Hơn bốn mươi tên tổng bộ đầu châu phủ nháo sự không phải việc nhỏ, Lưu Hạo cười lạnh nói:
“Những kẻ này xuất thân đạo phỉ tham lam thành tính, lúc trước Tô đại nhân dùng lợi ích và thủ đoạn thiết huyết mới có thể lung lạc bọn họ, Duẫn Tịch không biết sống chết cắt đi lợi ích của người ta ah.”
Thủ đoạn của Tô Tín chính là cho bọn họ ăn quả táo ngon ngọt, sau khi bọn họ nếm được ngon ngọt của quả táo, chờ bọn họ phạm tội liền tát một cái thật ác, cũng nói cho bọn họ biết thế nào là quy củ.
Thời điểm này bọn họ đã nếm ngon ngọt, về sau muốn tiếp tục ăn táo sẽ thành thành thật thật, sẽ không dám nháo sự cái gì.
Duẫn Tịch không làm thế, hắn còn dám động vào lợi ích trực tiếp của người ta, cũng khó trách những người này đi nháo sự.
Lục Tục đề nghị nói:
“Chúng ta nên theo chân bọn họ, thuận tiện cường tráng thanh thế.”
Hoàng Bỉnh Thành lắc lắc đầu nói:
“Chúng ta nên ít xuất hiện đi, hiện tại Duẫn Tịch xem chúng ta như cây đinh trong mắt cây gai trong thịt, chút tài nguyên như vậy không cần cũng được, chỉ cần đừng bị bọn chúng bắt được sai lầm là đủ.”
Nói đến tài nguyên tu luyện, hiện tại đám người Lý Phôi không thiếu thứ này.
Tô Tín rất hào phóng với thủ hạ của mình, cấp trên phát tài nguyên tu luyện xuống Tô Tín đương nhiên sẽ giữ lại cho người mình.
Tuy không đi phất cờ hò reo cùng nhưng không có nghĩa không xem náo nhiệt.
Kết quả mấy người này chuẩn bị nhìn Duẫn Tịch chuẩn bị xử lý việc này thế nào.
Lúc này Duẫn Tịch nhận được tin tức đám tổng bộ đầu châu phủ tới tìm tới nháo sự, Duẫn Tịch lúc này cười lạnh.
Hắn đang chờ lúc này, những người này không đến nháo sự, tại sao hắn không thể ra oai phủ đầu?
Không giết gà dọa khỉ thì đám người này sẽ ôm hi vọng vào Tô Tín.
Vừa vặn hắn sẽ cho đám người này biết Lục Phiến Môn Giang Nam đạo hiện tại do ai làm chủ.
Duẫn Tịch đi tới cửa, một đám tổng bộ đầu châu phủ liên tục kháng nghị.
“Duẫn đại nhân ngươi có ý gì? Dựa vào cái gì không cho ban thưởng nhiệm vụ của chúng ta? Thậm chí còn không phát bổng lộc hàng tháng.”
Duẫn Tịch lạnh lùng nhìn bọn họ và nói:
“Dựa vào cái gì? Chỉ bằng ta là tổng bộ đầu Giang Nam đạo! Ta nói các ngươi hoàn thành nhiệm vụ không hợp cách, các ngươi liền không hợp cách!”
“Không hoàn thành nhiệm vụ chẳng lẽ không bị phạt? Lần này khấu trừ bổng lộc các ngươi là nhẹ, lần sau còn dám đến nháo sự, toàn bộ đánh rớt một cấp! Trong Lục Phiến Môn có không ít người muốn làm tổng bộ đầu châu phủ ah.”
Lời này làm toàn trường xôn xao.
Bọn họ hiện tại xem như biết rõ Duẫn Tịch ghi hận bọn họ không có trực tiếp đầu nhập vào hắn, cho nên lúc này mới nhắm vào bọn họ như vậy.
Điều này cũng làm rất nhiều tổng bộ đầu châu phủ không cam lòng.
Trước kia Tô Tín còn tại vị chưa từng thiếu tài nguyên của bọn họ, cho nên dùTô Tín giết không ít người nhưng bọn họ vẫn nhận.
Trước kia đi theoTô Tín lăn lộn, có sai bị phạt, có ít người lòng tham không đáy chết cũng đáng đời.
Hiện tại Duẫn Tịch cắt xén tất cả tài nguyên tu luyện của bọn họ vì không đầu nhập vào hắn là làm quá rồi, cách làm như vậy quá quắt lắm rồi.
Trong những tổng bộ đầu châu phủ có tám phần đều xuất thân đạo phỉ, tính tình táo bạo.
Lúc trước bọn họ gia nhập Lục Phiến Môn cũng bị Tô Tín dùng lợi ích hấp dẫn và cưỡng bức mới đáp ứng.
Vốn đi theo Tô Tín cũng bỏ đi, dù sao Tô Tín thật mang chỗ tốt cho bọn họ, bọn họ cũng nguyện ý đi theo đại nhân như vậy.
Kết quả hiện tại đối mặt với Duẫn Tịch, cũng bởi vì một chuyện nhỏ mà hắn ghi hận bọn họ, cắt xén tài nguyên không còn, người bụng dạ hẹp hòi như thế còn chơi cái trò gì chứ.
Cho nên có tổng bộ đầu châu phủ ném cái mũ xuống đất và hùng hùng hổ hổ nói:
“Khốn nạn! Lão tử không thèm! Tiểu nhân đắc chí mà thôi, lúc trước Tô đại nhân tại vị chưa từng đụng tới tài nguyên và bổng lộc của chúng ta.”
Trong mắt Duẫn Tịch bắn ra hàn quang:
“Ngươi rất hoài niệm Tô Tín sao? Ta cho ngươi cơ hội, ngươi đi gặp hắn đi.”
Vừa mới dứt lời, Duẫn Tịch trực tiếp ra tay, lúc này hắn bộc phát khí tức kinh người tấn công tên tổng bộ đầu.
Duẫn Tịch nói như thế nào cũng là võ giả Thần Cung Cảnh đỉnh phong thành danh đã lâu, hắn đi vào Lục Phiến Môn Giang Nam đạo nhưng không có ra tay, nhưng lúc này chứng minh hắn sợ hãi
Hai tay Duẫn Tịch mang theo bao tay tơ tằm, nó là binh khí độc môn của hắn, thậm chí có thể tay không đỡ binh khí.
Chân khí cuồng bạo bao phủ bàn tay Duẫn Tịch, ngay sau đó có khí thế cường đại bộc phát dữ dội.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT