Lúc ấy, Nhậm Quảng Bách mới vừa đi, bốn người bọn họ ở lại thành phố A chờ anh cùng Nhan Hàn trở về.
Lâm Dược nói với bọn họ: “Các cậu muốn ở lại thành phố A cũng được, nhưng trước tiên là phải đi làm việc, các cậu biết làm cái gì?”
Bốn người đối diện, không biết nên đáp lại như thế nào. Nhậm Từ Nhạc thì không sao, là một bác sĩ, có thể làm rất nhiều chuyện, nhưng ba người Hứa Thanh bọn họ thì thảm, bọn họ vẫn là học sinh, bọn họ có thể làm được gì?
Lâm Dược cười cười, “Ba người là học sinh tôi biết, tôi sẽ an bài công việc cho ba người, hy vọng có thể hoàn thành một cách hoàn mỹ cho tôi.”
Ba người gật đầu.
“Chúng ta xuất phát.”
Từ U quốc đi T quốc cần đi bằng máy bay trực thăng ước chừng mười tiếng mới có thể tới, vì có vị trí giáp U quốc, hai nước chi gian xem như nước láng giềng, quan hệ cũng rât tốt.
T quốc cùng U quốc khác nhau, rừng rậm không nhiều, phát triển xem như khá nhanh, đáng tiếc nhân dân nước họ quá mức lười, làm ba tiếng nghỉ một tiếng, cho nên kinh tế bọn họ phát triển rất thong thả, xếp vị trí đằng sau.
Nhậm Quảng Bách và Nhan Hàn vào xưởng hoang ở T quốc, bắt đầu tìm kiếm quanh khu vực này.
Nơi này trước kia rất phồn vinh khu, lại vì một mồi lửa lớn, kết quả trở nên hoang phế như vậy. Lửa vì sao tự bốc cháy, đến bây giờ vẫn là một điều bí ẩn.
Nhà xưởng hoang bao trùm bởi một màu đen vì lửa, đến hôm nay vẫn là ngập trong khí vị gay mũi, Nhan Hàn nhíu mày che mũi, quay đầu hỏi Nhậm Quảng Bách: “Anh có ổn không? Không thoải mái thì đừng vào.”
Bọn họ bây giờ ở ngoài, còn chưa vào mà đã hôi như vậy, đi vào rồi có khi còn ghê hơn.
Nhậm Quảng Bách lắc đầu, phía sau Nhan Hàn cười cười, “Không sao, anh ổn.”
Nhan Hàn tuy rằng lo lắng, nhưng cũng không nói gì nhiều, gật đầu, để Nhậm Quảng Bách đi bên trái khu, còn y đi bên phải khu. Nhìn nhau một hồi rồi cả hai rẽ một người một hướng.
Bên trái khu Nhậm Quảng Bách kiểm tra chung quanh, đi thật lâu cũng chưa phát hiện cái gì, cho đến khi anh nghe thấy thanh âm nhè nhẹ, dọc theo thanh âm mà đi, tiến vào một gian phòng của nhà xưởng hoang thì may mắn lấy được miếng Skoda mà bọn họ muốn tìm.
Móc ra thiết bị liên lạc, thông tin cho Nhan Hàn để y mau đến đây, sau đó, Nhậm Quảng Bách giữ miếng Skoda nguyên tại chỗ.
Chỉ chốc lát, Nhan Hàn tới, vỗ vỗ vai Nhậm Quảng Bách, cũng để anh lui ra phía sau vài bước.
Nhan Hàn lấy ra một con dao của mình chém xuống, cũng giông lúc ở U quốc, phần kiến trúc màu trắng bao ngoài bị bổ ra, Nhan Hàn tiến lên nhặt lấy miếng Skoda, thu vào ba lô.
“Đi thôi.” Nhan Hàn xoay người nói với Nhậm Quảng Bách, anh gật đầu, hai người cùng sóng vai rời đi.
Lúc này đã lây được hai miếng Skoda.
Nước kế tiếp chính là S quốc.
S quốc nằm cách T quốc, U quốc rất xa, cách một biển lớn, cho nên họ cần đi máy bay trực thăng nửa ngày mới có thể vượt qua biển
Trong khoảng thời gian này, họ nghỉ ngơi trên máy bay trực thăng, đặc biệt là Nhan Hàn, ngủ một cách im lặng. Nhậm Quảng Bách đưa tay nhẹ nhàng vuốt lông mày đang nhăn của Nhan Hàn, trong lòng thở dài.
Nếu anh trở nên mạng hơn nữa, hắn là em có thể ỷ lại vào anh rồi……
S quốc là một nước phồn hoa, diện tích che phủ rất nhỏ, ước chừng chỉ bằng một phần tư U quốc, nhưng cũng bởi vì nhỏ, dễ dàng quản chế, phát triển vô cùng nhanh.
Hai người đáp xuống ở bờ biển S quốc, cũng đi khắp nơi điều tra.
S quốc giờ cũng là nơi nơi một mảnh trống vắng, có lẽ mọi người đều trốn vào tầng hầm cả rồi.
Bọn họ ở bờ biển đi không bao lâu thì nhìn thấy một bộ phận zombie xuất hiện, số lượng ước chừng phải hơn trăm.
Nhậm Quảng Bách khó hiểu, quay đầu hỏi Nhan Hàn: “Tại sao lại có xác sống ở đây, phía trước không phải không có sao?”
Nhan Hàn nhíu mày, “Em nghĩ, chúng ta trước nên hủy hai miếng Skoda mà người của tang giới đã biết, Adolf nói không chừng chính là người dẫn đầu tang giới, có lẽ chính hắn đã hạ lệnh cho các xác sống đến đây cướp lấy.”
Nhậm Quảng Bách gật đầu: “Nói cách khác, bọn họ vì muốn ngăn cản chúng ta tiếp tục tìm kiếm Skoda mới phái nhiều xác sống như vậy trấn thủ?”
“Ừm.” Nhan Hàn nhìn về phía Nhậm Quảng Bách, “Anh ổn không, nhiều xác sống như vậy?”
Nhậm Quảng Bách cười cười, “Em nói xem?”
Nhan Hàn gợi khóe miệng, lấy súng cùng lựu đạn, “Vậy…… Bắt đầu đi!”
Hai người đi lên phía trước, đám xác sống chú ý tới hai người, liền xông đến chỗ hai người, bất đắc dĩ chúng nó hành động rât chậm, Nhan Hàn và Nhậm Quảng Bách một người một súng nhanh chóng giải quyết gần hết bọn xác sống.
Rồi đám còn lại bị lựu đạn nổ chết, toàn bộ chết sạch ráo.
Ước chừng được năm phút đồng hồ, toàn bộ đều bị tiêu diệt, hai người liếc nhau, nhìn nhau tán thưởng.
“Làm tốt lắm, chúng ta tiếp tục đi về phía trước đi, miếng Skoda hẳn là ở không xa.” Nhan Hàn nói xong, đi lên phía trước.
Nhậm Quảng Bách nhìn bóng lưng Nhan Hàn như suy tư, gần trăm xác sống có chỉ tốn năm phút đồng hồ, một mình Nhan Hàn mà nói hẳn là cũng không cần bao lâu là có thể tiêu diệt xong, bộ đội đặc chủng…… Thật sự rất cường đại.
Nhan Hàn phát hiện Nhậm Quảng Bách không đuổi theo, xoay người gọi anh, Nhậm Quảng Bách lập tức chạy đến.
Đi lên phía trước, ra bờ cát, hướng ra chỗ bãi đá.
Nơi này dựng đứng một khe hở nhỏ giữa hai khối đá lớn, có khả năng là nơi giấu Skoda nhất, người tang giới nếu đã biết họ bắt đầu có kế hoạch huỷ Skoda, có lẽ sẽ đem chúng đi nơi khác.
Phía trước có hai vị trí, cho nên dù dễ lấy được Skoda thì cũng dễ để chúng cướp lại.
Bò vào trong khe, hai người tìm một hồi, Nhậm Quảng Bách ở giữa khe tìm được Skoda, thân hình Nhan Hàn nhỏ lại cũng tương đối nhanh nhẹn, nên để y xuống lấy.
Cầm lấy Skoda, đem nó vào ba lô, lại thêm một cái.
Nhan Hàn nhìn Nhậm Quảng Bách, nói với anh: “Kế tiếp sẽ càng ngày càng gian khổ, số lượng xác sống nhất định sẽ càng tăng, newn cẩn thận một chút.”
Nhậm Quảng Bách gật đầu, hai người sóng vai, lên trực thăng, rời đi..
Địa điểm tiếp theo, Q quốc, vốn nên là R quốc, nhưng R quốc là nơi duy nhất có liên hệ với O quốc, cũng biết Skoda là nguyên nhân hết thảy của mọi quốc gia, cho nên R quốc nói, bọn họ sẽ phái người đi lấy nó, Nhan Hàn chỉ cần đến chỗ họ là được.
Người R quốc phái đi đương nhiên là tinh anh cấp dưới của Lâm Dược, bọn họ hướng đến nơi đầu tiên bùng nổ, F thị.
Q quốc ở giữa S quốc và R quốc, ba cái nước cách nhau bởi đại dương, tạo thành hình tam giác đối lập, thuyền lui tới lui đi, quan hệ qua lại của ba nước so với nước khác thì nhiều hơn, cũng bởi vậy quan hệ ba bên đều rất tốt.
Nhậm Quảng Bách và Nhan Hàn đi trực thăng vào Q quốc, đáp xuống một ngọn núi, rồi sau đó tuần tra khu vực phụ cận.
Ngọn núi này là núi cao nhất Q quốc, điều tra cho thấy các tập đoàn tài chính cũng như biệt thự đều được dựng nên ở đây, mà biệt thự là nơi bọn họ muốn tìm Skoda.
Đi lên phía trước một vài bước, xuyên qua một tòa rừng rậm là xuất hiện một đống biệt thự, hai tầng lâu cao, tường ngoài sơn sơn màu trắng, bức màn che cửa sổ sát đất rất lớn, nhìn không thấy tình hình bên trong. Phòng ở bên ngoài còn có một hoa viên xinh đẹp toả hương bốn phía.
Những biệt thự khác cũng không hề khác biệt, nếu không phải trước đó từng điều tra, tin rằng không ai sẽ biết bên trong lại có giấu Skoda.
Hai người Nhậm Quảng Bách thật cẩn thận tới gần biệt thự, cũng tuần tra chung quanh, chỉ sợ đám xác sống sẽ đột nhiên xuất hiện.
May mắn, xung quanh đều khá an toàn, hai người thuận lợi đi vào biệt thự, lại không bởi vậy mà thiếu cảnh giác, bởi vì bên trong nhất định là cơ quan, bọn họ cần phải cẩn thận hơn nữa.
Đi đến cổng biệt thự, đá văng cánh cổng, Nhan Hàn một bước tiến lên dẫn theo súng ống đối với trong phòng chính là một cái tuần tra, dạo qua một vòng, không có bất luận nguy hiểm gì, vẫy vẫy tay với Nhậm Quảng Bách.
Hai người nhìn nhau, tình huống lúc này cùng với lúc bọn họ xông vào khu dân cư mấy tháng trước gặp được hai cha con.
Gợi khóe miệng, hai người cười cười, tiếp theo quay đầu nhìn về phía trong phòng, cũng đi vài bước, chậm rãi.
Phòng ở bên trong không có gia cụ, trống vắng một mảnh, tường bao bởi một màu sơn trắng, người tập đoàn tài chính Kim Bảo cũng quá yêu màu trắng rồi, cái gì cũng đều trắng.
Xem xét một gian phòng, không tìm được Skoda, chỉ thấy mấy chai rượu và tạp chí vứt đầy đất. Nhậm Quảng Bách ngồi xổm xuống, cầm lấy một tờ báo, bên trên viết thời gian của năm ngày trước.
Xem ra có người đã tới.
Ngẩng đầu đối diện với Nhan Hàn, hai người gật đầu, tiếp tục đi xuống một gian phòng kiểm tra.
Phòng các vách đóng kín, Nhan Hàn nhẹ nhàng mở cửa ra, sợ bên trong có mai phục, sau khi mở cửa, giơ súng kiểm tra một vòng, không có động tĩnh, im lặng, liếc mắt một cái coi như đã xem xong.
Nhan Hàn quay đầu nói với Nhậm Quảng Bách: “Không có, chúng ta lên lầu thôi.” Nói xong, dẫn đường lên lầu, hai người vẫn theo đó mà kiểm tra trên ấy một vòng.
Lên đến lầu hai, lại không có phòng, chỉ có một mảnh đất trống, lầu hai hoàn toàn không có cách gian, chỉ có một kiến trúc nhỏ nằm ngay giữa, thứ đó đối với họ không xa lạ gì, chính là một miếng Skoda.
Nhậm Quảng Bách đến bên cạnh Nhan Hàn, nhẹ nhàng nói bên tai y: “Có bẫy không?”
Nhan Hàn nhíu mày, nhẹ nhàng lắc đầu, “Không biết, để em đi xem.”
Nói xong, Nhan Hàn liền đi về phía trước, tay lại bị Nhậm Quảng Bách kéo, “khoan đã, để anh đi.”
Nhan Hàn nhìn nhìn anh, “Anh đi? Anh quyết định như thế?”
Nhậm Quảng Bách cười cười, gật gật đầu, sau đó buông tay Nhan Hàn, đi về phía trước.
Đi đến căn phòng trắng đó, Nhậm Quảng Bách lấy ra bạc hàn của anh ra, ném đến căn phòng trắng kia, bạc hàn bay đến, bổ đôi khối kiến trúc trắng kia, cũng tiến lên lấy miếng Skoda, tiếp theo xoay người đi về chỗ Nhan Hàn.
Lúc này, vài bóng người không biết từ chỗ nào xuất hiện, tập kích bọn họ, Nhậm Quảng Bách chạy nhanh giao Skoda cho Nhan Hàn, cũng xoay người tung bạc hàn ra, trong nháy mắt hai người ngã xuống.
Nhậm Quảng Bách móc súng ra, vừa né tránh kẻ địch công kích vừa nổ súng, Nhan Hàn thì lập tức đem miếng Skoda vào balo, sau đó tiến lên nhập chiến.
Đối phương tổng cộng có sáu người, ai nấy đều che mặt, võ công không tồi, chỉ là không có vũ khí, như là mấy tên côn đồ được thuê tới, tuy rằng đánh nhau lợi hại nhưng không hề có chiêu thức. Bởi vì Nhậm Quảng Bách ngay từ đầu đã đánh ngã hai người, cho nên dư lại bốn người bọn họ hai người chia đều, một đấu hai, rất nhanh đã giải quyết xong.
Nhậm Quảng Bách nhướng mày nhìn về phía Nhan Hàn, “Sao rồi?”
Nhan Hàn cũng cảm thấy nơi nào quái quái, thời gian để thu thập Skoda không có nhiều, hai người lập tức rời khỏi biệt thự.
Hai người đi không bao lâu thì trong gian nhà liền xuất hiện ba người, hai nam một nữ.
Người đàn ông đứng ở trung tâm là Adolf, hắn nhìn theo hướng Nhan Hàn đi mà suy tư gì đó.
Cô gái bên cạnh hắn thấy thế, trong lòng cảm thấy khó chịu, nhẹ giọng mở miệng: “Adolf, đám xác sống đã tập kết xong, chỉ chờ ngài hạ lệnh.”
Adolf không nói, người đàn ông còn lại cũng trầm mặc nhìn bọn họ.
Cô gái trong lòng càng không thoải mái, nhưng cô không dám nói thêm gì, chỉ có thể chờ đợi Adolf đáp lại.
Một lát sau, Adolf mở miệng.
“Lệnh cho các xác sống tinh anh chuẩn bị sẵn sàng.” Đôi mắt tinh quang loé lên, “Chúng ta, bất cứ lúc nào cũng có thể sẵn sàng cướp lấy toàn thế giới!”
Cả cô gái và người đàn ông bên cạnh đều cười, gật đầu nói: “Rõ!”
Hoàn chương 29
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT