---------------------------------------------------------------------------------------------------------Sáng hôm sau
-Dậy,thằng kia dậy mau! -Thằng Quân lay lay gọi tôi dậy.
-Thằng kia-Phát với Vũ lật tung chăn của tôi.
-Để yên tao ngủ- Tôi nói trong ngái ngủ.
-Mày có dậy không? - Thằng Duy với thằng Quang tung song cước làm tôi rớt giường.
-Thằng nào? Dám phá giấc ngủ của tao để tao dậy tao tán cho vỡ mồm thằng đó ra-Tôi nửa mơ nửa tỉnh ngồi dậy.
-Đm,mày chịu dậy rồi đó hả?Ngủ gì mà kinh thế?Trễ học rồi kìa- Thằng Duy quát
-Mấy giờ rồi- Tôi vẫn chưa hiểu cái mô tê gì cả.
-6:45 rồi- Thằng Quang gắt lên.
-6:45?...Hừm...ý...-Tôi ngồi nghĩ- Chết mợ trễ học rồi- Tôi phóng nhanh vào nhà vệ sinh,chưa đầy 1p đã chuẩn bị xong.
-Nhanh...đi...đi thôi- Tôi thở hồng hộc.
-Bình tĩnh đi,thở ghê vậy-Thằng Quân nói.
-Thôi lẹ đi mày,còn 15p nữa vô học rồi.
Tùng tùng tùng...tiếng trống vang lên,chúng tôi đã vừa kịp vào lớp thì giáo viên chủ nhiệm cũng đã vào.
-Thưa cô em là học sinh vừa chuyển đến- Thấy cô giáo không nói gì tôi lên tiếng.
Cô giáo chủ nhiệm đưa cặp mắt lạnh lùng và sắc bén nhìn tôi chằm chằm rồi đưa tay chỉ về phía 1 bàn còn trống:
-Cuối lớp.
What! GVCN gì mà kìa lạ thế,ít ra cũng phải để người khác giới thiệu về bản thân chứ.Tôi vẫn cứ đứng lì đó và nói:
-Thưa cô em tên là...
-Cậu đang lãng phí thời gian của tôi đấy- Bà cô gắt lên.Tôi vội vàng đi về phía bàn của mình,hừm...sao mấy bàn khác thì sạch sẽ chỉ cái bàn này là bẩn thế?Bà lao công bị mù rồi chắc.Mà thôi,cũng hên là tôi ngồi gần 5 đứa cùng phòng chứ không thì chắc tôi buồn mà chết.MÀ lớp này lạ thật,cả GVCN cũng kì nữa,mặt mũi ai nấy cũng trắng bệch,mang 1 vẻ u uất và có chút sợ hãi.Tôi cứ nghĩ vẩn vơ cho đến gần hết tiết thì bỗng nhiên có 1 tờ giấy từ đâu đó bay vào đầu tôi,tôi giật mình nhìn quanh.Là ai ném vậy? Tôi nhặt tờ giấy lên định vứt đi nhưng không hiểu sao tôi lại dừng lại và mở nó ra,trên đó viết rằng:"Đây là bàn của tao,cút".Đọc xong tôi cũng không hiểu mấy,tôi vò tờ giấy lại và vứt đi,nhìn ra ngoài cửa sổ thì tôi thấy 1 chiếc xích đu:
-Này cậu,chiếc xích đu kia của ai vậy? Tôi quay sang hỏi thằng bên cạnh.
-Mày chỉ cần biết là đừng có đụng vào cái đó là được,tốt nhất mày nên im đi- Thằng đó quay ra trả lời tôi bằng 1 giọng khá khinh bỉ và lạnh nhạt.
Tôi quay sang không thèm đếm xỉa gì tới nó và tiếp tục đưa mắt nhìn về phía chiếc xích đu.Ngoài trời rất trong xanh và không hề có gió,đột nhiên chiếc xích đu đung đưa nhẹ,dần mạnh lên làm tôi hoảng sợ...