Huyền Huyễn ho nhẹ một tiếng, Chung Tân phục hồi tinh thần.

"Huyền tiên sinh."

"Con nhện này rất giống thật." Huyền Huyễn chỉ vào khuôn thuỷ tinh trên tay Chung Tân.

Chung Tân nhẹ vuốt mặt kính, "Đây là của Tiểu Linh, các cô bé luôn sợ sâu bọ, thế nhưng Tiểu Linh rất thích con nhện này, hầu như mỗi ngày ôm nó."

Huyền Huyễn trong lòng có chút kinh ngạc, cậu bất động thanh sắc hỏi: "Có thể cho tôi xem một chút sao?"

"Có thể."

Chung Tân đưa khuôn thuỷ tinh qua.

"Cảm ơn."

Huyền Huyễn cúi đầu nghiêm túc quan sát, con nhện cả người trong suốt, có thể thấy văn lạc mỏng manh bên trong, trên tám chiếc chân thật dài, có bộ lông tuyết trắng cực nhỏ, chế tác tinh xảo nhất lưu khiến nó thoạt nhìn như sống, hoặc có lẽ nói, đây vốn là một con nhện sống.

Huyền Huyễn trả cho Chung Tân, mỉm cười: "Con nhện này hẳn rất trân quý."

"Ừ, tôi cũng nghĩ vậy, tôi từng hiếu kỳ hỏi Tiểu Linh, thế nhưng mỗi lần Tiểu Linh đều lấy cớ bỏ qua." Chung Tân bất mãn nói.

"Con nhện này rất đẹp, tôi cũng muốn mua một con, của hai người mua ở đâu?"

Chung Tân lắc đầu, "Tôi không biết, khi tôi quen Tiểu Linh, cô ấy đã có nó, tôi cũng hỏi cô ấy mua ở đâu, cô ấy nói người ta tặng."

"Nga, thật đáng tiếc, tôi rất muốn một cái."

Chung Tân gãi đầu, "Xin lỗi, không giúp được gì."

"Không sao."

"Đúng rồi." Chung Tân do dự một hồi, đánh bạo hỏi: "Trong phòng tắm có phải có quỷ?"

"Ừ."

"Vậy——"

"Yên tâm, sau này hai người sẽ không bị quấy rầy."

Chung Tân thở dài một hơi, hiếu kỳ hỏi: "Đó là quỷ gì? Khi Tiểu Linh gội đầu tóc dài ra, nhiều hơn là xảy ra chuyện gì?"

"Không phải ác quỷ gì, chỉ là một nữ quỷ nghiệp dư, anh hẳn biết, làm quỷ, có rất nhiều chuyện không thể làm, tôi nghĩ đại khái cô ấy thấy bạn gái anh gội đầu, muốn gội một chút, cho nên ghé qua gội chung."

"Cô ấy vẫn ở phòng tắm, vậy——"

Vừa nghĩ có quỷ lui tới trong nhà, mình làm gì cũng không tư ẩn, Chung Tân có chút sợ hãi.

"Cô ấy hẳn luôn ở phòng tắm, vì khí tức của nữ quỷ này rất yếu, nhà của hai người ở khi âm khí tối thịnh có phải không có mặt trời chiếu vào phòng tắm."

Chung Tân nuốt nước bọt, luôn ở phòng tắm? Vậy chẳng phải cái gì cũng bị nữ quỷ thấy.

Lúc này, Huyền Diệu Khả đi ra.

"Làm xong?"

"Ừ."

Huyền Diệu Khả liếc Chung Tân, muốn nói lại thôi.

Huyền Huyễn nghi hoặc.

Tiểu Khả tựa hồ có gì muốn nói?

Chung Tân cảm kích nói: "Thực sự cảm ơn hai vị hỗ trợ, thù lao?"

"Không cần, chỉ là chuyện nhỏ."

Chung Tân kiên quyết trả thù lao cho bọn họ, đẩy đưa nửa ngày, Huyền Huyễn cuối cùng lấy năm trăm nguyên.

Chung Tân luôn mãi cảm ơn, còn nói sau này mời hai người đi ăn.

Đối điểm này, Huyền Huyễn không từ chối, vì cậu muốn biết lai lịch con nhện kia.

Rời khỏi chỗ ở của Chung Tân, Huyền Diệu Khả nói: "Anh, em nghĩ nữ quỷ kia rất đáng thương, em vừa nãy làm kết giới, cô ấy vẫn ngồi đó bất động, em nghĩ cùng với để cô ấy si si ngốc ngốc thành quỷ, không bằng thu cô ấy, để cô ấy một lần nữa đầu thai cho tốt."

Huyền Huyễn đứng ở ven đường, nhìn đèn xanh đèn đỏ loé chớp không lên tiếng.

Một lát, cậu nói: "Có đôi khi, tồn tại như vậy là có nguyên nhân."

"Anh, em không rõ ý anh."

"Cô ấy không đi đầu thai, có thể là tâm nguyện chưa xong, có thể là thù hận, lại có thể là Diêm Vương nghĩ tồn tại của cô ấy là tất yếu."

Huyền Diệu Khả trầm mặc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play