Trên tiểu tháp Long Phượng tinh sảo có một vị giai nhân dựa vào, mặc áo ngắn tay màu sắc quá ư diễm lệ, chân thon gót phượng, mi như rặng núi phía xa, mắt như làn nước mùa xuân, lông mi chớp động như cánh bướm, môi trơn bóng như cánh hoa tươi, một đôi mắt phượng cười mà như không cười hờ khép, ngàn lần vạn lần cũng không nói hết vẻ quyến rũ phong tình. Trái phải phía sau nàng đều đứng một vị nam tử cầm quạt phong tình vạn chủng. Trước sau cũng có hai tên mỹ nam đang quỳ, một vị đang xoa bóp bắp đùi cho nàng, một vị đang hầu hạ nàng ăn bữa sáng. Vị... này chính là đương kim nữ chủ của Vô Vi Quốc - Tiểu Liễu Thái hậu nổi tiếng - Liễu Khinh Trần.
"Bệ hạ, quốc sư Tề Quốc cầu kiến."
Một vị giai nhân bạch y (đương nhiên là nam), mặc thâm y rộng thùng thình, mang theo cảm giác xinh đẹp tuyệt trần nói không nên lời, tiêu sái đi đến. Hắn chính là Ngự Sử trung thừa - Tuân Tức. Nhưng thân phận cùng địa vị của hắn cũng hơi mập mờ. Có thể tùy tiện xuất nhập Hoàng cung, thậm chí còn sống chung với Tiểu Liễu Thái hậu nên cũng không đơn giản, tình yêu của hai người đã lan truyền khắp cả nước. Tiểu Liễu Thái hậu hé mắt, chớp chớp làn mi mắt lập lòe như nước mùa thu nhưng Tuân Tức dường như vẫn bất động, nụ cười thân thiết trên mặt có thể giải nghĩa là dịu dàng dễ gần, cũng có thể giải nghĩa là người sống chớ gần.
Tiểu Liễu Thái hậu cười không nhịn được, bản thân thu liễm, thở dài: "Tuyên hắn vào đi."
Một lát sau, Hoa Thệ Chi mặc áo xanh, theo hai vị mỹ nam đi vào. Vẻ đẹp của Hoa Thệ Chi bất đồng với những kẻ phàm tục bên cạnh Tiểu Liễu Thái hậu, đương nhiên sẽ khiến Tiểu Liễu Thái hậu hơi kinh hãi.
"Hoa quốc sư từ xa mà đến, chắc cũng mệt rồi, ngồi xuống nghỉ ngơi đi."
Tiểu Liễu Thái hậu vốn cực yếu ớt, một bộ dạng tiểu nhi nữ này có thể khuynh đảo không ít nhiệt huyết nam nhi. Đáng tiếc nữ nhân này là một kẻ mê trai, đối với nàng mà nói, nam nhân chỉ cần lớn lên đẹp là được, những phẩm chất khác được cái ích gì, quan tâm nó cũng mệt chết. Nàng muốn dùng một người, thì không phân biệt nam nữ, nàng muốn ngủ với một nam nhân, thì cần phải nghiêng nước nghiêng thành. Cho nên hậu cung giai nhân tuy nhiều, nhưng có thể được nàng sủng ái cũng chỉ hơn mười người mà thôi.
Hoa Thệ Chi này không tệ, nàng liếc mắt liền coi trọng, ha ha, hậu cung đã lâu chưa có gì đổi mới, làm Thái hậu thật sự rất nặng nề a.
Tuân Tức nói: "Hoa quốc sư tới thỉnh Thái hậu phái binh, tấn công Đại Tề."
Tiểu Liễu Thái hậu gật đầu: "Tốt, cái này... không vội, dù sao thời gian rất dài"
Nàng vừa chớp nháy thu ba với Hoa Thệ Chi, vừa chảy nước miếng động lòng.
Hoa Thệ Chi cùng Tuân Tức liếc nhìn nhau, nói: "Ngày mai là tang lễ của Hoàng thái tử Tề Quốc, Hoàng thái tử đi về cõi tiên, chưa rõ người thừa kế, Hoàng thượng gần đây lại ốm yếu, cho nên, đây cũng là cơ hội trời ban."
Tiểu Liễu Thái hậu cười ha ha, nàng rất ít nghe nam nhân ngủ với nàng đàm luận chuyện quốc sự. Tình dục là tình dục, chánh sự là chánh sự, hai chuyện này nàng phân biệt rất rõ ràng. Phái binh tấn công Tề Quốc, phải đi qua Vệ quốc, cho dù Vệ quốc cho mượn đường thì ít nhất cũng phải đi mất nửa tháng, ngày mai, chuyện cười, trong thời gian ngắn như vậy, sao có thể tới được. Huống chi, làm sao Vệ quốc cho mượn đường để Vô Vi diệt Tề đây. Nàng biết Thiên sư Đại Tề rất thịnh hành, nhưng nàng vốn không tin đạo. Cho nên, nàng đối với người biết đạo thuật vẫn hơi nghi ngờ.
Tuân Tức tiến lên nói: "Hoa thiên sư sẽ mở một loại gọi là pháp thuật biến đổi thời không, trước tiên có thể tống một nhóm người qua. Quân nhu cùng đại quân chờ chúng ta đưa đến sau."
Tiểu Liễu Thái hậu thán: "Tuân đại nhân tại sao nhất định muốn diệt Tề?"
Tuân Tức nói: "Hoàng thượng Đại Tề gởi thư vô lễ, không diệt Tề không thể trấn an sự phẫn nộ của dân chúng."
Tiểu Liễu Thái hậu ha ha cười một tiếng, cái gì mà trấn an sự phẫn nộ của dân chúng chứ, là bản thân ngươi hận hắn mới đúng. Hắn chỉ gởi thư hướng nàng cầu hôn, dù hơi quá đáng, nhưng hắn lấy địa vị vua một nước cầu hôn nàng, cũng không phải chuyện gì quá vô lễ. Xem ra Tuân Tức suốt ngày ra vẻ đạo mạo, trong lòng đã sớm không tin ai. Nếu mọi người quan tâm chính sự, Tiểu Liễu Thái hậu cũng hết hứng thú tình dục với Hoa Thệ Chi, lập tức hỏi:
"Không biết Hoa quốc sư định lấy cớ gì mà muốn tới Vô Vi nho nhỏ của chúng ta mượn binh?"
Hoa Thệ Chi nói: "Tề hoàng hoang dâm vô độ, tàn bạo hung ác, thật sự là..."
Tiểu Liễu Thái hậu ngăn tay nói: "Ta là nữ nhân, Khổng Thánh Nhân cũng nói nữ tử giống tiểu nhân. Ngươi muốn gì nói thẳng đi. Có chỗ gì lợi thì nói luôn ra, bằng không, ta không có hăng hái thay người làm chuyện không công."
Hoa Thệ Chi cắn răng nói: "Tề Quốc chỉ có một vị công chúa, nếu có thể cưới công chúa thì nhất định có thể kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, Hoa mỗ mặc dù bất tài, cũng có chí này. Nếu Vô Vi trợ giúp Hoa mỗ cướp được Hoàng quyền, lúc Hoa mỗ đăng cơ, tất nhiên sẽ xưng thần với Vô Vi."
"Nói láo." Nói tới chính trị Tiểu Liễu Thái hậu lập tức tỉnh táo.
"Không biết Thái hậu muốn tại hạ phải làm sao?" Hoa Thệ Chi đối với người lúc ban đầu chảy nước miếng mê trai nhìn hắn này giờ biến thân thành Thái hậu thông minh tháo vát cũng hơi không thích ứng kịp.
"Không phải ta muốn ngươi làm sao, là bản thân ngươi phải biểu hiện làm sao để ta tin phục. Ta không thể để bọn họ không dưng chịu chết." Tiểu Liễu Thái hậu nói: "Ngươi có thời gian nửa nén hương, nếu không có cách gì có thể đả động ta, thì cũng mời ngươi trở về đi."
Hoa Thệ Chi ngây ngẩn cả người. Một lát sau, hắn chậm rãi nói: "Ta, ta là..." Hắn nói ra một chuyện với hắn mà nói chính là bí mật kinh thiên động địa, chuyện này, từ lúc hắn biết tới nay chưa từng nói với người thứ hai, hôm nay bị buộc phải nói cho nữ nhân này, trong lòng thật sự là hận a.
Tiểu Liễu Thái hậu suy nghĩ hồi lâu, hỏi: "Coi như lời ngươi nói đều là sự thật, cũng có quan hệ gì tới ta đâu. Ta nói với ngươi thế này, chính trị có đôi khi cũng như thương nhân, đàm phán được thì hai bên đều có lợi. Ta trợ giúp ngươi có được thiên hạ, ta lại có ích lợi gì. Hiện tại ngươi nói muốn xưng thần với Vô Vi ta, đến lúc đó Tề Quốc là của ngươi, ngươi còn có thể nghĩ như vậy sao?"
Hoa Thệ Chi nói: "Nếu ta làm chủ Đại Tề, mời Thái hậu ban thưởng công chúa làm Hoàng hậu của ta, sinh hài tử ra sẽ là Hoàng thái tử Đại Tề."
Tiểu Liễu Thái hậu lắc đầu, tên nam nhân này lớn lên không xấu, mà tất cả tâm cơ đều chỉ ba trò âm mưu vặt vãnh, nếu không luyện pháp thuật gì đó, đối với chính trị cùng kinh tế chắc vô dụng. Người như thế làm Quốc quân, ha ha, đối với Vô Vi trái lại là tin tức tốt. Tiểu Hoàng đế xinh đẹp kia của Đại Hạ tinh như quỷ, hiệp ước biên giới một chút tiện nghi nàng cũng không chiếm được, Hoàng thái tử kia của Sở Quốc càng quá hơn, đã chạy tới ngủ với nàng hai đêm xong, còn khiến nàng trong giấc mộng điên đảo lập ra một cái hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau. Vô Vi muốn mở mang bờ cõi, từ bên Vệ Tề này mà bắt đầu, cũng không phải biện pháp không tốt.
Hoa Thệ Chi thấy Tiểu Liễu Thái hậu lắc đầu, không thể làm gì khác hơn là thêm Hiệp ước nói: "Đại Tề hàng năm chắc chắn sẽ hướng Vô Vi nạp ngân lương, hiến mã tốt cùng giai nhân, tạm thời được việc xong lập tức hiến cho Vô Vi một tòa thành gần Vệ quốc."
Tiểu Liễu Thái hậu nói: "Ba tòa."
Hoa thệ sững sờ nói: "Hai tọa."
Tiểu Liễu Thái hậu mỉm cười: "Được, ngươi lập Hiệp ước cho tốt, ta lập tức phái binh đi theo ngươi."
Tuân Tức mỉm cười. So với nam sắc, Tiểu Liễu Thái hậu càng coi trọng quốc chính hơn. Hơn nữa so với Hoa Thệ Chi, Tiểu Liễu Thái hậu vẫn thông minh tháo vát hơn nhiều, trên đời này cũng chỉ có một vị nam tử có thể làm cho Tiểu Liễu Thái hậu thất sắc, nhưng hắn đã chết, bị Tiểu Liễu Thái hậu tự tay giết chết, vùi thật sâu dưới đất.
Tiểu Liễu Thái hậu nói: "Ta sợ có việc trước sau không đồng nhất, Vệ quốc không muốn cho mượn đường, đồ quân nhu sang không kịp, vậy thì phiền phức."
Tuân Tức nói: "Thái hậu, thần nguyện ý đi sứ Vệ quốc, đưa trọng lễ, mượn đường diệt Tề. Phải biết rằng đưa lễ vật thì lập tức có thể đạt được ích lợi, mà mượn đường để chúng ta tiện tay diệt quốc là chuyện sau đó. Cự tuyệt ích lợi trong tay mà coi trọng ích lợi sau này phải là người trí lực trung đẳng mới có thể nhìn ra. Ta nghĩ trí lực Quốc quân Vệ quốc không đạt tới trình độ trung đẳng."
Tiểu Liễu Thái hậu ha ha cười một tiếng: "Tuân đại nhân có văn có võ ai gia luôn luôn biết. Được rồi, ngươi xuống đi. Ta để bộ binh Liễu đại nhân trợ giúp ngươi một tay."
Tuân Tức vui vẻ nói: "Tạ ân Thái hậu."
Hoa Thệ Chi nói: "Ta chỉ mượn năm nghìn tinh binh, trực tiếp tiến vào Hoàng cung bức vua thoái vị, có lẽ không cần các vị phải phái binh đến."
Tiểu Liễu Thái hậu cùng Tuân Tức nhìn nhau cười to, nghĩ thầm: ngươi không cần chúng ta giúp, chúng ta cũng muốn tùy tiện tìm một cơ hội diệt Vệ. Khi đó chúng ta cùng Đại Tề làm láng giềng, không sợ ngươi quỵt nợ. Hoa Thệ Chi đột nhiên phát hiện thoạt nhìn Tiểu Liễu Thái hậu yếu đuối tương đối lại giống như cáo già, mà bản thân pháp lực cao cường lúc này mới giống như thỏ trắng nhỏ đây?
........................
Rốt cục, ngày khó khăn nhất đã đến. Cũng có một cái phiền phức, Long Tại Thiên cùng Tề công chúa muốn diện thánh, Long Chi Hưng cũng muốn đi. Vậy thì, ai tới bảo vệ Điêu Điêu Tiểu Cửu? Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có ở Lưu Quang Cung là tốt nhất. Lưu Quang Cung là một kiến trúc pháp lực, cần phải giải trừ rất nhiều loại cấm chú mới có thể vào, cho nên, hắn cảm thấy cũng nên dẫn Điêu Điêu Tiểu Cửu tới Lưu Quang Cung thì an toàn hơn. Mà quan trọng nhất là, hắn không muốn thấy Tề công chúa và Long Tại Thiên cùng đi diện thánh. Đối với Tề công chúa, là tình thế bắt buộc hắn. Long Chi Hưng mang theo Điêu Điêu Tiểu Cửu cùng thiếu nữ trúc ốc cũng đi tới Lưu Quang Cung. Những... chim công đáng chết này vừa thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu tới, đều kêu vang lủi lên mây xanh, cả Lưu Quang Cung không còn một bóng chim công vờn quanh, đường đi cô độc yên tĩnh như vậy.
"Long Chi Hưng bái kiến Công chúa."
Cũng không nói chuyện, chỉ thả một sợi dây xuống?! Long Chi Hưng ngơ ngác nhìn sợi dây, hoài nghi động cơ của Tề công chúa. Điêu Điêu Tiểu Cửu không thấy sao cả, nàng cũng khá thích trèo cao. Hai tay kéo sợi dây, lần lượt vận động, chỉ chốc lát sau, như một cái điểm nhỏ màu đỏ leo lên tới trời. Trên đó không có Long Tại Thiên, người Điêu Điêu Tiểu Cửu muốn nhìn thấy, chỉ có một vị thiếu nữ áo tím. Trên mặt che cái khăn che mặt, cánh tay cùng chân ngọc để trần, thoạt nhìn vừa thần bí lại hoang dã.
Điêu Điêu Tiểu Cửu kinh ngạc hỏi: "Ngươi là ai?"
Thiếu nữ áo tím thở dài một tiếng, sau đó thăm dò nhìn Long Chi Hưng ôm thiếu nữ trúc ốc cũng bò lên theo... Thiếu nữ áo tím lấy ra một cái tiểu chủy thủ tinh sảo, sau đó chậm rãi chờ, đến lúc Long Chi Hưng leo đã khá cao, mới một đao chặt đứt sợi dây. Long Chi Hưng không kịp kêu một tiếng, liền rớt xuống... Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng gục trên sàn nhà nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy Long Chi Hưng nằm trên mặt đất, hồi lâu không đứng lên, chắc là té rất nặng.
"Ta là Tề công chúa." Thiếu nữ áo tím nói với Điêu Điêu Tiểu Cửu.
Điêu Điêu Tiểu Cửu a một tiếng, còn đang nhìn Long Chi Hưng. Trong lòng hơi cao hứng. Dù sao người này da khô thịt dày té cũng không chết, khó mà nhìn thấy hắn bị nhục như thế, ha ha ~ cảm giác cũng không tệ lắm. Thiếu nữ áo tím không cao hứng, thanh âm càng lớn hơn vài phần: "Ta là Tề công chúa!" Điêu Điêu Tiểu Cửu không biết nàng ta muốn làm cái gì, chỉ ngu ngơ đáp: "Ta biết rồi."
Tề công chúa nói: "Vậy ngươi thấy ta còn không mau quỳ xuống."
Điêu Điêu Tiểu Cửu buồn cười nói: "Quỳ hay không quỳ thì có được cái gì đâu, cho dù dập đầu thì cũng không được cái gì."
Tề công chúa nói: "Ngươi không cảm thấy quỳ xuống dập đầu tổn thương lòng tự ái?"
Điêu Điêu Tiểu Cửu lắc đầu: "Đầu heo, đầu trầu, đầu dê cắt bỏ cũng có người mua, chỉ có đầu người tặng không cho người ta, cũng không ai muốn. Có thể thấy được đầu người... hèn hạ nhất, vốn dĩ không phải thứ đồ đáng tiền, dập đầu thì cũng được cái gì đâu."
Tề công chúa phản ứng kịch liệt, cười té trên mặt đất, làm đau cái đầu không đáng giá tiền của nàng! "Nếu ngươi là nam nhân thì tốt quá." Tề công chúa nói.
Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn bộ ngực cũng khá lớn của bản thân, nói: "Làm nữ nhân cũng không tệ a."
Tề công chúa nhìn bộ ngực Điêu Điêu Tiểu Cửu, sau đó nhìn bộ ngực bằng phẳng của mình, nói: "Cũng phải, ta làm nam nhân tương đối dễ dàng hơn."
Hai nữ hài tử cúi đầu nghiên cứu bộ ngực cùng quan hệ giới tính. Long Tại Thiên ở một bên sắp cười đến tắt thở. Nhưng hắn không thể đi vào. Hắn che chắn cho Tề công chúa. Hiện tại hắn tương đương là một người tàng hình không có khí tức. Hắn không biết công chúa cảm ứng được cái gì, cũng chơi ngược lại hắn. Hắn đột nhiên nghĩ đến, nếu như cũng che Điêu Điêu Tiểu Cửu lại, hai người cùng nhau tham gia yến hội, vừa thú vị, lại an toàn. Nhưng để hắn... chơi đùa Điêu Điêu Tiểu Cửu trước đã. Hắn bước qua, chuẩn bị chạm lên bộ ngực mê người của Điêu Điêu Tiểu Cửu một cái. Ha ha ~ Cũng không biết là ai chơi ai đây?!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT