Lý thị nghe vậy cười như không cười nhìn Cố Lễ một cái mới quay đầu lại nói với Nguyên Thu “Vậy làm theo lão gia an bài thôi”

Nguyên Thu đứng dậy cười nói “Vậy con đi làm đây” Nói xong thối lui ra khỏi phòng nhỏ giọng phân phó Chức Mộng đi hỏi thăm xem Cố Lễ nhìn thấy Vương di nương khi nào. Mình thì đi tìm quản gia sai dọn dẹp viện lại tự chọn hai mama điêu ngoa đưa cho Lâm di nương.

Dọn dẹp xong phòng cho Lâm di nương cũng đến tiết Trung Thu.

Trong vườn đã bày hương án từ sớm, trên hương án ánh trăng sáng rọi, Nguyên Thu chọn dưa hấu lớn, tiên ngẫu, thạch lưu, khoai sọ, quả táo, quả nho, mận chờ bày lên xong nha đầu phòng bếp bưng một mâm bánh Trung Thu tới cười nói “Bánh tiểu thư muốn đã làm xong” Có người tới nhận lấy bánh bày lên hương án.

Nguyên Thu thấy Trương, Vương, Lâm ba vị di nương đã đến, Nguyên Dung, Cố Sơn cũng đến. Nguyên Thu nhìn trời đã thấy đến giờ tuất sai người đi phòng lớn mời Cố Lễ và Lý thị tới.

Người một nhà ngồi nói vài lời thấy màn đêm từ từ buông xuống, trăng sáng chậm rãi lên cao. Cố Lễ rửa tay đốt hai cây nến đỏ, chia ra cắm hai bên hương án. Mọi người theo thứ tự bái tế ánh trăng, Cố Lễ lấy dao cắt bánh trung thu, mọi người cầm một miếng ăn mới ngồi xuống chỗ của mình.

Lý thị nhìn quanh một vòng thấy một cái bàn xung quanh dùng bình phong ngăn cách, trong bình phong bày mấy án nhỏ, phía trên bày đầy hoa quả tươi, chung quanh cái bàn treo đủ loại đèn lồng trông rất đẹp mắt.

Lý thị cười nói với Cố Lễ “Một đứa bé như nàng làm mấy thứ đồ này xem ra đẹp hơn ta”

Cố Lễ gật đầu nói “Nữ hài tử nên học nhiều chút mới đúng”

Nguyên Thu nghe hai người đang khen mình, đỏ mặt cọ xát Lý thị một lúc, sai người lấy lồng hấp ra trong lồng hấp là mấy cái đĩa đầy cua đồng. Vì Lý thị mang bầu không dám ăn cua, nên rửa tay lột cho Cố Lễ hai con lại lấy chút thịt cho Nguyên Thu.

Nguyên Thu ăn xong một con nhìn thấy Trương di nương bên cạnh bàn bên kia cầm cua gặm không ngừng, Lâm di nương lại ngồi bên cạnh khinh thường cười lạnh, Nguyên Thu liền đứng lên nói “Di nương ăn thêm một chút hôm nay còn nhiều cua lắm” Vừa cười phân phó nha đầu nói “Đem tương giò buổi chiều chia làm hai bàn để lên bàn di nương bên kia, đùi dê thịt bò cũng phân làm hai bàn đưa đi qua”

Tiểu nha đầu đáp, bưng bàn thịt đi qua, Trương di nương thấy vậy vội gắp thêm mấy miếng giò lại không ngừng ăn thịt đùi dê, Nguyên Thu cười nhìn Trương di nương một cái, mới ngồi xuống lọt khoai sọ cho Lý thị ăn.

Cố Sơn kể những chuyện lí thú mình và thế tử học cho Lý thị nghe, cũng nói những chuyện lí thú bên ngoài cho Nguyên Thu nghe thấy Nguyên Thu nghe say sưa liền nói “Thế tử nói Nguyên Thu muội muội giỏi nhất là mấy món ăn chơi, nói ca lần sau ra ngoài mang theo muội đấy”

Nguyên Thu cười nói “Muội đâu có ở không, hôm nay không chỉ học nữ công còn giúp mẫu thân quản gia suốt ngày bận thậm chí đi ngủ còn không đủ”

Cố Sơn cười nói “Đúng vậy, ta đã nói với thế tử rồi, muội hôm nay là người bận rộn, không so được với trước kia, hiện tại không thể ra khỏi cửa”

Lý thị nghe cười nói “Đứa bé này, sao lại lấy muội muội ra đùa giỡn. Ngày mai là ngày sinh muội muội con,con chuẩn bị quà tặng gì hay cho nàng?”

Cố Sơn nhìn Nguyên Thu nói “Muội thích gì? Ca ca mua cho muội”

Nguyên Thu khoát tay “Đừng hỏi muội, làm gì có chuyện đưa quà cho người ta mà còn đi hỏi trước, ca ca tự chọn đưa cho muội. Chỉ là hàng độc nhất nếu là mua đồ tốt lung tung gạt muội, muội nhất định không nhận”

Cố Sơn cười nói “Muội yên tâm, ca đã chọn quà cho muội từ sớm, bảo đảm muội hài lòng”

Nguyên Thu nghe vậy không khỏi tò mò, vội lôi hắn hỏi cái gì, Cố Sơn đương nhiên là tránh trái tránh phải làm thế nào cũng không nói cho nàng biết.

Nguyên Dung thấy hai người nói chuyện vui vẻ, liền đứng dậy qua bàn kia tìm Trương di nương nói chuyện, ngồi một lát thấy Trương di nương ăn một hơi hai con cua rồi vội vàng ăn đùi dê liền nhíu chân mày nói “Di nương ăn quá nhiều lát nữa khó tiêu hóa”

Trong miệng Trương di nương nhét đầy thức ăn mơ hồ không rõ “Ngươi thì biết cái gì? Từ lúc ta bị cấm túc tới giờ không được ăn thức ăn mặn, sau khi cấm túc mỗi bữa cũng chỉ có một món thịt thôi, hôm nay ăn nhiều một chút ngày mai không được ăn nữa”

Lâm di nương bên cạnh nghe không khỏi bật cười, Nguyên Dung dựng lông mày lên hung hăng trừng Lâm di nương một cái, đứng dậy đi về chỗ của mình. Vương di nương thấy Nguyên Dung trở về liến gắp một chân giò đưa qua Trương di nương “Trương tỉ, muội ăn thử chân giò ngon lắm tỉ ăn nhiều chút”

Trương di nương cười vội nhận lấy, mọi người ngắm trăng sáng sẽ nói chuyện phiếm, Lý thị chịu không được ngáp ngủ, Cố Lễ thấy không còn sớm liền đỡ Lý thị về trước, mọi người thấy vậy cũng giải tán.

Hôm sau Nguyên Thu dậy muộn, Chức Mộng đã chuẩn bị quần áo mới từ sớm, Nguyên Thu nhìn thấy là màu sắc tươi mới cười nói “Kiểu này mặc cũng tươi trẻ hơn chút”

Chức Mộng cười nói “Tiểu thư còn nhỏ tuổi sợ cái gì”  hầu hạ Nguyên Thu mặc quần áo xong,mình và mấy nha đầu Thúy Oanh đều quỳ xuống chúc mừng Nguyên Thu.

Nguyên Thu đỡ họ dậy cười nói “Ở trong nhà đừng học mấy thứ lễ nghi này, nhanh đi với ta đến phòng lớn là được rồi”

Chức Mộng cười đáp đỡ Nguyên Thu đi lên phòng lớn đi ngang qua viện Trương di nương thì Chức Mộng nhỏ giọng nói “Nghe nói hôm nay mặt Trương di nương bị sưng lên lại không dám đi gọi đại phu, một mình ở phòng thôi”

Nguyên Thu liếc mắt cười nói “Thịt cua, thịt dê là thức ăn kích thích, nàng lại tham ăn, một mình ăn một mâm lớn”

Chức Mộng nhỏ giọng cười đỡ Nguyên Thu đến phòng lớn, trước tiên Nguyên Thu lạy cha mẹ, Cố Sơn lại nói chúc mừng Nguyên Thu, nha đầu mama phòng lớn cũng rối rít dập đầu với Nguyên Thu, đang náo loạn có người báo lại: Thế tử tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play