Lôi Động Thiên thành tâm thành ý hứa hẹn “Tuyệt đối sẽ không”. Đối với Lôi Động Thiên hắn mà nói, chỉ một quốc gia của Thiên Huyền đại lục thực sự không lọt vào mắt hắn, chẳng thèm ngó tới!

Vân Dương khẽ thở dài, ánh mắt vẫn có chút hỗn loạn, lần nữa lẳng lặng suy tư, lần này là đang cân nhắc những lời định nói.

Sau một hồi lâu, rốt cục hắn mở miệng:

- Mấy năm trước... Đột nhiên có một tòa Cửu Thiên trận từ trên trời rơi xuống Ngọc Đường thành, tạo thành Cửu Tôn phủ! Mà Cửu Tôn phủ, cần có chín người có thuộc tính khác nhau, tiến vào Cửu Tôn phủ học tập tuyệt thế công pháp, thành tựu Cửu Tôn...

Vân Dương nói chậm rãi:

- Những chuyện này sớm đã lưu truyền trong dân gian, tin rằng Lôi huynh cũng đã sớm biết rõ, có điều ta vẫn phải nói lại rõ ràng.

Lôi Động Thiên nghiêm túc khiêm tốn nói:

- Ta hiểu, ta muốn biết tất cả những chuyện này!

Vân Dương nói:

- Ban đầu Cửu Tôn cũng chỉ xuất hiện một hai người... Khi đó, nước ta đang bị ngoại quốc tấn công, mấy người bọn hắn vừa xuất hiện, chiến cuộc lập tức xuất hiện nghịch chuyển. Mãi về sau... Cùng với Cửu Tôn không ngừng xuất hiện, rốt cục Cửu Tôn cũng tề tụ đủ! Đến lúc này, chỉ riêng nói về chiến lực, quân đội Ngọc Đường ta có thể nói là vô địch thiên hạ, cũng vào lúc này, thời cơ bình định thiên hạ của Ngọc Đường ta cũng xuất hiện!

- Cho nên, rốt cục dẫn đến Tứ Quốc Thất Hùng hợp lực chinh phạt. Bởi bọn hắn không dám để chúng ta tiếp tục lớn mạnh, nếu tiếp tục chờ đợi, chẳng khác nào ngồi không chờ chết!

- Nhưng cho dù tứ quốc hợp lực, Thất Hùng cùng tới. Chúng ta có Cửu Tôn tọa trấn, vẫn có thể đánh tứ quốc thất bại thảm hại, tốn công vô ích!

Vân Dương hít một hơi thật sâu:

- Nhưng suy cho cùng, binh lực của Tứ Quốc Thất Hùng cũng vượt xa phạm trù chống cự của một nước, nói dễ hiểu một chút, trong một trận chiến, cho dù bọn hắn tổn thất năm người chỉ đổi lấy một người của chúng ta, như vậy Ngọc Đường cũng sẽ không thể kéo dài mãi, nhất định sẽ có ngày bại vong!

- Cho dù chúng ta có Cửu Tôn đại nhân trợ lực, có thể miễn cưỡng bảo trụ chiến cuộc, cương vực không mất! Nhưng muốn nói đến chuyện khai cương khuếch thổ, lại tuyệt đối không thể, tiếp tục chinh chiến mấy năm, quốc lực sức dân đã dần thiếu thốn, dù sao chiến lớn chiến nhỏ đều phải bỏ tiền!

- Nước ta như vậy, Tứ Quốc Thất Hùng cũng không dễ chịu, tổn thất của bọn họ còn lớn hơn chúng ta, chỉ có điều bọn hắn hợp tác chặt chẽ hỗ trợ lẫn nhau, không để bất cứ thế lực nào sụp đổ, tất cả đều có thể duy trì. Cũng chính vì đó, khiến cho hai bên lâm vào một cục diện giằng co, nguy hiểm cân bằng.

- Cho đến một ngày, cũng chính là mùa đông hai năm trước, song phương không hẹn mà cùng đình chiến.

- Tất cả mọi người đều cần nghỉ ngơi lấy sức.

- Trên thực tế, đối với lần đình chiến này, Ngọc Đường chúng ta cũng có thể thở phào một hơi. Lúc ấy phụ thân ta còn từng nói: chỉ cần cho Ngọc Đường ba năm nghỉ ngơi dưỡng sức, lúc đó chỉ riêng thần uy của Cửu Tôn, đã đủ dẹp yên thiên hạ, bình định Thiên Huyền!

- Lúc đó chúng ta còn rất cao hứng, bởi trận chiến loạn này rốt cục cũng có thể kết thúc!

Vân Dương nặng nề nói:

- Vậy mà tháng ba năm ngoái, một tờ chiến báo tựa như sấm sét giữa trời quang đánh xuống Ngọc Đường, Cửu Tôn đại nhân chấp hành nhiệm vụ bí mật, bị bại lộ hành tung, một trận Thiên Huyền nhai, toàn quân diệt tuyệt, Cửu Tôn mất tung! Tin tức này vừa truyền về, toàn bộ Ngọc Đường trong nháy mắt rơi vào hắc ám tuyệt vọng! Chuyện này, thực sự là đả kích vô cùng lớn đối với chúng ta!

Lôi Động Thiên gật gật đầu, cũng thở dài một tiếng:

- Không sai, loại đả kích như vậy, thực sự không phải người thường có thể chịu nổi...

- Nhưng cũng một năm sau, đột nhiên xuất hiện tin tức, nói Cửu Tôn đại nhân bắt đầu báo thù, nhằm vào tất cả những người tham dự mưu tính phục kích Cửu Tôn khi trước! Bản thân tin tức này cũng không quan trọng, quan trọng là... Tin tức này còn nói rõ một sự thật, trong chín vị đại nhân, vẫn còn có người còn sống!

- Lúc ấy cả nước vui mừng!

- Sau đó, mặc dù Cửu Tôn đại nhân chỉ có một vị tái hiện, cũng không rõ trong chín vị đại nhân liệu có phải chỉ còn người này hay không, nhưng đối với con dân Ngọc Đường chúng ta mà nói, đó cũng là chuyện vô cùng vui mừng, tất cả mọi người đều như vạch đám mây đen mà nhìn thấy hy vọng, Ngọc Đường sẽ không hủy diệt, sẽ không có chuyện vong quốc diệt chủng.

- Khi đó, cho dù không biết trong chín vị đại nhân còn những vị nào, nhưng tất cả mọi người đều đang ngóng nhìn, cầu nguyện, chúc phúc, vô luận là vị nào cũng tốt, chỉ cần là trong Cửu Tôn có người còn khỏe mạnh là được!

- Khi đó, bao gồm cả Hoàng đế Bệ hạ đều rất phấn chấn, Cửu Tôn báo thù, chỉ rõ Tứ Quý lâu/ mà đối với tất cả những địch nhân được Cửu Tôn đại nhân chỉ ra, đều nghiêm trị quản lý!

- Trong thời gian đó, cơ bản chỉ cần Cửu Tôn đại nhân nói, không cần chứng cứ, không cần thẩm tra, liền có thể đem người này ra định tội, trị tội!

Vân Dương nặng nề nói:

- Lôi huynh có thể tưởng tượng, quốc gia chúng ta, coi trọng các vị anh hùng đến mức nào!

Lôi Động Thiên xúc động thở dài:

- Không sai!

Mặc dù Lôi Động Thiên cũng không coi trọng vương quyền bá nghiệp, nhưng đối với người có thể được cả nước sùng bái, thậm chí cùng bái, cho dù là hắn cũng không nhịn được mà hâm mộ!

- Nhưng Cửu Tôn đại nhân chưa từng chân chính lộ diện!

- Cửu Tôn đại nhân chỉ không ngừng hành động báo thù, không ngừng bắt gian tế Ngọc Đường. Chúng ta... Cũng chính là quan phương Ngọc Đường không ngừng bị bắt ra xử lý... Chuyện như vậy kéo dài cả năm trời, mãi cho đến hiện tại.

Vân Dương lộ ra thần sắc nặng nề đến cực điểm:

- Nhưng cho tới ngày nay, chúng ta mới ngạc nhiên phát hiện, tất cả mọi chuyện đã vươn ra ngoài khả năng khống chế.

- Mất không chế?

Lôi Động Thiên nhướng mày.

- Đúng vậy, đã mất khống chế.

Vân Dương thở dài một hơi:

- Mà cũng chính lúc này, vị đại nhân may mắn sống sót cũng bắt đầu hiện thân. Đến tận lúc này, mọi người mới xác định, vị đại nhân còn sống chính là Phong Tôn đại nhân.

- Từ lúc Phong Tôn đại nhân tái hiện đến nay, không chỉ khiến lòng người phấn chấn, mà chuyện đầu tiên khi hắn tái hiện, đó chính là giúp chúng ta đánh lui đại quân Đông Huyền.

- Sau khi rất nhiều chuyện xảy ra, mọi người mới phát giác... Những chuyện hắn làm đều là chuyện có lợi với quốc gia dân tộc, hắn vì nước vì dân mà tận hết sức lực.

Vân Dương thở dài một hơi:

- Cho nên chúng ta không chút hoài nghi... Tin tưởng đó là Phong Tôn đại nhân.

- Nhưng mặt sau lại âm thầm phát sinh một chuyện lớn, mà mãi cho đến gần đây chúng ta mới có thể xác định được.

Vân Dương lo lắng nói:

- Lực lượng dưới trướng Cửu Tôn đại nhân, cũng chính là Cửu Thiên chi lệnh, trong thời gian Cửu Tôn đại nhân mất tích, cũng không vì rắn mất đầu mà mất không chế, từ đầu tới cuối đều làm việc dưới sự quản khống của quốc gia!

- Nhưng từ sau khi Phong Tôn đại nhân trở về, những nhân thủ này bắt đầu từng bước mất tích, từng chút thoát khỏi sự khống chế của quốc gia, cuối cùng toàn bộ biến mất.

Vân Dương thở dài thật sâu.

Lôi Động Thiên cũng hơi biến sắc:

- Sao có thể như vậy? Lực lượng quân sự của một quốc gia, phải luôn tồn tại phía dưới sự quản khống của quốc gia đó, sao có thể đột nhiên biến mất? Mất khống chế? Chẳng lẽ những người này đã chết?

- Bọn họ không chết!

Vân Dương cười thảm một tiếng:

- Nhưng... Bọn hắn không còn xuất lực cho quốc gia. Mà là hiệu mệnh cho vị Phong Tôn đại nhân vừa tái hiện.

- Chuyện này... Càng lúc càng thú vị.

Lôi Động Thiên cười cười nghiền ngẫm.

Lấy kinh nghiêm từng trải phong phú của hắn, kết hợp với lời kể của Vân Dương, đương nhiên có thể hiểu rõ điểm mấu chốt trong chuyện này!

Hiển nhiên chính là vị Phong Tôn đại nhân vừa tái hiện này có vấn đề!

Rất có thể, đây chính là nguyên nhân chính khiến Vân Dương đồng ý thỏa hiệp, nhận sự cám dỗ, bán cơ mặt quốc gia cho hắn.

Lôi Động Thiên càng lúc càng hào hứng, cảnh giác hoài nghi đối với Vân Dương cũng hạ thấp một phần.

- Nhiều người như vậy đồng thời mất tích, đương nhiên là chuyện lớn, thế nhưng dưới sự giúp đỡ của cao tầng Ngọc Đường, thanh thế Cửu Tôn tái xuất đã lộ rõ, uy danh Cửu Tôn không những chỉ phục hồi, thậm chí còn mạnh mẽ hơn trước.

Vân Dương cười khổ:

- Cho nên dù chúng ta hoài nghi thế nào, cũng chỉ có thể dừng lại ở hoài nghi mà thôi...

Lôi Động Thiên gật gật đầu, thở dài nói:

- Không sai, chuyện này đúng thực là khó bề phân biệt... Khó mà suy đoán, càng khó để quyết định hành động.

- Trong lúc đó, chúng ta chỉ có thể tiếp tục quan sát, kỳ vọng tất cả chỉ là hiểu lầm, hoặc là Phong Tôn đại nhân có bố trí an bài khác!

- Nhưng, mới đây không lâu... Lại xảy ra một chuyện lớn!

Sắc mặt Vân Dương nặng nề đến cực điểm:

- Lần này, Phong Tôn đại nhân trực tiếp đối mặt với nguyên lão Ngọc Đường, ba đời đế sư, tứ triều lão thần, nhất thế văn tông, nho lâm tông sư, văn nhân lãnh tụ Hà Hán Thanh!

Lôi Động Thiên nhoẻn miệng cười:

- Chuyện này, ta từng nghe nói, nghe nói vị Hà lão gia tử này, cũng là...

Vân Dương thản nhiên nói:

- Vị Phong Tôn đại nhân này trực tiếp nói... Hà Hán Thanh đại nhân từng đấy tuổi của chúng ta chính là người Tứ Quý lâu!

- Hơn nữa hắn còn nói, Hà đại nhân chính là lực lượng cao tầng của Tứ Quý lâu, một trong tứ đại tôn chủ Xuân Hàn Tôn Chủ!

Vân Dương lộ vẻ mỉa mai:

- Chuyện này, sao mà buồn cười!

Lôi Động Thiên nói:

- Nhưng sao ta lại nghe nói, vị Hà đại nhân này thực sự chính là Xuân Hàn Tôn Chủ a?!

Vân Dương lộ thần sắc bi ai, tinh thần chán nản, im lặng hồi lâu mới nói:

- Người nghĩ như vậy cũng không chỉ có Lôi huynh, chỉ sợ toàn bộ thiên hạ đều “biết” Hà lão đại nhân chính là Xuân Hàn Tôn Chủ! Nhưng, thứ mà thiên hạ “biết” lại là chân tướng sao?

Hắn bi phẫn thở dốc một hơi:

- Không biết Lôi huynh ngươi có biết hay không, năm nay Hà lão đại nhân cũng đã gần cửu tuần, trên mặt trải đầy đốm đồi mồi... Đời này của hắn, đã từng bồi dưỡng cả vạn văn nhân cho Ngọc Đường!

Lôi Động Thiên hơi biến sắc.

Phàm là Huyền giả, coi như sơ giai Sơn cảnh bình thường nhất cũng có thọ nguyên trên trăm năm, tuyệt không có khả năng xuất hiện đốm đồi mồi, trừ phi người đó thực sự chỉ là lão nhân bình thường bảy tám chục tuổi!

- Còn nữa... Hiện tại trong số những quan lớn Văn phương Ngọc Đường, có tới bảy phần là môn hạ của Hà lão đại nhân!

Vân Dương nhấn mạnh từng chữ.

- Phụ thân của đương kim Hoàng đế Bệ hạ, cũng chính là môn hạ đệ tử của Hà lão đại nhân. Thậm chí bản thân đương kim Hoàng đế Bệ hạ, cũng từng nghe Hà lão đại nhân giảng bài, còn đương kim Thái tử điện hạ, cũng là đệ tử của Hà lão đại nhân!

- Cả đời Hà lão đại nhân, vì Ngọc Đường mà cạn kiệt tâm lực, cúc cung tận tụy... Nếu lão nhân gia ngài ấy có một chút ý đồ xấu... Bất cứ lúc nào cũng có thể hủy diệt Ngọc Đường, thế gian cũng sớm không tồn tại cái gọi là Ngọc Đường đế quốc.

Lôi Động Thiên hơi chút suy tư:

- Nói như vậy... Vị Hà lão đại nhân này không phải là người Tứ Quý lâu?

Vân Dương lộ rõ thần sắc thống khổ, nhưng lại không muốn nói chuyện.

Lôi Động Thiên lại hơi biến sắc.

Nếu thực sự như vậy, âm mưu ở cái Ngọc Đường đế quốc này cũng thực đáng sợ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play