Ba người cùng vây công Tô Tín, kết quả lại bị Tô Tín một người một kiếm đánh trọng thương hai người, còn lại một Trương Nghiễm bị dọa nhận thua, loại kết quả này làm cho đám người Yến Trọng Hằng xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu.
Đám người vây xem tại nơi này, mặc kệ là võ giả Thương Sơn thành hay võ giả tên ngoài đều trầm trồ khen hay, bọn họ chỉ nghị luận Tô Tín cường đại đến cỡ nào cỡ nào, cường giả Nhân Bảng không hổ với danh xưng các loại, những việc này càng làm sắc mặt Yến Trọng Hằng càng thêm khó coi.
Tô Tín thu kiếm, hắn mỉm cười nói:
- Như thế nào đây? Còn muốn đánh nữa hay không? Nếu muốn đánh nữa Mạnh Thanh Trạch ta tùy thời phụng bồi, cho dù sáu người ta cũng tiếp hết.
- Đi!
Yến Trọng Hằng oán hận nhìn Tô Tín sau đó quay người rời đi.
Những người khác cũng biết hiện tại có đánh với Tô Tín cũng không chiếm được tiện nghi, ngược lại còn làm bản thân mình mất mặt cho nên rời đi.
Tô Tín quay người trở lại bên cạnh đám người Yến Khuynh Tuyết và cười ha ha nói:
- Được rồi, bọn chúng đã biết lợi hại, ta đoán trong thời gian ngắn bọn chúng cũng không dám gây ra chuyện gì đâu.
Yến Khuynh Tuyết gật đầu, trên mặt nở nụ cười sáng lạn.
Trải qua thời gian rất lâu, nàng không cảm thấy nhẹ nhõm như hiện tại.
Đám người Lương bá vô cùng hưng phấn, quả nhiên thực lực Tô Tín danh bất hư truyền, đám cường giả thủ hạ Yến Trọng Hằng chỉ là gà đất chó kiểng mà thôi, hoàn toàn không chịu nổi một kích.
Nơi này không phải là nơi nói chuyện, Yến Khuynh Tuyết quay trở lại trạch viện và bảo A Nhượng cùng tiểu nha hoàn tổ chức tiệc rượu tẩy trần cho Tô Tín, nàng cùng Lương bá đang nói chuyện với Tô Tín.
Dọc theo con đường này Tô Tín cũng không có nhàn rỗi, hắn có rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu cần học hỏi, cũng làm cho hắn hoàn toàn nắm giữ lực lượng cảnh giới Tiên Thiên.
Đồng thời Tô Tín cũng chứng minh là đúng một phỏng đoán của hắn, đó chính là công pháp vũ kỹ mình rút thưởng cũng có sinh ra biến hóa nhất định.
Công pháp vũ kỹ là chết, người là sống.
Cùng một bộ công pháp mà người luyện không giống nhau sẽ có kết quả khác nhau, càng không cần nói hoàn cảnh tu luyện cũng khác nhau.
Cũng tỷ như Đoàn gia kiếm pháp trong nguyên tác tính toán là một bộ kiếm pháp không tệ, trong tay Tô Tín lại kiếm khí tung hoành, gần như không nhìn thấy bóng dáng ban đầu, vũ kỹ như vậy có thể gọi là Đoàn gia kiếm pháp sao?
Nhưng trên thực tế kiếm pháp vẫn là kiếm pháp, sử dụng trong hoàn cảnh khác nhau sẽ có hoàn cảnh khác nhau.
Trong thế giới Thiên Long Bát Bộ, Lục Mạch Thần Kiếm, Hỏa Diễm Đao có thể làm chân khí người sử dụng phóng ra ngoài, thực lực những người thi triển sẽ thế nào? Nhân vật chính Đoàn Dự, Thổ Phiên quốc sư Cưu Ma Trí...
Ném những võ giả thế giới này đạt cảnh giới Tiên Thiên chân khí phóng ra ngoài vào trong thế giới Thiên Long Bát Bộ, bảo bọn họ đối chiến với Cưu Ma Trí, chết nhất định là bọn họ.
Bởi vì nội lực của bọn họ áp súc tới mức độ của thế giới Thiên Long Bát Bộ nhưng thực lực của bọn họ phát huy không tới cảnh giới nhị lưu.
Đẳng cấp năng lượng của cảnh giới khác nhau, phương pháp sử dụng năng lượng khác nhau, đây cũng là lý giải của Tô Tín.
Trong cùng cảnh giới Hậu Thiên, hắn sử dụng tiêu hao phẩm Hỏa Diễm Đao phóng ra đao mang vài thước, một kích miểu sát võ giả Tiên Thiên.
Hắn hiện tại có được Hỏa Diễm Đao thậm chí có thể chém ra đao mang dài một trượng.
Nếu là nguyên thần tam cảnh thi triển Hỏa Diễm Đao có thể chém đứt núi sông.
Hiện tại Tô Tín đã cơ bản xác nhận hệ thống đánh đẳng cấp công pháp cũng chỉ phát huy ra uy năng của vũ kỹ tại thế giới này.
Công pháp cũng như thế, phải biết rằng thế giới này còn có nguyên khí thiên địa tồn tại.
Võ giả Tiên Thiên có thể thu nạp nguyên khí thiên địa cho mình dùng, cường giả nguyên thần tam cảnh có thể mượn uy năng thiên địa gia tăng thực lực bản thân mình.
Nội công tâm pháp được nguyên khí thiên địa gia trì cho nên nó càng ngày càng cường đại hơn, đương nhiên đây chỉ là sử dụng, ví dụ như Long Tượng Bàn Nhược Công chính là như thế.
Trong thế giới Anh Hùng Xạ Điêu, nơi đó nguyên khí thiên địa liên hệ với thọ nguyên, Long Tượng Bàn Nhược Công không cách nào tu luyện đến đại thành, nhưng ở chỗ này có đầy đủ nguyên khí thiên địa cung cấp võ giả hấp thụ, hơn nữa không cần lo lắng thọ nguyên.
Nếu thọ nguyên võ giả Tiên Thiên không có ngoài ý muốn sẽ hơn trăm năm, càng có một ít võ giả bước vào Thiên Thần Cung nếu không bị trọng thương, thậm chí có thể đạt tới gần hai trăm năm.
Cường giả Nguyên Thần Cảnh khẳng định có thọ nguyên hơn hai trăm năm, có thời gian dài như vậy, cho dù người có tư chất ngu dốt cũng có thể tu hành Long Tượng Bàn Nhược Công tới đại thành.
Nghĩ thông suốt điểm này, về sau Tô Tín chọn lựa chông pháp liền có thể tận lực chọn lựa những công pháp thích hợp với bản thân, có khả năng phát huy tác dụng lớn nhất.
Trên đường đi tự hỏi cũng tới nhà Yến Khuynh Tuyết.
Nơi ở của Yến Khuynh Tuyết chỉ là phủ đệ nhỏ mà thôi.
Trong nơi này có mười tòa nhà, còn có các loại đình đài lầu các, hoa viên nước chảy, cái gì cần có đều có.
Tại Thương Sơn thành là nơi tấc đắc tấc vàng lại có nơi ở như thế, giá trị căn bản không cách nào đánh giá.
Yến Hoàng Cửu rất công bằng với các con của mình, cho dù là ai cũng có nhà cửa to lớn.
Sau khi tới nhà, Yến Khuynh Tuyết đã an bài xong yến hội và mời Tô Tín dùng cơm tẩy trần, chủ yếu là muốn Tô Tín làm quen với thủ hạ của Yến Khuynh Tuyết.
Nhưng đợi đến lúc chính thức gặp được thủ hạ của Yến Khuynh Tuyết, Tô Tín không khỏi lắc đầu, quả thật còn yếu hơn so với Tô Tín suy nghĩ.
Thủ hạ của Yến Khuynh Tuyết trừ Lương bá là võ giả Tiên Thiên ra, mạnh nhất chính là A Ngượng tu vi Hậu Thiên Đại viên mãn.
Dưới A Nhượng có năm võ giả Hậu Thiên trung kỳ, trong đó chỉ có một người là do Yến Khuynh Tuyết mời chào được, người nọ từng đắc tội với Yến Trọng Hằng, bị Yến Khuynh Tuyết thù hận nên sinh ra cảm kích ở lại nơi này.
Bốn người khác là Yến Khuynh Tuyết dùng bạc mời chào, đều là võ giả thực lực không tính là mạnh.
Võ giả hơi có lòng cầu tiến sẽ đi tới chỗ đám người Yến Trọng Hằng, tối thiểu bọn họ còn có được đan dược tu hành nhanh hơn.
Nhưng bọn họ lựa chọn Yến Khuynh Tuyết, tiền lương hàng tháng cao nhưng không có tài nguyên tu luyện, những người này có thể nghĩ.
Nhưng võ giả Hậu Thiên sơ kỳ không cần phải nói, những người này có thể nắm một bó to trong Thương Sơn thành, tùy thời có thể mời chào được.
Sau khi ăn xong, Tô Tín bảo người khác đi ra ngoài, chuẩn bị một mình nói chuyện với Yến Khuynh Tuyết.
Một mình đối mặt Tô Tín, trên mặt Yến Khuynh Tuyết có một tia không tự nhiên.
- Mạnh công tử, thủ hạ của ta có chút thực lực quá yếu rồi.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Thực lực thủ hạ yếu có thể nghĩ biện pháp nhưng ta muốn biết Yến tiểu thư muốn như thế nào?
- Ta?
