Từ khi tim ra được Bồng Lai Sinh Sinh quyết, mọi người cũng bắt đầu tìm kiếm nơi cư trú thích hợp để tu luyện, không còn hứng thú du sơn ngoạn thuỷ nữa. Cũng như trong giới thiệu, nơi này phải có đầy đủ linh khí và không gian yên tĩnh.

Thế nhưng địa điểm này không thể dễ dàng như vậy là tìm được, cho nên mọi người bước vào giai đoạn vừa tu luyện vừa tìm kiếm, bởi vì 2 giai đoạn đầu không cần quá nhiều linh khí.

Bồng Lai Sinh Sinh quyết giai đoạn ngoại đan rất dễ dàng đối với nữ nhân của hắn cũng như bản thân Trần Tinh, thế nhưng điều này không bao gồm tất cả. Bằng chứng là Đồng lão, Cam Bảo Bảo, Lý Thanh La đều không cách nào cảm ứng linh khí.

Không phải vì không đủ thông minh mà là không cách nào tìm ra mối liên hệ bản thân với công pháp, cũng tức là trong người vốn căn bản không tồn tại linh khí và không được công pháp thừa nhận.

Đây là một cú sốc đối với 3 người, điều này cũng làm cho 3 người xuống sắc hẳn.

-A Tinh, chàng cảm thấy như thế nào? Có cách nào giúp mẹ ta có thể tu luyện không?

-Còn có mẹ của ta nữa

-Còn Đồng lão nữa...

Trước khi đi ngủ, ngồi bên đống lửa, Ngữ Yên tựa vào vai Trần Tinh để dò hỏi, bên phải là Uyển Thanh cũng im lặng lắng nghe, xung quanh là các nữu khác cũng đều phụ hoạ theo.

Trần Tinh im lặng trong chốc lát rồi nhìn vào đống lửa lắc đầu thở dài

-Ta cũng không có cách nào, hiện tại chỉ có thể từ từ rồi tính tiếp, tại sao chỉ có 3 người họ không cảm ứng được linh khí ắt hẳn có nguyên nhân gì đó.

Mọi người nghe xong cũng chỉ có thể ủ rủ, Trần Tinh cứ như là đầu tàu dẫn dắt mọi người hướng đi vậy, nếu như hắn không có cách thì mọi người dường như cũng bị mất phương hướng. Bởi vì Bồng Lai Sinh Sinh quyết không như những công pháp bình thường khác. Nó như có sinh mạng để tìm kiếm ai đủ tư cách tu luyện vậy.

Không thể làm gì khác hơn là tạm thời gác lại một bên. Hắn tin chắc nhất định sẽ tìm ra cách giải quyết.

Ngày hôm sau, cũng đánh dấu cho một ngày mọi người bước vào con đường tu luyện. Tất cả mọi người đều bắt đầu học tập việc ngưng kết ngoại đan, riêng 3 người Đồng lão, Cam Bảo Bảo, Lý Thanh La thì vẫn cố gắng cảm ứng linh khí.

Chỉ có mình Trần Tinh là nhắm mắt dưỡng thần tìm cách cải tiến Bồng Lai Sinh Sinh quyết này, bởi vì hắn thấy nó có nhiều điểm chung với môn Đoạt Thiên Tạo Hoá quyết của mình. Chỉ là Đoạt Thiên Tạo Hoá quyết chú trọng hấp thu linh khí để nâng cao nội công chứ không có cách tạo thành ngoại đan gì cả. Thế nhưng việc sử dụng Đoạt Thiên tạo hoá quyết lại làm cho Trần Tinh cảm giác như bị nhòm ngó kèm theo nguy hiểm, cho nên hắn từ khi cứu trị A Châu cũng chưa từng sử dụng nó.

-Nếu ta bỏ qua bước hình thành ngoại đan mà trực tiếp tạo thành nội đan dung họp với cơ thể thì sẽ như thế nào?

Trần Tinh lẩm bẩm, hắn luôn suy nghĩ không theo khuôn khổ cũng như đi theo dấu chân mà người khác để lại. Công pháp người khác sáng tạo chắc gì thích hợp với bản thân của mình?

Trần Tinh làm việc này giống như là một người chưa biết đi mà đòi học chạy vậy. Nhưng như thế thì sao? Hắn đốt cháy giai đoạn thành công, người khác dung hợp ngoại đan thành nội đan ở vùng đan điền, hắn thì ở vị trí trái tim.

Vì sao? Đan điền như là một hồ chứa năng lượng, nó lớn hay nhỏ tùy thuộc vào mỗi cá nhân cũng như kỳ ngộ. Nó không có khả năng lớn mạnh thông qua việc trao đổi chất với môi trường bên ngoài mà là tu luyện tích tụ từ từ rồi khi nó đã đầy ấp thì người tu luyện phải tiến hành mở rộng nếu muốn tiến thêm một cảnh giới mới.

Quan trọng hơn không phải ai cũng may mắn sinh ra đã hơn người khác, có đan điền rộng lớn, còn đan điền rộng lớn để làm gì thì hắn không cần giải thích nữa. Trần Tinh không tự nhận mình là kẻ đó. Mọi thành công hắn đạt được đều bằng sự cố gắng nỗ lực của bản thân.

Trái tim thì khác, nó là nơi trung tâm đổ về của lượng máu lưu thông trong cơ thể, năng lượng có thể đến các mỗi tấc tế bào trong cơ thể cũng như dẫn năng lượng từ các cơ quan đó thông qua máu về lại trái tim.

Như vậy, khi tiến hành trao đổi chất với môi trường thì cơ thể sẽ tự động hấp thu linh khí, hấp thu mọi lúc mọi nơi kể cả nghi ngủ. Việc hấp thu linh khí sẽ là liên tục mà không cần tu luyện, thử nghĩ như vậy sẽ nhanh hơn người khác bao nhiêu lần?

Trần Tinh chưa bao giờ nói mình là một người siêng năng, nhưng cũng không có nghĩa là lười biếng, chỉ là hắn sử dụng đầu óc của mình để làm cho một việc gì đó trở nên đơn giản hơn.

Nhưng đây chỉ là trên lý thuyết mà Trần Tinh tự cho là vậy thôi, còn thực tế thì lại khác. Một con đường mà chưa có người đi thì sẽ chông gai và đầy chướng ngại vật hơn những con đường đã có đầy rẫy dấu chân.

Thành công không có nghĩa là sẽ bền vững mãi mãi, hắn thành công, nhưng lại lộ ra một nhược điểm chết người đó là việc hấp thu liên tục linh khí như vậy dẫn đến căn cơ bất ổn cũng như linh khí đổ dồn vào trong trái tim một cách không có kiểm soát, cơ thể sẽ chịu áp lực cực lớn, nếu nó không mạnh hơn tải trọng, thì trái tim bị quá tải và lúc đó cũng là dấu chấm tròn cho người tu luyện.

-Cũng may là thân thể ta không biết có chuyện gì nên mạnh hơn người bình thường rất nhiều, nếu không thì… Phải mau chóng tìm cách điều tiết lại mới được.

Trần Tinh lẩm bẩm, hắn thở phào vì linh khí hấp thu rất nhỏ hơn là khi hắn sử dụng Đoạt Thiên Tạo Hóa quyết, nếu theo tiến độ hấp thu này thì cơ thể của hắn có thể chịu đựng trong thời gian rất dài, hẳn là hai trăm đến ba trăm năm gì đó. Nhưng Trần Tinh không phải chỉ vì bản thân của mình, hắn còn phải áp dụng cho mấy nữ khác nữa. Cho nên bắt buộc hắn phải mau chóng nghĩ ra cách kiểm soát có chủ động việc hấp thu linh khí cũng như không làm căn cơ bất ổn.

-A Tinh, chàng mau tới đây ăn đi, mọi người đang đợi chàng kìa

Đây là giọng nói của Chung Linh, thời gian này từ một cô gái nhí nhanh, hoạt bát, Chung Linh đã có sự lột xác thành một thục nữ, dịu dàng. Có lẽ sống chung với một đám “quốc sắc thiên hương, hiền lương thục đức” nên không thể không thay đổi theo để tranh thủ tình cảm của Trần Tinh.

Sự thay đổi này Trần Tinh đương nhiên biết, hắn cho là con người ai cũng sẽ trưởng thành nhưng nhiều khi hắn thấy cô nàng này lại tỏ vẻ rất cứng ngắt trong cử chỉ lẫn hành động, Trần Tinh biết là nàng đang cố gắng thay đổi bản thân vì hắn.

-Linh nhi, ta xin lỗi.

Trần Tinh nắm tay Chung Linh rồi kèo vào lòng mình, hắn vuốt tóc nàng rồi nhẹ giọng nói

-Sao chàng lại xin lỗi ta?

-Thời gian gần đây, ta không để ý rằng em đang cố gắng thay đổi bản thân mình, đừng như vậy, đừng ép buộc bản thân mình phải làm những việc mà bản thân mình không thích, dù nàng có như thế nào ta cũng yêu cả, không cần phải thay đổi nó trở thành một người khác. Nếu là như vậy, thì nàng cũng không phải là người mà ta đang yêu, có phải không?

Chung Linh nghe Trần Tinh nói, nàng cũng không nói gì mà tựa vào lòng 2 tay ôm chặt eo hắn. Sau một lúc nàng buông ra

-Biết rồi, Phlèeeee….

Chung Linh đi về phía trước 3 bước rồi xoay lại làm mặt quỷ với Trần Tinh sau đó tung tăng chạy đi. Hắn chỉ có thể lắc đầu cười khổ rồi cũng theo sau.

Ngày mùng 7 tháng 9, sau 7 ngày từ khi cả nhóm bắt đầu tu tiên, hôm nay là một ngày đặc biệt với tất cả mọi người, bởi vì đây là ngày mà Hồng Miên trở thành người đầu tiên chính thức bước vào tiên lộ. Bởi vì nàng đã thành công hình thành ra ngoại đan.

Trong những nữ nhân của Trần Tinh, thì Hồng Miên là người cố gắng nhất, có lẽ bởi vì nàng hiểu được bản thân mình không còn trẻ trung gì tuy bề ngoài nhìn cứ như 20, 21, đây cũng là hiệu quả của song tu công pháp mà hơn 2 năm mang lại. Thế nhưng độ tuổi thật của nàng cũng sắp tứ tuần rồi. Cho nên nàng nỗ lực hơn những người còn lại rất nhiều. Điều này đã được đền đáp xứng đáng.

-Hôm nay chúng ta sẽ tổ chức một buổi tiệc để chúng mừng Miên nhi thành công bước vào tiên lộ, mọi người cùng nhau nâng ly nào.

Trần Tinh mừng rỡ cười nói, mọi người cũng không do dự cùng chung vui. Một gia đình ngoài tình cảm ra quan trọng nhất là đoàn kết với nhau. Điều này Trần Tinh đã hoàn thành xuất sắc với vai trò là trụ cột gia đình cũng như là người tạo liên hệ cho sự đoàn kết này.

-Miên nhi, nàng đã thành công hình thành ngoại đan rồi thì tạm thời đừng cố gắng dung hợp nó, cứ luyện tập việc khống chế nó cho thuần thục trước đã, ta đã tìm ra một phương pháp mới giúp tiến độ tu luyện của chúng ta diễn ra nhanh hơn, nhưng vẫn còn bị vướng bận tại một số nơi, nhưng rất nhanh ta sẽ hoàn thành thôi.

Tiếng nói chuyện cười đùa trong bầu không khí ấm áp, Trần Tinh bỗng nhiên nghiêm túc nói.

-Ân, ta biết rồi…

Tần Hồng Miên cũng nhu thuận gật đầu, niềm vui sướng hiện rõ trên gương mặt của nàng, điều này cũng là chuyện đương nhiên, có ai mà không muốn được trường sinh trẻ mãi không già? Quan trọng hơn là người yêu của mình cũng giống như mình.

-A Tinh, lúc nảy chàng nói tìm ra phương pháp nâng cao tiến độ tu luyện, như vậy có tìm ra cách giúp mẹ ta có thể cảm ứng Linh Khí được không?

Sau khi bầu trời trở chiều, màn đêm cũng dần phủ xuống, những người khác thì đang chuẩn bị cho một đêm tiệc nhẹ buổi tối, Trần Tinh thì đang châm lửa đốt lửa trại, Ngữ Yên ngồi xuống bên hắn nhẹ giọng hỏi.

Trần Tinh nghe được lời này cũng cảm thấy sựng lại, hắn nhìn về phía Lý Thanh La, thấy nàng bóng lưng cô đơn của nàng hắn cũng chỉ có thể lắc đầu thở dài.

-Ta cũng không có cách nào, hiện tại ta tìm ra nguyên lý tại sao chỉ có 3 người bọn họ là không thể cảm ứng được Linh khí.

Ngữ Yên nghe xong cũng biểu lộ thất vọng, nếu tình hình này cứ kéo dài thì không phải là một cách hay. Nàng vẫn luôn tìm cách giúp Lý Thanh La cảm ứng được Linh khí.

Trần Tinh chỉ có thể tiếp tục công việc của mình, không phải hắn không muốn giúp mà là không biết làm sao để giúp.

Đêm xuống, mọi người cũng trở về lều để nghỉ ngơi, đây là sản phẩm của Trần Tinh, công cụ thuận tiện cho những buổi tiệc dã ngoại như thế này. Nhưng không hiểu vì sao hôm nay chúng nữ không cho hắn vào trong. Trần Tinh chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi uống rượu ở phía ngoài lều một mình ngắm sao.

-Đang có tâm sự gì sao?

Một giọng nói vang lên, kéo Trần Tinh từ trong hồi ức trở lại. Người đi tới không ai khác chính là Cam Bảo Bảo, trên tay nàng cầm một bình rượu nhỏ cùng cái ly bé tí.

-Không phải, chỉ là không có chỗ ngủ thôi.

Trần Tinh cười khổ nói, sau đó hắn cũng không nói gì thêm.

-Như vậy có tâm trạng uống với ta vài ly được chứ?

-Dĩ nhiên là được..

Trần Tinh nhận ly rượu từ trong tay Cam Bảo Bảo rồi một hơi cạn sạch.

-Tại sao cơ thể ta cảm thấy nóng quá thế này??

Rượu quá tam tuần, Trần Tinh bắt đầu cảm thấy cơ thể bắt đầu nóng lên, mặt hắn cũng đỏ bừng. Hắn nhìn về phía Cam Bảo Bảo bằng ánh mắt đầy xâm lược. Hơi thở của hắn trở nên gấp gáp. Rồi bỗng nhiên, hắn lao về phía Cam Bảo Bảo bắt đầu hành động như là một con thú động dục.

Ban đầu là những tiếng rên rỉ vui sướng, về sau lại là tiếng cầu xin tha thứ, sau đó im lặng được một lúc rồi lại vang lên, nhưng lần này tiếng rên lại là của những nữ khác.

Dùng đầu gối để suy nghĩ cũng biết là chúng nữ đang tính kế Trần Tinh để giúp Cam Bảo Bảo được vào gia phả. Nguyên do là vì sao thì mọi người lại làm vậy thì có lẽ cũng không còn quan trọng nữa, quan trọng là Trần Tinh đêm nay được điên cuồng mây mưa mà không cần tiết chế.

Long Phượng Hoan Hỉ Chân kinh mặc dù hắn không có đột phá đáng kể nhưng Trần Tinh cũng có một số thành tựu nhất định, đó là dựa vào lối suy nghĩ không theo một khuôn khổ mà giờ mỗi lần hắn phịch cùng ai đó thì công pháp sẽ tự động vận chuyển mà không cần thôi động.

Một đêm cuồng hoang đến rạng sáng mới dừng lại, khi Trần Tinh thức dậy cũng là lúc tinh thần hắn trở nên minh mẫn nhất. Trần Tinh nhìn chúng nữ la liệt tả tơi cũng lắc đầu cười khổ. Không chơi chết đã là may mắn rồi, như vậy cũng xem như trừng phạt tội tính kế hắn.

Trần Tinh Nhanh chóng thay y phục rồi tiến hành kiểm tra cơ thể cũng như nội thị bản thân. Hắn phát hiện rằng Long Phượng Hoan Hỉ chân kinh vậy mà có đột phá, cảnh giới hiện tại ở giai đoạn luyện thịt đỉnh phong.

Hơn 2 năm ra sức cày cấy cùng với một đêm phóng túng quên mình, Trần Tinh cuối cùng cũng chạm tới ngưỡng cửa luyện xương. Nhưng cũng chỉ là đặt bàn tay lên cánh cửa đó thôi chứ chưa tìm cách mở nó ra được.

Trong khi thời gian rảnh rỗi chờ đợi các nữ nhân của mình thức dậy, không có việc gì làm nên Trần Tinh bắt đầu chuẩn bị bửa sáng.

-Trông ngươi có vẻ tinh thần rất sảng khoái thì phải? Một đêm hoang dâm vô độ như vậy chẳng lẽ người không đau eo?

Giọng nói của Lý Lanh La vang lên, nàng liếc nhìn Trần Tinh với ánh mắt dò xét làm cho Trần Tinh khóe miệng co quắp.

Trần Tinh từ chối cho ý kiến, hắn cũng không muốn đôi co vấn đề này, bản thân trúng kế cũng là do hắn bất cẩn rồi, việc trước mặt một nữ nhân còn là mẹ vợ của mình mà nói rằng mình phịch con gái của nàng lên bờ xuống ruộng thì có phần quá trâu bò.

Đến giữa trưa mọi người cũng dần dần có mặt đầy đủ, món ăn cũng đã được hâm nóng rồi nên chỉ có việc là bắt tay vào ăn thôi. Sau bữa cơm là thời gian tu luyện như mọi ngày, có điều trễ giờ hơn thôi.

-Aaaaaaaaaaa

Một tiếng thét dài vang lên làm kinh động tất cả mọi người, đây là tiếng của Cam Bảo Bảo, Trần Tinh đương nhiên là nghe thấy, hắn nhanh chóng dùng tốc độ nhanh nhất đến nơi.

Hắn cũng thở phào nhẹ nhõm bởi vì Cam Bảo Bảo không có chuyện gì xảy ra, nàng còn vui sướng nhảy cẩng lên trên mặt thì cười không ngớt, ai cũng không hiểu chuyện gì xảy ra.

-Mẹ, có chuyện gì vậy?

Chung Linh là người đầu tiên mở miệng hỏi, quan hệ của mọi người trở nên phức tạp hơn nhiều từ khi Cam Bảo Bảo trở thành nữ nhân của Trần Tinh, nhưng điều đó không ai phản đối cả. Bởi vì cô em gái Chung Linh cũng đã biết được sự thật cha của mình đã chết rồi. Cho nên suy nghĩ của nàng là không thể để mẹ mình cô đơn được, còn về luân thường đạo lý thì không áp dụng cho người có thể trường sinh được.

-Mẹ..mẹ cảm ứng được linh khí rồi..

-Thật sao…. Aaa

Chung Linh cũng hoan hô mừng rỡ, 2 mẹ con ôm nhau vui mừng. Các nữ khác cũng lại chia vui. Riêng chỉ có Trần Tinh là hiếu kỳ… Hắn suy nghĩ tới một vấn đề

-A Tinh, có phải anh đã biết tại sao Bảo di có thể cảm ứng được linh khí rồi không?

Ngữ Yên chú ý quan sát Trần Tinh nên cũng lại gần nhẹ giọng hỏi. Hắn gật đầu rồi đem mọi chuyện nói cho nàng.

Chìa khóa năm ở Long Phượng Hoan Hỉ chân kinh, những nữ nhân của hắn đều có thể cảm ứng được linh khí, bây giờ chỉ còn có Lý Thanh La và Đồng Lão là không thể. Nhưng khác với Cam Bảo Bảo, 2 người này đương nhiên là sẽ không chấp nhận dùng thủ đoạn như vậy để trở thành nữ nhân của Trần Tinh.

Cuộc sống cứ tiếp tục như thường ngày, cho đến một ngày Trần Tinh chủ động tìm Lý Thanh La và Đồng lão để tiến hành mạnh bạo. Do áp lực từ số đông cũng như cuộc sống sau này nên hắn không còn cách nào khác.

Cũng đã 3 tháng trôi qua, bây giờ có thể nói 1 đoàn người trong này đều là hậu cung của hắn, chuyện đã xảy ra cũng không cách nào thay đổi, quan trọng hơn 2 người này quả nhiên có thể cảm ứng được linh khí và trong 3 tháng này tất cả đã hình thành được ngoại đan. Còn riêng Trần Tinh thì vẫn nghiên cứu việc điều tiết lại lượng linh khí hấp thu.

Hắn ngày đêm nghiên cứu thử nghiệm và rồi điều thần kỳ đã đến.

Vấn đề duy nhất cần khắc phục là việc hấp thu linh khí dung nhập vào trái tim không có kiểm soát và cơ thể không chịu nổi tải trọng của quá nhiều linh khí.

2 vấn đề này được Trần Tinh khắc phục như sau, khi linh khí thông qua máu đến các bộ phận cơ thể thì việc hấp thu linh khí là bị động, thế nhưng hắn có thể chủ động tập trung nó lại và hình thành một viên nội đan mới ở vị trí đan điền. Cũng tức là người khác có 1 vị trí chứa đựng linh khí hay còn gọi là năng lượng ở vị trí đan điền thì Trần Tinh lại có 2 vị trí.

Việc tạo ra nội đan ở vùng đan điền sẽ làm ra hiệu ứng đóng mở việc hấp thu linh khí. Có nghĩa là khi bản thân cảm thấy năng lượng hấp thu của Trái Tim đã đầy đủ để cơ thể thừa nhận thì hắn sẽ chủ động chuyển hóa tất cả năng lượng vào nội đan trong đan điền. Khi trong trái tim không còn năng lượng nữa thì nó sẽ ngừng việc hấp thu lại, cũng giống động cơ bị ngắt điện vậy. Đến khi nào đan điền được đầy ấp năng lượng và tiến hành củng cố căn cơ rồi thì việc hấp thu thông qua trái tim lại tiếp tục bắt đầu.

Trần Tinh cũng đã truyền thụ phương pháp này cho tất cả mọi người, và không làm hắn thất vọng, tất cả diễn ra vô cùng thuận lợi.

Thời gian chuyển dời, 10 năm chớp mắt trôi qua, nhờ vào phương pháp này nên mọi người đều đã đạt tới cảnh giới kim đan đỉnh phong chỉ trong mười năm. Cưỡi mây đạp gió là điều quá bình thường với mọi người rồi. Chỉ còn thiếu một bước nữa để tiến hành phi thăng, đó là hóa thần nguyên câu thông tiên lộ.

Địa điểm được chọn là Thiên Môn sơn, nơi này là Tiêu Dao Tử tiến hành phi thăng. Bởi vì tên như ý nghĩa, đây là ngọn núi dẫn đến Thiên môn.

-Ủa, A Tinh, chàng xem kìa, tại sao nơi này lại có ngôi nhà tranh vậy?

Trên đỉnh Thiên Môn sơn lại có một ngôi nhà tranh thật là điều mà mọi người không thể hiểu nổi. Lòng hiếu kỳ trỗi dậy, cả nhóm bắt đầu hướng về phía nhà tranh đi tới, từ bên trong bước ra một người, người này không có ai nghĩ tới lại giống Ngữ Yên là Lý Thanh La như đúc, chỉ khác nhau ở trên đuôi mắt phải một nốt ruồi.

Trần Tinh thì chân mày nhíu lại, hắn không nghĩ tới Lý Thương Hải lại ở nơi này

-Sư muội, muội làm gì ở nơi này….

Đồng Lão cũng bất ngờ đi tới phía trước hỏi, còn Ngữ Yên cùng Lý Thanh La thì chăm chú nhìn người trước mắt này.

-Sư tỷ, đã lâu không gặp, không nghĩ tới chúng ta còn có một ngày gặp lại. Không biết sư tỷ vì sao tới nơi này?

Động tác phiêu phiêu xuất trần, Lý Thương Hải cười nhẹ mở miệng đáp.

-Chúng ta đến đây để câu thông tiên lộ tiến hành phi thăng.

Đồng lão cũng không giấu diếm nói mục đích lần này, chuyện này cũng không có gì phải giấu, quan trọng là trong ấn tượng của nàng, vị tiểu sư muội này rất trầm lặng không trang gì với đời cả, giống như sinh ra đã là một vị tiên tử không nhiễm bụi trần vậy.

-Sư tỷ có lẽ đã phái giải được bí mật của phái Tiêu Dao chúng ta rồi, nhưng có lẽ sẽ làm cho sư tỷ thất vọng rồi, bởi vì hơn 15 năm trước, tiên lộ đã đóng lại rồi…

-Như thế nào? Chuyện gì đã xảy ra? Làm sao muội biết?

Không ai cắt đứt cuộc nói chuyện của 2 người hết

-15 năm trước, dị tượng phát sinh, trời giáng thiên thạch, ta quan sát thiên tượng đoán rằng có dị số ngoại lai xuất hiện làm thay đổi quy tắc của thế giới, việc dị số này xuất hiện làm thâm hụt đi rất nhiều linh khí, dẫn đến thượng tiên nổi giận đóng đi tiên lộ để tránh ảnh hưởng đến tiên giới. Người tu tiên chúng ta mãi mãi sẽ không thể nào trường sinh…

Lời Lý Thương Hải vang lên không một ai hiểu được ngoại trừ Trần Tinh, bởi vì 15 năm trước cũng là khoảng thời gian hắn đến thế giới này. Nếu không có gì sai lầm hắn chính là dị số mà Lý Thương Hải nói.

-Không còn cách nào khác sao?

Trần Tinh cũng lên tiếng hỏi, Lý Thương Hải liếc mắt nhìn hắn trông chốc lát rồi cũng lắc đầu, biểu hiện vô cùng bình thản.

Trần Tinh đương nhiên là thử câu thông nhưng đáng tiếc là không thành công rồi. Thử đi thử lại rất nhiều lần nhưng điều không có kết quả.

-Không cho ta đường, ta tự mở đường riêng mình đi…

Hắn không cam lòng thét, có lẽ là do gấp gáp nên Trần Tinh cũng trở nên thiếu thông suốt, Hắn xếp bằng vận chuyển Đoạt Thiên Tạo Hóa Quyết hấp thu linh khí, mục đích của hắn là lôi ra quy tắc cánh cửa rồi đánh vỡ nó để phi thăng tiên giới.

Điều này không phải không khả thi, bởi vì một con mắt cự đại xuất hiện trên bầu trời, con mắt từ từ mở mắt ra rồi nhắm thẳng xuống Trần Tinh.

Từ trước tới giờ hắn thường nghe nói là Ngũ lôi oanh đỉnh nhưng không biết ra sao, bây giờ mới biết rõ.

Mỗi lần 5 cột sấm đánh thẳng vào vị trí Trần Tinh ngồi như muốn hắn hôi phi yên diệt vậy, Trần Tinh cũng không ngồi yên xông thẳng lên mây tung quyền đánh vào con mắt này, mỗi một quyền, hắn lại bị sấm đánh đến da tróc thịt bong, máu thịt be bét nhưng rất nhanh nó lại hồi phục như cũ.

Rất may là có năng lực nghịch thiên này nên Trần Tinh có thể kiên trì không ngã. Thế nhưng nỗi lo của hắn đã đến, đó là phạm vị bao phủ cũng như uy lực của sấm sét tăng cường.

-Không thể tiếp tục kéo dài như vậy được, phải mau chóng phá vỡ nó.

Trần Tinh không giữ lại chút lực lượng nào, hắn điên cuồng tung quyền, quần áo của hắn cũng không còn nguyên vẹn, mỗi một giây trôi qua là máu thịt của hắn lại bị đánh mất đi một phần, đến khi cả cánh tay phải của hắn cũng không còn nữa.

Phía dưới mọi người nhìn bóng lưng nhỏ bé, hơn hết là nam nhân của mình đang chống chọi với thiên đạo đều lòng đau như cắt

-Ầm~

Trần Tinh rơi xuống mặt đất, thân hình hắn không còn nguyên vẹn, thân hình hắn thiếu đi một tay một chân nằm trong vũng máu nhưng hắn vẫn cố gắng đứng dậy, Trần Tinh nhìn về phía chúng nữ mỉm cười.

-Không……….

Tiếng thét thê lương chói tai của mấy nữ vang lên, thân hình Trần Tinh như một viên đạn pháo xông thẳng thương khung, đỉnh núi nơi hắn đứng cũng lõm thành một hố to.

Tay trái hắn nắm lại thành quyền, tất cả lực lượng hắn dồn lại bởi một đòn quyết định này.

-Rắc~

Con mắt nứt ra một vết nứt nhỏ rồi vết nứt này lan tràn rộng ra, đến khi nó tan vỡ hoàn toàn thì Trần Tinh cũng không đã nằm trên mặt đất không nhúc nhích.

-A Tinh, chàng đừng làm ta sợ, chàng không sao chứ..

Các nữ nhân quay xung quanh hắn khóc lóc, hắn không rãnh trả lời mọi người bởi vì hắn phát hiện con mắt đang dần đóng lại, và trong bóng mây xuất hiện một bóng người, hai cánh ở đại bàng to lớn ở phía sau đang nhìn xuống hắn.

-Đi mau.......

Cố gượng hết sức lực Trần Tinh hét to.

-Đùng~

Tiếng sấm rền vang, đánh thẳng xuống Trần Tinh cùng chúng nữ, không biết sức lực từ đâu, Trần Tinh lấy thân mình đỡ cản lại tất cả sấm sét. Dòng điện dung nhập vào trong trái tim hắn rồi biến mất. Cũng chính lúc đó, vòng tròn phong ấn ký ức của hắn bị nứt ra một vết tích nhỏ.

-Ảnh phân thân chi thuật

Còn lại một tay Trần Tinh nhanh chóng kết ấn, một Trần Tinh khác nguyên vẹn xuất hiện, hắn đã nhớ lại một phần ký ức. Sự xuất hiện của một A Tinh khác cũng làm cho chúng nữ hiếu kỳ, những không đủ thời gian nghi hoặc bởi vì Trần Tinh dùng hư không tạo vật tạo ra một quả cầu bao quây chúng nữ lại rồi ném manh qua không gian đang từ từ khép lại kia.

Còn phân thân thì nhanh chóng ôm bản thể chạy thật nhanh rời đi nơi này tránh né sự tấn công của người trong mây.

Mọi người tích cực đề cử ủng hộ truyện của mình với… Không ai đề cử hết nên mình tách 1 chương ra thành 2 chứ chương 85 này gần 8k từ lận =))

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play