- Nếu một khi đứa nhỏ kia vẫn lạc, như vậy chẳng khác nào Thượng Quan gia vô duyên vô cơ mất đi ký thác hy vọng.

- Ngược lại, nếu là nữ hài tử, tính cách dù kiên cường thế nào, nhưng so với nam nhân thì vẫn có mặt nhu nhược. Thậm chí, nữ hài tử lại càng biết bảo vệ bản thân. Hơn nữa, nữ hài tử lại ít có dã tâm, càng sẽ không quên gốc, lúc đó chiếu cố nhà mẹ đẻ cũng càng thêm cẩn thận… có một Tiên Nhân tồn tại, xa xa chấn nhiếp, tin rằng đủ để Thượng Quan gia vạn năm không suy, đây mới là kế lâu dài.

Thượng Quan lão phu nhân nói đến đây, chần chờ một chút, cảm thấy đứng trước vị Tiên Nhân này, tâm tư không có chỗ náu thân, nếu có chút giấu diếm, thì lại thành ra không đẹp. Rốt cục đem nguyên nhân tận sâu bên trong nói ra:

- Ngoài ra, lấy lan tâm huệ chất, phong thái dung mạo của Linh Tú… nếu có thể đặt chân lên Tiên đạo, tương lai tìm hôn phu, cũng tất là một đời tuấn kiệt!

Nếu tính như vậy, rất có thể Thượng Quan gia chúng ta chỉ đưa ra ngoài một, lại có thể thu được hai, thậm chí càng nhiều thần hộ mệnh hơn nữa! Đây cũng chính là tư tâm lớn nhất của lão thân.

Lão phu nhân cười nói:

- Như vậy, vừa có thể thỏa mãn tâm nguyện cho Linh Tú, đồng thời có thể giữ cho gia tộc thiên thu vạn tuế… lão thân trái lo phải nghĩ, tự thấy thế nào cũng không lỗ.

Nữ tử áo trắng dịu dàng cười:

- Lão phu nhân đủ thẳng thắng.

Lão phu nhân cười khổ:

- Đứng trước tiên tử, lão thân nào dám giấu diếm.

Nữ tử áo trắng cười cười, nhìn Thượng Quan Linh Tú:

- Ngươi là Thượng Quan Linh Tú?

Thượng Quan Linh Tú cung kính:

- Vâng.

- Ừm, sinh năm Bính Tý, năm nay hai ba tuổi.

Nữ tử áo trắng nói:

- Khó được hơn lại còn là thiên sinh Phượng thể, kinh mạch mờ ảo thông suốt, càng có Thiên Âm chi chất, hoàn bích chi thân… mặc dù khiếu huyệt có hạn, nhưng cuối cùng cũng chỉ là yếu kém nhất thời, muốn giải thực dễ, sau này muốn tiến triển cực nhanh cũng chỉ là chuyện thuận lý thành chương… ừm, không sai, thực sự không tệ!

Lão phu nhân cùng Thượng Quan Linh Tú cùng hãi nhiên.

Rõ ràng chỉ mới gặp mặt, lão phu nhân cũng không nói tới bất cứ chuyện gì của Thượng Quan Linh Tú, nhưng đối phương lại rõ như lòng bàn tay, toàn bộ nói hết, không có nửa điểm sai.

- Ngươi có bằng lòng đi theo ta? Làm đệ tử của ta?

Nữ tử áo trắng cười hỏi.

- Linh Tú nguyện ý.

Nữ tử áo trắng mỉm cười:

- Trước khi chuẩn bị đi, ngươi còn chuyện gì chưa dứt?

Thượng Quan Linh Tú khẽ đỏ mặt, lập tức, vành mắt cũng đỏ lên, lã chã nói:

- Có thể mong… Tiên Nhân, thư thả một ít thời gian?

Nữ tử áo trắng thản nhiên nói:

- Nhiều nhất chỉ có thể cho ngươi hai canh giờ.

Thượng Quan Linh Tú nghe vậy, nhất thời mờ mịt luống cuống, trong lúc nhất thời không biết phải phản ứng sao.

Nữ tử áo trắng nói:

- Vi sư cũng không phải bất cận nhân tình, mà là cấp độ của thế giới này quá thấp, khó mà gánh được Cực Thiên chi lực của vi sư, hai canh giờ đã là cực hạn, hơn nữa, ngươi đã muốn đạp vào con đường nghịch thiên, như vậy sau này, phải học làm quen.

- Cái gọi là đỉnh cao Võ đạo, xưa nay đều rất cao, quá cao, quá lạnh, quá… cô độc tịch mịch.

Nữ tử áo trắng than thở một tiếng, tỉ mỉ nhìn Thượng Quan Linh Tú:

- Mặc dù số mệnh ngươi cũng cực cao… thế nhưng hồng trần hỗn loạn… nhất định không thể tham dự nhiều.

Thượng Quan Linh Tú nhẹ nhàng thở dài một tiếng:

- Đệ tử đã hiểu.

Nữ tử áo trắng nói:

- Ngươi hiểu gì?

Thượng Quan Linh Tú bi ai nói:

- Một khi bắt đầu tu luyện… tuế nguyện như thoi, núi xa đường xa… tinh không cách trở, chỉ sợ…

Nử tử áo trắng nói:

- Tiên phàm khác biệt, tuyên cổ đều vậy…

Lão phu nhân ở một bên, nhẹ nhàng nói:

- Sau này, Linh Tú liền xin nhờ tiên tử… lão thân đã lớn tuổi, chỉ sợ không đợi được nó trở về… hết thảy, liền…

Nói đến đây, thanh âm cũng nghẹn ngào.

Nữ tử áo trắng nói khẽ:

- Lão phu nhân yên tâm, Linh Tú làm đệ tử của ta, ta tự sẽ chiếu cố thật tốt. Chỉ cần nàng chuyên tâm tu luyện, ta có thể đảm bảo cho nàng cả đời thuận lợi, tâm tưởng sự thành, đưa mắt khắp tinh không, không ai dám trêu chọc, lúc đó tung hoành Bát Honag, không người dám lấn, tất cả chỉ là vấn đề thời gian.

Nàng cười ngạo nghễ:

- Coi như mười tên huynh đệ tung hoành tinh không không gì cố kỵ kia… muốn khi dễ đồ đệ ta, đều phải cân nhắc mấy phần, mà sau khi cân nhắc, đa số đều muốn từ bỏ.

Câu nói này, bá khí tuyệt luân.

Chỉ tiếc, Thượng Quan lão phu nhân cùng Thượng Quan Linh Tú cũng không biết mười huynh đệ tung hoành tinh không kia là ai, tự nhiên cũng không có gì kính sợ, hiện các nàng còn đang rung động với cái gọi là Cực Thiên chi lực, Thiên Huyền đại lục lại không thể chống được hai canh giờ, uy năng như vậy, phải đạt tới cấp độ nào?!

Thượng Quan Linh Tú cũng bái phục khẩu khí lớn của sư phụ. Mà nỗi lòng của Thượng Quan lão phu nhân cũng được buông xuống.

Xem ra, sư phụ của cháu gái mình, vẫn rất lợi hại, Cực Thiên chi lực, nghe ra liền thấy không tầm thường…

- Tạm thời cứ xưng hô như vậy, chờ trở về lại tiến hành lễ bái sư.

Nữ tử áo trắng ôn nhu cười một tiếng:

- Linh Tú là đệ tử thứ nhất của ta, chỉ sợ cũng sẽ là duy nhất. Cho nên nghi thức này tuyệt không thể nhỏ, lễ vật cũng sẽ không thiếu, đến lúc đó, nhất định phải tranh thủ vơ vét một phen.

Nghe lời nói ấy, Thượng Quan lão phu nhân lại càng thấy an ổn.

Nhìn cũng có thể thấy, vị Tiên Nhân này vô cùng xem trọng Thượng Quan Linh Tú, còn chưa chính thức thu đồ, đã bắt đầu trù tính viễn cảnh tương lai cho đồ đệ.

- Bản tâm ta, vốn không có ý định thu đồ đệ, nhưng nghìn tính vạn toán lại không bằng thiên tính, cuối cùng lại dính ánh sáng của Đường mập, âu cũng là thiên ý.

Nữ tử áo trắng nở nụ cười nhàn nhạt:

- Trong hai canh giờ, ngươi hải nhanh chóng hoàn thành công việc của mình, không cần lo cho ta, ta cần phải định tâm, kiềm chế uy năng của bản thân, vị diện này thực sự quá yếu đuối, bất luận chút khí tức nào của ta tiết ra ngoài, đều có thể tạo thành ảnh hưởng không nhỏ.

Lập tức khẽ đảo thân thể, biến mất không thấy.

Cho đến giờ phút này, Thượng Quan Linh Tú vẫn tràn đầy giật mình lo lắng.

Trước khi đốt ba nén hương, dù Thượng Quan Linh Tú đầy chờ mong, nhưng vẫn có ba phần chất vấn, ba phần khó có thể tin, ba phần không thể tưởng tượng nổi, còn một phần lại coi như trò đùa.

Trải qua lần biến cố bảo đồ của Cửu U Thập Thất Thiếu lần trước, Thượng Quan Linh Tú đã tin trên đời có Tiên Nhân, vượt qua nhận biết của hết thảy cường giả trên đời, nhưng mà xem như thực sự có Tiên Nhân, cũng nhất định phải mạnh mẽ tới vậy sao?

Lúc này, đã qua thời điểm tặng hương hai trăm đời, chí ít năm ngàn năm dài đằng đẵng, nói là thương hải tang điền cũng không quá, thực sự còn có thể ứng nghiệm sao?

Thậm chí, như chính nàng nói, trong hai ba ngày, chưa chắc đã có thể đi qua.

Nhưng nào nghĩ được, một nén hương còn chưa đốt hết, Tiên Nhân đã đặt chân tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play