Ứng Diêu mua chút đồ ăn tại cửa tiệm trên Taobao, nhưng lại chưa đến giá được miễn phí vận chuyển. Nhưng anh lại có quen cậu phục vụ ở đây, hơn nữa từ khi Ứng Diêu biết cửa hàng Đào gia bảo này là của anh họ mở ra, cũng không có lo lắng Đào Lâm sẽ bị trừ tiền lương.
[Phục vụ số 0]: anh có tiền như vậy, chút tiền đó tính làm gì
Bất quá Đào Lâm hiển nhiên là không phối hợp, Ứng Diêu từng khó hiểu vấn đề này, Ứng Diêu mới phát hiện lý do Đào Lâm nổi giận.
[Phục vụ số 0]: đều chấp nhận chuyển cho Tư học trưởng 888 đồng tiền trong kho còn gì
Cùng đối phương tán gẫu thời điểm thuận tiện đem money cấp đánh quá khứ, trả tiền bảo như vậy sử dụng mới có thành ý.
Thật ra là mới gần đây, Cá chết huynh trên trang web hướng dẫn cách thanh toán bằng tiền trong kho, sau đó để khoe khoang thành tích, Cá chết huynh chuyển cho Ứng Diêu 888 đồng nhưng vẫn giữ nguyên số tiền trong kho của mình, sau đó đòi Ứng Diêu chuyển lại số tiền, còn dùng tài khoản của Ứng Diêu đăng thêm một trạng thái trong trang cá nhân của mình “Chuyển cho huynh, không cần cảm tạ” làm ra biểu hiện bằng hữu giả dối.
Đào Lâm hiển nhiên là không biết câu chuyện đằng sau trạng thái cá chết huynh đăng trên trang cá nhân
Ứng Diêu không biết Đào Lâm ghen, chỉ nghỉ cậu là đang tiết kiệm tiền giùm mình.
Nhưng Ứng Diêu vẫn là lấy ra điện thoại, mở ra phần mềm thanh toán tiền.
[Ứng Diêu]: [chuyển khoản: 1314] yêu em
Đào Lâm rất nhanh cũng hồi đáp anh.
[Đào Lâm]: [chuyển khoản: 13.14] em cũng yêu anh
Ứng Diêu xem như hiểu được, Đào Lâm không phải ghen cũng không phải tiết kiệm tiền giùm hắn, cậu đơn giản chỉ muốn tiền mà thôi.
—Toàn văn hoàn
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT