Giống như Thái Nhất Đạo Môn, cho tới bây giờ đều không nóng không lạnh, cho dù lúc mạnh nhất cũng không có tranh vị trí võ lâm chí tôn hoặc đứng đầu Đạo môn.

Cho dù tương lai Lâm Trường Hà có tiềm lực trở thành cường giả Chân Vũ Cảnh, nhưng Tiêu gia của bọn họ cũng có Chân Vũ Cảnh, dùng tính cách của Lâm Trường Hà, cho dù trở thành Chân Vũ Cảnh cũng không quan trọng, đoán chừng phần lớn thời gian hắn tu luyện còn dài hơn thời gian hắn quan tâm chuyện khác.

Hai vị đệ nhất Nhân Bảng ngày xưa đều không lọt vào mắt Tiêu Hoàng, Tô Tín trước mặt lại làm Tiêu Hoàng sinh lòng cảnh giác, hơn nữa sinh ra tâm tư ghen tị.

Võ giả Nhân Bảng thế hệ bọn họ, người có thành tựu cao nhất chính là Tô Tín.

Thời điểm người khác bế quan tu luyện cũng cố tu vi, Tô Tín đã giẫm lên thi cốt thế hệ trước dương danh thiên hạ, đứng hàng Địa Bảng.

Tâm cơ, thủ đoạn, thực lực, Tiêu Hoàng xem ra hai điểm trước là trọng yếu nhất.

Tiêu Hoàng rất tự tin, nhưng hắn tự vấn lòng nếu đặt mình vào vị trí Tô, hắn đoán mình rất khó làm tới tình trạng của Tô Tín.

Nhìn Tô Tín ngày xưa bị mình áp đảo danh vọng và thực lực trên Giang Nam hội và hiện tại, thậm chí đã có tư cách bình khởi bình tọa với võ giả Dung Thần Cảnh, trong nội tâm Tiêu Hoàng có phần không tư vị.

Hắn biểu lộ lực khống chế của mình đạt tới cực hạn, người bên ngoài xem ra hắn vẫn là ‘ Tiểu An Hầu ’ Tiêu Hoàng hoàn mỹ vô khuyết.

Chỉ có điều Tô Tín biết rõ suy nghĩ của Tiêu Hoàng thì hắn cười thầm Tiêu Hoàng không cần phải như vậy.

Tô Tín cũng rất coi trọng ba điểm tâm cơ, thủ đoạn, thực lực, thậm chí nhiều khi Tô Tín đều dựa vào hai điểm trước làm việc.

Nhưng kỳ thật trong nội tâm Tô Tín lại xếp thực lực ở vị trí đầu tiên.

Không có thực lực, nhiều tâm cơ thủ đoạn hơn nữa, nhiều tính toán hơn nữa cũng chỉ là hư vô.

Trên giang hồ vẫn phải dựa vào nắm đấm nói chuyện.

- Đúng rồi Tiêu huynh, lần này Tiêu gia các ngươi muốn quan hệ thông gia với người nào trong Thôi gia?

Tô Tín nhớ tới cái gì đó và hỏi.

Đây chính là điểm hắn cảm thấy kỳ quái, lần này Thôi gia đưa thiệp mời tới trước mặt cũng không có ghi quan hệ thông gia với ai, chỉ có thể nói quan hệ thông gia giữa huyết mạch dòng chính Thôi gia và Tiêu gia với nhau là chuyện kỳ quái.

Chuyện cũng nên nói cho người khác biết, tại sao phải giấu diếm?

Không chỉ một mình Tô Tín không biết, ngay cả những người khác cũng không biết, thiếp mời của bọn họ cũng không có ghi điểm này.

Nghe được Tô Tín hỏi như vậy, trên mặt Tiêu Hoàng lộ ra một tia cổ quái, hắn lúc này cười nói:

- Còn ba ngày nữa Tiêu gia sẽ cưới người Thôi gia, đến lúc đó Tô huynh sẽ biết rõ.

- Nhân thủ Thôi gia không đủ, tại hạ còn phải đi giúp đỡ mời khách nhân khác, chúng ta ngày khác lại nói chuyện với nhau.

Nói xong Tiêu Hoàng liền trực tiếp rời đi, Tô Tín sờ cằm, trên mặt lộ ra một tia đăm chiêu.

Xem ra quan hệ thông gia giữa Thôi gia và Tiêu gia cũng có chút vấn đề, bằng không Tiêu Hoàng che che lấp lấp như vậy làm gì?

Những chuyện này không có quan hệ gì với hắn, lần này hắn chỉ tới cho có mặt mà thôi, thuận tiện đến xem Thôi Phán Quan.

Lần trước bọn họ cướp giết người Thiên đình tại Bắc Nguyên đạo, cướp đi Thần Tiêu Thiên Long Kiếm, lần này đã triệt để gom góp đủ Cửu Trọng Kiếm Các, đại bộ phận đều nằm trong tay Thiên đình, cũng không biết Địa phủ có ý định như thế nào.

Vào đêm đó, Tô Tín được người Thôi gia an bài trong gian phòng, Tô Tín không có ngủ, hắn vẫn ngồi bên cạnh bàn, ngón tay không ngừng gõ bàn, phát ra âm thanh ‘ soạt soạt ’ có tiết tấu, dường như đang chờ gì đó.

Quả nhiên, qua giờ tý, một đạo khói đen xuất hiện trước mặt Tô Tín.

Thôi Phán Quan đứng giữa khói đen, trực tiếp ngồi bên cạnh Tô Tín, cầm lấy chén trà uống một hớp sau đó nói:

- Hôm nay có nhiều khách nhân, có chút bận quá, hiện tại mới đạt được chút ít thời gian nhàn rỗi.

Tô Tín lại rót cho Thôi Phán Quan một ly trà, hỏi:

- Vì cái gì?

Hắn hỏi không rõ ràng nhưng Thôi Phán Quan lại nghe hiểu ý của hắn.

Tô Tín hỏi hắn đường đường đại quản gia Địa phủ, tại sao Thôi Phán Quan thực lực Dung Thần Cảnh lại ẩn nhẫn trong Thôi gia, thấp kém bị người khác sỉ nhục?

Tô Tín cho rằng Thôi gia đang sỉ nhục Thôi Phán Quan.

Đừng nói Thôi gia hiện tại đã xuống dốc, cho dù một võ giả Hóa Thần Cảnh cũng là chiến lực cao cấp trong Tiêu gia, lấy lòng còn không kịp, làm sao có thể bảo hắn đứng ngoài cửa tiếp khách và hô lớn, làm công tác của hạ nhân?

Thôi Phán Quan thở dài một hơi, nói:

- Trên giang hồ có nhiều chuyện bất đắc dĩ, có nhiều thứ ngươi không cách nào đánh vỡ, chỉ có thể ẩn nhẫn.

Tô Tín nhìn Thôi Phán Quan và nói:

- Nhưng vấn đề ngươi là Thôi Phán Quan có năng lực đánh vỡ nó.

- Theo ta được biết người mạnh nhất Thôi gia hiện tại cũng chỉ là ba tên võ giả Dung Thần Cảnh mà thôi.

- Hơn nữa ba tên võ giả Dung Thần Cảnh này có hai người đã già, cho dù ba người cùng xông lên cũng không đánh lại ngươi, vì sao ngươi phải ẩn nhẫn?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play