Thấy Đan Nghi đang không để ý nghe giảng, trong đầu Đường Sa Sa nảy ra một chủ ý, lợi dụng Đan Nghi không để ý, nắm lấy tay cô mà giơ lên.

Đan Nghi không kịp hạ tay xuống thì ả đã lớn tiếng:

- Thưa thầy,Đan Nghi nói biết ạ!

Nói xong, Đường Sa Sa nở nụ cười tươi rói nhìn thầy giáo.

Đề này rất khó, Đường Sa Sa cho rằng với trí óc hiện tại thì Đan Nghi không thể có đáp án chính xác được.

Đan Nghi mất mặt trước thầy giáo, trước cả Lục Thượng Hàn, xem xem sau này thầy giáo còn xem trọng cô ta nữa không?

Lát nữa khi Đan Nghi không giải được thì Đường Sa Sa sẽ chủ động đứng dậy, giải quyết từng phần của đề bài này.

Vừa khiến Đan Nghi mất mặt lại vừa giúp bản thân ả ghi điểm trước mặt thầy giáo và Hàn thiếu gia.

Đường Sa Sa nghĩ tới đây, khuôn mặt càng thêm rạng rỡ.

Mọi người thấy Đan Nghi giơ tay thì đổ dồn ánh nhìn về phía cô.

Thầy giáo cũng cười híp mí nhìn Đan Nghi:

- Đan Nghi vậy em trả lời câu hỏi đi.

Vừa xong Đan Nghi thần trí lên mây, trong đầu toàn là chuyện khi nãy xảy ra trong phòng cafe.

Đừng nói trả lời câu hỏi, đến ngay đề bài là gì cô còn không rõ nữa.

Thầy giáo nhìn cô đầy sự tin tưởng và hi vọng...

Mọi người đều dồn ánh nhìn về phía Đan Nghi,tất nhiên,rất nhiều nữ sinh nhìn về phía này thật ra là đang nhìn Lục Thượng Hàn.

Đan Nghi nhìn đề mục, đề mục này vốn nằm ngoài chương trình học, thêm nữa 3 tháng qua cô không hề học về cao số học nên giờ khó lại càng khó hơn.

Lục Thượng Hàn khẽ dựa vào cô, viết gì đó lên cuốn vở.

Hắn vừa viết xong một dòng, Đan Nghi lướt nhìn qua, theo gợi ý của hắn thì rất nhanh đã hiểu làm thế nào để giải đáp đề mục này rồi.

Đan Nghi trả lời lưu loát từng bước giải một...

Lục Thượng Hàn thấy cô chỉ cần một chút gợi ý mà có thể hiểu ngay ra cách giải thì liền dừng bút, viết xong đúng có một hàng chữ...

Thầy giáo và các sinh viên khác nhìn chằm chằm vào Đan Nghi.

Mọi người ngây người ra như vậy vì những gì Đan Nghi nói đã có chút vượt quá khả năng tiếp thu của họ.

Lục Thượng Hàn vốn là một thiên tài, khi xưa chỉ dùng 1 năm để hoàn thành chương trình học 4 năm.

Những thần đồng, thiên tài thường có những cách lí giải vấn đề khác với người thường.

Đan Nghi đầu óc thông minh, nhanh nhạy chỉ cần nhìn một dòng gợi ý là có thể hiểu được cách giải của hắn.

Cách giải này không chỉ các sinh viên khác không nghĩ tới mà ngay đến thầy giáo cũng không nghĩ đến.

Đan Nghi trình bày xong cách giải, khóe miệng Lục Thượng Hàn khẽ nhếch lên cười, nụ cười tán dương.

Thầy giáo cũng hết sức kinh ngạc nhìn cô...

Các sinh viên khác thì thi nhau lắc đầu biểu hiện mình không hiểu những gì Đan Nghi vừa nói.

Đường Sa Sa cho rằng Đan Nghi vì muốn giữ thể diện mà nói bừa, vội lên tiếng:

- Thưa thầy, Đan Nghi không giải được đề mục này thì để em giải cho ạ. Em biết cách giải đáp cho vấn đề này ạ.

Thầy giáo căn bản không để ý nghe Đường Sa Sa nói mà ánh mắt phát quang nhìn Đan Nghi.

- Thầy giáo, em biết cách giải ạ!

Đường Sa Sa đứng bật dậy.

-Ngồi xuống! Nhanh ngồi xuống!

Thầy giáo không để ý đến ả.

Quay sang phía Đan Nghi:

- Đan Nghi, cách lí giải vấn đề của em rất là mới lạ, rất tốt. Chỉ là có chút vượt xa chương trình học của chúng ta quá... Nhưng rất đáng để tham khảo, học hỏi!

Thầy giáo vô cùng kích động, mặt đỏ bừng lên,khiến thầy giáo rất lấy làm tự hào trước mặt Lục Thượng Hàn... Cố vấn danh dự đến dự giờ chủ yếu là để khảo sát tình hình cũng như trình độ dạy học của giáo viên... và trình độ tiếp thu của sinh viên.

  Đan Nghi biểu hiện tốt như vậy trước mặt Hàn cố vấn thì thầy giáo sao có thể không vui được chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play