Một động tác, khiến cho căn phòng vốn đã náo nhiệt lập tức nổ tung...
Tiếng bàn luận, tiếng thì thầm bàn tán như trận cuồng phong từ bốn phương tám hướng truyền tới.
- Một trợ lí nhỏ bé vậy mà lại quen biết Mộ Thám?
- Đúng vậy! Mộ Thám với Mạc Yến rốt cuộc có quan hệ gì nhỉ?
....
Mạc Yến giờ cũng chẳng còn tâm trạng mà để tâm tới những cái chỉ trỏ, cùng những tiếng xì xào bàn tán đang nhắm vào mình nữa....
Cô ngơ người mà nhìn Mộ Thám, rồi nhìn xuống đôi chân hắn:
- Chân anh khỏi rồi?
- Không phải tôi đã tự bước tới đây rồi à?
Mộ Thám cười nhăn nhở, thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế làm việc của Mạc Yến, nhìn thấy chiếc hộp cơm mà Mạc Yến vừa lấy ra, so với Bắc Tân Khởi thì da mặt thậm chí còn dầy hơn....hắn mở nắp hộp cơm ra rồi bắt đầu thưởng thức, tốc độ ăn lại còn rất nhanh, giống như đã bị bỏ đói từ nhiều ngày nay rồi vậy...
Mạc Yến trợn tròn mắt mà nhìn bữa ăn trưa của mình đang bị Mộ Thám ăn tươi nuốt sống.... cô chỉ muốn đá cho hắn ngã xuống gầm ghế luôn mà thôi:
- Mộ Thám, chú ý giữ hình tượng chút đi!
Mộ Thám chả mấy để ý đến việc cô nói,giải quyết xong một cái su shi, rồi mới ngẩng đầu lên, dùng vẻ mặt rất chi là đáng thương nhìn Mạc Yến rồi chậm chạp cất tiếng nói:
- Đây là bữa điểm tâm của em sao? Mùi vị rất không tệ!
- Đây- là- bữa- trưa- của -tôi!
Mạc Yến nghiến răng, nghiến lợi nhả ra từng từ....
- Dạ dày em thật nhỏ!
Mộ Thám không chút ăn năn hối lỗi về hành vi của mình mà còn lên tiếng cảm than một câu rồi tiếp tục cúi xuống quang minh chính đại ăn tiếp bữa trưa của Mạc Yến đáng thương....
Những nhân viên khác trong văn phòng, chứng kiến cảnh này đều không khỏi trợn tròn mắt, há hốc miệng....
Đây thật sự là vị công tử hào hoa, phong độ vẫn thường hay xuất hiện trên truyền hình ư?
Tại sao lại khác xa đến vậy?
Trời ạ! Báo trí truyền thông đúng thật giỏi lừa người mà.....
Bắc Tân Khởi vừa từ văn phòng bước ra thì ngay lập tức nhìn thấy cảnh Mộ Thám đang ngồi trên ghế của Mạc Yến và giành bữa trưa của cô nữa.
Mộ Thám dường như rất là hài lòng về bữa ăn, ánh mắt khẽ nheo lại, biểu cảm đầy hưởng thụ.
Sắc mặt Bắc Tân Khởi trùng xuống.
Hừ, bản thân hắn còn không được hưởng phúc lợi tốt đến vậy, tên tiểu tử này lại dám đến đây tranh cướp sao?
Khiến hắn bực hơn nữa là, từ khi nào mà Mạc Yến và Mộ Thám có mối quan hệ thân thiết tới mức dùng chung một hộp cơm, cùng một đôi đũa thế này rồi chứ?
Ánh mắt Bắc Tân Khởi rất lạnh, tựa như một thanh gươm băng giá sắc lạnh đến mức Mộ Thám đang cắm cúi ăn cơm cũng cảm nhận được....
Đầu từ từ ngẩng lên, ngơ ngác nhìn Bắc Tân Khởi một cái rồi cười, chào hắn.
- Hi!
Khẩu khí rất là miễn cưỡng, qua loa...cho người khác cảm giác, hắn không đến đây để gặp Bắc Tân Khởi mà chỉ là tiện thể thì chào hỏi mà thôi.
Dù cho sự thật thì cũng gần đúng như vậy.
Chào một câu đơn giản vậy lại tiếp tục cúi xuống ăn đồ ăn, dùng đũa đảo đảo thức ăn trong chiếc hộp, hắn bỗng lại ngẩng lên nói với cô:
- Mạc Yến, ngày mai em cũng chuẩn bị cho tôi một suất ăn như này nhé!
Từ đầu đến cuối, đều không chút để tâm tới Bắc Tân Khởi.
Bắc Tân Khởi ném cho hắn một ánh nhìn sắc lạnh, hỏi một câu rất không khách sáo:
- Mai, ông vẫn còn muốn đến?
Nghe vậy, Mộ Thám ngẩng đầu lên, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn Bắc Tân Khởi, sắc mặt đầy vẻ không mấy để tâm.
- Tôi đến thăm Mạc Yến!
Mạc Yến : "...."
Bắc Tân Khởi : "...."
Mộ Thám cũng chỉ liếc nhìn Bắc Tân Khởi chút vậy rồi quay sang phía Mạc Yến:
- Mạc Yến, hoa hôm nay tôi tặng em, em thích không?
Một câu nói, tựa như một quả bom rơi xuống căn phòng.
Những bó hồng sáng nay là do Mộ Thám gửi tặng cho Mạc Yến?
Một tin quá hot, quá giật gân!
Một ngôi sao lớn như Mộ Thám lại tặng hoa cho một nữ trợ lí nhỏ bé của Tân Phát???
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT