Số lượng các tổ chức buôn người bị Cửu Tôn phủ quét qua mới chỉ có mấy chục chỗ, mà đám cặn bã này ở Huyền Hoàng giới, đâu chỉ dừng lại ở trăm ngàn?
Mỗi một tổ chức, quy mô nhỏ nhất cũng phải có trên năm mươi người, thậm chí nhiều còn lên tới ngàn người, vạn người.
Những người này, có ai mà không chồng chất tội ác, chết không có gì đáng tiếc.
Bản thân hắn chỉ cần tìm từng nhà từng nhà mà tiêu diệt là được!
Chỉ cần tiếp tục kéo dài như thế, tin rằng không bao lâu, hắn liền có thể đột phá tầng thứ sáu.
“Sau lần tranh đoạt Thiên Vận kỳ này, Cửu Tôn phủ cần làm lớn một phen, các đệ tử, cũng đã đến lúc cần dùng thực lực cá nhân mà lịch luyện giang hồ.”
Vân Dương thầm nghĩ.
- Sư phụ, Hồ Tiểu Phàm…
Vân Tú Tâm lại chạy tới.
Vân Dương thở dài.
Hai tên oan gia này, có thể có ngày nào không có chuyện được không?!
…
Tiến cảnh của các đệ tử, đều lọt vào trong mắt Đổng Tề Thiên, khiến hắn nhìn mà giật mình, than thở không thôi.
Những đứa nhỏ xuất phát từ tầng dưới chót nhất này, hiện nắm được cơ hội mạnh lên, liều mạng cùng cố gắng của bọn hắn, khiến bất luận kẻ nào cũng chấn động theo.
Tu luyện hoàn toàn không cần mạng.
Đến tận đêm khuya, vẫn có thể thấy từng đệ tử khắc khổ tu luyện trên quảng trường, từng người cố gắng thao luyện, còn không ngừng khắc chế để không phải phát ra tiếng vang.
Mỗi chiêu mỗi thức, đều thực hiện vô cùng nghiêm túc!
Mặt đất xuất hiện từng vệt mồ hôi, mỗi người, mặc kệ là nam hai nữa, từng sợi tóc đều dán lên da, cứ như vậy mà luyện tập.
Từng người cắn răng, phồng miệng nhỏ…
Sau khi dùng Thanh Vân đan, chỉ năm sáu ngày, ngay cả đệ tử thiên sinh yếu kém nhất, đều đã thành công quen thuộc với uy năng mới.
Mà thời gian thích ứng này, so với mười hai ngày mà Đổng Tề Thiên dự đoán, ròng rã hoàn thành trước hạn gấp đôi!
Mặc dù mới chỉ là bước đầu quen thuộc, muốn toàn diện nắm giữ, thậm chí vận dụng trôi chảy còn có chênh lệch tương đối, thế nhưng tiến độ như vậy, vẫn đủ khiến bất cứ môn phái nào trên Huyền Hoàng giới đều phải chấn động.
- Bảy lăm đệ tử đời đầu Cửu Tôn phủ, mỗi một người… đưa tới môn phái khác, đều là tồn tại cấp thiên kiêu!
Đổng Tề Thiên thầm thở dài, càng cho ra một nhận xét kinh người.
Hắn cũng biết, đám nhóc này có tình cảm rất lớn với Cửu Tôn phủ, căn bản không phải ngoại lực có thể xen vào, cho dù không có Thiên Đạo Thệ Ngôn, cũng quyết không thể thay đổi.
Trước đó, cuộc sống của bọn hắn chỉ là một vùng tăm tối.
Khi gặp Cửu Tôn phủ, mới khiến bọn hắn nhìn thấy một phần hy vọng.
Hơn nữa, đại bộ phận đều biết rõ, tư chất trước đó của bản thân, chẳng qua chỉ là củi mục.
Những người có tư chất thật tốt, đều đã bị lựa chọn đi, nếu bọn hắn thực sự có thiên phú, thì đám tổ chức buôn người kia căn bản đã không ngược đãi bọn nó, cho nên, bản thân bọn hắn thực sự chỉ là một kẻ phế vật.
Thế nhưng tới Cửu Tôn phủ, các sư tôn không ghét bỏ bọn hắn, ngược lại còn dùng vô số tài nguyên giúp bọn hắn thoát thai hoán cốt!
Ân đức này, vĩnh thế khó quên!
…
Khoảng cách tới trận tranh đoạt Thiên Vận kỳ còn có hai tháng lẻ ba ngày.
Thủ tịch đệ tử Tôn Minh Tú, sau một hồi khuấy động, thành công đột phá Tôn giả cảnh, trở thành đệ tử đầu tiên đạt tới cấp Tôn giả.
Sau ba ngày, Bạch Dạ Hành cũng đột phá tới Tôn giả, chính thức siêu việt Ngọc Thanh Hằng, trở thành Tôn giả thứ hai trong hàng đệ tử.
Nửa ngày sau, Ngọc Thanh Hằng cũng thành công đột phá.
Sau khi Vân Tú Tâm leo tới Chí Tôn thượng vị, tiến độ vẫn chưa dừng lại, tiếp tục một đường vững bước, đột phá tới Chí Tôn thượng vị đỉnh phong, cách Tôn giả cảnh chỉ còn một bước, gần như chỉ kém ba người Tôn Minh Tú Bạch Dạ Hành Ngọc Thanh Hằng. Hồ Tiểu Phàm cũng thành công đạt tới Chí Tôn thượng vị cao giai, Lâm Tiểu Nhu cùng Trình Giai Giai cũng đạ tới trung giai.
Còn có Lộ Trường Mạn, hắn cũng thành công đột phá tới Chí Tôn thượng vị.
Đến tận lúc này, hàng đệ tử đời đầu Cửu Tôn phủ, xuất hiện ba vị Tôn giả chính quy, Chí Tôn thượng vị hơn hai mươi người, còn lại, thuần một sắc Chí Tôn đỉnh phong, cơ bản cách đột phá chỉ còn kém một bước nhỏ.
Mắt thấy đệ tử Cửu Tôn đi từ không tới có, sau đó trong thời gian ngắn lại phát triển đến mức này, Đổng Tề Thiên chỉ có thể im lặng, thực sự không có bất cứ cơ hội xen miệng nào.
Cùng lúc đó, tranh đấu trong nội bộ Cửu Tôn phủ cũng diễn ra ngày càng hừng hực.
Không được nói tục chửi thề, càng không được mắng trưởng bối, cũng không cho phép tự do ẩu đả, không cho phép xuất hiện thương vong. Như vậy, giữa các đệ tử chỉ còn một mục tiêu cạnh tranh duy nhất: Xếp hạng!
Thập đại đệ tử, đương nhiên là tồn tại cao nhất trong số các đệ tử.
Mà ngay dưới thập đại đệ tử, các đệ tử khác cũng nhao nhao thiết lập xếp hạng.
Chí Tôn thượng vị, lấy mười người.
Chí Tôn, cũng lấy mười người.
Mặc dù hiện tại đã không còn Thiên Huyền, Địa Huyền cảnh, thế nhưng vẫn giữ lại bảng danh sách này, dù sao sau này còn có các sư đệ sư muội, bất kỳ người nào, cũng cần một quá trình trưởng thành từ thấp tới cao.
Trong thời gian này, đám tiểu gia hỏa Vân Tú Tâm ngày ngày vênh mặc, lúc nào cũng “Bản sư tỷ” “Bản sư huynh”.
Lần nữa xếp hạng thập đại đệ tử, bất ngờ liên tiếp nổi lên.
Tôn Minh Tú cũng bị đổ mồ hôi.
Ngọc Thanh Hằng mới bị đẩy xuống vị trí thứ ba, tự nhiên không thể cấu thành uy hiếp cho Tôn Minh Tú, thế nhưng Bạch Dạ Hành người sau vượt người trước, cường thế đột kích, kém chút đánh đại sư huynh hắn rớt ngựa!
Hai người ác chiến một trận, Tôn Minh Tú hao hết sức chín trâu hai hổ, dùng hết thủ đoạn mới thành công áp Bạch Dạ Hành một đường, thẳng đến khi đại chiến kết thúc, Tôn Minh Tú mới có thể bình tâm lại, chợt giật mình đổ mồ hôi lạnh, mồ hôi thấm đẫm trường bào.
Con mẹ nó, quá nguy hiểm!
Nếu còn không liều mạng, chỉ sợ lần luận võ tiếp theo, không chừng hắn sẽ biến thành nhị sư đệ…
Nếu như quả thực thành thế, thực sự không chỉ là mất chút thể diện thôi a!
Mà Bạch Dạ Hành vừa mới ngồi vững vị trí thứ hai, đối với Ngọc Thanh Hằng khiêu chiến, hắn cũng đã sớm có tính toán trước, nhất cử đàn áp cũng không phải là chuyện ngoài ý muons, nhưng tiếp đó lại chính là Vân Tú Tâm, hai người rõ ràng còn cách một giai vị, nhưng Bạch Dạ Hành vốn có năng lực vượt cấp khiêu chiến lại thiếu chút lật thuyền!
Hai người đại chiến, sơ sơ Bạch Dạ Hành dùng ưu thế tu vi, ổn nắm tiên cơ, chiếm hết thượng phong, thế nhưng Vân Tú Tâm cũng quyết không chịu từ bỏ, trong chiến đấu đột nhiên tự ngộ, sinh sinh thành công đạt tới Tôn giả!
Nếu không phải mới đột phá, khiến Vân Tú Tâm còn chưa thể thu phát tùy tâm, vậy lần này e là Bạch Dạ Hành đã lật thuyền trong cống!
Khó khăn giành chiến thắng, Bạch Dạ Hành vẫn bị dọa tới nửa ngày!
Thập đại đệ tử Cửu Tôn phủ, lần nữa được xác lập.
Thủ tịch đại đệ tử, vẫn là Tôn Minh Tú.
Thứ tịch nhị đệ tử, đổi thành Bạch Dạ Hành.
Ghế thứ ba, Ngọc Thanh Hằng.
Mà hàng thứ tư, chính là Vân Tú Tâm một đường tiến mạnh, tiếc là bại trong tay Bạch Dạ Hành.
Vân Tú Tâm hiểm hiểm kém chút vào ba vị trí đầu, cố nhiên dẫn tới chấn động cực lớn, nhưng vẫn không bằng một đệ tử tân tấn khác!
Hạng mười: Hồ Tiểu Phàm!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT