“Hóa ra chân khí có thể đạt được dễ như vậy.” Ảnh Cô Nguyệt nhìn ống chân khí đã sáng lên của mình, nửa ngày mới nghẹn ra được một câu.
“Uầy, nhớ lúc trước ta làm nhiệm vụ chân khí thất bại hai lần, đến cấp 51 mới miễn cưỡng hoàn thành hai phần, thêm một lần nữa mới mở được chân khí. Sau khi trọng sinh ta còn vì thế mà tiếc rất lâu, không nghĩ tới thế này đã được.” Thiên Khiếu Hàn bánh đầy mồm, mơ hồ nói không rõ.
Ảnh Cô Nguyệt lúc này mới phát hiện tay mình thế nào đã trống trơn, nhất thời mắt bắn hàn quang bốn phía: “THIÊN! KHIẾU! HÀN!”
Thiên Khiếu Hàn nghe thấy, vội vàng cố sức nhai, sau đó trợn mắt nuốt trọng, hai tay giơ cao, mắt lấp lánh vẻ vô tội: “Nuốt mất rồi.”
Ảnh Cô Nguyệt bây giờ cực kỳ muốn ngũ mã phân thây tên khốn ăn vụng này. Bánh hoa hồng a bánh hoa hồng, thứ đó vất vả lắm y mới làm được đấy! Hàng trữ lại càng ít ỏi! Đáng giận hơn chính là, hiệu quả tăng giới hạn máu của bánh hoa hồng không cộng dồn, vì vậy phần có ăn thêm cũng chỉ lãng phí! Rất rõ ràng tên này là tham ăn! Trời ơi! Quỷ mới biết Thiên Khiếu Hàn đã tham ô bao nhiêu bánh chất lượng của y! Ảnh Cô Nguyệt vô cùng thích ăn bánh ngọt, đặc biệt là bánh kiểu Trung Quốc, vậy nên mới hao hết tâm tư học cách làm những món rất phức tạp, còn tự nghĩ ra vài loại khác. Mấy cái bánh kia cũng không ngoại lệ, đều là thứ cực kỳ hiếm thấy lại thêm thuộc tính kèm theo, nếu ở bên ngoài là ngàn vàng khó mua. Việc này trước mắt chỉ có trời biết đất biết mình biết Thiên Khiếu Hàn biết, cho nên biết rõ y thích ăn đồ ngọt còn muốn giành với y, Thiên Khiếu Hàn quả thật không thể tha thứ!
Ảnh Cô Nguyệt cười lạnh lấy bản《Huyền Âm Phổ》, tay bùng lên ngọn lửa tím nhạt,《Huyền Âm Phổ》dần biến mất trong lửa, kỹ năng mới liên quan đến《Huyền Âm Phổ》xuất hiện trong bảng kỹ năng.
Ảnh Cô Nguyệt nhìn nhìn, kỹ năng trong《Huyền Âm Phổ》chia thành hai loại “Sát Âm” và “Định Âm”.
Sát Âm chủ yếu thuộc hỗ trợ công kích, lợi dụng sóng âm khuếch tán chân khí, giết người trong vô hình. Công kích sóng âm bậc thấp cần phát ra âm thanh, đến bậc trung về sau có thể phát ra âm thanh mà tai người không thể nghe được, tức sóng siêu âm và sóng hạ âm, đây mới thật sự là muốn đề phòng cũng không biết mà phòng. Hiện tại Ảnh Cô Nguyệt mới chỉ có thể thông qua thổi nhạc khúc khống chế tần suất và bước sóng của sóng âm.
Định Âm, tên như nghĩa, là một loại hỗ trợ phong ấn, chia thành hai loại định hình và định thần, một loại là trói người tại một chỗ, nhưng vẫn có thể phát động kỹ năng, cái đó tương tự công kích vốn có của Thúy Ngọc Bàn Long Địch, xem như bản nâng cấp, hiệu quả có thể cộng dồn; một loại là trói kỹ năng và công kích pháp thuật của đối phương, đối phó với địch nhân sử dụng pháp thuật vô cùng hữu dụng.
Một ít kỹ năng trong hệ Quỷ Cốc Tử cũng có biến hóa, ngoại trừ thêm mấy phù chú tăng pháp lực ra, còn xuất hiện vài trận pháp hỗ trợ. Vốn Ảnh Cô Nguyệt còn cho rằng trận pháp chỉ có ở công thành thủ thành, hoặc khi tác chiến đông mới có thể dùng, hiện tại xem ra không phải như vậy. Mấy trận pháp hỗ trợ này cũng giống như đạo sĩ theo đường hỗ trợ, dùng kết trận thêm thuộc tính ngũ hành lên người đối phương, tăng lực phòng ngự hoặc công kích, còn có thể căn cứ thuộc tính khác nhau, căn cứ nguyên lý ngũ hành tương khắc, giảm mạnh sát thương từ pháp thuật có thuộc tính tương khắc, phải nói cực kỳ tiện lợi.
Nhìn thấy kỹ năng mạnh như vậy, Ảnh Cô Nguyệt nhất thời cao hứng, quăng mất ý nghĩ muốn dùng kỹ năng vừa học đập dẹp Thiên Khiếu Hàn, vội vàng kéo Thiên Khiếu Hàn chia sẻ niềm vui sướng của mình.
“Oa, rất biến thái nha.” Thiên Khiếu Hàn phun ra một câu khen nhưng không tính là khen, Ảnh Cô Nguyệt như thường lệ xem nhẹ cách dùng từ không đúng của hắn.
“Kỹ năng của ngươi đâu? Có chân khí rồi chắc cũng có biến hóa?” Ảnh Cô Nguyệt cực kỳ hứng thú hỏi.
Thiên Khiếu Hàn bắt chước nụ cười thần bí của Mona Lisa, chuyển bảng thuộc tính đến trước mặt Ảnh Cô Nguyệt.
Ảnh Cô Nguyệt le lưỡi, quả nhiên… cũng rất biến thái…
Kỹ năng liên quan đến chân khí trong《Kiếm Tiên Kiếm Phổ》đã có thể dùng. Ví dụ như “Băng Thanh Ngọc Khiết”, ngoại trừ tăng thêm 80% sát thương thuộc tính băng, còn có tỷ lệ nhất định phát huy kỹ năng bị động “Lạnh Cóng”, trong 10 giây giảm tốc độ đối phương, hơn nữa kỹ năng còn có thể thăng cấp, “Lạnh Cóng” sẽ tiến hóa thành “Đóng Băng”, đóng băng đối phương 30 giây. Những chiêu thức bình thường của hắn, như Thục Nữ Kiếm Pháp, Quân Tử Kiếm Pháp, Thần Nữ Quyền Pháp cũng thêm sát thương chân khí.
Kỹ năng biến thái nhất xuất hiện trong bảng, chính là Vùng Kiếm Tiên. Nhốt đối phương vào một vùng do chân khí tạo thành, triệu hồi vô số phi kiếm tấn công, sát thương tăng 3 lần, hơn nữa bản thân không cần ở trong vùng chân khí, chỉ cần khống chế phi kiếm. Nói chung, không phá được vùng đó thì không thể tấn công hắn. Có điều chiêu này vô cùng tốn chân khí, giờ không thực dụng, dựa vào điểm chân khí hiện tại của Thiên Khiếu Hàn, kỹ năng Kiếm Tiên 10 giây còn không chống đỡ nổi, nhưng đợi sau này, kỹ năng này không thể nghi ngờ sẽ cực kỳ biến thái.
“Giờ chúng ta nên ngẩng đầu tự tin đạp cửa xông vào!” Thiên Khiếu Hàn bày bộ dáng anh húng khí thế bạt sơn, nhưng trong mắt Ảnh Cô Nguyệt lại như tiểu nhân đắc chí.
Ảnh Cô Nguyệt thở dài lấy bánh hoa hồng còn thừa cất giấu trong túi, ăn một miếng, lại bổ sung lượng máu tăng thêm, sau đó mới đánh giá cánh cổng.
Không biết từ khi nào, oán linh xung quanh đã không còn đi về phía này, trước mắt chỉ có một cánh cổng cao chót vót theo phong cách cổ xưa, thoạt nhìn có chút u ám quái dị.
Ảnh Cô Nguyệt cùng Thiên Khiếu Hàn không dám tùy tiện mở cổng, ai biết có thể vừa mở ra liền gặp công kích hay không? Đang khi giằng co, cánh cổng đột nhiên “ầm” một tiếng nứt ra một khe nhỏ, sau đó khe hở càng lúc càng lớn, cánh cổng từ từ mở ra trước mắt bọn họ.
Ảnh Cô Nguyệt cùng Thiên Khiếu Hàn liếc mắt nhìn nhau, chuẩn bị tốt, bước vào trong, như bọn họ đự đoán, sau một giây họ vào, cổng ầm ầm đóng lại.
“Lại là người đến quấy rầy ta?” Một giọng nữ u ám xa xăm vang lên, mang theo vài phần oán khí vài phần hàn ý, khiến người ta khẽ rùng mình.
Ảnh Cô Nguyệt và Thiên Khiếu Hàn tập trung nhìn, hóa ra nơi đây là một động đá khá lớn.
Vật liệu bên trong giống như thứ làm nên mê cung, ma trơi tụ tập một chỗ, như đèn lồng lộng lẫy, nổi bật căn phòng trong suốt lóng lánh như thủy tinh, ánh sáng lung linh xuyên thấu bốn vách tường, hơn nữa không có oán linh bay tới bay lui, khiến nơi này bớt vài phần âm trầm quỷ dị, lại thêm vài phần mờ ảo thần bí.
Giữa động đá, có một giường đá cũng cùng chất liệu, một nữ tử mặc quần áo trắng thuần nằm sấp trên đó, nâng khuôn mặt không chút huyết sắc, ánh mắt vô thần vô quang dán chặt lên Thiên Khiếu Hàn và Ảnh Cô Nguyệt, hay có lẽ không phải nhìn họ.
Đây là Boss nữ quỷ?
.