Thấy mọi người đổ dồn ánh nhìn về phía mình, Bạch Văn Bình vội lên tiếng:
- Đan Nghi, đừng nói lung tung vậy chứ?
Đan Nghi vội đưa tay bịt miệng lại:
- Em không nói nữa!
Nhưng với biểu hiện đáng ngờ của Bạch Văn Bình cùng với động tác đưa tay bịt miệng của Đan Nghi... thì rất nhiều người đã nhận ra mối quan hệ không đơn giản giữa hắn và Đường Sa Sa.
- Anh là Bạch Văn Bình đang học năm 3 đúng không? Đường Sa Sa khi nãy đi lục ngăn kéo bàn người khác bị bẫy chuột kẹp trúng, cũng không biết cô ấy định làm trò gì, có phải muốn trộm đồ không nữa.
Mọi người tranh nhau bàn luận về chuyện khi nãy.
Bạch Văn Bình thật sự thấy mất mặt...
Hắn ta lãnh đạm lên tiếng ;
- Tôi với Đường Sa Sa cũng chỉ là bạn học bình thường thôi, không có gì đặc biệt cả. Cô ấy không sao rồi thì tôi đi trước đây!
Nói xong hắn quay người bước nhanh...
Đường Sa Sa nghe nói Bạch Văn bình đến tìm mình thì trong lòng vẫn thấy được an ủi phần nào,nghĩ rằng hắn dù sao cũng coi như còn chút lương tâm.
Ai dè cô vừa bước ra ngoài thì Bạch Văn Bình đã quay đầu đi thẳng rồi.
Đường Sa Sa cũng không tiện gọi hắn mà chỉ đành cứ vậy nhìn theo bóng lưng hắn...
Trong lòng Bạch Văn Bình giờ đã có nhiều biến đổi....
Vốn dĩ hắn thật sự là có tình cảm với Đan Nghi..
Đan Nghi xinh đẹp, hào phóng,dịu dàng cuốn hút... không biết bao người động lòng theo đuổi cô ngay thời còn học phổ thông...
Bạch Văn Bình ngay từ ngày đầu quen biết Đan Nghi thì đã không ngừng theo đuổi cô....
Sau kì thi đại học, Đan Nghi nhận lời thử làm người yêu hắn.
Nhưng, Đan Nghi dù rất hào phóng, hướng ngoại nhưng dù sao cũng còn ít tuổi, đối với việc hôn hít, ôm ấp thì khá là bảo thủ.... lại càng đừng nói đến việc phát sinh quan hệ nam nữ kia nữa...
Bạch Văn Bình đã là sinh viên năm 3, thường xuyên cùng các nam sinh đồng lứa ra vào các quán karaoke, cá bar sàn... sớm đã nếm mùi phong trần, một thân tinh lực dùng không hết....
Nhưng lại không dám động đến người Đan Nghi...
Vừa hay lại gặp Đường Sa Sa ra sức quyến rũ hắn, đôi ngực to của ả mê hoặc điên đảo đầu óc hắn...
Hắn và Đường Sa Sa cứ vậy mà cuốn lấy nhau,làm đủ trò bẩn thỉu sau lưng Đan Nghi...
Sau khi đầu Đan Nghi bị thương, thì hai người bọn họ lại càng qua lại thắm thiết hơn, lấy tiền bạc thoải mái từ trong tay Đan Nghi, sống cuộc sống vương giả suốt 3 tháng giời...
Nhưng giờ đầu Đan Nghi đang dần bình thường trở lại, Đường Sa Sa lại không ngừng thúc giục hắn về chuyện tiền nong... Bạch Văn Bình sớm đã đổi thay....
Hắn và Đường Sa Sa nói trắng phớ ra thì cũng chỉ là một mối quan hệ gắn bó về nhục dục, còn về tình cảm yêu thương thì chẳng có là bao...
Thời gian này hắn đã thấy thật sự chán ghét con người, tính cách nông cạn của Đường Sa Sa rồi.
So với Đan Nghi, tướng mạo, tín cách,khí chất, gia thế thì không một phương diện nào mà Đường Sa Sa có thể vượt qua Đan Nghi được.
Bạch Văn Bình nghĩ đến đây thật hận đến nỗi muốn đánh cho bản thân một trận thừa sống thiếu chết...
Nếu như hắn cứ ngoan ngoãn ở bên Đan Nghi, sau này Đan gia lẽ nào còn ngược đãi hắn? Đan Nghi còn không đưa nhiều tiền cho hắn tiêu chắc?
Ở bên Đường Sa Sa thì có thể có được gì?
Kể cả có lấy được sợi dây kim cương của Đan Nghi thì có thể dựa vào đó mà sống cả đời không?
Bạch Văn Bình càng nghĩ càng hối hận, từ đầu mà hắn kiên quyết từ chối Đường Sa Sa thì giờ có phải hắn với Đan Nghi vẫn đang gắn bó bên nhau không?
Lại còn có bố mẹ hắn ở bên cạnh bố mẹ Đan Nghi luôn chăm chỉ, trung thành... nên Đan gia cũng khá là coi trọng Bạch gia.
Chỉ cần đợi Đan Nghi đủ 18 tuổi,bản thân hắn đến Đan gia cầu hôn, làm xong mọi thủ tục thì chắc chắn sẽ sống sung sướng hơn ở bên cạnh Sa Sa quá ư là nhiều lần.
Nghĩ tới đây, Bạch Văn Bình thầm hạ quyết tâm....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT