Thế gian vạn vật đều có linh tính, bạn tốt với chúng, chúng cũng sẽ tốt với bạn, khi bạn gặp phải bất hạnh, chúng sẽ khiến kẻ hại bạn hại gà chó không yên.

...

Sở Hoàn là một trạch nam, trạch đến ngoại trừ đi làm và phá án, hầu như không bước ra cửa nửa bước, đây là chuyện cả cảnh cục đều biết.

Các đồng chí cảnh cục không biết như Sở Hoàn gọi là trạch, đồng sự mời đi bar uống rượu anh trước nay cự tuyệt, làm bọn họ cho anh có một bạn gái như cọp cái.

Một lần bầy dê tám chuyện cảnh cục thảo luận tính cách Sở Hoàn quái gở không hợp đàn, ông chú Hồ ngang qua, nâng giá cục trưởng hung hăng giáo huấn bọn họ.

Dưới là nguyên văn của ông chú Hồ:

"Đám bà tám này, sao cứ thích nói huyên thuyên, như old lady chợ bán thức ăn vậy, nghiêm trọng ảnh hưởng hình tượng cảnh cục. Sở Hoàn quái gở không hợp đàn? Mắt mấy đứa thế nào, Sở Hoàn nếu không hợp đàn, làm sao quan hệ tốt với thuộc hạ của Thượng Quan, hợp tác vui vẻ với đồng sự? Chú chưa từng nghe complaint nào của partner ra ngoài phá án với Sở Hoàn, cậu ta chỉ là không thích đi chơi, không thích náo nhiệt, không thích dạo phố, tu tâm dưỡng tính, đây không gọi quái gở, gọi trạch, đầu năm nay rất nhiều người đều như vậy, có gì đáng ngạc nhiên, thật không ngờ mấy đứa còn lạc hậu hơn chú, bình thường bảo mấy đứa phải quan sát cẩn thận, nhìn lại mình xem, trông mặt đã bắt hình dong, nông cạn! Chú nói cho mấy đứa, như Thượng Quan mới gọi không hợp đàn, quái gở!"

Bầy dê bị ông chú Hồ mắng đến mặt như màu đất, mồ hôi lạnh chảy.

Ông chú Hồ thấy bọn họ nghe lời như vậy, thật sâu vui mừng, đầy lòng tự khen mị lực lãnh đạo của mình, đang muốn biểu dương một phen, bỗng nhiên Thượng Quan Hiên phía sau lạnh buốt nói: "Câu cuối cùng của ông chú thật có chiều sâu!"

Sắc mặt Ông chú Hồ nhất thời trắng như bầy dê.

Một giờ sau, thông báo tổng vệ sinh bắt mắt chiếm đầy bảng thông báo các bộ, từ đó, cảnh cục đồng chí đều biết Sở Hoàn là một trạch nam, giáo huấn thảm thống!

Bầy dê cảnh cục lần thứ hai khắc sâu hiểu được: cảnh cục này lớn nhất không phải cục trưởng đại nhân khả ái thỉnh thoảng có chút thoát tuyến, mà là Lãnh Diện Hồ -- Thượng Quan Hiên! Thà đắc tội ông chú Hồ, nghìn vạn lần không thể đắc tội Lãnh Diện Hồ! Lệ!

...

Sở Hoàn tuy không thích ra ngoài, thế nhưng rất biết hưởng thụ, anh thích sạch sẽ, nhà cửa quét tước không nhiễm hạt bụi, anh thích làm đủ loại mỹ thực tự thưởng cho mình, trên giá sách phòng khách sách về mỹ thực chiếm nửa giang sơn, dưới lầu chỗ anh ở có một siêu thị lớn, vì ăn, anh rất thích ý ra ngoài mua đồ về nấu.

Sở Hoàn gần nhất rất giận, vì anh phát hiện mỹ thực mình cẩn thận nấu nướng liên tiếp bị ăn vụng, đầu tiên là canh khoai môn ninh sườn, bí đao chung, kế là thịt sốt mứt mơ, giò thủy tinh, kế nữa là thịt bò hầm khoai tây và giò heo hầm củ sen, kế nữa nữa là...

Sở Hoàn nổi giận, chuột ghê tởm kia cư nhiên cả bán chiên hành anh làm cho bữa sáng cũng ăn vụng một miếng nhỏ!

Bất quá nó rất thông minh, biết "giả tạo thái bình", đổi lại người thường có lẽ nhìn không ra đồ bị ăn vụng, thế nhưng thân là nhân viên cảnh vụ đôi mắt Sở Hoàn rất lợi hại, liếc mắt nhìn ra mỹ thực của mình bị động.

Vì bắt được nó, Sở Hoàn cố ý đi mua mười cái bẫy chuột, bao vây ổ lại, thế nhưng vẫn bị ăn vụng, anh ác lên bỏ thuốc diệt chuột, thế nhưng chuột chết tiệt kia không mắc lừa, đồ bỏ thuốc nó căn bản không ăn.

Sở Hoàn từng thử ông cây đợi "chuột", thế nhưng mỗi lần đều là Dã Tràng xe cát biển đông, chuột chết tiệt kia chưa bao giờ xuất hiện khi anh giám thị.

Sở Hoàn bị nó chọc đến nổi trận lôi đình, thừa dịp ông chú Hồ dẫn các tinh anh chơi mất tích, anh nghe đề nghị của Đường Vân lấy công làm tư cầm máy giám thị của cảnh cục về gắn trong bếp, nhưng kỳ quái là, đồ bị ăn vụng, mà máy giám thị thậm chí không quay được quỷ ảnh, càng miễn bàn chuột.

Dưới cơn giận dữ Sở Hoàn bắt đầu hoài nghi chuột có phải đã thành tinh, không kế để làm, anh nghĩ tới dùng thuốc gây tê.

Chuột kia khôn khéo như vậy, thuốc gây tê bình thường phỏng chừng vô dụng, Sở Hoàn cố ý gọi Hàn Vũ hỗ trợ xứng một loại thuốc gây tê cao cấp vô sắc vô vị chiêu đãi chuột chết tiệt khiến anh hận không thể lột da lóc xương kia.

Anh đang chờ, chờ ngày nó rơi vào tay anh, anh đã nghĩ ra hơn mười loại cực hình dằn vặt nó, nghĩ tới có thể cầm Mãn Thanh thập đại cực hình luân phiên tra tấn, Sở Hoàn trong mộng cũng cười tỉnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play