Mà lần này ý kiến của cư dân mạng hoàn toàn bị chia làm hai phần, phần không coi trọng mới vừa ló đầu ra đã bị dân mạng khí thế hùng hổ khác đè xuống.

Nguyên nhân không gì khác, dân mạng nước C ngồi không yên.

Trong mắt dân mạng nước C, mặc kệ nhà ông ngoại Louie thế nào, dùng quan niệm truyền thống mà nói thì nhà nội và nhà ngoại có khác nhau rất lớn, chứ đừng nói quốc tịch của Louie là ở nước C, càng không nói tới dòng máu của Dương Dương trên thực tế là người nước C. Họ trời cao là một đôi, dưới đất là một đôi, có đến phiên đám gà rừng nước ngoài mấy người tự thêm diễn tự ghét bỏ ư?

Đúng là tìm vót.

Sau khi nòng súng cùng nhau chỉa ra ngoài, ngay cả dân mạng từng có lời đàm tiếu về họ ở trong nước cũng vì thấy có người cắt ảnh của vài ngôn luận này mà xông lên tiền tuyến chém giết, sức chiến đấu không thể nói là không kinh người.

Tuy bây giờ giữa Internet đã không còn ngăn cách tường đồng vách sắt nữa, nhưng vì văn hóa và ngôn ngữ của Châu Á và Âu Mĩ khác nhau, cùng với việc sử dụng phần mềm xã giao khác nhau, dù ở giữa không có cách trở, vẫn khá biệt lập với nhau.

Giao chiến trên ngôn ngữ của dân mạng hai nước rất nhanh lấy ngôn luận có lý có chứng của dân mạng nước C chiếm ưu thế, tạo thành ưu thế áp đảo, làm dân mạng nước M mặt mê mang sợ dã man. Thậm chí có lần còn bị truyền thông để ý, đưa tin thán phục về tình huống này.

Chẳng qua còn không chờ việc này tiếp tục lên men, các dân mạng nước M quan tâm tiến triển của chuyện này, hoặc muốn biết nhiều hơn về các chi tiết hẹn hò của Quý Dương và Tần Lộ Dịch đều bất ngờ phát hiện, gần như trong một đêm, đủ loại tin tức trên Internet, trên video website hoặc nội dung audio đều bị xóa sạch. Chỉ để lại những mẩu thừa không quan trọng.

Không chỉ thế, tin tức tư liệu sống vốn có thể đào móc sâu hơn, nắm chặt lấy lòng tám chuyện của dân chúng sau đấy cũng không cho truyền thông dễ dàng đụng vào nữa, hai người mới được đưa vào tầm nhìn của mọi người, chỉ một thoáng thôi đã biến mất trong cuộc sống của mình, trở thành người qua đường A lần nữa.

Dân mạng nước M thất vọng, nhưng cũng không thể không chấp nhận sức mạnh làm việc tư bản của truyền thông.

Lễ tang kết thúc, Quý Dương và Tần Lộ Dịch trở về nước C, cuộc sống tựa như không khác với khi rời đi, ít nhất ban đầu Quý Dương là cảm thấy vậy.

Chỉ là Tần Lộ Dịch trở nên bận hơn nữa, ngoại trừ phải học môn chuyên ngành, rất nhiều môn có thể xin nghỉ đều xin nghỉ. Ngay cả khi họ ở cùng nhau hoặc một mình trong sân trường cũng được nhiều tầm mắt chú ý hơn, cậu đều có thể chấp nhận.

Chỉ có một chuyện khiến Quý Dương hơi phiền não, thái độ của người nhà cậu dần dần bắt đầu thay đổi.

Lúc đầu vì không coi chuyện của hai đứa thành chuyện nghiêm chỉnh, nên cũng không can thiệp nhiều, giờ càng đi càng gần, người lớn lại nghĩ nhiều hơn. Nếu bàn về gia thế, chỉ cần nhìn nhà họ Tần, thật ra cũng không khoa trương như lời đồn, nhưng thêm bối cảnh của gia tộc Goodwin, thì thật sự rất không cân xứng. Đây cũng không coi như là điều mà người lớn lưu ý nhất, nhưng mấu chốt là Tần Lộ Dịch đang siêng năng chịu khó, hình thành đối lập với Quý Dương không thể nói là không rõ ràng.

Mẹ Quý Dương theo thường lệ mỗi ngày đều tới đâm thọc WeChat Quý Dương, có cơ hội thì nhắc nhở cậu.

Mẹ: Cơm tối ăn gì đấy cục cưng?

Tục tưng Dương Dương: Gọi thức ăn ngoài, gà hầm, ăn rất ngon.

Mới nói thế mẹ Quý Dương liền biết Tần Lộ Dịch bận không có thời gian tự mình nấu cơm.

Mẹ: Tay con mọc ra là để trưng hả? Xào mấy sợi khoai tây, hầm miếng thịt cũng khó vậy à?

Một giây trước còn là cục cưng, giờ cứ như thành con riêng, Quý Dương bị tốc độ trở mặt của mẹ cậu đâm vào tim.

Tục tưng Dương Dương: Mẹ, mẹ có còn là mẹ ruột của con nữa không? 【 Lương tâm của mẹ không đau ư? 】

Mẫu thân đại nhân cưng cậu chiều cậu thương cậu hồi trước đi đâu rồi?

Mẹ: Mẹ không phải vì muốn tốt cho con á, con trai người ta con nhìn mẹ có nói khó nó không. Lộ Dịch giờ đang bận, còn phải nấu cơm cho con, con coi mình là thần tiên trên trời hả?

Mẹ: Tới lúc bị con dọa chạy rồi, xem con đi tìm ai, Lộ Dịch thích cái trứng lười như con, có đáng thương không chứ? 【 Tiên nữ không cần lương tâm 】

Còn biết dùng emo cùng loại để oán cậu nữa! Quý Dương tủi thân lăn nửa vòng trên ghế sô pha.

Thật ra hai hôm nay cậu có nấu cơm, ai ngờ Lộ Dịch quay đầu liền liên lạc với dì của bên công ty nội trợ, tuần sau sẽ cho người sang đây nấu cơm tối.

Dương tiểu nhân âm thầm nghi ngờ đây có thể là ngại cậu nấu cơm không thể ăn.

Lúc cậu đang một mình lòng lang dạ sói nghĩ ngợi lung tung, tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, chốc lát Tần Lộ Dịch chỉ mặc một chiếc quần lót lau đầu đi ra, liếc thấy Quý Dương ăn uống no đủ nằm phơi bụng trên sô pha, lông mày thoáng nhíu lại.

“Sao thế?” Tần Lộ Dịch ngồi xuống bên chân cậu, đưa tay ra xoa xoa bụng Quý Dương, thân thiết nhìn cậu.

Bụng Quý Dương mềm mại, Tần Lộ Dịch nhịn không được xoa thêm hai cái, chân Quý Dương liền đạp lên ngực hắn.

“Nói chuyện với mẹ anh, ” Quý Dương nói, “Vẫn là mấy lời lẽ nhàm chán nhai đi nhai lại đó.”

Cậu vừa nói xong, điện thoại Tần Lộ Dịch đặt trên khay trà reng lên một tiếng. Tần Lộ Dịch cầm lên xem, là mẹ Quý Dương nhắn.

Mẹ: Lộ Dịch à, bình thường đừng chiều Dương Dương quá, tính của nó là phải đánh rắn bằng gậy, không thể nuông chiều, biết chưa?

Mẹ: Để nó làm việc đi, con cũng sắp xếp việc nghỉ ngơi hợp lý đó.

Tần Lộ Dịch cười khẽ một tiếng, rước lấy tò mò từ Quý Dương.

“Gì đó?” Cậu nằm tại chỗ hỏi.

“Mẹ em, ” Tần Lộ Dịch đưa điện thoại tới trước mặt Quý Dương, cho cậu xem hai cái tin nhắn mà mẹ Quý Dương vừa nhắn qua, “Bảo em đừng chiều anh.”

“Mẹ đây là muốn cắt đứt hoàn toàn đường lui của anh mà, ” Quý Dương ngồi xuống, ủ rũ đẩy đầu lên lồng ngực bắp thịt rắn chắc của Tần Lộ Dịch, ngửi thấy mùi sữa tắm quen thuộc, liền không nhịn được vươn tay xoa nhẹ cơ ngực của hắn một cái, công khai ăn một miếng đậu hủ lớn.

Đang sờ Quý Dương bỗng nhớ tới, hồi này Tần Lộ Dịch gọi là “mẹ em” cùng với chú thích của mẹ cậu trên WeChat cũng tên là mẹ.

Mình chưa từng thấy ai mặt dày mày dạn như vậy qua.

Quý Dương kề sát hai tay lên mặt Tần Lộ Dịch: “Sao em gọi mẹ lại thuận miệng như vậy, để anh xem xem mặt em có dày hay không.”

Tần Lộ Dịch theo tư thế thân thiết này của hai người, hôn đôi mắt Quý Dương một cái, trong mắt mang cười hỏi: “Lúc nãy mẹ nói gì với anh?”

Tần Lộ Dịch một từ một tiếng mẹ, vô cùng trôi chảy, hắn vươn tay ôm Quý Dương vào lòng, tựa như ôm một đứa trẻ dính trên sô pha với cậu.

“Thì bảo anh đừng lười biếng nữa, làm thêm chút chuyện, bằng không em chướng mắt anh.” Quý Dương nghiêng đầu, giọng nói có phần thiếu kiên nhẫn, “Dạo này cứ thường nhắc tới chuyện này hoài, nói tới mức anh cũng phiền.”

Bên nhau đến giờ đã hơn một năm, Tần Lộ Dịch đã đủ hiểu rõ con người Quý Dương. Quý Dương nhìn qua như không hay để ý nhiều thứ, như đánh giá của bên ngoài hoặc bối cảnh gia đình có xứng hay không. Nhưng trên thực tế đây đều bắt nguồn từ việc cậu là loại người yên với hiện trạng, Quý Dương hưởng thụ cuộc sống, mà không đi lo lắng những chuyện chưa xảy ra.

Nói cách khác, thật ra Quý Dương cũng không thật sự nghĩ có thể cùng Tần Lộ Dịch đi được bao xa trong tương lai. Với Tần Lộ Dịch mà nói, đây là một nhân tố không ổn định.

Về điểm này tính cách của Tần Lộ Dịch ngược lại với Quý Dương, mỗi một quyết định của Tần Lộ Dịch đều là nghĩ xa, từ nhỏ đã vậy, quen như vậy rồi. Giờ đây hắn nghĩ lại, cần phải nói vấn đề tình cảm này với Quý Dương, để tránh sau này hai người sẽ xảy ra vấn đề trên phương diện này.

“Anh có biết vì sao lúc đầu em cần một việc làm thêm kiếm tiền nhanh, em lại chọn live stream game không?” Tần Lộ Dịch cúi đầu, đặt cằm trên vai Quý Dương, nói loanh quanh.

“Vì em chơi game giỏi?”

“Vì lúc đó em đã bắt đầu tiếp xúc một vài tin tức hoạt động trong Phồn Giản rồi, sau khi cân nhắc sự phát triển của nó, nên muốn tiếp xúc vài ngành nghề liên quan để tích lũy kinh nghiệm, để chuẩn bị và hiểu biết cho việc kinh doanh hiện giờ.”

Mẹ ơi, con cảm thấy cứ như có người giả ngầu trước mặt con.

Quý Dương mút hai dấu đỏ trên cổ Tần Lộ Dịch, lại duỗi đầu lưỡi ra liếm chút, rồi hàm hồ hỏi tiếp: “Sau đó thì sao?”

“Ý em là, em làm mỗi một quyết định, suy nghĩ mỗi một hành động đều là có kế hoạch lâu dài, anh cũng vậy, ” Tần Lộ Dịch hơi di chuyển cổ ra sau, giải cứu khỏi răng nanh nhỏ của Quý Dương, hai người bốn mắt đối diện, “Vì em thích anh, anh thay đổi hay không thay đổi đều nằm trong phạm vi yêu thích của em, em hy vọng nhất là anh có thể sống thoải mái, biết không? Đừng để ý quan điểm của bất kỳ ai khác.”

“Ừm.” Quý Dương ngẩng đầu lên, chậm rì mà lại có chút kiêu căng đáp ứng.

Tần Lộ Dịch nuông chiều cậu hoàn toàn khác với những loại nuông chiều từ nhỏ đến lớn của Quý Dương, loại nuông chiều này khiến cả người Quý Dương lộ ra sự lười nhác và tê ngứa từ trong xương cốt, khiến mỗi một giây phút cậu ở cùng Tần Lộ Dịch đều rất thoải mái.

“Sau này anh không có chí hướng nào lớn cả, ” Quý Dương hơi di chuyển mông, nằm một cái ra sau, đổi thành tư thế gối lên đùi Tần Lộ Dịch, “Loại tùy tiện lên lớp học thì có thể chấp nhận được, còn làm gì thì chưa từng nghĩ qua.”

“Đều tùy anh thích, được không?” Chỉ cần nhìn thấy đôi mắt Quý Dương thấm ánh nước thôi, Tần Lộ Dịch cảm thấy bản thân cũng có thể móc tim ra cho cậu.

Quý Dương lại không sợ hãi ừ một tiếng đương nhiên.

Sau đấy cũng không biết Tần Lộ Dịch một mình nói gì với mẹ Quý Dương, Quý Dương không bị nói thành trứng lười nữa, chỉ là thỉnh thoảng sẽ bị mẹ cậu nhắc, phúc khí kim quang đầy người của cậu sợ rằng đều dùng trên phương diện tìm người yêu hết rồi.

Quý Dương thường xuyên bị mẹ nói thành không biết suy nghĩ.

Cuộc sống kéo dài trong yên bình, thời gian rất nhanh, hai năm đã trôi qua.

Đầu tiên là bên phía Tần Lễ, từ chuyện Trần Uẩn mang thai hồi năm ngoái, coi như là chấp nhận quan hệ của Quý Dương và Tần Lộ Dịch, bây giờ đã cải thiện quan hệ cha con với Tần Lộ Dịch tốt hơn không ít. Đối mặt với tính cách thân thiện của Quý Dương, Tần Lễ đã lâu không hưởng thụ quan hệ cha con với con trai ruột có thể nói là muốn ngừng mà không được. Nói chuyện luyên thuyên với Quý Dương, có gì tốt thì đều nhớ tới Quý Dương trước, đánh sưng mặt của mình hồi trước.

Ông tự suy nghĩ, trái lại cảm thấy tính cách lạnh nhạt của Tần Lộ Dịch không xứng với đứa bé ấm lòng như Quý Dương.

Gia trường hai bên hợp nhau, đều thấy con trai người ta vừa mắt, đều thấy đối phương bị thiệt thòi cho nhau, nên sau đấy người lớn hai nhà rốt cuộc gặp nhau ăn cơm, một người nhiệt tình hơn một người, cuộc gặp gỡ của trưởng bối kết thúc mỹ mãn.

Trên sự nghiệp, Phồn Giản đưa vào hoạt động bắt đầu bước vào quỹ đạo, sau khi trải qua mấy lần Tần Lộ Dịch chủ trương quyết đoán cải cách, Ngôi Cao thu nạp đông đảo streamer mới, có được người xem cơ sở, cắm chắc rễ ở nước C, song song cũng không vứt bỏ cơ sở cũ ở nước M, hai bên bắt tay nhau, khiến cho Ngôi Cao trong vòng hai năm đã nhảy lên thành ngang hàng với Toàn Cầu.

Lúc này Quý Dương cũng tốt nghiệp khỏi trường, bắt đầu cuộc sống 9 giờ đi 5 giờ về của tộc đi làm bình thường. Công việc này là cậu tự mình làm hồ sơ xin việc, mất rất nhiều sức mới phỏng vấn vào được. Vì là phương diện mình thấy hứng thú, nên vẫn bỏ đi cái sức lười biếng của mình, thật sự có dáng đi làm.

Mặt khác, dù cho thiên hạ đều biết quan hệ người yêu của cậu và Tần Lộ Dịch, nhưng thông tin ở trường hợp công khai liên quan tới họ càng ngày càng ít. Chỉ là tình cờ có phốt về bài post hoặc weibo nói là đã gặp họ ở đâu ở đâu, không lâu sau đó liền biến mất không còn tăm hơi.

Lâu dần mọi người đều biết chuyện gì không thể nói ra, hơn phân nữa phốt đều đổi thành hình thức chữ nghĩa.

Mà vì năm ngoái Louie đã hoàn toàn dừng mọi hoạt động live stream, weibo vốn đã ít đến đáng thương của hắn càng có vẻ điêu tàn hơn, mười ngàn năm một nội dung cực kỳ cổ lổ sĩ, không nắm được chuyện gì thú vị cả.

Điều duy nhất mà dân mạng có thể rình chính là weibo của Quý Dương, bất kỳ gió thổi cỏ lay về cuộc sống cá nhân đều sẽ khiến cho những fan nhảy nhót cùng với dục vọng trêu chọc.

Như là hôm nay Quý Dương mới up một weibo.

Dương Dương xoa eo lát đã: 【 Bi thương 】 Rời giường chậm, đi làm trễ, toàn bộ chuyên cần tháng này đều không còn… Muốn đánh người.

Súp cay thập cẩm: Khiếp sợ! Chồng của đại gia nào đó vậy mà cần phải đi làm quẹt thẻ ghi chép toàn bộ chuyên cần!

Cơm bảo tử: Bình dân, có thể nói là vô cùng bình dân, vừa nghĩ tới việc Dương Dương cũng sốt ruột chạy đi làm như tui, còn phải nhớ toàn bộ chuyên cần của mình, bỗng nhiên cảm thấy một tia thỏa mãn, khóe mắt chảy xuống nước mắt hoa óng ánh.

Mặt kiêu: A ha ha ha ha, nhìn thấy weibo này, nếu Dương Dương có nói là cần đuổi kịp tàu điện ngầm nữa, tui cũng tin. Dương Dương thực sự là bình dân mười năm như một.

Nướng đồ sống: Mấy lầu trên thức tỉnh đi, thỏa mãn mấy người cái gì? Người ta đi làm chơi thôi, kiếm tiền lo tiền điện nước không là một chuyện, có thể so sánh với tộc ánh trăng (1) mệt sống mệt chết như mình không? 【 Cười khóc 】

(1): Tộc ánh trăng này mình nghĩ là chỉ những người chuyên đi làm về đêm đấy.

Lẩu thịt bò: Mỗi buổi sáng Dương Dương tỉnh dậy trên chiếc giường lớn 20 ngàn mét vuông của cậu ấy, Lộ Dịch ở cạnh nở nụ cười tà mị với cậu: “Làm phát nữa?” Thể dục buổi sáng qua đi, Dương Dương xuống phòng ăn dưới lầu, hưởng thụ bữa sáng như Mãn Hán Toàn Tịch (2) mà đầu bếp bưng ra, cuối cùng để tài xế lái xe, từ từ nhàn nhã tới văn phòng làm việc. Tui cảm thấy tưởng tượng này của tui thì hợp lý hơn.

(2): Mãn Hán Toàn Tịch, hay Tiệc triều đình Hán Thanh, là một trong những đợt tiệc lớn nhất được ghi chép ở Mãn Châu và lịch sử Trung Hoa. Đợt tiệc này bao gồm 108 món độc đáo từ nhà Thanh và văn hóa người Hán. Đợt tiệc này đã được tổ chức trọn 3 ngày với 6 bữa tiệc. Nghệ thuật ẩm thực và kỹ thuật nấu nướng được thể hiện từ các đầu bếp khắp nơi ở Trung Hoa. Nguồn: Wikipedia

Mỗi ngày up một hai weibo để ghi chép cuộc sống đã thành thói quen của Quý Dương.

Cuộc sống thật sự rất khác với hai năm trước, nhưng không khoa trương như người ngoài tưởng tượng. Cậu và Tần Lộ Dịch đến định cư ở thành phố A, bên đây là thủ đô, càng tiện lợi hơn cho các phương diện công việc. Mà hai năm qua cậu và Tần Lộ Dịch làm rất tốt việc giữ bí mật, kiểu tóc quần áo lại có thay đổi so với thời đại học, ít nhất khi Quý Dương ra ngoài sẽ không bị người tùy tiện nhận ra.

Tần Lộ Dịch xin nghỉ toàn diện chương trình học ở đại học S, chỉ khi thi học kỳ thì mới về một chuyến. Tình huống của hắn là đặc biệt, trường học cũng cho phê chuẩn đặc biệt.

Thời gian nghỉ trưa, Quý Dương lấy điện thoại ra xem weibo up hồi sáng, thấy có một bình luận.

Cá mực nướng cay: Nè, “Muốn đánh người” là có ý gì, muốn đánh ai?

Đương nhiên là muốn đánh đầu heo Tần Lộ Dịch kia rồi, Quý Dương nghiến răng ken két.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play