Đế Tân mang theo Tần Mộ Ca và hơn năm trăm binh sĩ ra khỏi hoàng thành một đường đi thẳng hướng bắc cảnh. Trên đường đi Đế Tân ngồi trên hắc mã nhìn Tần Mộ Ca trầm giọng nói:

- Trên đường đi không cần quá nhanh, nhưng cũng không quá chậm!! Ngươi trông coi chúng quân sĩ, trong vương phủ binh sĩ thì không có việc gì nhưng những binh sĩ lấy từ binh doanh của thượng tướng quân có thể thu phục hay không thì phải xem bãn lãnh của ngươi!! Còn có việc quan trọng nhất là ngươi nhất định phải đọc thuộc tất cả binh thư, chiến lược ta giao cho ngươi. Hiểu chưa!!

Nói tới nơi này Đế Tân vung tay một cái một đạo ánh sáng trắng dung nhập vào đầu Tần Mộ Ca. Tần Mộ Ca thân hình khẽ rung lên hắn chậm rãi nhắm mắt tìm hiểu số binh thư, yếu lược trong đầu.Sau một lúc hắn mở miệng trịnh trọng nói:

- Đa tạ điện hạ ban cho!! Mạt tướng nhất định sẽ cố gắng học được tất cả không phụ kỳ vọng của điện hạ!!

Đế Tân nghe vậy gật đầu một cái tiếp tục lên đường. Bất quá tất cả lại không biết khi bọn họ vừa rời đi thì phía hoàng thành đã phát sinh đại loạn nhưng cho dù không thấy được Đế Tân vẫn có thể cảm nhận được trong không khí thỉnh thoảng truyền tới huyết tinh vị nhưng hắn vẫn bình thản như thường trong lòng thầm nói:

- Lần này loạn thế tương khởi không biết các ngươi sẽ có tính toán gì? Nay Đại Tề thiên triều tuy đã suy thoái dần dần cũng sẽ bại vong nhưng vẫn còn một ít để uẩn. Ít nhất mà nói trong triều đã từng lộ ra năm Thiên Cực Cảnh thập trọng thiên. Dưới tình huống này các đại đế triều tuy không còn đem thiên triều để ở trong mắt nhưng cũng sẽ không tùy tiện xuất binh xâm phạm vì vậy tình huống có thể diễn ra nhất là vì giữ vững thăng bằng Đại Tề vẫn là thiên triều thánh thượng chỉ bất quá trở nên hữu danh vô thực cho đến chư hùng tranh bá hoàn thành sau mới là thời khắc diệt Tề.

Trong hoàng thành thánh thượng vị trí như thế nào tranh đoạt cũng không can hệ với Đế Tân. Một đường bắc tiến chỉ an tĩnh ngồi trên lưng ngựa tu luyện và chỉ dẫn Tần Mộ Ca tu luyện và tìm hiểu binh thư sách lược tuy Đế Tân không tinh thông những thứ này nhưng lúc còn là Đại Thương thái tử đã có theo Văn Trọng học bây giờ truyền lại cho Tần Mộ Ca cũng đủ cho hắn lãnh ngộ tăng nhiều.

Tần Mộ Ca dưới sự chỉ dạy của hắn cũng tiến bộ rất nhanh không những có thể nhanh chóng thu phục được năm trăm binh lính của thượng tướng quân phái tới cũng đã hoàn toàn bị hắn thu phục bây giờ đang cùng với trong vương phủ quân lính cùng nhau thao luyện diễn luyện quân trận.

Theo Đế Tân thường ngày quan sát hiện Tần Mộ Ca đã đem các loại binh thư, chiến lược trong đầu học được tám chín phần đã có thể chỉ huy quân sĩ hình thành các loại tinh diệu quân trận hơn nữa còn có thể chính mình thêm vào các loại biến hóa để chúng càng trở nên phù hợp với quân lính dùng trong tiểu thế giới này hơn.

Một ngày này khi đại quân của Đế Tân tiến quân tới một sơn cốc bỗng Đế Tân ngồi trên ngựa nhìn xung quanh cười nói:

- Cuối cùng cũng đuổi tới rồi sao?

Tần Mộ Ca đang dẫn quân phía trước cũng phát hiện dị thường quát lên:

- Có động tĩnh!! Toàn quân mau bố quân trận bảo vệ điện hạ!!!

Các binh sĩ nghe vậy cũng lập tức phản ứng kịp vội vàng lập thành quân trận bảo hộ Đế Tân ở trung tâm.

- Thập thất hoàng tử!! Tuy rằng ngươi có thể rời khỏi hoàng thành nhưng cũng không tới được bắc cảnh, ha ha ha!!

Đột nhiên một tiếng nói vang lên mang theo kinh khủng sát ý từ hai bên hạp cốc vang lên tiếp theo hơn trăm người áo đen từ hai bên lao ra giết về hướng đại quân ý muốn lấy đầu Đế Tân.

Thấy tình hình như vậy Tần Mộ Ca cũng rút ra Huyết Đao hét lớn:

- Huyết Đao Đồ Thế!! Giết! Giết! Giết!!

Hai bên lập tức phát sinh ác chiến Đế Tân ngồi trên ngựa vừa nhìn vừa nói:

- Xem ra đại cục ở hoàng thành đã tạm định!! Bây giờ mới phái người tới đây chặn đường ta!! Cũng tốt nhân cơ hội này rèn luyện binh mã một chút dù sao không thấy nhiều máu không thành được tinh binh!!

Một lúc sau hai bên đại chiến đều có nhất định tổn thương bên phía Đế Tân Tần Mộ Ca một mình chống lại ba Hoàng Cực Cảnh thập trọng thiên tu vi không rơi xuống hạ phong các binh sĩ cũng dựa vào quân trận phối hợp mà tiêu diệt nhiều thích khách nhưng bên phía thích khách số lượng cường giả đông đảo liều mạng công kích dần dần phá tan quân trận giết nhiều quân sĩ dần dần giết tới trước mặt Đế Tân.

Đế Tân thấy vậy lạnh lùng rút kiếm chém một nhát lập tức có một Hoàng Cực Cảnh thích khách đầu mình hai nơi. Mốt kiếm này làm cho toàn bộ thích khách chấn kinh bọn họ không ngờ thập thất hoàng tử lại có thực lực như vậy còn không đợi bọn họ phản ứng kịp thì Đế Tân đã lần nữa vung tay lên trong tay xuất hiện một tinh hệ hút hết các thủ lĩnh thích khách vào trong.

Tiếp theo trong ánh mắt kinh hãi của tất cả Đế Tân chậm rãi nắm chặt bàn tay lại hoàn toàn nghiền chết năm tu vi Hoàng Cực Cảnh thập trọng thiên thủ lĩnh thích khách tựa như nghiền nát mấy con kiến. Sau đó Đế Tân thản nhiên nhìn còn lại thích khách nói:

- Đầu hàng không giết!! Chống cự sát vô xá!!

Chúng thích khách nghe vậy không dám có chút chống cự nào nữa đều ngoan ngoãn bỏ xuống binh khí đầu hàng Đế Tân. Đế Tân thấy vậy hài lòng quay sang Tần Mộ Ca nói:

- Cho đại quân tại chỗ nghỉ ngơi ba ngày!! Ba ngày sau tiếp tục tiến về bắc cảnh!!

Tần Mộ Ca nghe vậy lập tức cung kính nói:

- Thuộc hạ tuân mệnh!! Thuộc hạ sẽ lập tức cho người đi an bài!!

Đế Tân nghe vậy gật đầu một cái tiếp tục ngồi trên lưng ngựa tu luyện còn Tần Mộ Ca thì lập tức đi an bài mọi chuyện. Cứ như vậy rất nhanh ba ngày đã qua sáng ngày thứ ba đại quân Đế Tân lại xuất phát, lần này bọn họ tăng thêm hơn gấp đôi số lượng chính là các thích khách đã quy hàng đương nhiên trong này đã trải qua kiểm tra cẩn thận xác định không còn gian tế nữa mới thu nạp.

Đại quân lên đường trên đường đi cũng không còn gặp tập kích nữa hết thảy đều thuận lợi nên chỉ hơn một tháng sau là bọn họ tới bắc cảnh thứ nhất thành: Hoang Thành.

PS: Quà tết cầu xin nguyệt phiếu đề cử!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play