Severus đưa Harry tới của phòng nghỉ công cộng Slytherin, sau đó cúi đầu hôn trán y một cái, nói rằng: “Được rồi, vào đi. Ta phỏng chừng lát nữa, Estifan các hạ sẽ gọi chúng ta tới phòng hiệu trưởng.”

“Ừ, em sẽ ổn định bọn họ.” Harry lãnh tĩnh nói, quay người vào phòng nghỉ công cộng.

Severus nhìn y biến mất, chậm rãi về phòng làm việc của mình, lấy ra một tấm da dê, viết chút gì, sau đó búng tay, gia tinh Jimmy xuất hiện: “Đưa tới Hẻm Knockturn số 0, trong vòng một ngày ta muốn biết câu trả lời.”

“Dạ, chủ nhân tôn quý.” Jimmy lập tức biến mất, một phút đồng hồ cũng không dám dừng lại.

Severus ngồi trên sô pha, rút ra một quyển sách không có tên ở bìa, bắt đầu lật xem —— đây là hai tuần trước Godric đưa cho anh, bên trong đều là những loại thuốc khống chế nhân tâm, cũng là những loại thuốc ngàn năm trước thầy độc dược của gia tộc Gryffindor phải nắm giữ. Ngàn năm trước thầy độc dược so với các phù thuỷ khác càng khiến người sợ hãi, thà rằng đắc tội một Dark Wizard cũng đừng đắc tội một thầy độc dược, mà nếu một người vừa là thầy độc dược cũng vừa là Dark Wizard, vậy càng không thể đắc tội, vì bạn vĩnh viễn không thể biết người đó sẽ dùng thủ đoạn gì tàn hại mình. So với thời đó, thầy độc dược của hiện đại kém xa không chỉ phân nửa.

Severus nghiêm túc học tập những bài thuốc này, anh tìm thấy một số dược liệu khả năng đã diệt sạch, bèn nghĩ có thể dùng gì để thay thế. Thế là nét chữ viết ngoáy trên bút ký dần dần ghi lại những suy nghĩ hỗn loạn, mãi đến khi lò sưởi xuất hiện ánh lửa, rồi là giọng Peclers vang lên: “Severus, có thể tới phòng hiệu trưởng một tí sao? Harry đã ở đây.”

“Vâng, con đi ngay đây.” Severus khoác áo choàng, quăng một nắm bột Floo, sau đó vào lò sưởi.

Phòng hiệu trưởng của Peclers phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ cơ bản của các quý tộc hơn phòng hiệu trưởng của Dumbledore, trang sức trầm ổn mà đại khí, khiến căn phòng này thoạt nhìn có mấy phần già giặn. Khi Severus bước ra từ lò sưởi, đã thấy trong phòng có không ít người. Ba học sinh Harry, Draco, Blaise cùng với viện trưởng ba học viện khác và mấy giáo sư, bao gồm Dumbledore, còn có người phụ trách cục Auror lần này phái tới —— Sirius • Black.

“À, chỉ thiếu con thôi, Severus.” Peclers nói.

Draco rất có ánh mắt nhường chỗ của mình, ngồi vào một bên khác của Blaise. Thế là, Severus ngồi xuống cạnh Harry. Điều này khiến mấy thành viên của Hội Phượng Hoàng sửng sốt, nhưng bọn họ không dám nói gì. Harry cười nhìn Severus, nói: “Em cho rằng anh sẽ trước tới, Sev.”

“Đọc sách quên giờ.” Severus đáp lại.

Harry gật đầu, không nói gì thêm, gọi tới một cái ly, rót cho Severus một ly trà bạc hà.”Nếu đã đông đủ, vậy, về sự việc ngoài ý muốn hôm nay, ta nghĩ mình cần nói hai câu.” Peclers nói, “Ta không hy vọng có bất kỳ ai dùng bất kỳ hình thức gì quấy rầy cậu Gaunrothbohm, hiện tại cảm xúc của thằng bé rất không ổn định. Pomona, bà hãy quan tâm nó nhiều hơn.”

Giáo sư Sprout gật đầu, nhìn Severus, phát hiện đồng sự của mình không có biểu tình dư thừa gì. Nói thật, bà rất lo lắng Severus sẽ vì bé con học viện mình cướp đi phân nửa lực chú ý của Harry mà không cho mình hoà nhã. Nhưng giờ xem ra, tựa hồ không có vấn đề gì cả.

“Trận thi đấu này rất nguy hiểm, đặc biệt là đối với cậu Gaunrothbohm. Thể chất của thằng bé sẽ mang tới rất nhiều ngoài ý muốn và phiền phức, đây cũng là nguyên nhân ta gọi mọi người tới. Ta rất xin lỗi, hiệu lực khế ước không thể giải được. Đã thế, chúng ta chỉ có thể tận lực giảm thiệt hại đến mức thấp nhất, đồng thời không để bất kỳ tuyển thủ nào xuất hiện vấn đề. Fillius, Pomona, ta muốn hai vị đi phụ đạo đồng thời bảo vệ cậu Gaunrothbohm.” Peclers nói, nhìn hai vị viện trưởng, bọn họ gật đầu, “Ngoài ra, Fillius, cậu Malfoy và cậu Zabini nói cho ta biết bọn họ phát hiện một vài việc không được tốt lắm, về học viện Ravenclaw, ta và Hel đã chọn đọc ký ức tòa thành, xác thực có việc này. Thế nên, ta hy vọng ông biết, cũng tạm thời khống chế nó.”

“Vâng.” Flitwick nói.

“Được rồi, Draco, Blaise, các trò nói đi.” Peclers lên tiếng.

Hai người nhìn nhau, Draco để Blaise nói, vì thế Blaise mở miệng: “Việc này phải nhắc tới cơn giông hỗn huyết không lâu trước đó, sau khi Harry rời đi, con và Draco đã bàn với nhau, chúng con cảm thấy tiểu thư Greendograss tuyệt đối không dám tùy tiện làm khó dễ viện trưởng Prince tôn kính của chúng con. Do đó, chúng con thử điều tra hành tung những ngày gần đó của tiểu thư Greendograss, phát hiện cô ấy và cô Lisa • Turpin của học viện Ravenclaw qua lại rất gần, mà ở trước đó, chúng con không hề nghe được tin tức gì về tình bạn giữa bọn họ. Thế nên, chúng ta thông qua các học sinh Ravenclaw biết được một số tin tức, trải qua nhiều lần xác định và nghiệm chứng, chúng con cho rằng cô Turpin có lẽ ở cuối tháng 9 đã bị Imperius khống chế.”

“Này, sao các trò…” Giáo sư McGonnagal mở miệng.

“Đây là chứng cứ chúng con ghi lại, mà còn, nếu là Imperius, biểu hiện tuy rằng rất giống mệt mỏi vì làm việc quá độ, nhưng nếu nghiêm túc tra cũng không phải không có dấu vết.” Draco mang theo mấy phần lười biếng nói, “Chúng con phỏng đoán, lần này Neville bị báo danh có lẽ cũng là cô Turpin làm. Nếu các vị có thể lấy được tấm da dê, hãy thử đối chiếu bút tích. Bất quá hiện tại vấn đề không ở đây, mà là chuyện này do ai làm, và vì sao phải làm.”

“Cho dù cưỡng chế giải trừ Imperius, sợ rằng cũng chỉ là vô ích, cô Turpin thanh tỉnh e rằng không thể cung cấp bất cứ tình báo có ý nghĩa gì, nhưng nếu chúng ta khống chế tốt, lại có thể truy ra nguồn gốc, biết được đầu đuôi câu chuyện.” Blaise tiếp lời.

“Đương nhiên, các bé con ạ, các con rất đáng yêu, Sala sẽ vui khi biết các con có mưu lược như vậy. Đây là một chủ ý hay, Fillius, ông thấy thế nào?” Peclers nhìn hai thiếu niên, khen ngợi, rồi hỏi viện trưởng Ravenclaw.”Ôi, ta hiện tại không hề nghi ngờ đã có kẻ lừa Chiếc Cốc Lửa, bằng không, ta không nghĩ ra có lý do gì để nó không chọn hai trò đại diện cho Hogwarts.” Flitwick nói.

Phải, ở trạng thái bình thường Chiếc Cốc Lửa tuyệt đối không thể chọn Neville, ba Slytherin ở đây, bất kể là ai cũng là một sự lựa chọn rất tốt, không phải sao? Mà các giáo sư khác cũng mang theo mấy phần hâm mộ nhìn viện trưởng Slytherin, không vì gì khác, hiện tại học viện nào không phải tốt xấu lẫn lộn, chỉ có Slytherin, học sinh mỗi năm đều rất ưu tú. Đặc biệt là tốp của năm thứ tư hiện giờ. Trước không nói Harry, chỉ tính năng lực phân tích và năng lực xử lý của Malfoy và Zabini, ba học viện còn lại hầu như căng mắt tìm cũng tìm không ra.

“Giáo sư, ngài quá khen.” Hai người nhàn nhạt đáp lại.

“Tiểu quỷ đầu, con có gì muốn bổ sung không?” Peclers nhìn Harry an tĩnh ngồi bên cạnh, như nghĩ điều gì.

“Chúng ta đều biết Voldemort chế tác Horcrux, hắn đang trốn chui trốn nhủi bên ngoài, con tương đối lo lắng là hắn có thể liên quán đến dị thường lần này không.” Lời Harry nói lập tức gây ra sự chú ý của mọi người.

“Liên quan đến? Tiểu quỷ đầu, con nói thử xem. Vì sao Voldemort lại bỏ tên của Neville vào Chiếc Cốc Lửa?” Helga hỏi.

“Voldemort đến giờ chỉ sợ vẫn chưa biết hết nội dung lời tiên đoán. Cũng tức là nói, hắn có lẽ vẫn tin rằng có hai Cứu Thế Chủ.” Harry phân tích, “Mà còn, con hy vọng các vị vẫn nhớ, vụ việc Philosopher’s Stone ở năm thứ nhất… Hắn nhìn thấy được uy lực của ‘giam cầm của Estifan’ trên người Neville, thế nên, con phỏng chừng hắn cảm thấy lực lượng thần bí trên người Neville và lực lượng có thể chống trả thần chú Avada Kedavra trên người con đều là những thứ hắn không biết.”

“Cũng tức là nói, hắn muốn ép các con xuất hiện nguy hiểm, thậm chí có khả năng là định bắt các con trong lúc hỗn loạn?” Lupin lập tức phản ứng lại.

“Rất có thể.” Harry nuốt một ngụm nước bọt rồi nói.

“Nhưng mà, Harry, vì sao hắn chỉ bỏ tên của Neville vào?” Giáo sư McGonnagal hỏi.

“Sợ rằng hắn không chỉ bỏ tên của Neville, nếu các vị có thể kiểm tra mớ giấy bên trong Chiếc Cốc Lửa. Bất quá, con dùng tên đầy đủ báo danh, họ đệm của con có lẽ hắn không biết.” Harry nói.

Cả phòng làm việc trầm mặc.

“Được rồi, mọi người đừng quá lo lắng, cho dù có vấn đề, Harry cũng sẽ bảo vệ tốt đồng bạn.” Helga nói, “Bất quá, Minerva, ta hy vọng bà trông chừng các Gryffindor, ta không muốn thấy có bất kỳ lời đồn đãi không hay gì bị người ngoài nghe được.”

“Dạ, các hạ.”

“Phải rồi, tiểu quỷ đầu, vừa nãy khi ta trò chuyện với Sarah, cậu ấy nhờ ta chuyển lời với con, ngày mai con hãy thay một bộ đồ Muggle, ngày mai là chương trình học của cậu ấy.” Peclers nói.

“Dạ.”

“Tạm thời cứ như vậy, đúng rồi, Severus, nếu Harry cần giấy xin phép hay gì đó, mong con dàn xếp chút.” Helga cười nói.

Severus gật đầu. Sau đó tan họp.

Khi ra phòng hiệu trưởng, mọi người thấy Severus cởi áo choàng của mình xuống, khoác lên người Harry.”Tiểu cự quái, ra ngoài cũng không biết mặc thêm áo.” Severus trách mắng.

Đêm Halloween rất lạnh, thấy Harry có áo choàng ấm áp, Draco và Blaise không khỏi nhận mệnh cho mình một câu thần chú giữ ấm, mà những người khác thì sửng sốt, nhưng chung quy không nói gì.



Thứ hai, là bắt đầu của một tuần.

Các Slytherin dưới sự chiếu cố của thủ tịch, không có bất cứ hoạt động nhằm vào Hufflepuff gì, điều này khiến một vài tiểu sư tử không an phận mất đi lạc thú. Nhưng chân chính làm các tiểu sư tử ở rất lâu về sau cũng không thể hiểu là, các Slytherin dĩ nhiên lợi dụng chuyện này kéo các Hufflepuff lại gần. Nó khiến bọn họ thầm mắng to: Slytherin đều là rắn độc giảo hoạt! —— đại khái ở trong mắt bầy rắn đây là ca ngợi đi.

Sáng thứ hai, Harry không mặc trường bào, mà là mặc một chiếc áo sơ-mi carô trắng xanh và một cái quần xanh sẫm cộng thêm áo khoác dài. Một bộ trang phục rất Muggle, nhưng Draco không thể không nói, bộ trang phục Muggle này rất có phong cách.

Bữa sáng, khi Salazar ôm tiểu sư tử mini còn đang ngủ vào lễ đường, thầy trò Hogwarts nhìn trang phục quần jean kèm với áo da cực độ Muggle của Salazar đều không thể nhận —— đó là Slytherin, Salazar • Slytherin…

“Sala, cậu tới rồi à? Gody chưa dậy sao?” Thấy bạn mình, Peclers lập tức hỏi.

“Hết cách rồi, anh ấy ầm ĩ đòi đi theo.” Salazar bất đắc dĩ nói, “Tôi ăn rồi, sáng nay tôi tính dẫn Harry tới viện bảo tàng London, thế nên, tới báo một tiếng với cậu.”

“Đương nhiên, tôi phê chuẩn.” Peclers đáp lại.

“Sau này, mỗi tuần tôi đều sẽ dẫn thằng bé ra ngoài.”

“Biết.”

Kế, Salazar tới bàn dài Slytherin, ngồi bên phải Harry.

“Tiểu quỷ đầu, hành trình hôm nay của chúng ta không quá thoải mái, ăn thêm tí đi. Nửa đường nếu đói, ta sẽ mua đồ ăn vặt cho con, đừng lo.” Salazar ôn nhu nói.

“Cha Sala, hôm nay chúng ta sẽ tới viện bảo tàng à?” Harry hỏi.

“Phải, ta nghĩ con hẳn biết ta sẽ dạy cho con về nghệ thuật và thẩm mỹ?” Salazar nói, khiến rất nhiều người biết thân phận ông đều mở rộng tầm mắt.

“Vâng.” Harry đáp lại.

“Sự thật là, trong quá khứ, một số phù thuỷ chính thống thông thường đều có tạo nghệ nghệ thuật hơn người. Đối với phù thuỷ, đặc biệt là Dark Wizard mà nói, một trái tim tốt đẹp lại giỏi về phát hiện cái đẹp là lợi khí ảnh hưởng lớn nhất để chống lại Nghệ Thuật Hắc Ám. Mà còn, trái tim như vậy cũng là cam đoan của sức sáng tạo, con ta, pháp thuật là do phù thuỷ nghiên cứu sáng tạo ra, thế nên, biết bao nhiêu pháp thuật cũng không quan trọng. Quan trọng là trái tim, có một trái tim tốt đẹp, mới là điều quan trọng nhất của một phù thuỷ.” Lời Salazar nói khiến mọi người rơi vào trầm tư. Một số bậc thầy đều hỏi thăm người này là ai.

… … …

Cứ thế ngày này tiếp ngày kia. Mỗi ngày của Harry đều rất phong phú, ngay khi y hầu như đã quên mình là tuyển thủ của Chiếc Cốc Lửa, tháng 12 đã tới.

Ngày 2 tháng 12 là thứ sáu, buổi chiều, khi Harry đang nấu thuốc, đúng lúc này, một đứa bé xông vào lớp của giáo sư Prince —— học sinh Slytherin năm thứ hai.

“Có việc gì sao, cậu Rulerva?” Severus nhìn người tới.

“Ách, viện trưởng, hiệu trưởng phu nhân bảo con tới gọi thủ tịch Potter, đi kiểm tra đũa phép.” Đứa bé có chút lắp bắp, nhưng xem như lưu loát nói rằng.

“Harry, dọn vạc đi.” Giọng nói có thể tính ôn hòa của Severus khiến Rulerva không thích ứng trợn tròn.

“Cho em năm phút đồng hồ, thuốc sắp xong rồi. Se… Ôi, giáo sư, thầy không thể bắt con bỏ lở một cái ‘O’!” Harry nói xong bỏ tài liệu cuối cùng vào.

“Được rồi, ta giúp em làm trình tự cuối cùng, đi trễ không phải việc một Slytherin nên làm.” Severus đành phải đi qua, giúp Harry nhìn vạc. Động tác này khiến Rulerva lại nuốt nước bọt, ánh mắt nhìn Harry cũng càng sùng kính.

“Được rồi, không cần thu dọn, để đó ta làm cho, mau đi đi.” Nhìn Harry tính thu dọn túi sách, Severus nói thêm một câu.

Được, viện trưởng đã lên tiếng, Harry lập tức theo vị học đệ chỉ còn lại bản năng rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play