Diêu Y Lẫm sau khi say rượu tỉnh lại, trên chiếc giường lớn chỉ có mình hắn. Nhớ mang máng tối hôm qua quần áo nát vụn cùng đồ đạc tứ tán trên mặt đất giờ không thấy đâu. Giường trắng bị dịch làm cho ô bẩn trong trí nhớ cũng không còn thấy đâu nữa.
Diêu Y Lẫm ngồi ngay ngắn, tay phải xoa xoa đầu.
Nghĩ xem lão nam nhân kia đang làm cái gì.
Ngày hôm qua kịch liệt như vậy, sáng sớm hôm nay có thể đi đâu? Lại đem tất cả ‘chứng cứ’ hủy sạch đi.
Lão nam nhân kia là không muốn cùng với hắn?
Nghĩ tới đây, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy không thích.
Mặc nhanh quần áo, xuống nhà dưới tìm hắn.
Đi ra đến cầu thang, Diêu Y Lẫm đột nhiên nghĩ xuống tới thì hỏi hắn cái gì?
Hỏi ngươi vì sao trên giường lại mất hứng? Kháo!
Kỳ thực tối hôm qua Diêu Y Lẫm cũng không muốn làm như vậy, ban ngày làm cho lão nam nhân kia ăn thật nhiều, chạy đi uống rượu, kết quả uống càng nhiều càng không ra cái vị gì, không uống nữa, vẫn may là còn đủ tỉnh táo lái xe về nhà.
Mơ hồ nhìn thấy Dương Quân, thấy khuôn mặt không dễ nhìn kia lộ ra vẻ lo lắng, trong lòng đột nhiên có cảm giác là lạ.
Cái khuôn mặt quen thuộc cư nhiên có thêm vài phần khả ái. Nhìn hắn cố sức mà đưa mình lên giường, lại do dự mà cởi y phục mình thì Diêu Y Lẫm đích thực không chịu nổi rồi, giả say đem hắn đặt dưới thân.
Suốt cả buổi tối nhiều lần đùa bỡn thân thể người nam nhân kia.
Không bằng một góc mỹ nhân vậy mà Diêu Y Lẫm hắn lại không sinh ghét.
Đứng trên cầu thang do dự thật lâu, nắm chặt tay, đi xuống lầu. Nhưng không tìm thấy người kia.
Diêu Y Lẫm trong lòng có chút luống cuống.
Cái lão nam nhân kia sẽ không nghĩ quẩn mà làm ra chuyện ngốc nghếch a?
Theo như biểu hiện Dương Quân trước đây, hình dạng hắn đánh không chết được một can gián a!
Thiếu chút nữa mở cửa lao ra ngoài tìm kiếm cuối cùng lại nhìn thấy Dương Quân trên ghế sa lon trong phòng khách.
Nam nhân cao cao to to giống như tiểu hài tử rúc vào sô pha, khóe mắt còn đọng dịch thể trong suốt ướt át.
Dùng tay chấm một ít, Diêu Y Lẫm liếm liếm.
── có vị mặn.
Lão nam nhân cho dù ngủ thì mặt vẫn nhăn nhăn, vẻ mặt của hắn lúc nào cũng tràn đầy biểu cảm đau khổ.
Dương Quân ngủ không say, Diêu Y Lẫm đang lúc đưa tay đến gần mặt hắn thì hắn tỉnh. Nhìn thấy Diêu Y Lẫm hắn phản xạ lùi về phía sau, tựa hồ hắn nhìn thấy mãnh thú ăn thịt người.
Diêu Y Lẫm mất hứng mà rút tay về, “Ngươi ngủ ở chỗ này để làm gì? Cố ý dọa người a!”
Môi Dương Quân hơi khô, vẻ mặt có chút trắng bệch. Không cùng hắn cãi cọ, kéo lại áo trên người ngồi dậy.
Diêu Y Lẫm nhấp nháy mắt, hắn hỏi: “Này, ngày hôm qua…ta sao lại ở trên giường?”
Dương Quân nhìn hắn, một lát sau nói: “Ngươi say, ta đỡ ngươi lên giường. Sợ ngươi ngủ không yên, ta đi ra phòng khách ngủ”.
Diêu Y Lẫm kinh ngạc nhìn hắn, Dương Quân dời ánh mắt, bình tĩnh, nếu Diêu Y Lẫm không nhớ chuyện tối qua, có lẽ sẽ cho là hắn nói thật.
Nghĩ kĩ lại như vậy là tốt nhất a, Diêu Y Lẫm vỗn không có ý định thừa nhận. Lần đầu tiên chạm hắn có thể nói là hiểu lầm, nhưng mà lần thứ hai thì có lý do gì?
Để cho người khác biết Diêu Y Lẫm lặp đi lặp lại nhiều lần trên một xú nam nhân, chắc không dám ra ngoài gặp người khác rồi!
Dương Quân có thể thức thời như thế, Diêu Y Lẫm hắn là nên vui vẻ không phải sao?
Thế nhưng trong lòng tại sao lại nổi nóng!
Mà bên kia Dương Quân cũng không muốn để ý nam nhân bên cạnh mình có tâm tình gì, trực tiếp đi xuống nhà bếp.
Hai con ngươi Diêu Y Lẫm chuyển động theo Dương Quân, thấy tư thế bước đi của hắn có điểm kì quái.
Trong lòng cư nhiên có điểm đắc ý, mừng thầm.
Cầm ly sữa tươi đi lại, Dương Quân chậm rãi uống. Sữa dính ở khóe môi khiến Diêu Y Lẫm có suy nghĩ muốn tàn bạo mà liếm đi.
Có phải gần đây không đi tìm nữ nhân nên có chút bất mãn a?
Thấy phản ứng kì quái của mình Diêu Y Lẫm nghiêm túc suy nghĩ vẫn đề này.
Bất quá trải qua một đêm dày vò, Dương Quân cư nhiên còn có thể ngồi ở chỗ này, xác thực rất giỏi.
Vẫn quan sát hắn Diêu Y Lẫm bỗng nhiên cảm thấy có chút không ổn, Dương Quân vẫn uống sữa tươi bình thường, biểu tình mặc dù không có biến hóa gì, nhưng sắc mặt xác thực rõ ràng không tốt.
Không phải hôm qua thương tổn hắn rồi chứ?
Tuy nói loại hình thức tự sinh sôi này, sinh mệnh hài tử này đều rất cường hãn, chỉ cần thuận lợi đưa vào cơ thể vật chủ ký sinh, sẽ không bị nguy hiểm do sinh non. Nhưng nói không nguy hiểm, cũng không phải nói tới người cung cấp dinh dưỡng cho hài tử.
Diêu Y Lẫm bắt đầu có chút lo lắng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT