Cửa vào Cung điện có tám cây cột tứ long bàn vân tráng lệ, cây cột do ngọc bích cùng đá hoa cương chế thành, cực xa hoa.

Qua những… cây cột hoa lệ không lời nào tả hết này, Long Tại Thiên kéo Điêu Điêu Tiểu Cửu đi hướng cửa phía bên phải, cạnh cửa có hai vị cung trang mỹ nữ đứng, nhưng hai vị mỹ nữ này không nói lời nào, chỉ biết mỉm cười, còn rất đáng yêu.

Mỗi lần qua một cửa, Điêu Điêu Tiểu Cửu lại thêm một lần thán phục, trang sức hoa lệ phô trương như đập mạnh vào mắt người ta, mỗi một đồ vật nhỏ đều hết sức rắc rối, tinh sảo tới độ khiến người khác không thể tin.

Đây, thật sự là một cái nhà cho người ở sao?

Chỉ một nhà mà cần phải ở nơi cực kỳ lớn, nơi tạo ra từ vàng ròng như thế hay sao?

Người ở chỗ này chắc chắn cực kỳ hạnh phúc đi?!

Sùng bái…

Đại khái vẻ mặt Điêu Điêu Tiểu Cửu quá giống nông dân lên thành phố, khiến Long Tại Thiên rất vui. Hắn cuối cùng dừng lại trước cửa, nhẹ nhàng hỏi Điêu Điêu Tiểu Cửu: “Thích không?”

Điêu Điêu Tiểu Cửu ghé mắt, cặp mắt sáng kia… mở lớn, Long Tại Thiên đột nhiên muốn… hôn nàng quá. Hắn khắc chế dục vọng nguyên sơ của bản thân, thanh âm càng thêm dịu dàng trầm thấp: “Ngươi thích nhìn đến vậy sao?”

Điêu Điêu Tiểu Cửu cười ngọt ngào gật đầu, con mắt sáng hạnh phúc hơi hơi nheo lại, oa, đồ trên vách tường này dường như so với một đống bảo bối Đại bá cất dấu còn giá trị hơn, nếu như bản thân nàng muốn tặng cho Đại bá, hắn nhất định rất vui.

Long Tại Thiên kéo nàng lại gần, mị hoặc… giống như nỉ non: “Muốn ở lại chỗ này không?”

Điêu Điêu Tiểu Cửu nghiêng đầu, không nói, nhìn vào mắt Long Tại Thiên, thật sự là đáng yêu tới cực điểm.

Long Tại Thiên nói: “Nếu như ngươi chấp nhận, thứ gì mắt ngươi nhìn thấy đều là của ngươi.”

Điêu Điêu Tiểu Cửu hihi cười một tiếng, trong đôi mắt nàng chính là hắn, hắn lại đang nói giỡn đi: “Bao gồm cả ngươi sao?”

Ánh mắt Long Tại Thiên trong nháy mắt trầm như đêm khuya, thanh âm thấp đến mức không thể thấp hơn, rỉ tai… như than nhẹ: “Đương nhiên, cũng bao gồm cả ta.”

Nha đầu kia gần đây học được tán tỉnh rồi sao? Nhu thuận khó có thể tin nổi. Đáng yêu đến mức khiến cho người ta muốn một miếng nuốt vào.

Một tiếng cười nhạo nhẹ nhàng mà tràn ngập thiện ý, thanh âm dễ nghe vô cùng phát ra: “Mặc kệ thế nào, tiểu đệ, ngươi cũng không thể đứng ngay đại môn mà nói như thế đi.”

Long Tại Thiên phản xạ có điều kiện kéo Điêu Điêu Tiểu Cửu lại, giấu ở sau lưng. Hành động này thật sự thâm ý sâu xa, Điêu Điêu Tiểu Cửu len lén vươn đầu từ bên người Long Tại Thiên ra, nhìn một cái xem chủ nhân thanh âm đó là thần thánh phương nào, lại có thể dọa Long Tại Thiên luôn luôn thâm trầm tỉnh táo thành như vậy.

Oa, là một đại soái ca! Lớn lên có vài phần giống Long Tại Thiên, vóc người cao hơn một chút, tới độ Điêu Điêu Tiểu Cửu chỉ có thể ngước lên nhìn. Mặt mày sắc bén, khí thế cũng kiêu ngạo.

Nói thật ra, người dễ nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu đã nhìn nhiều, Điêu môn tám người còn có cả Long Tại Thiên, mỗi người đều soái đến mức người người oán trách. Đối với mấy kẻ dễ nhìn mà nói, Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng có nghiên cứu kỹ, dù sao nàng có hai người bạn tốt hoa tâm.

Theo lực thưởng thức cực kỳ khủng khiếp của Điêu Điêu Tiểu Cửu, vị nam tử này mặc dù soái, có chút ý vị hơn Tam Thiểu sư huynh lãnh mị cuồng vọng cùng Nhạn đại sư huynh quân lâm thiên hạ, nhưng so với Long Tại Thiên, còn thiếu hụt một chút cái loại… lực hấp dẫn trong tâm hồn.

Nam tử Điêu Điêu Tiểu Cửu từng thấy, có thể gọi đệ nhất, cũng chỉ có Long Tại Thiên cùng Nhạn đại sư huynh.

“Sao vậy, ngươi còn muốn tiếp tục chặn đường sao?” Nam tử có chút không thích, thanh âm vẫn coi như dễ chịu.

“Ách, đây là ca ca của ta, đây là Điêu Điêu.” Long Tại Thiên có chút không có muốn giới thiệu Điêu Điêu Tiểu Cửu.

Điêu Điêu Tiểu Cửu cười ngọt ngào: “Long đại ca, xin chào.”

Cách xưng hô này khiến hai huynh đệ ngẩn ra, sau đó cùng nhau cười rộ lên.

Điêu Điêu Tiểu Cửu đang không hiểu làm sao, chỉ nghe bên trong có người nói chuyện: “Có chuyện tốt gì không thể đi vào nói sao?” Thanh âm thân thiết vô cùng, nói không hết sự dịu dàng.

Long Tại Thiên hơi hơi nghiêng người, nhường ca ca đi vào trước, sau đó mới nhẹ nhàng buông… tay Điêu Điêu Tiểu Cửu ra, dịu dàng nói: “Đi theo ta.”

Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn ánh mắt Long Tại Thiên một cái, gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play