Hắn chuẩn bị kỹ càng rồi bắt đầu xuống phía dưới tìm Vô Lượng Ngọc Bích, hắn không trực tiếp nhảy xuống đơn giản là vì hắn không phải nhân vật chính, ai biết nhảy xuống có chết hay không?
Trần Tinh theo dây thừng giả lập trượt xuống phía dưới, hắn thấy dưới chân hắn là cành cây nhô ra giữa vách đá, dưới cành cây này một chút là bờ thềm đá nhô ra, ẩn ẩn trong sương mù nên rất khó phát hiện. Hắn không thấy Đoàn Dự, xem ra hắn đã vào trong, không biết hắn lấy được cơ duyên hay không?
Trần Tinh đi vào cửa động thấy Đoàn Dự đang phía dưới bức tượng nằm bất tỉnh. Xem ra hắn thật quỳ lại 1000 cái nhưng chắc chưa đủ máu dồn lên náo đầu choáng mắt hoa ngất đi rồi.
Thấy vậy, Trần Tinh cũng lắc đầu, hắn đi lại tìm phía dưới quả nhiên thấy 2 quyển da dê cũ kỹ. Nhìn lại trên 2 bản này viết Bắc Minh Thần Công cùng Lăng Ba vi bộ.
Bắc Minh Thần công là bí tịch gồm 36 hình vẽ cô gái khoả thân. Hình nào cũng có sợi chỉ màu chạy trên thân hình chỉ rõ bộ vị huyệt đạo và phương pháp luyện công. Người khác tu luyện nội công thường đi từ Vân Môn đến Thiếu Thương, nhưng Bắc Minh thần công thì ngược lại. Nên ngón tay vừa chạm vào người khác nội lực của người đó sẽ chảy ngược vào các huyệt vị của mình.
Bắc Minh thần công có nhược điểm là cẩn thận khi hút nội lực của kẻ mạnh hơn, nếu không khống chế tinh chuẩn thì nhất định sẽ bị đối phương phản phệ. Chính vì phương thức tu luyện kỳ quặc nên khi học môn nội công này nhất định phải quên đi hết những võ công trước đó nếu không sẽ có nhiều dị chủng gây rối loạn.
Trần Tinh nhìn sang Lăng Ba vi bộ. Trên bản là bức vẽ các bộ pháp, gồm 24 bước chân tạo thành vòng tuần hoàn. Trên các bước chân cũng nói rõ phương pháp tu luyện dựa trên 64 kinh dịch. Môn khinh công đỉnh cấp thiên hạ này có phương pháp tu luyện cũng rất khác. Khinh công đa số dùng nội lực thúc đẩy nhưng Lăng ba vi bộ thì không cần. Người không có nội công càng dễ tu luyện. Bởi vì nó đòi hỏi trí tuệ kèm theo phải hiểu được các huyệt vị. Nếu không Đoàn Dự làm sao có thể tu luyện được? Quan trọng hơn 24 bộ pháp này lập thành một vòng tuần hoàn. 8 bước thành một nhóm. Với newbie như Đoàn Dự luyện Lăng ba vi bộ khinh công có thể đuổi kịp Tiêu Phong ắt hẳn có thể nói lên sự khủng bố của nó.
Trần Tinh đang nghĩ một vấn đề, thật ra Tiêu Dao tử là ai? Tại sao có thể sáng tạo ra những môn võ công mà khi đem ra giang hồ có thể gây nên gió tanh mưa máu như vậy?
Trần Tinh cũng không phải người hiếu sát, ích kỷ, tuyệt đường người khác. Hắn tranh thủ thời gian mô phỏng lại 8 bộ pháp đầu của Lăng ba vi bộ rồi in lên nền đất phía dưới chỗ đựng hợp. Bắc Minh thần công cũng vậy. Sau đó đậy lại rời khỏi nơi này. Trước khi đi hắn nhìn thoáng qua tượng Lý Thương Hải, rất giống Ngữ Yên, chỉ khác biệt là ở dưới khoé mắt phải có một nốt ruồi. Hắn cũng lắc đầu, chỉ cần sự khác biệt nhỏ này cũng làm thay đổi vẻ đẹp của một người.
Trước khi đi hắn cũng tiện tay giả lập ra cái hộp bắt mãng cổ chu cáp lại. Sau này nghiên cứu khả năng kháng độc của nó. Hắn cũng tìm hiểu một số thư tịch về thức ăn của loài cốc huyền thoại này nên cũng không sợ nó hết đói.
Trần Tinh leo lên vách đá, trở lại thì thấy Mộc Uyển Thanh đang tranh cãi gì đó với Nhạc lão tam.
Nghe tiếng bước chân cả 2 quay người lại, nhìn thấy Trần Tinh đeo mặt nạ, Nhạc lão tam cười khà khà mở miệng trước
-Ngươi có phải phu quân của tiểu nương bì này? Mau, mau tỷ thí với ta, để xem có phải nàng thổi phồng lên là ngươi rất lợi hại hay không. Ngoài lão đại có thể đánh thắng ta ra. Ta không ngán ai hết.
Trần Tinh nghi ngờ nhìn thoáng qua Mộc Uyển Thanh, không phải chứ cô nàng này chưa gì đã nói mình là phu quân? Mộc Uyển Thanh thì đỏ mặt cúi đầu.
-Sao nào, có phải là sợ rồi nên không dám nói, chỉ cần ngươi quỳ xuống xin lồi ta thay nương tử ngươi, ta sẽ không làm khó dễ tiểu nương bì này. Phải biết Nhạc lão tam ta tuy rằng là một trong tứ đại ác nhân cũng không như lão tứ thích cưỡng hiếp người khác.
-Lão tứ ngươi nói có phải kẻ có râu dê tay cầm cây bút to đùng phải không?
Trần Tinh chẳng thèm quan tâm nói, Nhạc lão tam tuy tội chết có thể miễn nhưng không có nghĩa là Trần Tinh sẽ có hảo cảm với hắn. Ngu ngốc đôi khi cũng là cái tội. Thật ra Tứ đại ác nhân ngoài Diệp Nhị nương cùng Vân Trung Hạc ra cò lại 2 người Đoàn Duyên Khánh cùng Nhạc lão tam làm việc ác gì? Điều này Trần Tinh không biết, nên hắn không vô cớ giết người.
-Đúng, đúng, ngươi từng gặp lão tứ, hắn ở đâu? Mau nói ta biết, lão đại bảo ta tìm hắn có việc gấp.
-Không cần, ngươi trở về đi, nói với Lão đại ngươi tứ đại ác nhân về sau chỉ còn lại tam đại ác nhân, không lâu nữa cũng có thể tan rã được rồi.
Trần Tinh bình thản mở miệng, một ánh mắt sắc bén nhìn về phía Nhạc lão tam làm cho hắn có ngu tới mức nào cũng cảm nhận được toàn thân dựng đứng lên cứ như con mồi chờ bị làm thịt vậy.
-Ngươi, ngươi đã giết lão tứ..!
-Không sai, trở về đi, ta hôm nay tâm tình tốt nên tha cho ngươi, nếu không đi...
Trần Tinh nói xong nắm tay nấm lại đấm ra một quyền hướng về bên khác. Kết quả chuyện gì xảy ra không cần phải nói.
Cho dù là Nhạc lão tam hay Mộc Uyển Thanh cũng đều trợn mắt.
Trần Tinh không để ý Nhạc lão tam, hắn đi về phía Mộc Uyển Thanh bế nàng lên rồi rời đi nơi này. Điều hắn quan tâm cũng chỉ có 2 vấn đề. Một là nữ nhân đẹp tính tình tốt, hai là lực lượng. Còn những việc khác, hắn cứ đóng vai người xem kịch, xem những thằng hề nhảy nhót không phải thú vị sao?
-Tiểu nương tử, có phải rất nhớ ta hay không mà chưa gì đã nói ta là phu quân của ngươi rồi?
Trần Tinh cười hì hì mở miệng trêu ghẹo nói.
-Ta, ta chỉ là gạt hắn thôi, nếu không làm vậy làm sao kéo dài thời gian? Mà tại sao ngươi lại bỏ ta lại nơi đó? Ngươi không sợ ta xảy ra chuyện gì sao?
-Ta có việc quan trọng cần đi làm đương nhiên không thể mang ngươi theo? Còn về ngươi có thể xảy ra chuyện gì? Không phải trong người ngươi còn cất giấu ám khí sao?
-Ngươi, ngươi làm sao biết?
-Không cần biết ta làm sao biết, chuyện quan trọng trước mắt là ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi. Ta còn nhiều chuyện cần làm lắm.
-Ngươi cần làm chuyện gì? Ngươi không mang ta theo sao?
-Tại sao ta phải mang ngươi theo? Xin nhờ, ngươi đâu phải là gì của ta?
Trần Tinh bắt đầu giả vờ ngu, thật ra hắn đi Đại Lý đưa thư thì dẫn nàng theo làm gì?
-Ngươi....! Mau thả ta xuống..!
-Được rồi, đừng nháo nữa, ta chỉ đùa chút thôi. Ngoan ngoãn bồi dưỡng cơ thể đi, ta có chuyện quan trọng cần phải làm. Khi làm xong việc ta sẽ tìm nàng
-Ngươi sẽ trở lại tìm ta sao?
-Ân, khi nào xong việc sẽ trở lại đưa ngươi gặp mặt tỷ muội mình.
-Tỷ muội gì?
-Sau này ngươi sẽ biết!
Trần Tinh không giải thích nhiều, hắn đưa Mộc Uyển Thanh đến một quán trọ cho nàng nghỉ ngơi.
Hắn cũng dự định ở lại vài ngày, mục đích là để luyện tập Bắc Minh thần công cùng Lăng Ba vi bộ.
Ngày đầu tiên, hắn luyện tập Bắc Minh Thần công, theo nguyên tác võ công này chỉ có Vô Nhai tử là luyện tới đỉnh cấp, Đoàn Dự và Hư Trúc cũng chỉ học được da lông thôi.
Nhưng đối với Trần Tinh thì lại là chuyện dễ như ăn cháo vậy. Năng lực giả lập của hắn có thể hoàn mỹ. Điều đáng tiếc duy nhất là không thể tự cải tiến. Phải do hắn nghĩ ra rồi năng lực mới hoàn thiện. Nhưng Trần Tinh cũng không để ý. Như vậy cũng đủ rồi, bản thân hắn tin tưởng mình có thể sáng tạo ra tối đỉnh cấp công pháp cho riêng mình. Nhưng việc này sẽ rất lâu sau đó.
Trong ngày đầu tiên Trần Tinh đã luyện xong Bắc Minh thần công. Việc tu luyện rất dễ còn việc khống chế thì lại rất khó. Bắc Minh thần công không chỉ hút nội lực không mà ngay cả sinh mệnh của đối phương cũng hấp thu. Hoá công đại pháp và Hấp tinh đại pháp đều dựa trên Bắc Minh Thần Công mà ra. Điều này cũng được tác giả Kim Dung nhắc tơi trong bản sửa đổi là Ngữ Yên bị Đoàn Dự vô tình hấp thu sinh mệnh lực khiến nàng tóc biến thành trắng, dung nhan cũng không còn xuân sắc. Lúc đó Đoàn Dự cũng nhận ra là mình không yêu Ngữ Yên mà là bức tượng đá, sau đó hắn lấy Mộc Uyển Thanh. Điều này cũng là nguyên nhân Trần Tinh đối với Ngữ Yên cùng Uyển Thanh có ý đồ.
Với trình độ mặt dày của Đoàn Dự thì nếu Trần Tinh không ra tay trước, thế nào bi kịch cũng sẽ xảy ra. Còn việc Trần Tinh để lại cho hắn Bắc Minh thần công cùng Lăng ba vi bộ bản thiếu sót là do hắn muốn xem kịch thôi. Vả lại có giỏi tới đâu cũng không hề nguy hại gì tới lợi ích của hắn được.
-Ngươi đang luyện tập môn võ công gì? Trên đời này còn có ai có thể đỡ nổi ngươi một quyền?
Mộc Uyển Thanh hiếu kỳ hỏi.
Trần Tinh dừng lại việc luyện tập, đứng lên nhìn nàng rồi từ từ nói
-Ta không biết ở thế giới này có người có thể tiếp ta một quyền hay không, nhưng không có nghĩa vì lý do đó mà ta không tiếp tục tu luyện. Việc học không tiến ắt sẽ lùi.
-Thế giới này?
-Được rồi, nàng hãy đi nghỉ trước đi, à phải rồi, nàng đợi ta một chút.
Trần Tinh nói sau đó hắn chợt nhớ lại một vấn đề, rồi hắn gọi người chuẩn bị giấy bút rồi in 8 bước đầu Lăng Ba vi bộ lên cho Mộc Uyển Thanh học, vì sao? Moẹ, nguyên tác bên trong Đoàn Dự cùng Mộc Uyển Thanh bị trúng Âm dương hợp hoan tán. Ai biết bởi vì hắn mà có thay đổi gì hay không? Truyền cho nàng trước ắt hẳn khi học xong cũng có thể chạy thoát nếu đánh không lại.
-Đây này, nàng hãy cầm lấy dựa theo những hình vẽ cùng khẩu quyết này luyện tập. Khi nào học xong hãy đem nó đốt đi, khi ấy nàng cũng có thể rời đi.
Trần Tinh nghiêm túc nói
-Đây là? Được rồi, ta đã biết...
Nhìn thấy Trần Tinh vẻ mặt, Mộc Uyển Thanh cũng không hỏi nhiều, trong lòng nàng cũng cảm thấy ấm áp đôi chút. Trần Tinh đôi khi lời nói có lúc không thể hiện sự yêu thương giống như Ngữ Yên nhưng hắn luôn dùng hành động để chứng minh. Nữ nhân của mình hắn không ích kỷ hay cấm đoán vấn đề gì.
Sau khi Mộc Uyển Thanh trở về phòng, Trần Tinh cũng bắt đầu tiếp tục luyện tập.
Ngày thứ 2, rồi ngày thứ 3. Đến lúc này hắn đã có thể dễ dàng khống chế Bắc Minh Thần công, có thể nói cũng đã đạt 70-80%. Điều cần làm bây giờ là hấp thu nội lực của người khác để tập luyện 20% còn lại là quá trình tinh luyện nội lực thành của mình.
Ngày thứ 4 hắn bắt đầu luyện tập Lăng ba vi bộ. Đương nhiên cũng rất dễ dàng thì có thể luyện thành.
Hắn dùng thời gian một ngày để luyện thành 8 bước cơ bản. Trong thời gian này, Mộc Uyển Thanh cũng đã luyện được đôi chút. Không phải vì tư chất nàng thiếu mà là vấn đề 64 kinh dịch biến ảo khôn lường không phải ai cũng như Đoàn Dự thích nghiên cứu đọc sách.
Nhưng nói chung cơ bản cũng thành công. Ngày mai hắn dự định lên đường. Mục tiêu là Lục Mạch thần kiếm.
Trước khi đi, tối hôm đó hắn cũng dự định biến Mộc Uyển Thanh thành hợp cách nữ nhân của hắn.
-Trần lang, chàng đêm nay tới đây có chuyện gì không?
Mấy ngày ở chung nên Mộc Uyển Thanh cũng thay đổi cách xưng hô này, có điều Trần Tinh lại không thích như vậy.
-Đừng gọi ta như vậy, nàng cứ gọi A Tinh đi, như vậy nghe thân thiết hơn, ta đến đây là để nói với nàng là ngày mai ta sẽ lên đường.
-Chàng, chàng phải đi sao? Không thể ở lại vài ngày nữa sao?
-Yên tâm, ta sẽ không bỏ rơi nàng. Ta có một số việc cần phải làm. Khi nào làm xong ta sẽ đến đón nàng.
Trần Tinh nói xong rồi động tác tự nhiên ôm Mộc Uyển Thanh vào lòng.
Hắn nâng cằm nàng lên rồi từ từ hôn đôi môi nàng. Mộc Uyển Thanh cũng bắt đầu ngượng ngùng. Trần Tinh thấy vậy bế nàng lên đi lên giường.
Sau khi khúc dạo đầu xong, cả hai cũng trần truồng cả. Hắn cầm lấy tiểu đệ mình sượt sượt trêu chọc Mộc Uyển Thanh khiến đào nguyên của nàng càng ướt át hơn. Tiếng thở gấp vang lên càng nhiều.
Hắn từ từ đưa vào, rồi bắt đầu vận công thôi động Long Phượng Hoan Hỉ Chân Kinh.
-Ah..
Tiếng ngâm khẽ đau của Mộc Uyển Thanh vang lên, kèm theo một vệt máu đỏ chứng tỏ nàng đã trở thành nữ nhân của hắn.
Trần Tinh nhịp nhẹ nhành, hắn tu khi tu luyện Long Phượng Hoan Hỉ Chân Kinh này, hắn đã không còn mất khống chế bị dục vọng chiếm hữu như lúc trước làm với Anna nữa. Nhưng điều này đương nhiên là hắn không biết.
Mộc Uyển Thanh bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ xem ra nàng cũng không chịu nổi sự giày vò của Trần Tinh. Hắn ra vào cang lúc càng nhanh. Bỗng chốc phía dưới cảm nhận được siết chặt lại. Trần Tinh cũng bắt đầu bắn ra. Đây cũng là lợi ích từ việc tu luyện công pháp này. Có thể khống chế khoái cảm.
Nhưng điều này đương nhiên sẽ không thật sự cảm giác thoả mãn bằng tự nhiên. Trần Tinh thấy Mộc Uyển Thanh lần đầu hắn cũng không làm khó nàng. Còn về Ngữ Yên là do trước đó hắn chưa nắm giữ nên mới làm nàng ngất đi chứ không phải là hắn nặng bên này nhẹ bên kia.
Mộc Uyển Thanh sau khi co rút vì lên đỉnh, nàng cũng ôm thật chặt Trần Tinh, cảm thụ hơi ấm của hắn rồi cũng ngủ thiếp đi.
Trần Tinh thấy vậy cũng mỉm cười ngủ. Long phượng khí trong cơ thể hắn cũng lớn mạnh thêm đôi chút. Làn da của hắn toả ra ánh sáng màu xanh lá nhè nhẹ rồi biến mất. Mộc Uyển Thanh cũng đạt được trắng hồng mịn màng hơn. Điều này Trần Tinh cũng không biết, vì sau mỗi lần hắn đình chỉ vận chuyển chân kinh thì hắn lại buồn ngủ.
Một ngày cứ thế trôi qua...
Truyện cầu like, cầu nguyệt phiếu, kim đậu. Đóng góp của các bạn là động lực để mình ra thêm nhiều chương hơn. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT