Có album chữ ký của Thẩm Thiên Vương làm mồi, nếu nói Lạc Thần không động lòng là giả.

“Làm sao tôi gửi tiền lại cho anh được?” Không trả lời trực tiếp câu hỏi của Đại tương du, chuyện đầu tiên Lạc Thần nghĩ đến là vấn đề này.

Nói gì thì cũng là Forever có chữ ký của đại thần nha, album này chế tác hoàn mỹ, vừa đáng giá vừa đáng lưu niệm, mà nếu Thẩm Thiên Vương chỉ tổ chức một lần kí tặng như thế thôi thì giá trị cất giữ của album cũng sẽ tăng vọt, gần như là thứ sau này có dùng tiền cũng không mua được.

Hành động nhịn đau đem tặng thứ yêu thích của Đại tương du đặt ngay trước mắt Lạc Thần, nhìn sao cũng cảm thấy rất e ngại.

“Cái này còn đòi tiền nữa?” Đại Thiên Vương không nói gì, khẩu khí mới ngầu lên một chút liền xẹp xuống, “Đã bảo tôi tặng cậu rồi, sao mà đi lấy tiền chứ.” Nói xong, đại Thiên Vương lại thúc giục nói, “Nhanh báo địa chỉ đi, ngày mai tôi còn phải bay đó, chút nữa phải out rồi.”

Nói đùa, tặng album mình kí tên còn đòi tiền, đây không phải chê anh hẹp hòi à!

Khác với lần trước lúc Thẩm Tuất hỏi Lạc Thần học trường nào, bây giờ đại Thiên vương hỏi có mục đích, có chủ kiến rõ ràng, Lạc Thần nghe giọng Đại tương du hơi hơi bất mãn, vội vàng khúm núm báo ra địa chỉ trường, kí túc xá cùng với mã hòm thư của mình.

Lạc Thần đang học trường đại học công nghiệp của tỉnh, điển hình loại đại học có tỷ lệ nam nhiều nữ thiếu cực kì chênh lệch, Thẩm Thiên Vương vừa ghi lại địa chỉ vừa nhìn tên trường, không nhịn được hỏi tiếp: “Đại học Công nghiệp? Cái trường đó ít nữ sinh lắm a, cậu có bạn gái chưa?”

Rõ ràng người hỏi không ở đối diện nhưng Lạc Thần vẫn đỏ mặt lên.

“Phía trước có, giờ chia tay rồi.” Chuyện có bạn gái liên quan đến thể diện của một nam sinh, đương nhiên Lạc Thần mang lịch sử quang vinh khi trước ra kể một lần — dù sao cậu cũng là người từng yêu đương rồi, không thể để người khác khinh thường.

“Không tồi nha!” Đại Thiên Vương quả nhiên cười ha hả, “Tôi cũng tốt nghiệp bên điện tử đó, nhớ trước đây nữ sinh theo tôi xếp dài đến mấy con phố cơ!”

“…” Lạc Thần đầy mặt 囧.

“Bất quá giờ thì không được.” Thẩm Tuất sờ sờ mũi, thở dài, “Dạo này cứ có cảm giác bên người nhiều mỹ nữ quá cũng hơi mệt mắt rồi, không còn cảm giác thích thú như lúc trước nữa.”

Lạc Thần đổ mồ hôi rầm rầm, còn tưởng Đại tương du chỉ hơi vênh váo trong trò chơi thôi, ai dè lên YY rõ ràng có chất giọng trầm đều như thế mà lời nói ra lại đối chọi với giọng điệu quá vậy, trở nên trung nhị vô cùng…

Thành phần ảo tưởng sức mạnh:)), chảnh nổ xem mình là number 1, giang hồ bảo là trẩu tre đó

Bệnh của thanh thiếu niên có âm mưu thống trị toàn cầu =]] (đùa đấy)

Đại Thiên Vương lại không có chút tự giác nào, mà thực tế lời anh nói cũng là thật. Dạo này đại minh tinh mắc phải bệnh kén chọn sắc đẹp, dù bây giờ công ty sắp xếp tạo scandal cho anh, Thẩm Tuất cũng phải nhìn thử một lần người được sắp xếp để tạo scandal với anh có đẹp không, có phù hợp phẩm vị của anh không mới được. Mà đã không chọn thì thôi, mới chọn một chút liền không có mấy người phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ kì quái của Thẩm Thiên vương cả.

Chủ yếu cách nói này vào tai Lạc Thần liền có cảm giác đang phóng địa mấy lần, khiến Lạc Thần lập tức nghĩ đến lời của vị tiên sinh luyện thay của đại tương du nói — người vốn dựa vào mặt ăn cơm, dáng người tốt, cũng coi như được nhiều cô thích mê.

Lạc Thần nghĩ rồi lại nghĩ, đến cùng cũng không phản bác Thẩm Thiên Vương. Hai người tiếp tục nói nhảm trên YY hơn một tiếng, mãi đến giờ nghỉ ngơi của đại Thiên vương, đèn kí túc của Lạc Thần mới tối lại, offline.

Lúc tối ngủ ngon lành không xảy ra chuyện gì phiền nhiều đến sáng hôm sau khi Lý Văn Bác tới đón Thẩm Tuất, đại Thiên vương lúc này mới mơ mơ màng màng ngáp một cái, đi theo hai trợ lý và stylist chui vào xe hơi, mở miệng tùy tùy tiện tiện hỏi: “À, anh Lý, album đợt này của tôi anh có giữ lại không?”

Album dự trữ đương nhiên Lý Văn Bác cũng có chuẩn bị, anh kì quái nhìn Thẩm Tuất đang ngái ngủ, không hiểu trong hồ lô của đối phương đang giấu thứ thuốc gì, hồ nghi hỏi: “Cậu hỏi album dự trữ làm cái gì?”

“Tặng người đó.” Đại Thiên Vương lời ít ý nhiều, dùng tay áo chùi mắt, mới tỉnh được chút.

“Tặng ai?” Bạn bè của Thẩm Tuất Lý Văn Bác cũng biết được mấy người nhưng anh không nghĩ ra được rốt cuộc có ông lớn nào làm Thẩm đại Thiên Vương phải đặc biệt gửi tặng cho một cái album.

“Nghe bảo dạo này Tô gia đại thiếu đang cô đơn tịch mịch lắm, nên muốn đưa cho cậu ta một cái album để giải tỏa nỗi niềm ấy mà.” Thẩm đại Thiên Vương nói rất có đạo lý.

Tô gia đại thiếu là đại biên kịch đang nổi, Tô Cù, cũng là bạn tốt của Thẩm Tuất thật. Lý Văn Bác gật gật đầu nói: “Ra thế, dự trữ thì có nhưng không nhiều lắm đâu.”

“Anh Lý anh tin thật á?” Đại Thiên Vương nhìn Lý Văn Bác cầm mấy album ra từ trong túi, ánh mắt lập tức lóe sáng.

“…” Đờ mờ! Lại bị thằng này nó lừa!

Tay Lý Văn Bác khựng lại giữa không trung, trong tay còn cầm một album bản đặc biệt, đưa cũng không đành mà lấy lại thì không được. Album Forever lần này có phát hành CD bản đặc biệt giới hạn số lượng, công ty còn đặc biệt đánh số cho mỗi album đó, mà mấy album Lý Văn Bác tự cất giữ vừa hay là mấy bản đánh số cực kì đắt đỏ, thuộc dạng mang số cực kì cát tường cực kì quý giá.

Mấy album này là do anh phát hiện được trong cả vạn album tung ra trong đợt ký tặng tại thành phố B đem về cất giữ!

Lý Văn Bác thoáng chốc rơi lệ đầy mặt, đáng ra anh nên phòng bị Thẩm Tuất mới đúng. Tuy rằng anh không là fan của Thẩm Tuất, nhưng dầu gì anh cũng là đại diện của Thẩm Tuất mà? Nghệ nhân nhà mình ra đĩa anh liền chọn ra vài cái để về làm kỷ niệm, kết quả là để dành một loạt bản bị Thẩm Tuất lựa đi cái tốt nhất, mà đại Thiên Vương cầm album rồi còn không quên nhìn trước ngó sau mấy lần, chậc chậc nói: “Anh Lý, anh thấy em nên kí phía trước hay phía sau thì tốt, nên kí bên phải hay là bên trái đây?”

Kí em gái chú mày…

Lý Văn Bác lập tức cầm mấy album kia nhét vào bao, kéo kỹ khóa.

“Ể?” Đại Thiên Vương cầm album nhìn một hồi nhăn mày hỏi: “Mấy hôm trước em ký tầm bao nhiêu album rồi vậy?”

“Không có vạn cũng có ngàn đó.” Lý Văn Bác tức giận nói.

“Nói như vậy giờ kí tiếp album này cũng chỉ mang giá trị lưu niệm một phần vạn á?”

Qùa đại Thiên vương anh tặng đi mà chỉ có giá trị một phần vạn thôi sao? Thẩm Thiên Vương nhìn album một lúc, bên trên có chữ Nguyệt Hoa rất nghệ thuật, đại Thiên Vương nghĩ nghĩ, bỗng nhiên cười hắc hắc, “Thấy bảo dạo này Tiểu Đường đang đóng phim ở thành phố A, lúc trở về đi bảo cậu ấy kí cho một chữ nữa thì album này liền thành hàng có một không hai ngay!”

Nghĩ đến nhóc nhân yêu rất có thể cũng là fan Đường Lê Hân, nếu không thì sao người nọ lại đặt tên như thế chứ!

Nể tình nhóc nhân yêu thành khẩn xin lỗi anh, liền tặng cậu nhóc một niềm vui bất ngờ đi.

Album đặc biệt còn có cả chữ kí của hai ngôi sao đang nổi, quả thật rất quý giá. Phải biết mấy album cũ ít ỏi anh với Đường Lê Hân cùng kí sau lễ ra mắt album mới Forever  cũng đã rất nóng hổi trên weibo rồi, nếu là cái bản đặc biệt lần này chắc chắn sẽ là món duy nhất.

Lý Văn Bác ngồi cạnh yên lặng nghe, giật giật khóe miệng. CD có chữ kí của Thẩm Tuất và Đường Lê Hân kẻ làm đại diện cho Thiên vương như anh còn chưa có cái nào, không biết ai may như vậy, có thể nhận được món quà lớn thế từ tay Thẩm Thiên vương đang nổi như mặt trời giữa trưa này, thật sự làm người ta hâm mộ ghen tị hận quá mà!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play