• Edit: Thiên
  • Beta: Thiên

Hắc mã: Ý chỉ những người ít được chú ý nhưng bất ngờ giành chiến thắng trong trận tranh tài; trong truyện ý chỉ một người không chút danh tiếng có thực lực khó lường.

Bất ngờ trong đại hội võ lầm mỗi năm đều có, nhưng năm nay lại đặc biệt nhiều.

Neisser tuy xếp thứ tư tại bảng tổng hợp thực lực, nhưng so với Yêu Hồ Chín Đuôi thì bất kể thực lực hay trang bị đều kém một bậc, trận tranh tài này dù không thể nói không chấn động nhưng cũng không chút lo lắng, cuối cùng hai người đập tay, mong chờ lần giao thủ tiếp theo, xem như tất cả cùng vui vẻ.

Mà trận tranh tài của Lưu Tinh Trư và Kiêu Tử Minh, thật sự khiến người xem kinh hồn táng đảm.

Đã sớm biết nữ tử này thực lực thâm hậu, nhưng không ngờ rằng, nàng có thể đánh bại người xếp thứ hai bảng thực lực, hơn nữa lúc trước khi xem trận đấu của Kiêu Tử Minh và Đế Thích Thiên, mọi người đều truyền rằng chức quán quân đại hội lần này chưa chắc vào tay ai, song không ngờ y lại thua dưới tay một nữ tử nhỏ nhắn dung mạo bình thường không chút danh tiếng, tuy trận tranh tài này rất kịch liệt, nhưng nữ tử kia không hề có biểu hiện gì mình đang rơi vào thế hiểm, so với biểu tình nghiêm túc của Kiêu Tử Minh, Lưu Tinh Trư càng lộ vẻ thành thục.

Đúng vậy, thành thục.

Vị trí quán quân lúc này đã khó xác định hơn. Nhưng so với Lưu Tinh Trư khiến người ta rung động, vẫn có nhiều người tin tưởng Yêu Hồ Chín Đuôi có thể chiến thắng hơn. Dù sao trong những trận đấu trước đó, Yêu Hồ Chín Đuôi hiển nhiên không dùng toàn lực. Mà Lưu Tinh Trư có thể cũng bảo lưu thực lực, chỉ xem ai trong hai người họ bảo lưu nhiều hơn.

Sau vòng ba mươi sáu, mỗi một trận đấu xuất sắc đều được NPC quay lại, song, cần dùng tiền để mua, một vàng một trận, giá cả khiến đại đa số người mới líu lưỡi. Chỉ một phần ít người chơi tới xem trực tiếp, cao thủ cũng chỉ chú ý tới tốp ba mươi sáu, vậy nên dù mắc một chút vẫn tiêu thụ được. Video trận của Lưu Tinh Trư và Kiêu Tử Minh vừa tung ra đã được mua hết, có thể tưởng tượng mọi người rất coi trọng cao thủ xuất thế. Vì sự xuất hiện của vị cao thủ này, thậm chí ở một trình độ nào đó vượt mặt tin Phong Hành Thiên Hạ tái xuất giang hồ.

Đương nhiên, người trong Phong Hành Thiên Hạ không ai để ý vấn đề này.

Video không ngừng được tạm dừng rồi phát lại, mọi người Phong Hành Thiên Hạ thần sắc ngày càng ngưng trọng.

“Hồ ly, ngươi có nắm chắc không?” Thiên Khiếu Hàn vỗ vai Hồ ly.

“Không phải ngươi cũng từng nói sao, cao thủ đối chiến, vận khí chiếm một phần rất lớn, hiện tại thực lực của đối phương chưa xác định, ta biết thế nào?” Hồ ly vẫn giữ khuôn mặt vui cười.

“Thật không cam lòng,” Ta Rất Ngây Thơ thở dài, “Xem ra khi đánh với ta nàng đã lưu tình.”

“Chồng à…” Dực Yêu lo lắng nắm tay Ta Rất Ngây Thơ.

“Không sao, chẳng qua là thấy bọn người Chấn Thiên Bang nghĩ diệt chúng ta rồi thì thiên hạ Mộng Hồi là của họ, nào ngờ ngoài những tổ chức bán ẩn thế như Ám Ảnh Lâu, Vũ Thiên Lâu, vẫn còn các môn phái ẩn thế chưa từng nghe danh khác, không biết có bao nhiêu cao thủ như Lưu Tinh Trư, thế giới này rất rộng lớn, bọn họ tự cao tự đại thật đáng buồn cười.” Ta Rất Ngây Thơ mỉm cười.

“Tiểu Lam đâu?” Nguyệt Yêu Tinh nhìn một vòng, không thấy bóng dáng Nhược Thủy U Lam.

“Chắc đi an ủi Kiêu Tử Minh rồi,” Mèo Không Ăn Cá trả lời, “Tuy bề ngoài lạnh lùng, nhưng thật ra rất quan tâm. Lúc muốn tới đây, thấy Kiêu Tử Minh ủ rũ liền cúp họp đi an ủi y.”

“Chẳng qua chỉ là một trận tranh tài mà thôi, Kiêu Tử Minh vì khinh địch mới bại trận. Y cũng không phải người chấp nhất chuyện thắng thua, trong trận đấu này y đã có thu hoạch lớn, tại thời khắc nguy cấp nghiệm được kỹ năng mới, nói không chừng đang vui muốn chết, ủ rũ cái gì, đại khái là thấy Lam Tử tới mới giả vờ đấy.” Yêu Hồ Chín Đuôi lắc đầu không ngừng thở dài, “Lúc thường Lam Tử chỉ cần nghĩ một chút là biết, âu cũng là quan tâm quá sẽ rối lòng.”

“Logout rồi.” Tử Huyễn Nguyệt nhìn tên hai người đồng thời tối đi trong danh sách hảo hữu, khóe miệng kéo lên một nụ cười thâm ý.

“Hô hô, Minh Tử Tiêu xem ra năng lực không kém, Lam Tử đã bị lừa choáng đầu rồi.” Yêu Hồ Chín Đuôi cười hả hê, “Xem ra hôm nay bọn họ sẽ có một đêm tốt lành. Hô hô.”

Nghe giọng cười quỷ dị của Yêu Hồ Chín Đuôi, đám nam tử trong Phong Hành Thiên Hạ, trừ Thiên Khiếu Hàn ưa làm bộ nghiêm túc, Ta Rất Ngây Thơ trời sinh mặt liệt, Máu Trâu tứ chi phát triển, Phong Đằng Thiên luôn gật gờ, Nhạn Tàn Tuyết rõ ràng rất nhiều chuyện nhưng toàn vờ điềm tĩnh, Nắng Mai thích trưng khuôn mặt trẻ con đáng yêu nói dối tuổi tác ra, tất cả đều lộ khuôn mặt tươi cười tục tĩu ‘là nam nhân phải biết’, đám bình thường còn lại thì dùng ánh mắt khinh bỉ công khai, nhích qua một bên, không ngừng lẩm bẩm thôi miên “Ta không quen biết đám này ta chỉ đi ngang qua”.

“Khụ khụ, giờ chúng ta nên thảo luận vấn đề quán quân thôi.” Ảnh Cô Nguyệt nhìn không được nữa, sau khi xoay đầu bỏ lơ ánh mắt lửa nóng Thiên Khiếu Hàn nhìn mình, ho khan nhắc nhở, kéo mọi người về hiện thực.

“Tóm lại nàng dùng thương, hơn nữa nội lực thâm hậu là điều chắc chắn nhất.” Yêu Hồ Chín Đuôi khen ngợi, “Nhưng thật không đoán ra, thương là vũ khí hạng nặng, không ngờ một nử tử nhìn qua yếu đuối lại sử dụng.”

“Đây là lúc để khen ngợi sao?” Mèo khinh bỉ hắn, “Nghe Kiêu Tử Minh nói, chân khí của nàng rất cổ quái, không thuộc ngũ hành.”

“Cái này ta biết.” Ta Rất Ngây Thơ nhớ lại vẫn thấy khó tưởng, “Nàng có hai loại chân khí hoàn toàn khác nhau, một loại màu trắng, dùng để bảo vệ bản thân, hình như còn có thể giải các hiệu ứng xấu, lực phòng ngự rất cao. Một loại khác màu đen, chân khí trên thương đích thực màu đen, lực ăn mòn rất lớn, vô cùng bá đạo.”

“Một loại chân khí thủ, một loại chân khí công?” Ảnh Cô Nguyệt trầm tư, “Nếu vậy, quả thật độc lập với thuộc tính ngũ hành.”

“Quang và ám đơn thuần?” Thiên Khiếu Hàn dò hỏi.

“Đúng vậy, thuộc tính ngũ hành của chúng ta đều sẽ thiên về quang hoặc ám, như chân khí của ta là thuộc tính ám hệ mộc, mà Hàn, của ngươi là thuộc tính quang hệ thủy. Vậy có thể sẽ có dạng chân khí với thuộc tính quang và ám đơn thuần.” Nguyệt tiếp tục giải thích.

“Rất có thể.” Tử Huyễn Nguyệt gật đầu, “Tuy quang và ám là thuộc tính đối lập, nhưng cũng điều hòa lẫn nhau, hai bên tự cân bằng, cũng không phải không thể tu luyện, cái này giống như khi chế tạo vũ khí.”

“Nếu vậy, nàng dùng chân khí thuộc tính quang bảo vệ bản thân, sau đó dùng chân khí thuộc tính ám để công kích?” Yêu Hồ Chín Đuôi tổng kết, “Vậy thì, hơi khó giải quyết.”

“Mặc kệ thế nào, nhất định phải lấy được Kim Linh Châu, nếu Hồ ly thua, chúng ta sẽ liên hệ với người chơi này, để nàng ra giá bán lại Kim Linh Châu cho chúng ta.” Thiên Khiếu Hàn cau mày, “Ngũ Linh Châu tuy là thần khí rất mạnh, nhưng chỉ có tác dụng với chân khí cùng thuộc tính, Lưu Tinh Trư dường như không thuộc bang hội nào, nếu vậy có thể thuyết phục được.”

“Ta thấy trước khi thi đấu nên nói trước, đừng để những người khác giành được.” Hồ ly thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt quái dị, vội giải thích, “Ta không phải bàn lui, để phòng vạn nhất thôi. Chuyện chúng ta thu thập Ngũ Linh Châu nếu truyền ra ngoài, nhất định sẽ có ruồi bọ đến gây trở ngại.”

Thiên Khiếu Hàn gật đầu: “Đúng, phải chuẩn bị trước.”

………………

Trận tranh quán quân hôm nay, quả nhiên người tới tấp nập, ngoài sân đấu từ sớm đã xếp thành mấy hàng, sợ không kiếm được chỗ tốt. Việc bán lại vé trở thành chuyện rất thông thường, mỗi vé bán lại bị đẩy lên tới gấp năm lần giá gốc.

Những thí sinh đã tham gia vòng một đều có vị trí dành riêng, vậy nên Phong Hàn Thiên Hạ, trừ Lam Tử không biết đang rên rỉ ở nơi nào, đều tới đông đủ.

Yêu Hồ Chín Đuôi sớm chờ trên lôi đài, theo cách nói của hắn, không thể để nữ hài tử người ta chờ đợi được, tuy mọi người hoàn toàn không thấy hai điều này có liên quan gì.

Đại khái trước giờ thi đấu chừng năm phút, Lưu Tinh Trư xuất hiện.

Thân mặc nhuyễn giáp xanh đậm, tay cầm trường thương tua đỏ, mái tóc không quá dài buộc thành đuôi ngựa, thần sắc có phần nghiêm túc.

Đích thật là một nữ tử nhỏ gầy, nhìn qua thập phần yếu ớt.

Trong sân đấu vang lên những tiếng xôn xao. Có lẽ dù nữ tử này không phải lần đầu xuất hiện, nhưng vẫn khiến mọi người không tin được, một nữ tử thoạt nhìn yếu ớt như vậy, không ngờ có thể đánh tới trận chung kết.

“Thêm hảo hữu đi.” Yêu Hồ Chín Đuôi trưng ra nụ cười mê người chiêu bài của hắn, ngữ điệu biếng nhác.

“A, ừ.” Lưu Tinh Trư sửng sốt, xấu hồ cười đáp lại, chấp nhận yêu cầu thêm hảo hữu.

“Có thể thương lượng một chuyện không?” Yêu Hồ Chín Đuôi chuyển qua hình thức trò chuyện riêng.

“A, chuyện gì?” Từ giọng nói của Lưu Tinh Trư có thể nghe được chút bối rối.

“Phần thưởng quán quân rất quan trọng với chúng ta, nếu ngươi thắng trận tranh tài này, có thể ra giá nhường Kim Linh Châu cho chúng ta không? Bất kể bao nhiêu tiền, trong trò chơi hoặc hiện thực đều có thể thương lượng.” Đã quyết định phải có được hạt châu này, dù bọn Thiên Khiếu Hàn luôn chủ trương tách biệt hiện thực và trò chơi, nhưng nếu cần dùng vài thứ trong hiện thực cũng không sao.

“Kim Linh Châu?” Lưu Tinh Trư suy tư một chút, nâng khuôn mặt ửng hồng, dường như đang xấu hổ, “Ừm, ta có thể đưa các ngươi, ừm, cũng không cần trao đổi, có thể dùng nó để ta gia nhập bang hội các ngươi không?”

“A? Hả?” Yêu Hồ Chín Đuôi kinh ngạc.

“Ừm, khi nghe tên bang hội các ngươi ta cũng thấy rất thích, ừm, biết chuyện của các ngươi lại càng muốn gia nhập, nhưng hình như các ngươi không tuyển người, nên… Ừ, nếu ta thắng, cho ta gia nhập được không?” Câu cuối cùng nhỏ như muỗi kêu.

“Không cần thắng hay thua ngươi đều có thể gia nhập.” Yêu Hồ Chín Đuôi hiểu ý nàng, vội thảo luận trong đội rồi nói, “Chúng ta định tuyển người sau đại hội võ lâm này.”

Câu cuối là nói dối, đám lười Phong Hành chẳng ai muốn đi tuyển người cả.

“Ừ, ta sợ ta yếu quá, các ngươi không nhận.” Lưu Tinh Trư cười xấu hổ, “Có thể gia nhập đúng không? Quá tốt rồi.”

“Ngươi muốn gia nhập ngay bây giờ cũng được, muốn trao đổi gì ta cũng vẫn đưa.” Đây là giọng Ảnh Cô Nguyệt, sau khi nghe Hồ ly nói y lập tức thêm Lưu Tinh Trư vào hảo hữu.

“Không sao, dù sao Kim Linh Châu ta không dùng làm gì, ta không phải chân khí thuộc tính kim.” Lưu Tinh Trư cười.

Xem ra nàng rất rõ tác dụng của Kim Linh Châu, Ảnh Cô Nguyệt kinh ngạc, lát sau lại bình thường. Xem ra, nàng chắc cũng gặp không ít kỳ ngộ, biết được chuyện này cũng không có gì quá đáng.

Ảnh Cô Nguyệt lập tức gửi lời mời vào bang, Lưu Tinh Trư chấp nhận, nhỏ giọng nói: “Chuyện Kim Linh Châu để lát nói, trận đấu sắp bắt đầu rồi, phải toàn lực chiến đấu.”

“Đương nhiên.” Giải quyết xong chuyện quan trọng, Yêu Hồ Chín Đuôi lấy ra Long Yển, không hổ là thần khí ưu lương, nhất thời giữa sân rực sáng, thần khí của Yêu Hồ Chín Đuôi đã giải phong ấn!

“Đại đao Long Yển của ta, thần khí ưu lương.” Thu hồi nụ cười tà mị, Yêu Hồ Chín Đuôi thể hiện sự coi trọng với đối thủ này.

Lưu Tinh Trư mỉm cười, trường thương trong tay vẽ một vòng giữa không trung, hào quang bắn ra.

“Cũng là thần khí ưu lương, ngân thương Lưu Tinh.” Cũng là thần khí ưu lương! Khi cởi bỏ phong ấn của Lưu Tinh, thần sắc của Lưu Tinh Trư biến đổi, bộ dáng xấu hổ yếu ớt đã không còn, nụ cười tự tin hiện lên trên khuôn mặt thon gầy, ánh mắt tràn đầy cuồng vọng.

Yêu Hồ Chín Đuôi rùng mình, thầm khen ngợi, tiên phát chế nhân, một chiêu “Mãnh Long Giá Giang” thẳng tới Lưu Tinh Trư.

Lưu Tinh Trư điểm nhẹ chân, nháy mắt lướt qua một bên, tránh đi mũi đao sắc bén, vẫy ngân thương trong tay, chân khí màu đen phóng ra đẩy toàn bộ chân khí màu vàng kim nhạt của Yêu Hồ Chín Đuôi trở về, sau đó vung thương, mũi thương đâm tới yếu hầu Yêu Hồ Chín Đuôi. Yêu Hồ Chín Đuôi vội nâng đao chặn đòn, trận chiến biến thành cận chiến.

Những kỹ năng màu mè hiện tại đã không còn thích hợp, hai người đều sử dụng chiêu thức mạnh nhất, một thương một đao, ngươi tới ta lùi, âm thanh va chạm giữa kim loại không ngừng vang lên, hai bóng người đan xen vào nhau. Nếu là cao thủ đã học được chân khí thì có thể thấy các dòng chân khí màu đen và vàng quấn lấy nhau, không ai nhường ai.

Đây mới thật sự là trận đấu giữa các cao thủ. Khác nhiều với người mới PK thường dựa vào kỹ năng có sẵn của hệ thống, thoạt nhìn rất đẹp, rực rỡ như pháo hoa. Nhưng khi tới trình độ này, những kỹ năng ấy đã trở thành chiêu thức bình thường của họ, tùy tiện sử dụng.

Ảnh Cô Nguyệt cảm giác được chân khí trong khán đài ngày càng nhiều, nhịn không được cười: “Xem ra trận tranh tài này cực kỳ khiến người khác chú ý.”

“Ừ.” Thiên Khiếu Hàn gật đầu với Thủy Dịch ngồi bên kia, “Ngay cả lâu chủ Ám Ảnh Lâu Thủy Dịch cũng tới.”

“Thần Điêu Hiệp Lữ của Vũ Thiên Lâu Cuồng Khiếu Chi Lang và Nguyệt Du Nhiên cũng tới.” Ảnh Cô Nguyệt nghiêng đầu, thấy Nguyệt Du Nhiên đang vẫy tay không ngừng, cười đáp lại.

“Trận tranh tài này cuối cùng ai thắng ai thua đây?” Thiên Khiếu Hàn mỉm cười hỏi.

“Chiêu thức đôi bên đều xuất sắc tột bật, Lệnh Hồ Phi không hổ là thiên tài hiếm thấy của Lệnh Hồ thế gia, nếu vậy, Lưu Tinh Trư trong hiện thực cũng là người luyện võ.” Ảnh Cô Nguyệt phân tích, “Đã không thể phân thắng bại trên chiêu thức, với kiểu đấu này, nội lực ai cao hơn sẽ thắng.”

Thiên Khiếu Hàn gật đầu.

Khi hai người đang phân tích, trên lôi đài đã nảy sinh biến tướng! Lưu Tinh Trư bất ngờ vận khinh công, trượt khỏi phạm vi công kích của Yêu Hồ Chín Đuôi.

“Thần Khởi Bát Hoang!” Theo tiếng hô của Lưu Tinh Trư, chân khí màu đen vốn quấn quanh thân thương đột ngột biến thành hai luồng chân khí đen trắng quấn vào nhau, hai loại chân khí rõ ràng có tính chất bất hòa, dẫn tới va chạm kịch liệt!

“Không tốt!” Biết có dùng phòng ngự cũng không chống đỡ nổi một chiêu này, dù may mắn không bị thương thì cũng tuyệt đối sẽ kiệt sức, Yêu Hồ Chín Đuôi từ bỏ việc phòng ngự, lấy công làm thủ, sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất hiện tại của hắn, “Sát Kim Chiến Khí”, cùng “Thần Khởi Bát Hoang” đối chiêu.

Nháy mắt khi hai tuyệt chiêu chạm nhau, khán đài lập tức nâng lên màn bảo vệ. Mọi người chỉ thấy trước mắt là ánh trắng chói mắt, khiến mắt bị mù tạm thời, đợi khi tầm nhìn rõ ràng, lôi đài đã bị hủy hại nặng nề, mà hai ngươi kia vẫn không chút thương tích đứng trên đài!

“Ta nhận thua.” Yêu Hồ Chín Đuôi còn muốn nói, đột nhiên bị Lưu Tinh Trư cướp lời, “Tuyên bố đi, chân khí của ta đã cạn.”

Lưu Tinh Trư rời khỏi trạng thái chiến đấu, thanh trạng thái biến mất khỏi màn ảnh.

“Nhưng…” Yêu Hồ Chín Đuôi kinh ngạc ngăn nàng.

“Cũng không phải quyết đấu sinh tử, chẳng qua là một trận tranh tài thôi,” Lưu Tinh Trư cười nói, “Nếu chỉ tranh tài, vậy ta đã thua.”

Yêu Hồ Chín Đuôi hơi giật mình nhìn Lưu Tinh Trư bước xuống lôi đài, nghe NPC tuyên bố hắn trở thành quán quân đại hội võ lâm lần này, nghe âm thanh ồn ào trên khán đài, trên mặt lại không có chút hưng phấn nào.

“Chuyện gì vậy…” Mèo Không Ăn Cá nghi hoặc nhìn Ảnh Cô Nguyệt và Thiên Khiếu Hàn.

“Tuy chân khí Hồ ly đích thật còn thừa một ít, nhưng ngân thương của Lưu Tinh Trư tựa hồ đã rạch một vết trên cánh tay Hồ ly, nhưng chỉ là vết thương rất nhỏ nên mọi người không chú ý.” Thiên Khiếu Hàn đã dùng chân khí bảo vệ mắt, không bị ảnh hưởng bởi ánh sáng cực mạnh, giải thích.

“Vậy thì sao?” Mèo Không Ăn Cá không rõ.

Ảnh Cô Nguyệt kiên nhẫn nói: “Hai luồng chân khí của Lưu Tinh Trư đã xâm nhập vào cơ thể Hồ ly, hai luồng chân khí này có tính chất trái ngược, mà bản thân Hồ ly cũng là chân khí thuộc tính kim, nếu ba luồng chân khí gặp nhau sẽ sinh ra xung đột mãnh liệt, Hồ ly chắc chắn sẽ bị nội thương rất nặng. Nhưng cuối cùng, Lưu Tinh Trư lại thu hồi chân khí của mình, mới khiến chân khí tiêu hao hết.”

“Nói vậy, phải là Hồ ly thua?” Tử Huyễn Nguyệt cau mày hỏi.

“Cô bé này rất thông minh, thứ nhất, súng bắn chim đầu đàn, lần đầu xuất hiện mà giành quán quân thì không tốt; thứ hai, nàng đã gia nhập Phong Hành Thiên Hạ, nếu nàng vô địch, nếu người ngoài biết Phong Hành Thiên Hạ thu thập Ngũ Linh Châu, không biết sẽ gặp phải lời đồn khó nghe thế nào. Thêm nữa, nàng thua sẽ không phải lúng túng về vấn đề trao đổi với chúng ta. Mà danh tiếng Hồ ly đang lên cao, thua bởi hắn là chuyện đương nhiên.” Thiên Khiếu Hàn đứng lên, quay nhìn Lưu Tinh Trư đang đi về phía bọn họ cười thiên ý, “Mọi người mau tới hoan nghênh thành viên mới nào!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play