Yến Khuynh Tuyết chỉ chỉ chính mình, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
- Đúng thế, chính là ngươi, rốt cuộc ngươi muốn tự bảo vệ mình hay muốn tranh vị trí thành chủ?
Tô Tín nhìn đôi mắt Yến Khuynh Tuyết, nói:
- Yến tiểu thư, nếu như ngươi muốn tự bảo vệ mình thì hiện tại ngươi đã làm được, ta dám cam đoan, sau cuộc chiến ngày hôm nay đám người Yến Trọng Hằng tuyệt đối không dám trêu chọc ngươi.
- Sau này thì sao? Chờ đợi đám người Yến Trọng Hằng kế thừa vị trí thành chủ, bọn chúng sẽ đối xử với ngươi như thế nào?
- Bên cạnh giường sao cho phép có người ngủ ngáy, đoán chừng tới lúc đó trong tất cả con nối dõi của phụ thân ngươi đoán chừng chỉ có thể lưu lại một, những người khác sẽ bị thanh lý, ngươi đương nhiên cũng không chạy thoát một kiếp này.
Yến Khuynh Tuyết vừa muốn nói gì đó liền bị Tô Tín trực tiếp cắt lời
- Yến tiểu thư, ngươi không cần phải nói cái gì ‘bọn họ chắc có lẽ không ngoan độc như thế’, những huynh đệ tỷ muội của ngươi thế nào thì ngươi không hiểu rõ sao? Bọn họ tuyệt đối có thể làm được.
Tô Tín nói chuyện và cười vui vẻ:
- Yến thành chủ cả đời gây dựng nên cơ nghiệp này, Mạnh Thanh Trạch ta rất bội phục, ta lại không dám gật bừa phương thức hắn bồi dưỡng con cái.
- Hắn từ nhỏ nuôi ý thức cạnh tranh với con cái của mình, thậm chí bồi dưỡng bọn họ như sâu độc, còn kém cho bọn họ tự giết lẫn nhau, làm cho những huynh đệ tỷ muội không có thân tình gì đáng nói, thậm chí còn nghĩ biện pháp trừ khử đối phương.
- Hiện tại có hắn tọa trấn, những mầm mống này chỉ có thể thông qua phương thức cạnh tranh, hoặc là do thủ hạ đọ sức, nhưng đợi đến lúc hắn chết thì ai tuân thu quy củ này chứ?
Yến Khuynh Tuyết im lặng, nàng biết rõ những việc này nhưng nàng tới hiện giờ không dám thừa nhận mà thôi.
Phương thức Yến Hoàng Cửu giáo dục con cái đúng là có vấn đề, hơn nữa là vấn đề lớn, cũng may mắn Yến Khuynh Tuyết khi còn bé không theo chân bọn họ, mà là sinh sống cùng mẫu thân lương thiện, mới không thay đổi thành bộ dạng đám người Yến Trọng Hằng.
Trước kia Tô Tín bôi phục Yến Hoàng Cửu là giả, hắn khinh bỉ phương thức đào tạo con cái mới là thật.
Yến Hoàng Cửu cũng chỉ là người xuất thân tán tu, mặc dù có chút tư thái kiêu hùng nhưng khí lượng vẫn quá nhỏ.
Phương thức nuôi dưỡng con cái của hắn là bồi dưỡng ra người mạnh nhất, nhưng làm như vậy được cái gì? Thương Sơn thành sẽ không bởi vì một người mà phát sinh biến hóa, phương thức bồi dưỡng con cái của hắn chẳng khác gì hoàng thất cạnh tranh, trình độ tàn nhẫn chỉ chứa một người.
Giang hồ nơi này không thuộc về hoàng tộc, Thương Sơn thành cũng không phải sở hữu của hoàng thất Đại Chu, thủ hạ cường giả vô số, chỉ cần hoàng đế không tìm đường chết thì giang sơn không lo.
Nếu Thương Sơn thành muốn phát triển, có lẽ nên đi học từ mấy đại thế gia Tương Nam, phát triển thành hình thức gia tộc.
Hiện tại hình thức gia tộc cạnh tranh ác liệt nhưng tối thiểu vẫn có thể bảo trì đoàn kết nhất trí.
Hơn nữa hình thức gia tộc như quả cầu tuyết lăn, chỉ cần không có xuất hiện biến cố quá lớn sẽ chậm rãi tăng trưởng.
Như hiện Thương Sơn thành, mọi người có đôi khi gọi Yến Hoàng Cửu là thành chủ, có lẽ nên gọi Yến Kế Hăng là người Yến gia, là Yến gia Thương Sơn thành.
Đáng tiếc con đường này lại bị Yến Hoàng Cửu chôn vùi triệt để, vết rách từ các con hắn dã hình thành, căn bản không có khả năng đoàn kết hình thành Yến gia Thương Sơn thành.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT