Nhưng ba người vừa chạm trán ở đây, mấy phóng viên này liền bắt đầu sôi trào.
Đáng tiếc thân phận Hạ Vân Phong xuất hiện ở nơi này, căn bản là không ai dám chụp y.
Đêm nay sòng bạc khai trương rất hoành tráng, so với lúc trước Hạ Vân Phong mở sòng bạc còn phô trương hơn rất nhiều. Rất nhiều nhân sĩ nổi tiếng từ các giới đều đến đây, dĩ nhiên phóng viên cũng không thể thiếu.
Nếu nói nơi đây thuần túy là sòng bạc thì có chút hơi có lệ. Đây là sòng bạc giải trí cao cấp, bên ngoài đều là xe thể thao quý giá, hai bên kéo ruy băng đỏ đem phóng viên ngăn cách ở bên ngoài.
Hơn nữa.
Đêm nay rất nhiều cảnh sát Bắc khu đến nơi này, tựa hồ là lo lắng hắc đạo nháo sự.
Lúc này.
Trong đám phóng viên có người hỏi: “Vân gia, chúng ta cũng không thể chụp ảnh được sao?” Các phóng viên đều mang ánh mắt chờ đợi nhìn về phía ba người bọn họ, đây chính là thời điểm cướp đầu đề.
Ngao Dương không đáp lại.
Tay Hoằng Dạ vịn thắt lưng Hạ Vân Phong, cũng không tính đáp lại.
Nhưng Hạ Vân Phong thong thả dừng cước bộ: “Có thể chụp.” Y phá lệ cho phép……
Nhất thời.
Toàn trường ồ lên một mảnh, ánh đèn flash mãnh liệt bùng nổ, ánh sáng chớp nhoáng liên tiếp mạnh mẽ xuất hiện (¬ hâm mộ thúc quá đi á). Y tuy rằng không phải minh tinh, nhưng ở Bắc khu là người có máu mặt. (beta: nghe sướng nhờ, được tôn kính gọi là Vân gia cơ:v)
Hôm nay có thể cho phép chụp ảnh vậy tự nhiên là tin tức lớn. Hơn nữa bên cạnh còn đi theo hai vị thanh niên tài tuấn, một vị là nhà thiết kế xa xỉ phẩm kiêm nhà tạo hình đứng đầu quốc tế……
Một vị là người nối nghiệp tập đoàn Hạ thị……
Hơn nữa.
Hạ Vân Phong còn ở trước mặt phóng viên hào phóng thừa nhận: “Hoằng Dạ là con trưởng của ta, đêm nay sòng bạc một lần nữa khai trương, ta mang theo hai nhi tử đến tham dự.” Y đang cười……
Lười biếng……
Này không thể nghi ngờ là một quả bom, lại lần nữa kích hoạt toàn trường……
Liền ngay cả Hoằng Dạ cùng Ngao Dương cũng không có nghĩ đến việc Hạ Vân Phong sẽ ở lúc này, hướng bên ngoài công khai thân phận Hoằng Dạ, lại còn là trước mặt các phương tiện truyền thông chính mồm thừa nhận.
Hạ Vân Phong cũng nói đơn giản vài câu sau đó liền mang theo hai nhi tử ở trước mặt truyền thông, khá là phối hợp tiến vào sòng bạc. Hạ Vân Phong đến sòng bạc sau đó tự nhiên là muốn chơi một tý.
Người phụ trách sòng bạc thấy được Hạ Vân Phong đã đến, lập tức liền lại đây nghênh đón. Hắn khách khí dẫn bọn họ đi khu vực nghỉ ngơi, sau đó tự mình đi lấy một ít chip lại đây.
Không cần bọn họ đổi.
Mà là đưa cho bọn họ.
Hạ Vân Phong nói hai nhi tử đi dạo một chút nhưng bọn họ lại ở ngay nơi này nghỉ ngơi. Hạ Vân Phong để chíp lại ở trên bàn cũng không động vào, y đang xem xét tình hình xung quanh.
Theo đà khai trương này thì xem ra việc làm ăn so với trước kia tốt hơn rất nhiều.
Trước kia y rất ít khi đến sòng bạc, tình hình kinh doanh bên này luôn ổn định. Vài tâm phúc của Hạ Vân Phong đều ở trong bãi này làm, hiện tại vẫn như trước còn ở nơi này làm……
Hạ Vân Phong hút một điếu thuốc sau đó mới đi xuống sòng bạc dưới lầu.
Nơi này.
Có người cược lớn, có người cược nhỏ.
Có người vui, cũng cóngười buồn, cũng có người may mắn trời cho. Y chậm rãi xuyên qua đám người, đi tới địa phương đặt cược Đại – Tiểu (lớn-nhỏ), nơi này thuận tiện nhất…….
Không cần chia bài, tẩy bài, đoán Đại hay Tiểu là có thể rồi.
Bên này rất nhiều người vây quanh.
Bởi vì có một người đặt Đại thắng Đại, đặt Tiểu thắng Tiểu……
“Mọi người cũng mua theo hắn đi, hắn lại trúng rồi!” Trong đám người có người đang khe khẽ nói nhỏ, không khí đều dần trở nên nghiêm túc. Nhiều người vây quanh bên này nhưng đều thực im lặng.
“Thật thần kỳ, ta cũng đặt theo hắn. Ta nhìn thật lâu rồi, hắn mỗi lần mua đều trúng, áp Báo tử cũng có thể trúng (Báo tử = con báo, ko hiểu T.T, hay là tác giả đánh nhằm chữ nhỉ? đoán ko ra).” Bên cạnh có người thấp giọng nói chuyện với nhau.
Hạ Vân Phong thay đổi một góc độ, thấy được người đứng ở trong đám người. Chính là Hạ Vân Phong không nghĩ tới, người này lại là Tần Diễm, hơn nữa Tần Diễm còn thật sự suy nghĩ tiếp theo nên mua Đại hay là mua Tiểu.
Hạ Vân Phong đứng ở bên cạnh xem.
Tần Diễm lại đặt mấy lần nữa.
Tuy rằng cược rất lớn nhưng vẫn thắng.
Lúc này.
Nhân viên phục vụ thấy Hạ Vân Phong, lễ phép cung kính hô một tiếng Vân gia, bên cạnh có vài lão bản cũng cùng Hạ Vân Phong chào hỏi. Hạ Vân Phong gật đầu ý bảo mọi người tiếp tục chơi.
Tần Diễm nhìn thấy y lại đây, liền hào phóng kêu y: “Lão ba, ngươi cũng đến đây đi.” Hắn ngữ khí thực bình tĩnh, nhìn thấy Hạ Vân Phong đi đến bên cạnh hắn, hắn cũng không kinh ngạc.
“Đến xem.”
Tần Diễm không chơi.
“Như thế nào không chơi.” Hạ Vân Phong hỏi hắn, vừa mới rồi không phải còn đùa rất dũng cảm sao……
Tần Diễm bứt ra khỏi đám người: “Ta cùng ngươi nơi nơi đi một chút.”
Như vậy cũng không tồi.
Hắn bồi Hạ Vân Phong ở trong đây vòng vo gần nửa giờ, nhìn rất nhiều hạng mục đều làm được không tồi, chính là người mua kia thủy chung đều còn chưa có lộ mặt qua……
Đêm nay rất nhiều người.
Đều vì người mua mà đến, bất quá sinh ý sòng bạc cũng không sai.
Hạ Vân Phong đi mệt rồi, liền đi đến quáncà phê trên lầu nghỉ ngơi. Y thấy Tần Diễm đem mấy chíp đều đưa cho người quản lý, sau đó chỉ vào phương hướng Ngao Dương nói cái gì đó…..
Tần Diễm lúc trở về, hắn nói cho Hạ Vân Phong: “Ta bảo mấy người quản lý đem chip của ta đưa cho Ngao Dương, để cho hắn nghịch.”
Ngao Dương đêm nay thua không ít.
Bất quá.
Hạ Vân Phong không phản đối, chỉ là nhìn Tần Diễm.
Hắn cảm thấy Tần Diễm cũng không phải hảo ý, như vậy sẽ chỉ làm Ngao Dương thua càng nhiều. Tần Diễm làm việc đều rất lãnh tĩnh, y cũng biết, hắn cũng không kém so với Ngao Dương.
Hơn nữa.
Tần Diễm còn thích làm đầu tư.
“Ngươi muốn đổi nghề?” Hạ Vân Phong lười biếng hỏi hắn, thong thả giương mắt nhìn về phía nhi tử.
Ánh mắt bình tĩnh của Tần Diễm dừng ở bàn cược dưới lầu, nhìn thấy Ngao Dương lại thua tiền, hắn mới quay đầu lại nhìn về phía Hạ Vân Phong: “Nhưng điều kiện tiên quyết là phải có cơ hội phát triển tốt.”
“Ta trước kia bảo ngươi trở về giúp ta, sao ngươi không chịu.” Hạ Vân Phong cảm thấy thời điểm Tần Diễm mới về nhà, y có đề cập qua để cho Tần Diễm trở về giúp y làm việc.
Nhưng Tần Diễm lại không muốn.
Thời điểm Hạ Vân Phong về nhà Hạ Đông đã muốn ngủ, Hạ Vân Phong ngồi ở bên giường nhìn hắn, cũng không đánh thức hắn. Y biết rõ Hạ Đông không muốn dẫn y đi gặp lão bản của hắn.
Y cũng không đánh thức Hạ Đông.
Y tắm rửa một lát sau đó ngồi ở bên giường.
Giở chăn lên nằm vào trong.
Lúc này.
Hạ Đông đã tỉnh lại……
Hạ Vân Phong thoải mái nằm ở trong chăn ấm áp, giường mềm mại hơi hơi lún xuống, thân thể hai người tự nhiên dựa vào, y nhìn về phía Hạ Đông: “Đánh thức ngươi rồi?”
“Ngươi đã trở về rồi à.” Hạ Đông hôm nay ở nhà xem tin tức, thấy được Hạ Vân Phong đến hiện trường còn dũng cảm thừa nhận quan hệ phụ tử giữa Hoằng Dạ cùng y, dắt nhi tử vào trong……
“Ngươi cũng chưa đi, ta đương nhiên trở về.” Hạ Vân Phong lười biếng nở nụ cười, Hạ Đông thế nhưng cho y leo cây, “Ngươi thật sự trưởng thành, nói dối không thèm chớp mắt.”
Ngữ khí của y khá lười biếng……
Cũng không có ý tứ trách cứ hắn, chỉ là đơn giản trần thuật.
Hạ Đông vươn tay ôm lấy thân thể Hạ Vân Phong, khiến cho thân thể Hạ Vân Phong gắt gao dán hắn: “Ta không thoải mái, uống thuốc xong liền đi ngủ, không phải nói dối……”
Hắn nói chuyện hơi thở đều phả vào mặt Hạ Vân Phong, hơi thở cực nóng kia, so với người bình thường nóng hơn rất nhiều, hơi chút hâm nóng làn da Hạ Vân Phong.
“Vậy lão bản ngươi là ai.” Hạ Vân Phong muốn nge thấy tên lão bản kia, thân thể y gắt gao dán thân thể Hạ Đông, “Ngươi hiện tại liền nói cho ta biết.”
Áo ngủ trên người Hạ Đông làm cho làn da y hơi ngứa……
“Chính là ngươi.” Hạ Đông động tác thong thả xoay người ngăn chặn y, đôi môi dán lên cổ y, “Ngươi đang hoài nghi ta cái gì, ta từ nhỏ đến lớn đều nghe lời ngươi nói như vậy. (=..= trước khác nay khác)”
Cũng đúng……
Hạ Đông vùi đầu ở trong cổ Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong cũng nhìn không thấy biểu tình giờ phút này của hắn, chỉ nghe được Hạ Đông ghé vào lỗ tai y nói: “Ngươi cũng có thể không tin ta.”
“Ngươi biết ta sẽ tin tưởng ngươi mà.” Tay Hạ Vân Phong luồn vào trong tóc Hạ Đông, y thong thả nhu nhu đầu tóc mềm mại kia của nhi tử.
Nếu ngay cả chính nhi tử mình cũng không thể tin tưởng, vậy còn có thể tin tưởng người nào……
“Ngươi vì sao không hỏi ta, tại sao lại không thoải mái, rốt cuộc làm sao vậy, còn thấy khó chịu hay không?” Hạ Đông thong thả ôm sát y, áp chặt chăn khóa chặt thân thể của nhau.
“Ngươi không thoải mái chỗ nào?” Hạ Vân Phong y theo yêu cầu của hắn hỏi hắn, y cũng thực quan tâm Hạ Đông.
Hạ Đông không thoải mái.
Y cũng không yên tâm.
“Nơi này.” Hạ Đông lôi kéo tay y, sờ về phía địa phương không thoải mái kia.
Hạ Vân Phong lập tức liền đụng đến địa phương phản ứng mãnh liệt kia của Hạ Đông (=..= đấy, nó có thua gì Hình ca đâu), địa phương kia có chút nóng rực, bị quần ngủ gắt gao bao vây lấy, đã muốn lớn lắm rồi……
Quần đều dựng hẳn lên……
Thực nóng.
Khiến đầu ngón tay y hơi tê liệt.
Y biết Hạ Đông bị cảm, uống thuốc xong sau liền ngủ.
Nhưng mà…
Hiện tại địa phương này của Hạ Đông lại nóng như vậy, vừa rồi chỉ mới dán vào hắn nhẹ nhàng cọ xát hai cái mà cũng đã có tinh thần như vậy rồi, y cách quần thong thả vuốt ve nhi tử.
“Đỡ hơn chút nào chưa?” Hạ Vân Phong muốn để cho Hạ Đông tự mình đi phòng tắm làm, nhưng vẻ mặt Hạ Đông có chút suy yếu.
“Không đủ.” Hạ Đông lắc đầu.
Hạ Đông đặt ở trên người y, lôi kéo tay y, trượt vào trong quần ngủ……
Xúc cảm no đủ kia làm cho lòng bàn tay Hạ Vân Phong trong nháy mắt đong đầy, âm thanh kêu rên hưởng thụ của Hạ Đông ngay tại bên tai y vang lên, ngẫu nhiên yêu cầu Hạ Vân Phong mau một chút……
Hạ Vân Phong không phủ nhận.
Hạ Đông hôn thực mềm mại, đêm nay Hạ Đông hôn y hôn đến đặc biệt nặng. Hôn từ má y hôn đến môi y, Hạ Đông liền rõ ràng dùng lưỡi liếm đôi môi y……
Xúc cảm nóng ướt kia, thực ấm áp.
Hạ Vân Phong trầm mặc theo dõi hắn, hơi hơi mở đôi môi ra, miễn cưỡng từ cổ họng phát ra tiếng nói: “Ngươi học từ ai?” Y cảm giác hai tay Hạ Đông bắt đầu nhu sờ chân y.
“Ở nơi này của ngươi học,” Hạ Đông hôn xuống đôi môi y……
Rất nhanh.
Y liền cảm giác được Hạ Đông đang vuốt ve thân thể của y, sau đó tại thời điểm chân y bị tách ra. Hạ Đông đặt ở trên người y, thong thả cọ xát y: “Ta đây hiện tại muốn làm……”
Hắn không chút nào che dấu yêu cầu.
Hạ Vân Phong vốn thầm nghĩ đi ngủ, nhưng lại bị Hạ Đông cọ cũng có phản ứng. Tay y còn ở bên trong quần ngủ của Hạ Đông, cổ tay bị niết ra hồng ấnnhợt nhạt……
Hạ Đông không có mặc quần lót, cho nên y thực trực tiếp liền đụng đến toàn bộ của Hạ Đông. Y nắm ở trong tay thong thả vận động, lười biếng thay Hạ Đông giải quyết vấn đề.
Hạ Đông dán tại bên tai y thoải mái đối với y gọi: “Ba ba.” Giọng nói kia rất nhẹ, lộ ra vô hạn vi diệu……
Ba ba……
Hạ Vân Phong cảm thấy cả người mình không chịu khống chế nóng lên, độ ấm kia theo tần suất Hạ Đông hôn cổ cùng cằm của y mà dần dần kéo lên, hơi thở nóng bỏng của Hạ Đông làm làn da y ửng hồng……
Xúc cảm bắt đầu khởi động kia giống như một làn sóng, khiến cho Hạ Vân Phong hưởng thụ phát ra tiếng rên rỉ cực kỳ từ tính.
Trầm thấp mà mê người.
Âm thanh hừ nhẹ tùy ý kia cùng âm thanh thoải mái, đều trêu chọc thần trí Hạ Đông.
“Ngươi bị bệnh rồi, bị bệnh phải hảo hảo nghỉ ngơi, không cần nghĩ việc này.” Hạ Vân Phong vẫn là lo lắng đến việc Hạ Đông bị bệnh. Giờ không thích hợp làm loại sự tình này, y thong thả nhìn về phía Hạ Đông……
Hạ Đông lại đứng thẳng dậy.
Chăn mở rộng ra.
Hạ Vân Phong cảm thấy có chút lạnh, nhưng giây tiếp theo, y bị Hạ Đông bế đứng lên. Hạ Đông để cho y tựa ở đầu giường, hơn nữa liền tách chân y ra (=..= bá đạo chưa)……
Hạ Đông từ đầu giường lấy ra chất bôi trơn thoa ở ngay phần trước của mình.
Lúc này.
Tay Hạ Vân Phong đang chuẩn bị buông địa phương phản ứng mãnh liệt kia của Hạ Đông ra, nhưng lại bị Hạ Đông bắt được. Tay hai người đồng thời đỡ địa phương nóng rực kia, giúp đỡ đẩy vào (Goal! =.,=)……
Hạ Đông cảm thấy cái dạng này của Hạ Vân Phong thực lười biếng, trong đôi mắt lười biếng kia đang hoảng loạn. Hắn biết Hạ Vân Phong cảm xúc cũng rất mãnh liệt, cũng muốn hắn, bằng không thì thời điểm hắn vừa đỉnh nhập vào, thân thể sao lại cắn chặt.
Ở trong thân thể nam nhân Hạ Vân Phong này nóng dị thường, thật giống như muốn hòa tan hắn……
Giường bắt đầu rung động.
Thân thể Hạ Vân Phong cũng bị Hạ Đông làm cho có chút không xong. Hơi thở y theo động tác của Hạ Đông mà bất ổn, lúc này, hai chân y bị Hạ Đông tách ra hai bên……
Hai tay của y vô lực cầm lấy gối đầu lót dưới thân, ánh mắt y theo cổ Hạ Đông, chậm rãi dời xuống xương quai xanh, đi đến ngực rồi đến bụng Hạ Đông……
Lại tới địa phương mà cả hai đang kịch liệt dây dưa……
Y cụp mắt xuống nhìn, hình ảnh mỗi một lần đều hoàn toàn nhập vào kia kích thích ánh mắt y. Hơn nữa Hạ Đông mỗi một lần đều đỉnh đến địa phương làm cho y muốn kẹp chặt chân lại……
Khoái cảm dần dần chồng chất rồi chờ đợi bùng nổ.
Y thở phì phò, nhìn về phía Hạ Đông: “Ta không quá thoải mái.”
“Như thế nào?” Hạ Đông nắm chân y.
“Quá lớn.”
Quá lớn……
Đỉnh vào quá sâu……
“Vậy làm đến thoải mái mới thôi……” Hạ Đông hôn lên đôi môi hé mở của y……
Hạ Đông bắt đầu trên diện rộng “yêu” y, giường lớn bắt đầu chấn động mãnh liệt, phát ra âm thanh rung lên kịch liệt, cùng với tiếng hai thân thể va chạm phát ra và tiếng đôi môi hai người đan vào nhau đều càng ngày càng rõ ràng……
……
: Casino chips (còn gọi là Casino tokens, chips, checks, hoặc cheques trong Tiếng Anh) là một dụng cụ đánh bạc sử dụng trong các sòng bài, thường được sử dụng trong các sòng bạc để chơi trò chơi may rủi như poker, blackjack, roulette,… Nó có hình dáng tương tự như đồng tiền nhưng dày hơn dùng để đặt cược thay cho việc đặt cược trực tiếp tiền hoặc đá quý vì các lý do an ninh. (tra Google là thấy hình nó nhé mấy tỷ muội)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT