Chờ sau khi Thôi Phán Quan nói tất cả mọi việc cho Tô Tín biết, hắn hỏi:

“Ngươi tu luyện Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải như thế nào rồi?”

Tô Tín gật đầu nói:

“Nội công vừa mới nhập môn, vũ kỹ còn kém hơn nhiều, chỉ mới luyện được ba môn.”

Thôi Phán Quan kinh ngạc nhìn Tô Tín, tốc độ này đã không chậm, xem ra quyển sách của Địa phủ đoán đúng, thiên tư ngộ tính của Tô Tín thuộc về nhất lưu.

“Ân, xem ra cũng không kém bao nhiêu, ta mang ngươi đi làm nhiệm vụ a, dùng thực lực của ngươi hiện tại muốn làm nhiệm vụ dễ dàng.”

Thôi Phán Quan nói.

Tô Tín gật gật đầu, hắn cũng là chuẩn bị hãy mau đem hoàn thành nhiệm vụ về sau trở lại Giang Nam đạo, cầm lại thuộc về mình vị trí.

Thôi Phán Quan mang theo Tô Tín đi đến quảng trường có thanh đồng trụ, ở nơi đó có treo nhiệm vụ tít bên ngoài, là chuyên môn tuyên bố với thành viên vòng ngoài.

Tuy thành viên vòng ngoài không có tư cách đến Địa phủ, cho nên những nhiệm vụ này liền do những thành viên vòng trong lựa chọn họt tuyên bố, sau đó đưa cho thành viên vòng ngoài của mình.

Thôi Phán Quan nhìn sau đó tháo một tờ giấy xuống.

“Nhiệm vụ này giá trị cao, độ khó cũng không quá lớn, vừa vặn giao cho ngươi, ngươi đặt lệnh bài vào lỗ khảm, người tuyên bố nhiệm vụ sẽ biết ngươi nhận nhiệm vụ của hắn.”

“Chờ ngươi hoàn thành nhiệm vụ cũng có thể thao tác như vậy, đến lúc đó người tuyên bố nhiệm vụ sẽ biết ngươi hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời Hậu Thổ và Mạnh bà hai vị đại nhân cũng sẽ được nhắc nhở, đợi các nàng dựa theo quy củ xét duyệt sau khi hoàn thành thì ngươi sẽ nâận được ban thưởng.”

Tô Tín gật gật đầu, hắn liếc mắt nhìn trang giấy nhiệm vụ.

Người phát nhiệm vụ là Tất An, hắn là Bạch vô thường trong truyền thuyết.

Trong nhiệm vụ là muốn Tô Tín đi cứu viện vài tên thành viên vòng ngoài của hắn, bởi vì hắn gần đây có chuyện quan trọng không thể phân thân, cho nên chỉ có thể mời người Địa phủ ra mặt.

Làm cách nào liên hệ với thành viên vòng ngoài cũng có nói rõ, dường như Bạch vô thường thật sự có việc gấp cho nên viết rất xiêu vẹo.

Về phần nhiệm vụ ban thưởng cũng thú tu vị, có thể lựa chọn một thanh binh khí huyền cấp trong bảo khố của hắn.

Thôi Phán Quan cười nói:

“Tất An là gia hỏa có sở thích thu thập các thứ kỳ quái, hắn đi khắp trời nam biển bắc, trong bảo khố của hắn thật có không ít thứ tốt, đương nhiên có rất nhiều phế vật, điểm này ngươi cần phải chú ý, ta có thể tham khảo giúp ngươi.”

Tô Tín gật gật đầu đặt lệnh bài vào trụ đá, phía trên có ánh sáng sáng ngời.

Thôi Phán Quan nói:

“Lệnh bài Địa phủ chúng ta vô cùng thần dị, không chỉ là chứng minh thân phận, nó còn là chìa khóa Địa phủ.”

“Hơn nữa nếu ngươi có chuyện quan trọng không đến Địa phủ tuyên bố nhiệm vụ cũng có thể viết nhiệm vụ và quán chú chân khí vào, lệnh bài sẽ tự động truyền tống trang giấy lên thanh đồng trụ.”

“Làm như vậy rất tiêu hao nội lực, đối với chúng ta không xem vào đâu, ngươi nha, đoán chừng sẽ rút sạch một nửa nội lực.”

Tô Tín gật gật đầu, vuốt vuốt lệnh bài trong tay, hắn cũng không nghĩ tới thứ nhỏ bé này thần dị như vậy.

Trận pháp thượng cổ không trọn vẹn không được đầy đủ, lệnh bài này có kém theo trận pháp không gian, thế lực võ lâm hiện tại không có truyền thừa thứ này.

Chỉ có những tông môn đỉnh cấp trong võ lâm mới có nghiên cứu trận pháp, nghiên cứu sâu nhất chính là Mặc môn và Thiên Cơ cốc.

Nhưng đoán chừng cho dù dùng thực lực Mặc môn và Thiên Cơ cốc cũng không thể làm nhỏ nhắn khắc lên lệnh bài thế này.

Lúc này trong động quật tại Nam Man, một người mặc áo bào trắng, đầu mang mặt nạ Bạch vô thường không ngừng đào xới xuống dưới.

Bàn tay của hắn quán chú nội lực và hấp mạnh một cái, một khối đất lớn hơn mười trượng bị hắn kéo bay ra ngoài, trực tiếp nghiền nát thành bột mịn.

Lúc này lệnh bài bênh hông hắn sáng lên, Bạch vô thường sững sờ:

“Ồ? Nhiệm vụ của Tất An ta có người tiếp nhanh như vậy sao? Còn là Sở Giang Vương? Ta nhớ vị trí Sở Giang Vương hiện tại không có người ah, lại có thành viên mới gia nhập?”

“Cứ mặc kệ trước đã, những ranh con kia do vị huynh đệ kia xử lý, ta cứ đào ah, nếu không thời gian đến có móc ra cũng vô dụng.”

“Mụ nội nó, muốn chết thì chết, còn chôn bản thân sâu như vậy, ngươi còn muốn tiếp tục làm hoàng đế dưới nền đất hay sao?”

Bạch vô thường hùng hùng hổ hổ tiếp tục đào xới đất.

Tô Tín bên này chuẩn bị rời khỏi Địa phủ, lệnh bài hắn có lực lượng phá vỡ không gian nhưng không có nghĩa ngươi muốn đi đâu thì đi.

Không gian này do tông môn thượng cổ ‘ Địa phủ ’ lưu lại, chỉ cần trong phạm vi ‘ Địa phủ ’ bao trùm đều có thể qua lại tự nhiên, nhưng có vài nơi xa xôi lại không được.

Lần này Tô Tín muốn đi giúp vài thanh viên vòng ngoài lại đang ở Giang Đông đạo, cách Giang Nam đạo không xa, Thôi Phán Quan chỉ Tô Tín sử dụng tọa độ lệnh bài sau đó hắn rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play