Bình tĩnh mà xem xét, Yến Khuynh Tuyết tuyệt đối xem như mỹ nữ nhất lưu, Tô Tín là một đại nam nhân càng không thể không nhìn.
Nhưng nhiệm vụ lần này quá chó má, Tô Tín chỉ ngại phiền toái mà thôi.
Giống như lúc trước hắn thoát khỏi Thường Ninh phủ còn phải an bài Phi Ưng bang thỏa đáng, hiện tại còn phải làm Yến Khuynh Tuyết yêu thương, nhưng nếu làm như hệ thống thì lại quá khốn kiếp, sau khi đạt được tình cảm của người ta liền bỏ đi.
Nhưng kiếp này trọng sinh, Tô Tín không muốn có một đoạn tình cảm với nữ tử giang hồ nào đó cả.
Kể cả nữ nhân ưu tú như Tạ Chỉ Yến, Tô Tín phần lớn thời gian cũng chỉ thưởng thức, hắn không hề có tâm tư khác.
Thế giới này càng tàn khốc hơn thế giới trước, ngươi không có thực lực, cho dù là nữ nhân khuê các dịu dàng hay nữ tử giang hồ hào khí bừng bừng cũng sẽ một cước đá ngươi văng xa.
Trước khi thực lực đại thành, Tô Tín không có thời gian nhàn đi duy trì một đoạn tình cảm, cũng không muốn làm.
Nhưng nhiệm vụ lần này thật sự là quá mức khốn kiếp, hắn không tiếp không được.
Nhìn thân thể nhu nhược của Yến Khuynh Tuyết, Tô Tín nói thầm:
- Cũng được, nhiệm vụ Lục Phiến Môn lần này bắt đầu từ ngươi.
- Nếu ta nhất định phải tổn thương ngươi, ta sẽ tặng ngươi một phần đại lễ đền bù tổn thất, ngươi muốn cái gì ta sẽ đi tranh giúp ngươi.
Yến Khuynh Tuyết nghĩ muốn cái gì? Kỳ thật nàng muốn rất đơn giản, chính là muốn thủ hộ tôn nghiêm bản thân mà thôi.
Nàng không muốn đi tranh vị trí thành chủ Thương Sơn thành, nàng cũng biết mình không có tư cách đi tranh.
Trong rất nhiều con cái của Yến Hoàng Cửu, mẫu thân của bọn họ đều là khuê các cưới hỏi đàng hoàng, cũng là đệ tử đại phái trong võ lâm Tương Nam.
Yến Hoàng Cửu có thể dùng thân phận tán tu sáng lập Thương Sơn thành lớn nhất Tương Nam, hắn dựa vào không chỉ thực lực bản thân mình, còn cần thế lực khác trong Tương Nam tương trợ.
Bất cứ địa phương nào, quan hệ thông gia đều là thủ đoạn kết minh thích hợp nhất, tất cả thế lực lớn trong Tương Nam xem trọng Yến Hoàng Cửu cho nên mới gả con gái hoặc để tử của mình đi thông gia.
Cho nên tất cả thê thất của Yến Hoàng Cửu đều có bối cảnh thế lực võ lâm Tương Nam, thời điểm bọn họ nhen nhóm dã tâm muốn làm thành chủ tự nhiên cũng phải sử dụng bối cảnh của mẫu thân mình.
Trong mười ba người con, chỉ có mẫu thân Yến Khuynh Tuyết là người bình thường mà thôi.
Thậm chí trước khi Yến Khuynh Tuyết mười tuổi đã theo sau mẫu thân sống trong một thị trấn nhỏ, sau khi mẫu thân của nàng qua đời, Yến Khuynh Tuyết mới được nhận trở về Thương Sơn thành.
Chính bởi vì như thế, nàng trời sinh liền bị các con cái khác của Yến Hoàng Cửu bài xích và khi dễ.
Hiện tại Yến Hoàng Cửu cho phép những người bọn họ tư cách tranh đoạt vị trí người thừa kế, Yến Khuynh Tuyết cũng không dám có chút suy nghĩ nào khác.
Nàng lại không muốn cầm lệnh bài của mình giao ra cho kẻ khác.
Có lệnh bài trong tay nàng chính là con của Yến Hoàng Cửu, là một trong những người thừa kế Thương Sơn thành.
Nếu giao lệnh bài ra, nàng chỉ có thể trở thành kẻ phụ thuộc kẻ khác, vận mệnh của mình sau này cũng giao vào trong tay người ta.
Yến Khuynh Tuyết không cho rằng các ca ca sẽ cho nàng cơ hội xoay người, sẽ đối xử tử tế với người đáng thương như nàng, thậm chí tới bây giờ bọn họ còn không đặt nàng vào trong mắt.
Cho nên nàng chỉ có thể dùng phương thức này chống cự tới cùng, tuy trong mắt những người khác nàng làm như vậy là quyết định sai lầm.
Trong những người thừa kế tại đây, lão nhị Yến Trọng Hằng làm người âm tàn nhất cười nói:
- Ta nói các vị, chúng ta đánh phong vân lôi thời gian dài như vậy nhưng không ai có thể áp chế đối phương, có ý nghĩa hay sao?
- Nếu như ta nhớ không lầm muốn dùng phong vân lôi quyết định thắng thua cũng là nhị ca ngươi nói nha.
Ánh mắt Yến Trọng Hằng lộ ra hào quang tàn nhẫn, đây cũng là điểm sai lầm của hắn.
Vốn Yến Hoàng Cửu ban bố quy tắc tranh đoạt người thừa kế thì bọn họ mơ hồ đi kinh doanh thương lộ của mình đầu tiên, cũng tích lũy một phần tài chính, sau đó lại đi phong vân lôi tranh đoạt lệnh bài của kẻ khác, thuận tiện tranh đoạt thương lộ của đối phương gia tăng tài chính cho mình.
Nhưng Yến Trọng Hằng lại là người có ý định đầu tiên đoạt được lệnh bài, cướp đoạt thương lộ của kẻ khác, sau đó xác nhập mấy thương lộ và làm một chuyến buôn bán lớn.
Hắn tính toán cũng không có sai, nhưng khi thực sự lên phong vân lôi thì hắn lại biết có sai lầm, đó chính là vấn đề đứng thành hàng.
Yến Hoàng Cửu có mười ba đứa con, đương nhiên ai cũng mơ tưởng tranh đoạt vị trí người thừa kế Thương Sơn thành, với thế lực của bốn người Yến Trọng Hằng lớn như vậy, những người khác hoàn toàn không có cơ hội.
Cho nên đã có tranh giành cũng sẽ có chủ động đầu nhập, đến tương lai bọn họ làm thành chủ cũng phân cho kẻ đầu nhập một chén canh.
Bọn họ đều là huynh đệ cùng cha khác mẹ, chính mình chủ động đầu nhập vào thì sau này không thiếu chỗ tốt.
Nhưng nếu đã lựa chọn đầu nhập thì phải lựa chọn kẻ có khả năng thành người thừa kế nhất.
Tại Yến Hoàng Cửu mặt khác con nối dõi không đứng thành hàng thời điểm, thực lực lão Nhị Yến Trọng Hằng có lẽ xem như mạnh nhất.
Bản thân hắn có thực lực Tiên Thiên Khí Hải Cảnh, cũng là người duy nhất trong con cái của Yến Hoàng Cửu đột phá Tiên Thiên Khí Hải Cảnh.
Hơn nữa mẫu thân của hắn là thánh hỏa Ly Hỏa giáo đại phái trong Tương Nam, năm đó bị Yến Hoàng Cửu hấp dẫn, gả cho Yến Hoàng Cửu, hơn nữa còn dùng thân phận bình thê xuất giá.
Trong tất cả con nối dõi của Yến Hoàng Cửu, thế lực sau lưng Yến Trọng Hằng thế lực mạnh nhất, trong tay hắn bồi dưỡng thế lực cũng là mạnh nhất, có đấu phong vân lôi cũng không ăn thiệt thòi.
Nhưng Yến Trọng Hằng có khuyết điểm lớn nhất chính là tính tình táo bạo và độc ác cho nên không ai dám tin tưởng, chờ tới lúc bốn người tranh đoạt với nhau vậy mà không có người nào đứng về phía hắn.
Mà lão đại Yến Thư Hằng lộ ra vẻ bình thường nhưng dù sao hắn là con trưởng, chiếm cứ danh phận đại nghĩa, hắn cũng bởi vì sinh ra sớm nên được một ít lão thủ hạ của Yến Hoàng Cửu tán thành, cho nên có ba người lựa chọn đứng về phía Yến Thư Hằng.
Lão cửu Yến Thịnh Hằng là người hào sảng đại khí, giỏi về kết giao nhân sĩ giang hồ, có người giang hồ thậm chí đến Thương Sơn thành cũng chỉ vì muốn gia nhập dưới trướng hắn.
Trong các huynh đệ nơi này, Yến Thịnh Hằng làm người cũng không tệ, cho nên có ba người lựa chọn đứng về phía hắn.
Về phần tiểu Yến Kế Hằng chính là tiểu nhi tử Yến Hoàng Cửu thích nhất, từ trước đều nay hắn được sủng ái nhiều nhất, có hai người lựa chọn đứng về phía hắn.
Tuy thế lực tám người con khác đều kém xa bốn người Yến Trọng Hằng quá nhiều nhưng cũng là thế lực không tệ.
Bởi vậy thực lực ba người khác tăng nhiều và lập tức đuổi theo Yến Trọng Hằng, trong đó thực lực lão cửu Yến Thịnh Hằng thậm chí mơ hồ vượt qua Yến Trọng Hằng.
Vốn có thể thuận lợi cướp lấy lệnh bài của những người khác nhưng không nghĩ tới đánh vài ngày như vậy mà vẫn không chiếm được cái nào.
Yến Trọng Hằng cũng không muốn buông tha như vậy, những người khác đã đứng thành hàng nhưng có một người chưa lựa chọn đấy.
- Tiểu muội, những người khác phái thủ hạ đến phong vân lôi tỷ thí, hiện tại chỉ còn ngươi mà thôi.
- Không bằng như vậy, ta phái thủ hạ của mình đánh với thủ hạ của ngươi vài hiệp nhé? Ngươi yên tâm, Phiền Qua không vào top ba mươi phong vân lôi, hắn ra tay sẽ không nặng.
Nhìn thấy Yến Trọng Hằng vẫn chỉ đầu mâu vào chính mình, trong nội tâm Yến Khuynh Tuyết cười khổ một tiếng nhưng vẫn nói:
- Nhị ca, ta hiện tại không muốn tranh đoạt lệnh bài, ngươi muốn khiêu chiến thì mời người khác đi.
Phiền Qua thủ hạ của Yến Trọng Hằng chưa tiến vào trong top ba mươi nhưng hắn có thực lực Hậu Thiên đỉnh phong, hơn nữa thủ đoạn tàn nhẫn, chiến lực thập phần cường hãn, đứng hàng ba mươi hai trong phong vân bảng.
- Người giao thủ với Phiền Qua trừ thắng ra, kẻ bại gần như không mất mạng cũng tàn phế, Yến Trọng Hằng phái Phiền Qua ra tay là không có ý tốt.
Sắc mặt Yến Trọng Hằng lạnh lẽo:
- Tiểu muội, ngươi không muốn phái người lên phong vân lôi cũng được, chỉ cần ngươi giao lệnh bài đại biểu thương lộ cho ta, ta cũng không làm khó ngươi.
Yến Khuynh Tuyết lắc đầu:
- Ta sẽ không giao lệnh bài ra, nhị ca, ngươi không nên làm khó ta.
- Làm khó dễ ngươi?
Yến Trọng Hằng cười lạnh một tiếng:
- Ngươi cho rằng hiện tại là lúc nào? Ngươi muốn độc thân ra ngoài là được sao? Hoặc là giao lệnh bài, hoặc là lên phong vân lôi nhìn thủ hạ bị giết sạch.
- Lão nhị, chuyện này là ngươi không đúng, làm gì hù dọa tiểu muội như thế?
Lão đại Yến Thư Hằng mở miệng.
Yến Trọng Hằng khinh thường hừ lạnh một tiếng, hắn không có chút kính sợ với đại ca của mình.
Hắn cho rằng vị đại ca của mình chỉ là phế vật mà thôi, không duyên cớ chiếm vị trí con trưởng, kết quả làm việc lại lề mà lề mề không quả quyết.
Nếu như mình sinh sớm vài năm nhất định có thể áp chế các huynh đệ khác dưới chân.
Yến Thư Hằng hòa ái nói với Yến Khuynh Tuyết:
- Tiểu muội, chỉ cần ngươi giao lệnh bài cho ta, sau này ta không bạc đãi ngươi.
- Mẫu thân ngươi là người Trữ Châu phủ sao? Ta trực tiếp mua lại thổ địa trống của Trữ Châu phủ sau đó xây nghĩa trang cho mẫu thân ngươi.
Yến Khuynh Tuyết vẫn nhớ mẫu thân của nàng, đây là chuyện ai trong Thương Sơn thành cũng biết, Yến Thư Hằng dùng việc này dụ dỗ nàng, Yến Khuynh Tuyết nhất định sẽ đáp ứng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT