Từ sau khi Hà Tất nhất quyết cự tuyệt Cố Tuyên Duy, hắn đã hạ quyết tâm phải trở mặt lạnh nhạt với Hà Tất.
Chiến tranh lạnh mà, ai chả trải qua một lần, cùng lắm thì tự mình mua café tự giặt quần áo tự uống rượu giải sầu.
Mấy ngày nay công việc không nhiều, Cố Tuyên Duy nhàn rỗi liền đến quán bar uống rượu. Tửu lượng chẳng tăng lên được bao nhiêu, ngược lại độ thân thiết với bartender lại tăng lên đáng kể.
“Người anh em, có tâm sự hả?”
Bartender kia bộ dáng rất soái, vừa nhìn đã biết là 1 thuần chủng, Cố Tuyên Duy nhìn nhìn gã, lại nhìn nhìn chính mình, cảm thấy mình vẫn tốt hơn một chút, cớ gì Hà Tất lại chướng mắt hắn?
“Anh nhìn thế nào mà biết tôi có tâm sự? Anh biết xem bói à?”
Tiểu ca bartender lườm một cái, pha chế cho Cố Tuyên Duy một ly rượu khác. “Cái này cho cậu, đừng uống, đem người cậu đang nhớ nhung gọi đến, cho người đó uống!”
“Vì sao?” Cố Tuyên Duy nhìn nhìn ly rượu, hôm nay hắn uống hơi nhiều, đầu óc mơ hồ, thấy ly rượu có màu quất, nhìn lại giống nước chanh.
“Gọi tới là được rồi. Uống xong ly rượu này, đảm bảo giữa hai người có vấn đề gì cũng sẽ được giải quyết hết!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT