Day3 – 8. 00PM

Lúc Dương Thư rửa sạch chén bát từ trong phòng bếp đi ra, Trình Hành Chi đang ngồi ở ghế sô pha bên trong phòng khách chơi máy vi tính.

Cậu ngồi bên cạnh nam thần nghiêng người sang nhìn xem, phát hiện đại nhân đang xem hình nền đang đổi gần cả ngàn tấm hình của anh.

Từ sau khi nhặt được nam thần đã rất ít đụng vào notebook, cậu bây giờ mới ý thức được, phần lớn hình ảnh video ở trong máy tính, có hơn một nửa đều là nam thần.

Mỗi ngày dùng máy vi tính đều đối diện với mặt của mình… Nam thần sẽ không cảm thấy cậu là kẻ biến thái chứ.

“Ừm… Cái kia…” Dương Thư khóc không ra nước mắt mà muốn thừa nhận sai lầm, đem hình nền đổi lại thành hình nền windows kinh điển.

Kết quả, lại chỉ thấy nam thần đại nhân động tác hết sức quen thuộc mà chọn tệp tin có chứa hình ảnh bên trong, sau đó, Shift+Delete (triệt để cắt bỏ).

“Thế nào lại không đẹp trai như vậy?” Nam thần xóa xong còn không hài lòng dán sát vào fan hâm mộ của anh mà trách cứ: “Cậu không phải là yêu thích tôi sao? Thế nào không lưu nhiều hình ảnh đẹp trai của tôi lại?”

… 99% cũng đã đẹp trai đến khóc được không?!! Còn dư lại 1% tuy rằng nhìn ngốc nhưng là rất manh nha, thần tượng anh hạ thủ lưu tình!!

Nhiều năm tâm huyết chịu khổ mà lưu về, nếu không phải hạ thủ là bản thân nam thần, Dương Thư thật muốn cùng đối phương liều mạng, nhưng bây giờ cậu cũng chỉ có thể nước mắt lã chã ngồi nhìn.

Day3 – 8. 30PM

Nam thần bước đầu thẩm tra máy tính xong xuôi, phát hiện và thủ tiêu 29 tệp ảnh không hợp lệ, người phạm pháp, a, không, là người hâm mộ lâu năm đang biểu thị cảm giác tổn thất nặng nề mà ức hự hự hự.

Lúc nam thần đang muốn bắt đầu thẩm tra lần thứ hai, Dương Thư cơ trí nghĩ ra một biện pháp dời đi lực chú ý của đối phương.

“Trong máy tính tôi có tất cả bộ phim truyền hình anh đã diễn qua, anh có muốn xem một chút hay không, thử coi một chút  có thể hay không nhớ lại gì đó?” Cậu nói.

“Được đó!” Trình Hành Chi cấp tốc đồng ý.

“Bất quá tôi xin anh… Lúc này anh cũng đừng nói không đủ đẹp trai, liền xóa.” Mở ra một tệp video, cậu không yên lòng, cuối cùng liền dặn dò một lần.

“Được… ừm…” Trình Hành Chi lần thứ tư gật đầu cam kết.

Thế là, Dương Thư mở ra một bộ phim thần tượng đô thị tình ái của nam thần “Nhất pháo tẩu hồng”.

Sau đó rất nhanh, người hâm mộ đang xem phim cùng thần tượng liền hối hận, bất quá, khi đó cũng đã chậm.

Day 3 – 8. 32PM

“Tại sao người đó lại xuất hiện trước ống kính nhiều hơn tôi?” Nam thần mất trí nhớ nhấn tạm dừng, hỏi.

“Bởi vì trong bộ phim này… Anh ta là nam chính.” Fan hâm mộ cẩn thận dực dực nói.

“Có thật không?” Nam thần hoài nghi hỏi.

“Ừm…” Tuy rằng không đành lòng đả kích thần tượng, nhưng mà dù sao vào lúc ấy nam thần thật sự chưa đủ nổi tiếng.

“Quá tốt rồi!”

“A?”

“Nữ chính này còn không có đẹp bằng tôi, cùng với cô ta diễn cảnh tình cảm thì quá thiệt thòi.” Nam thần đại ngôn bất tàm nói.

(đại ngôn bất tàm: nói khoác không biết ngượng)

“… Lại nói, nam phụ bây giờ, đều là có tình cảm với nữ chính, cuối cùng thì bị quăng.” Dương Thư một mặt không đành lòng nhìn thẳng mà nói: “Bộ phim này cũng như vậy.”

“Cái gì?!”

Day 3 – 8. 50PM

“Cậu không phải nói anh ta là nam chính sao?” Nhìn một đôi cẩu nam nữ trên màn ảnh, nam thần không hiểu hỏi: “Tại sao nam chính còn thích người khác?!”

“… Nam chính sau này sẽ đổi ý… A, thích nữ chính, hiện tại mấy phim thần tượng đều diễn giống nhau như thế.” Trong lòng bắt đầu cân nhắc có nên đổi một bộ khác hay không,  Dương Thư đáp.

“Phim truyền hình bây giờ hoá ra đều dâm loạn như vậy?!” Trình Hành Chi giật giật mặt có chút xíu mong chờ.

“Chỉ là bình thường… Di tình biệt luyến mà thôi…” Nam thần anh nghĩ đi đâu vậy?!

“Ai… Không có cảnh giường chiếu sao?” Nam thần thất vọng nói.

“… Cảnh đó cũng không diễn với nữ phụ đâu.” Dương Thư nghĩ một hồi nói: “Hơn nữa nếu có cảnh giường chiếu của nam chính nữ phụ, nam phụ cùng nữ chính không phải cũng sẽ có sao?”

“Đây chính là di tình biệt luyến bình thường thôi, anh nghĩ cái gì vậy?!” Người nào đó lập tức ngồi nghiêm chỉnh biểu tình nghiêm túc.

… Cậu vẫn còn nhớ chuyện anh không ưa nữ chính.

Day 3 – 9. 00PM

“Thế nào còn không thấy tôi ra trận?” Nam thần buồn bực ngán ngẩm mà nằm nhoài trên tay vịn ghế sô pha, nhìn video nói.

“Ách…” Đối với bộ phim thần tượng đã nhiều năm trước không mấy ấn tượng này, Dương Thư suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng mới không xác định mà nói: “Hình như… anh là tập hai mới xuất hiện.”

“A?”

“Nếu không… Chúng ta trực tiếp coi từng tập một chút?”

“Không được!” Nam thần cự tuyệt nói: “phim trên TV chỉ xem một nửa rất khó chịu nha.”

… Loại sở thích mê phim ảnh này là ở đâu ra?! Không phải nói là chỉ nhìn xem để kích thích trí nhớ của anh sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play