Cố Mạn Phi lãnh đạm:

- Ta là người thích yên tĩnh, không thích ai làm phiền, việc này ta sớm đã căn dặn các ngươi rồi, không có sự đồng ý của ta mà cố tình bước chân vào đây thì đều coi là kẻ đạo tặc. Lần này các ngươi không ra sức ngăn cản thì chính là thất chức... Niệm đây là lần đầu các ngươi phạm lỗi, ta sẽ chỉ phạt cảnh cáo, mỗi người phạt 10 trượng và cắt nửa năm tiền công. Các người có phục?

Vì đây là điều mà Cố Mạn Phi sớm đã ra lệnh,chỉ là không ngờ vị Lục tiểu thư này lại làm thật... Khi nãy nếu họ hết sức ngăn cản thì cũng có thể cản thêm được một lúc...

Giờ Cố Mạn Phi ra lệnh xử phạt vậy thì họ không phục cũng không được nên đành cúi đầu nhận phạt.

Cố Mạn Phi lại lệnh cho quản gia gọi người thị nữ khi nãy đã dùng hết sức để ngăn cản kẻ đột nhập lại, khen ngợi rồi ban thưởng cho thị nữ đó. Nâng cho thị nữ đó từ một a hoàn chuyên phụ trách làm công việc nặng thành thị nữ thân cận của mình...

Nàng thưởng phạt phân minh như vậy giống như tát thẳng vào mặt chị em nhà Cố Thiên Thanh...

Không đợi nàng giải quyết xong mọi việc, hai chị em nhà họ Cố đã không thể ngồi yên nữa.

Cố Thiên Y gầm lên:

- Ngươi... ngươi thật là không nói lí mà! Chúng ta là tỉ tỉ,bước vào phòng của muội muội thì có làm sao? Nơi này chúng ta lại không được phép tới nữa sao? Đều là người nhà cả, có gì mà nói là đột nhập chứ??

- Thư phòng của phụ thân, ngươi dám đạp cửa xông vào? Phòng riêng của mẫu thân ngươi, ngươi cũng dám tự ý xông vào?

Cố Mạn Phi lạnh lùng đáp trả.

Cố Thiên Y nghẹn lời:

- Cái này... đó là trưởng bối, phòng của trưởng bối chúng ta tất nhiên là không thể tự ý ra vào rồi!

- Vậy khuê phòng của vị tam tỉ tỉ này thì sao? Ngươi cũng có thể tùy tiện xông vào sao?

Cố Mạn Phi nhìn xoáy vào mắt ả:

- Hay là phòng của các tỉ muội khác ngươi đều có thể tự ý xông vào?

Bị hỏi vậy, Cố Thiên Y cứng họng, mấp máy miệng mà không biết nói gì để phản bác cho được...

Khuê phòng của họ cũng không phải cứ muốn vào là vào được,chỉ là trước nay bọn họ đều không coi Cố Mạn Phi ra gì, nơi ở của nàng, bọn chúng tự ý ra vào quen rồi, không những vậy chúng thậm chí còn ra tay đánh cả Cố Mạn Phi nàng...

- Lục muội, chúng ta cũng không phải cố ý xông vào khuê phòng của muội... chỉ là vì không yên tâm... Thôi được rồi, thấy muội bình yên vậy là tốt rồi. Thiên Y chúng ta ra về thôi! Về sớm còn nghỉ ngơi nữa!

Cố Thiên Thanh lên tiếng giải vây, rồi kéo Cố Thiên Y đi ra ngoài...

- Các người nghe cho rõ, đây là địa bàn của Cố Mạn Phi ta, bất luận kẻ nào xâm phạm trái phép thì cũng phải đánh đuổi ra ngay lập tức!Xảy ra chuyện gì thì đã có ta chịu!

Tiếng Cố Mạn Phi vang lên ngay sau lưng, âm thanh không lớn nhưng đầy sự bá đạo...

- Vâng, lục tiểu thư!

Tiếng đáp lại của đám thị nữ sảng láng đến lạ! Qua sự việc lần này, thêm lời nói đảm bảo của Lục tiểu thư, thì giờ họ đã dám dồn toàn lực để làm theo lệnh của Cố Mạn Phi...

Hai tỉ muội họ Cố nghe vậy, bước chân khựng lại... cuối cùng cũng chỉ đành quay người bước đi...

Kẻ mà trước kia chúng ra sức chà đạp giày xéo dưới chân nay bỗng trở nên cường mạnh, lại còn liên tiếp khiến chúng mất mặt.... điều này khiến Cố Thiên Y thật không quen... và cũng rất tức tối, trên đường trở về không khỏi oán trách:

- Con tiện nhân đó thật quá ngạo mạn rồi! Dám đối xử với chúng ta như vậy chứ! Tam tỉ,lẽ nào chúng ta lại để yên cho nó sao?

Cố Thiên Thanh mím môi, không nói gì...

- Tam tỉ, tỉ nói xem có phải ả bị quỷ nhập hồn rồi không? Ả như đã biến thành một người hoàn toàn khác vậy...

Cố Thiên Thanh hít một hơi thật dài:

- Nếu là quỷ nhập hồn thì hành động sẽ chậm chạp, ánh mắt lờ đờ... Ả không giống vậy....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play