Sau đó 2 hôm, dì Dương đến thu dọn đồ đạc giúp Đan Nghi rồi đặt vé máy bay...
Sinh nhật lần thứ 18 của Đan Nghi hiển nhiên là rất được coi trọng,thiệp mời sớm đã được phát đi khắp nơi, đến hôm đó chắc chắn sẽ tổ chức một bữa tiệc linh đình.
Đan phụ rất mực thương yêu cô con gái cưng này, đây là điều mà ai cũng biết.... thế nên sinh nhật cô thì tất nhiên sẽ phải làm thật lớn rồi!
Lần này về có lẽ Đan Nghi sẽ phải ở lại vài ngày...
May là nhà trường quản lý học sinh cũng không quá nghiêm, chỉ cần sinh viên hoàn thành tốt chương trình học là được...
Thế nên Đan Nghi có về nhà nghỉ mấy hôm thì cũng không có vấn đề gì...
Lúc trước, mỗi lần Đan Nghi về nhà thì sẽ nói trước với Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa...
Đan gia cho xe đến đón Đan Nghi thì Đường Sa Sa cũng sẽ ngồi xe về cùng.
Lần này dì Dương cho xe đến đón Đan Nghi, Đan Nghi thu dọn đồ đạc, lặng lẽ ra về.
Đợi đến khi Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa hay tin thì đã là hai ngày sau đó rồi.
Đường Sa Sa tức tối:
- Cái con Đan Nghi này không biết ngu thật hay giả vờ ngu nữa! Bây giờ càng ngày càng không coi chúng ta ra gì hết cả, cứ như vậy mà bỏ về chứ. Cũng không thèm báo trước với em gì cả?
- Có con mụ Dương ở đó, Đan Nghi mới vậy. Nếu không có mụ ta, thì Đan Nghi cũng chỉ như con kiến mặc cho chúng ta nhào lặn tùy ý mà thôi.
Bạch Văn Bình lên tiếng....
- Đúng là con mụ yêu quái!
Đường Sa Sa căm hận dì Dương đến tận xương tủy...
- Em vội gì chứ? Mẹ anh đã nói với anh là Đan gia đang có ý bố trí việc đính hôn của anh với Đan Nghi rồi!
- Đính hôn?
Đường Sa Sa rất không vui...
- Anh có vẻ rất trông đợi nhỉ?
- Có thể không trông đợi sao?
Hắn vội ôm lấy Đường Sa Sa, dịu giọng vỗ về:
- Chúng ta không phải đều mong là anh sẽ nhanh đính hôn với ả sao? Không đính hôn, thì sao gây dựng quan hệ tốt với Đan gia? Sau này sao có được các mối làm ăn lớn với Đan gia? Chúng ta sao có thể sống cuộc sống giàu sang?
Đường Sa Sa nghe vậy mới đỡ hơn chút:
- Đã như vậy thì chúng ta cũng thu xếp về luôn thôi... về muộn quá sợ lại có chuyện gì không hay.
Bạch Văn Bình cười:
- Anh khác có chuẩn bị!
Hắn và Đường Sa Sa cũng rất nhanh đã đến thành phố nơi mà Đan Nghi sinh sống.
Đan Nghi sớm đã về đến nhà.
Là thiên kim tiểu thư của Đan gia, lại là con gái độc nhất nên cô rất được mọi người cưng chiều.
Hôm mà cô trở về, thì có thân tín của Đan gia đưa một đoàn xe sang đến rước cô về nhà.
Về nhà được mấy hôm thì họ hàng, bạn bè khắp nơi đều đến chơi với Đan Nghi....
Trải qua vụ tai nạn lần này, trên người Đan Nghi đã bớt đi ngạo khí của một thiên kim tiểu thư, trở nên chín chắn hơn nhiều.
Trong việc kết giao bạn bè cô cũng đã ngộ ra được nhiều điều.
Mấy hôm nay, người đến thăm rất nhiều, nhưng trong lòng cô đã sớm nghĩ thông, không còn quá thích kết giao cùng hội bạn chỉ biết ăn chơi trước kia nữa... giờ trong việc chọn bạn cô chú trọng hơn hết chính là nhân phẩm và tâm tính của mỗi người...
....
Bạch Văn Bình, Đường Sa Sa vừa về đến nhà là lao tới Đan gia.
- Bạch thiếu gia, Đường tiểu thư, tiểu thư nhà chúng tôi đã đi chơi cùng bạn rồi!
-Bạch thiếu gia, Đường tiểu thư,đại tiểu thư nhà chúng tôi đi ngủ rồi ạ!
Mỗi lần như vậy, dì Dương đều biện đủ lú do để đuổi khéo hai người bọn họ về.
Liên tiếp 2 ngày liền, Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa đều không tiếp cận nổi với Đan Nghi.
Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa vô cùng tức tối mà cũng không biết phải làm thế nào.
Rõ ràng bố mẹ Bạch Văn Bình đã nói, Đan phụ đã đồng ý về việc đính hôn rồi, giờ chỉ đợi đến hôm sinh nhật Đan Nghi thì sẽ công bố với mọi người mà thôi.
......
Đan Nghi đang định làm gì????
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT