Cùng với trình độ thao tác vi tính của Dương Quân dần quen thuộc, thì trình độ nấu ăn của Diêu Y Lẫm cũng tiến xa được vạn dặm. Thậm chí còn có một ngày làm nguyện một bữa thịt nướng ở trong sân.

Ngày ba bữa, hầu như do Diêu Y Lẫm làm toàn bộ. Mỗi ngày cho cục cưng ăn sữa, tắm rửa mặc quần áo cũng là một mình Diêu Y Lẫm làm.

Nhìn Diêu Y Lẫm mang nét cười ôn nhu trên mặt, Dương Quân chợt phát hiện mình cho tới bây giờ không thể tách ra khỏi nam nhân này.

Dương Quân rất ít uống rượu, trời sinh tửu lượng kém, hơn nữa không trải qua huấn luyện, kết quả chính là ── một chén gục.

Đó là chuyện phát sinh lúc ăn cơm chiều, Diêu Y Lẫm cười hì hì đưa ra một chai rượu, nói là của xưởng rượu cao cấp đặc biệt lấy ra. Gần đây bầu không khí khi hai người ở chung đã tốt hơn rất nhiều, mặc cho Diêu Y Lẫm khuyên bảo, Dương Quân vẫn là khoogn kiên định ý chí, uống một chén nhỏ.

Vừa vào miệng cũng không phải quá cay, ngược lại có cảm giác ngọt ngào, độ còn không bằng rượu ông nội ủ. Nhưng sau khi uống xong một chén Dương Quân đã phát hiện ra không phải như thế.

Sao đầu cảm thấy mơ màng? Trên người cũng cảm thấy nóng?

Dương Quân lắc đầu, nỗ lực thanh tỉnh đầu óc. Thấy cử động của hắn Diêu Y Lẫm quan tâm hỏi: “Sắc mặt ngươi đỏ quá, uống say rồi sao?”

“Không có…ta không có say.”

Chuyện quái gì thế này, nhìn bộ dạng hắn đến đi còn không vững sao lại không say được chứ!

Diêu Y Lẫm đem cục cưng ôm lên lầu trước, đã đến thời gian bé ngủ. Xuống nhà lần nữa thì, Dương Quân đã nằm trên ghế sa lon, con mắt nhắm hờ.

Khuôn mặt đỏ ửng, môi hồng mềm mại hơi mở ra, trên mặt nhiễm theo một tia hơi nước. Quần áo vì nóng mà nửa kín nửa hở, cơ thể nhìn thấy hai hạt hồng sắc.

Diêu Y Lẫm nhìn mà nước miếng chảy ròng, hai mắt phát ra ánh xanh, thiếu nước ngửa cổ lên hét to hai tiếng.

Gần hai tháng không phát sinh chuyện gì, Diêu Y Lẫm hiện tại khó chống nổi khiêu khích như vậy.

Diêu Y Lẫm nuốt một ngụm nước bọt, tự nói chính mình phải lãnh tình.

Quân tử đã hai tháng, không thể phá hoại ngay lúc này được, đúng không? Tưởng Diêu Y Lẫm sống dễ dàng sao, mỗi ngày cùng người trong lòng ngủ cùng một nơi, nhìn mà không ăn được. để thay đổi hình tượng thành hảo nam nhân, mỗi ngày đều phải nửa đêm đi tắm nước lạnh mới không hù dọa bảo bối. Không nghĩ tới bảo bối tửu lượng kém như vậy, chỉ một chén đã say, lại say thành như vậy…

Muốn cho người khác phạm tội!

Ôi! Bản thân vô tình tự tìm tội nhân cho mình!

Xem ra hôm nay chỉ có thể ngủ xô pha rồi, Diêu Y Lẫm cố từ trấn tĩnh, ở trong lòng lặng lẽ cúi lưng, đem Dương Quân ôm lên trên lầu.

Vừa đặt lên giường, Dương Quân khẽ ngâm một tiếng, chụp lại cánh tay Diêu Y Lẫm chưa kịp rút ra khẽ ma sát.

Oanh một tiếng, Diêu Y Lẫm cảm thấy trong đầu như có tiếng sấm, đánh cho đầu ngất đi.

Dương Quân lại như ngại chưa đủ công kích, dúng đôi mắt có hơi mem say nhìn Diêu Y Lẫm, hai mắt mất đi tiêu cự mông lung mà nhìn. Dương Quân khẽ vươn đầu lưỡi liếm liếm môi,

“Không nên đi…”

A, trời à, ngươi muốn ta chết sao?

Thân thể Diêu Y Lẫm lập tức nóng lên, trên quần không giấu được hình dạng rõ ràng có bao nhiêu hưng phấn.

Diêu Y Lẫm cảm thấy cả đời mình cũng chưa từng có một màn như vậy, mặc dù người trước mặt chỉ bung hai nút áo, động đầu lưỡi một chút mà thôi.

Khắc chế, ta phải khắc chế!

Diêu Y Lẫm tin rằng trừ chính mình ra bộ mặt hình dáng này của Dương Quân chính là muốn giết người! Sau nay tuyệt đối không để cho hắn uống rượu trước mặt người khác, tuyệt đối!

Nhưng Diêu Y Lẫm kéo tay Dương Quân rút ra không được, cảm thấy được đông tác rút ra, Dương Quân càng nắm chặt hơn.

“Nóng quá…”

Vì hơi rượu dâng lên, Dương Quân một tay vẫn nắm lấy Diêu Y Lẫm, một tay kéo cởi quần áo trên người.

Diêu Y Lẫm cảm thấy lý trí đang rời hắn đi xa, hắn là nên ly khai nơi này, nhưng thân thể thế nào lại không nhúc nhích được.

Mắt mở trừng trừng nhìn từng cái từng cái quần áo rớt xuống, khi trên người chỉ còn một cái nội khố, hắn cuối cùng cũng dừng lại.

Diêu Y Lẫm cảm thấy hô hấp chính mình cũng dừng theo.

Cảm thấy Dương Quân thoải mái thở dài, buông lỏng tay ra, té xuống giường ngủ.

Hắn thì thoải mái, Diêu Y Lẫm hiện tại lại rất khổ sở.

Thẳng thắn mà nói thân thể Dương Quân không phải là vô cùng đẹp, nhưng hình dạng cởi hết nằm trước mặt Diêu Y Lẫm, thì hắn trông xinh xắn làm sao. Hận không thế một ngụm nuốt xuống, mà không bị dính răng!

Bị một màn thoát y khiến lực chống chế toàn bộ đem ra hao hết sạch, Diêu Y Lẫm đỏ mắt nhìn ngực Dương Quân.

Trơn tuột mà dẻo dai, Diêu Y Lẫm khắc chế không được mà sờ lên.

Trên làn da nâu có hai điểm làm người khác chú ý, non mềm hồng sắc làm cho lòng người xao động. Hiện tại Diêu Y Lẫm bất chấp hình tượng “Quân tử” rồi.

Xem ra Diêu Y Lẫm sau này không bị giết thì cũng bị đánh, nói chung ăn trước tính sau!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play