệt
_ Xin lỗi, ta ta không cố ý (Tiểu cô nương nhanh chóng đứng dậy tạ lỗi)
Cẩm Quân ngớ người lần ba "Vương gia bị gì thế nhỉ, toàn kinh thành đều biết chủ nhân Thiên Hương lầu chỉ riêng vương gia nói không biết", Nam Cung Tuyệt, Nam Cung Hàn đều đồng suy nghĩ với Cẩm Quân.
_ Bỏ ngân lượng cùng buôn bán, ta cũng muốn (Vân Đào hưng phấn), sao ta lại không nghĩ ra sớm nhỉ.
_ Buôn bán mà không tốt tương lai mất sạch, đến đó muội sẽ khóc vì trắng tay! (Nam Cung Tuyệt không thích việc buôn bán, với hắn buôn bán là gian thương, hay lọc lừa)
_ Nha đầu cùng suy nghĩ với ta, hay là ba chúng ta hợp tác đi, không thất bại đâu, phía Minh quốc ta có thể phát triển sang bên đó. (Nam Cung Nguyệt bỏ qua lời của Nam Cung Tuyệt)
_ Ta cũng muốn hợp tác (Tương Kỳ giơ tay)
Nam Cung Hàn nhìn ba người đang hưng trí, liết mắt sang Nam Cung Nguyệt hắn thầm mắn "Đừng tưởng ta không biết ý đồ của ngươi, tiểu tử muốn chia ngân lượng với ta, nhưng mà tiểu muội muội Tương Kỳ, tiểu tiên nữ Đào nhi cũng muốn..."
_ Hưm̉!!! (cả ba người đồng loạt cho ánh mắt cảnh báo Nam Cung Hàn)
_ Ta bỏ công cũng bỏ thêm ngân lượng (giọng nói nhỏ xíu, yểu xìu của Nam Cung Hàn)
_ Ừm! (ba người đồng loạt gật đầu vừa ý).
Vân Đào mới bắt đầu để ý nữ nhân đối diện, không nhìn ra gì khả nghi, nàng ta không có sát khí, nhưng nội tâm Vân Đào có chút khó chịu, không thích người này.
Phủ Đại Tướng Quân
_ Tiểu thư, người thích Nhị vương gia Nam Cung Tuyệt ư