Địa vị của Mạc Khuynh Thành ở học viện Đế Tinh không giống với tất cả mọi người. Cô chưa từng thông qua khảo hạch để vào học viện Đế Tinh giống những người khác nhưng trước đây lại thường xuyên xuất hiện trong học viện Đế Tinh.

Thậm chí cô cũng có một tấm ngọc bài Đế Tinh, có thể hưởng thụ tài nguyên của học viện Đế Tinh giống các học viên khác. Hơn nữa nghe nói những trưởng lão đức cao vọng trọng trong học viện đều quen biết cô.

Chỉ là một hai năm gần đây, số lần Mạc Khuynh Thành xuất hiện tại học viện Đế Tinh dần ít đi. Có thể là do thực lực của cô dần mạnh lên, còn cảnh giới cụ thể của Mạc Khuynh Thành là gì thì rất ít người biết rõ. Nhưng có người suy đoán nếu cô mà dốc hết sức tham gia Quân Lâm Yến thì nhất định có thể trở thành một trong những thành viên của kinh thành thập tú.

Không chỉ như vậy, Mạc Khuynh Thành tuyệt đối là tình nhân trong mộng của rất nhiều thanh niên nước Sở, vài người trong kinh thành thập tú từng theo đuổi cô cũng không phải là bí mật gì, chỉ là Mạc Khuynh Thành chưa bao giờ để ý tới mà thôi.

Lúc này Mạc Khuynh Thành không đếm xỉa tới Thu Mạc, lại gọi Tần Vấn Thiên một tiếng đồ ngốc. Tình cảnh như thế thật khiến rất nhiều người nơi đó hóa đá tại chỗ.

Xưng hô đồ ngốc này đúng là có hơi thân mật, dường như quan hệ của hai người rất quen thuộc.

Ngay cả Nặc Lan cũng có phần đố kỵ với Tần Vấn Thiên, vận may của tiểu tử này thật đúng là tốt mà. Bắt đầu từ lần đầu tiên hôn mê bị Mạc Khuynh Thành gặp phải, Mạc Khuynh Thành chưa từng đối xử tốt với một người nam nhân khác như vậy. Có lẽ là duyên phận, hoặc có lẽ liên quan đến quan hệ của Mạc gia và Tần phủ năm đó.

- Mạc tiểu thư, sao cô lại tới đây?

Tần Vấn Thiên cười hỏi.

- Ta không thể tới sao?

Mạc Khuynh Thành lộ ra gương mặt tươi cười rất đáng yêu, không biết khiến bao nhiêu kẻ kinh ngạc đến ngây người.

- Còn nữa, ngươi cứ gọi ta là Khuynh Thành là được rồi.

Mạc Khuynh Thành cười khẽ rồi nói.

Lúc này trong ánh mắt mọi người đã lộ ra vẻ ghen tị rõ rệt. Nếu Mạc Khuynh Thành có thể nói chuyện như thế với bọn họ thì tuyệt vời biết bao...

Nụ cười hiền hòa trên mặt Thu Mạc biến mất, sắc mặt trở nên khó coi hơn. Vừa rồi hắn gọi một tiếng Khuynh Thành lại trực tiếp bị coi nhẹ, thậm chí Nặc Lan còn mỉa mai khiến hắn mất hết mặt mũi.

Nhưng vừa rồi Mạc Khuynh Thành tự mình nói với Tần Vấn Thiên cứ gọi cô là Khuynh Thành là được.

Loại khác biệt này khiến Thu Mạc cảm thấy bị đả kích nặng nề, trên mặt không nén được vẻ tức giận, rất nhiều người đều có thể nhìn thấy.

- Tần Vấn Thiên!

Thu Mạc tất nhiên không dám có tâm tư xấu gì với Mạc Khuynh Thành, nhưng lại càng ghen ghét Tần Vấn Thiên hơn. Tên này có năng lực gì, không chỉ được học viện Đế Tinh ưu ái, thậm chí được ý chí của học viện Đế Tinh bảo vệ. Còn được Mạc Khuynh Thành đối đãi với thái độ khác hẳn như thế.

- Khuynh Thành.

Tần Vấn Thiên mỉm cười gọi một tiếng, nhìn thấy trên gương mặt của thiếu nữ trước mắt nở nụ cười rạng rỡ, lòng hắn nhịn không được có phần rung động. Dường như có phần nôn nao lẫn kích động nho nhỏ.

Hít sâu một hơi, Tần Vấn Thiên bình phục tâm tình của mình. Thầm mắng tâm trí mình không đủ cứng cỏi, nhìn thấy mỹ nữ lại thất thố như vậy.

Thời khắc này nào chỉ mình hắn thất thố, hắn đâu biết có bao nhiêu người muốn thay thế hắn đứng ở đó.

- Tiểu tử thối, nhìn thấy tiểu tình nhân là ném sư tỷ qua một bên ngay.

Chỉ nghe bên cạnh truyền tới một giọng nói khiến ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe, ngạc nhiên một hồi.

Ánh mắt chuyển qua, Tần Vấn Thiên nhìn thấy chiến đấu giữa Nhược Hoan và Giang Tú đã ngừng lại.

Chỉ thấy Nhược Hoan cười hì hì nhìn hai người Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, vẻ mập mờ trong ánh mắt đặc biệt rõ ràng. Lời của cô khiến Tần Vấn Thiên lúng túng không thôi.

Trên khuôn mặt tươi cười của Mạc Khuynh Thành cũng ửng đỏ, dung nhan khuynh quốc khuynh thành khiến toàn bộ người bên dưới đều ngây dại. Nữ thần trong mộng của bọn họ lại lộ ra vẻ e lệ như vậy, nhưng khiến bọn họ tuyệt vọng chính là vì nghe được một câu nói kia của Nhược Hoan nên Mạc Khuynh Thành mới lộ ra dáng vẻ ngượng ngùng như thế.

Thậm chí cô cũng không mở miệng phản bác.

- Tiêu rồi, Mạc Khuynh Thành sẽ không thật sự có ý với Tần Vấn Thiên đó chứ?

Đoàn người hoàn toàn trợn tròn mắt, càng thêm đố kỵ với tên Tần Vấn Thiên kia.

- Sư tỷ, tỷ như vậy thật sự được sao?

Tần Vấn Thiên bất đắc dĩ nói, lời này của Nhược Hoan đúng là không có chừng mực gì cả.

Lặng lẽ liếc nhìn Mạc Khuynh Thành một cái, thấy dáng vẻ ngượng ngùng của đối phương thì tim Tần Vấn Thiên lập tức nhảy thình thịch liên hồi.

- Có gì mà không được, ta thấy đệ nhất mỹ nhân nước Sở xứng với đệ lắm ấy chứ. Đệ còn không mau theo đuổi người ta đi, hay là đệ đã xuống tay rồi đấy?

Đôi mắt đẹp của Nhược Hoan chớp chớp, nhất thời khiến Tần Vấn Thiên lẫn Mạc Khuynh Thành càng thêm lúng túng.

- Xùy xùy xùy, người này sao mà xứng với Khuynh Thành nhà ta được?

Nặc Lan bên cạnh trợn tròn mắt đi tới gần Mạc Khuynh Thành, cô bực mình vặc lại. Thanh niên ưu tú thích Mạc Khuynh Thành có thể xếp đầy học viện Đế Tinh, làm sao có thể để người này được lợi như vậy, không có cửa đâu nhé.

- Chỗ nào không xứng, người mười bảy tuổi có thể tạo ra thần văn cấp ba khai sáng lịch sử nước Sở, hơn nữa sư đệ ta trẻ tuổi tuấn tú như vậy, tương lai tất nhiên vượt xa bọn người kinh thành thập tú kia. Ta thấy đệ ấy và Mạc Khuynh Thành đúng là trời sinh một đôi ấy chứ.

Nhược Hoan dường như dốc sức tác hợp, cười hì hì nói.

- Không thể nào.

Nặc Lan tức giận nói, hai vị mỹ nữ tranh cãi ở đó lại khiến Tần Vấn Thiên cùng Mạc Khuynh Thành triệt để trợn tròn mắt.

Đây không phải là sợ thiên hạ không loạn sao?

- Các người nói cái gì vậy.

Mạc Khuynh Thành có phần phiền muộn, ánh mắt lập tức nhìn về phía Tần Vấn Thiên.

- Ngoại công nói hôm nay Thiên Hà điện sẽ mở ra cho học viện Đế Tinh. Chúng ta đến đó đi, đừng để ý bọn họ nữa.

- Thiên Hà điện mở ra?

Ánh mắt mọi người khựng lại, học viện Đế Tinh có ba trọng địa tu hành lớn.

Thứ nhất, Thiên Tinh các.

Thứ hai, Thiên Hà điện.

Thứ ba, Thiên Mộng lâm.

Thiên Tinh các và Thiên Hà điện đều cần ngọc bài Đế Tinh đẳng cấp cao mới có thể đi vào, nhất là Thiên Tinh các. Bên trong nó đều là công pháp thần thông hoặc thần văn cao cấp, đều có ích cho việc tu hành, cho nên phải khống chế nghiêm ngặt.

Thiên Hà điện cũng giống vậy, ngọc bài Đế Tinh cấp mấy làcó thể bước lên tầng đó, đương nhiên cũng phải xem bản thân có năng lực bước lên hay không.

Nhưng Thiên Hà điện có phần khác biệt với Thiên Tinh các, mỗi một năm Thiên Hà điện đều sẽ mở ra một lần cho toàn bộ học viện.

Cơ hội lần này là dành cho người của học viện Đế Tinh, chỉ cần có năng lực đi lên tầng cao hơn của Thiên Hà điện thì học viện Đế Tinh cho phép người đó đi tới.

Rất nhiều người phỏng đoán nguyên nhân học viện Đế Tinh làm thế là vì Quân Lâm yến cuối năm, suy cho cùng mỗi năm học viên học viện Đế Tinh đều có rất nhiều người sẽ tham gia Quân Lâm yến. Thân là học viện mạnh nhất nước Sở, nếu biểu hiện của đệ tử học viện Đế Tinh ở Quân Lâm yến quá kém thì quá đỗi mất mặt.

Hôm nay Thiên Hà điện sẽ mở ra với tất cả mọi người, đối với không ít người khuyết thiếu Tinh Vẫn thạch lại có ý chí cùng lực cảm ứng tinh thần mạnh mẽ mà nói thì đây chính là một lần cơ hội hiếm có.

- Thiên Hà điện?

Tần Vấn Thiên rõ ràng đã từng nghe nói tới Thiên Hà điện, bởi vì bản thân đã có thể cảm ứng được ngôi sao ở tầng trời thứ năm nên một năm này cũng không đến Thiên Hà điện thí luyện, nhân cơ hội này vừa lúc đi xem thử xem.

- Được.

Tần Vấn Thiên gật đầu leo lên bạch hạc của Mạc Khuynh Thành. Bạch hạc thoắt cái đã giương cánh bay lên trời.

- Hai người các ngươi...

Nặc Lan trông thấy một màn như vậy có phần choáng váng. Cô giậm chân, lập tức đi về phía Thiên Hà điện, cả giận nói:

- Nha đầu thối, đúng là trọng sắc khinh bạn, chờ xem ta có khiến cô đẹp mặt không.

Nhược Hoan lại cười nhẹ, rất là vui vẻ.

- Lão đại, sao lại không mang ta theo.

Phàm Nhạc vươn tay vẫy khí thế, buồn bực không gì sánh được. Đều là đàn em của ngươi, chia ngọt sẻ bùi đã nói đâu mất rồi?

Có điều tiểu tử thối này lợi hại thật nha, Tần Vấn Thiên từng nói Mạc Khuynh Thành giúp hắn trên yến hội lần trước đồng thời còn tận lực nói lời xin lỗi, Phàm Nhạc đương nhiên sẽ không để ý lần hiểu lầm đó.

Thu Mạc tái mặt, ngơ ngác nhìn hai bóng người cưỡi hạc mà đi trong hư không.

Mạc Khuynh Thành thế mà lại mời Tần Vấn Thiên cùng cô cưỡi hạc, đây là loại đãi ngộ gì? Chưa từng có người nam nhân nào có được đãi ngộ như vậy.

- Ta biết ngươi nhằm vào Tần sư đệ chính là vì Mạc Khuynh Thành. Nực cười là Mạc Khuynh Thành căn bản không nhận ra Thu Mạc ngươi là ai. Quan hệ của cô ấy với Tần sư đệ ngươi cũng thấy đấy, vậy nên ta thật đúng là không biết ngươi bước vào Nguyên Phủ có gì đáng khoe khoang trước mặt Tần sư đệ, mặc dù ngươi vào Nguyên Phủ, nhưng nha đầu Mạc gia vẫn lười chẳng thèm nhìn ngươi lấy một cái.

Lúc này Nhược Hoan không quên đả kích Thu Mạc một phen, trước đó không lâu Thu Mạc thật sự quá càn rỡ, bây giờ có cơ hội đả kích trả thù hắn sao Nhược Hoan có khách khí chứ.

- Còn ngươi nữa, sau Quân Lâm yến, cái gọi là kinh thành thập tú sẽ không bao giờ có vị trí của ngươi nữa đâu.

Nhược Hoan liếc nhìn Giang Tú, vừa rồi hai người chiến đấu cũng không ai làm gì được ai cả.

- Gặp ở Thiên Hà điện.

Giang Tú quát lạnh một tiếng, lập tức sải bước hướng về phía Thiên Hà điện.

- Gặp ở Thiên Hà điện.

Thu Mạc cũng quát một tiếng, thân thể bay lên không trung, ngự không hướng về phía Thiên Hà điện.

Người trên đài nhao nhao đứng dậy tiến về Thiên Hà điện.

Nếu hôm nay Thiên Hà điện mở ra cho học viện Đế Tinh, như vậy người có thiên phú mạnh sẽ có thể đi được càng cao, điều này sao không phải là một lần đọ sức chứ, đệ tử ưu tú của học viện Đế Tinh đều sẽ so đấu xem ai có thể đi được cao hơn.

Người bên này nhanh chóng nhao nhao rời đi, chạy về phía Thiên Hà điện.

Tên Tần Vấn Thiên kia được Mạc Khuynh Thành ưu ái, e là đám người Thu Mạc sẽ không bỏ qua cơ hội làm nhục hắn, có lẽ bọn họ sẽ còn tiếp tục phân cao thấp tại Thiên Hà điện!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play