Trần Mỹ Tâm đứng đó, uất ức vô cùng, nhưng không một ai muốn nghe cô ta giải thích cả.
Mà Đan Nghi cũng chẳng để cô ta phải uất ức quá lâu, cô đã cho người gọi điện báo kêu Trần Hải Minh đến đây rồi.
Quả nhiên mọi người còn đang reo hò vui vẻ vì Đan Nghi đã giảm giá cho họ như vậy thì Trần Hải Minh đã đến.
Nghe đến chuyện những chiếc vòng giả nên ông ta đã vội vàng lao đến đây.
Việc những chiếc vòng giả, ông ta vẫn luôn canh cánh trong lòng, giờ nghe tin tức về chúng thì vội vàng chạy tới ngay.
Trần Mỹ Tâm thấy Trần Hải Minh đến thì liền uất ức bước lên trước.
- Việc gì vậy? Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì?
Trần Hải Minh quan tâm hỏi han.
Vị tổng phụ trách nói:
- Trần tiên sinh, chuyện là thế này, Trần Mỹ Tâm mang một loạt vòng tay giả đến trường bán và nói đó là vòng tay của " Đan gia châu bảo ". Nhưng nhiều vị phụ huynh đã mang vòng tay đi kiểm tra và phát hiện đó là vòng giả. Trần Mỹ Tâm nói đây là đồ của "Đan gia châu bảo", mời tiên sinh xác nhận chút.
Con bé Trần Mỹ Tâm này lại gây ra phiền phức gì cho ông ta nữa rồi đây?
Số vòng tay giả này sao lại rơi vào tay Trần Mỹ Tâm chứ?
Trần Mỹ Tâm còn chưa nhìn ra sắc mặt khó coi của ông ta, kéo tay ông ta mà nói:
- Chú Trần, chú nhanh nói cho bọn họ biết là cháu không lừa họ đi, những chiếc vòng này đều lấy từ chỗ chú mà ra cả.
Trần Mỹ Tâm khi trước không dám nói với Trần Hải Minh là mình lấy những chiếc vòng đó, nhưng giờ phải đối mặt với bao sự chỉ trích từ mọi người xung quanh. Hơn nữa cô ta cũng không thể đỡ được những hình phạt nghiêm khắc của nhà trường. Nên giờ chỉ đành nói rõ đầu đuôi sự việc cho Trần Hải Minh nghe... hòng mong ông ta hiểu và che chở cho cô ta.
Nhưng ai biết rằng trong lòng Trần Hải Minh đang hận cô ta muốn chết, giờ làm gì còn tâm trạng mà chở che cho cô ta nữa chứ?
Đan Nghi thấy Trần Mỹ Tâm muốn chối bỏ trách nhiệm, cô tuyệt đối không cho cô ta cơ hội.
Đan Nghi cười mà rằng:
- Mỹ Tâm, cô đừng có cố tình lôi ba tôi vào cuộc nữa, Đan gia châu bảo chúng tôi, trước giờ luôn đề cao vấn đề chất lượng, tuyệt đối sẽ không thể làm ra những thứ hàng giả thế này đâu. Ba tôi là người nắm quyền điều hành tại Đan gia châu bảo thì sao có thể tự mình làm ra những thứ hàng giả đó chứ? Cô vu oan, ám hại Đan gia châu bảo của chúng tôi như vậy, chúng tôi quyết không chịu đâu.
Trần Hải Minh đã nhìn rõ những chiếc vòng trong tay các vị phụ huynh rồi, đó quả là những chiếc vòng giả mà ông ta cho người làm ra.
Việc này, ông ta tuyệt đối không nhận.
"Đan gia châu bảo" sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về ông ta, ông ta cần kiên quyết bảo đảm danh tiếng của Đan gia, có vậy thì ông ta mới đạt được điều mà mình đã mưu đồ từ bao năm nay.
Trần Hải Minh lớn tiếng nói:
- Không sai, Đan gia châu bảo chúng tôi tuyệt đối không bao giờ làm ra những món đồ giả mạo kém chất lượng như này. Những thứ này không phải do Đan gia châu bảo làm ra.
- Chú Trần, những thứ này rõ ràng là được lấy từ két sắt trong thư phòng của chú....
Trần Mỹ Tâm lớn tiếng nói.
Trần Hải Minh điên tiết, một bạt tai giáng xuống mặt Trần Mỹ Tâm, cái bạt tai mạnh tới mức Trần Mỹ Tâm không nói thêm được từ nào nữa, máu từ miệng chảy ra...
Trần Hải Minh thầm hối hận vì đã ra tay mạnh như vậy, nhưng cũng không chút chậm chễ mà nói:
- Đan gia châu bảo chúng tôi không bao giờ kinh doanh hàng giả, hàng nhái, những thứ này không phải do chúng tôi làm ra.
- Trần thúc, thúc định phủ nhận sao? Những thứ này đều là lấy từ chỗ thúc mà ra đấy!
Trần Mỹ Tâm gào lên.
Trần Hải Minh lại vung tay mà giáng thêm cái tát nữa vào mặt cô ta rồi nói:
- Các vị nhìn cho rõ,thứ mà Trần Mỹ Tâm cầm trong tay, tuyệt đối không phải đồ của Đan gia châu bảo! Đan gia châu bảo đảm bảo với các vị rằng, chúng tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ bán hàng giả, hàng kém chất lượng!
Đan Nghi nhìn Trần Hải Minh tát Trần Mỹ Tâm hai cái mạnh như vậy,trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT