Tiêu Lâm không biết bản thân đã trở về phòng ngủ bằng cách nào. Anh nằm trên giường mà đầu óc đầu tràn ngập nụ cười khanh khách cuối cùng của Tiểu ngữ, cùng bộ dáng nói ra câu “Vậy anh theo đuổi em trước đi.”

Tiêu Lâm nâng tay trái che khuất hai mắt mình, hồi tưởng lại hết thảy những gì đã phát sinh ngày hôm nay, nhịn khong được mỉm cười.

Đối với việc bản thân đột nhiên tỏ tình, Tiểu Ngữ cư nhiên không cự tuyệt mà còn cho mình một cơ hội. Cho nên Tiểu Ngữ đối với mình hẳn là có cảm tình đi?

Tiêu Lâm càng nghĩ càng thấy lòng như nở hoa, lăn qua lộn lại trên giường mãi không ngủ được.

Cuối cùng thật sự nhìn không nổi nữa, bèn lấy di động ra soạn một cái tin nhắn, sau đó bấm vào số điện thoại đã thuộc nằm lòng gửi đi.

Trên màn hình chỉ có bốn chữ: Tiểu Ngữ, ngủ ngon.

Sau khi thấy được biểu tượng gửi tin nhắn thành công hiện lên, Tiêu Lâm cứ cách ba mươi giây lại lật di động lên xem một lần. Lặp đi lặp lại hơn mười mấy lần mới phát hiện đã sắp một giờ rồi.

Tiêu Lâm ý thức được lúc này chắc hẳn Tiểu Ngữ đã ngủ rồi, vì thế mới chịu buông tha ý nghĩ chờ Tiểu Ngữ trả lời, nhắm mắt lại ngủ.

Sáng hôm sau, Tiêu Lâm mở to mắt lập tức cảm thấy được có chỗ nào đó không ổn. Động thân ngồi dậy mới thấy trên giường anh hai cách tầm mét rưỡi có ba ánh mắt nhìn anh chăm chú.

Ba vị anh em của Tiêu Lâm ngồi trên giường anh hai, nhất tề chăm chăm nhìn anh, mặt mỗi người đều bày ra biểu cảm muốn quỷ dị bao nhiêu liền có bấy nhiêu…..

Tiêu Lâm bị không khí ghê rợn này dọa tới mức lấy tay chống giường lùi lại một chút, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía ba người, “Các người đây là ……”

“Hề hề ……” Anh cả ngồi chồm hỗm ở giữa dùng ngón trỏ sờ cằm, cười đầy bí hiểm với Tiêu Lâm.

“Tiêu Lâm Tử còn không mau thành thật khai báo.” Ngồi bên trái anh cả là anh hai cũng vươn tay vuốt cằm.

“Xem biểu hiện ngày hôm qua của cậu, chắc là thành công rồi đi.” Lão tam cũng muốn thống nhất làm cùng một động tác sờ cằm, có điều vị trí hơi hẻo lánh, bị anh cả và anh hai ép sát vào dán lên tường, vì thế đành phải gian nan giương đầu, vẻ mặt tôi cái gì cũng biết hết rồi nhìn Tiêu Lâm.

Nghe xong câu nói không đầu không đuôi này, Tiêu Lâm trợn trừng mắt với ba vị ngồi trước mặt, mờ mịt …..

Bọn họ đang nói cái gì đây?

Thấy biểu tình nghi hoặc của Tiêu Lâm, anh cả nhịn không được mở miệng nhắc nhở, “Tiểu Lâm Tử, tối hôm qua cậu thành công rồi đi ~”

“Thành công cái gì?”

“Em dâu a!” Ba vị anh trai trăm miệng một lời đồng thanh đáp.

Nghe được hai chữ em dâu, trong lòng Tiêu Lâm ngoài囧 vẫn là囧. Mấy người anh này nghĩ đến tận đâu rồi …..

“Bát tự còn chưa xem đâu ….” Tiêu Lâm rốt cục cũng bọn họ đang nói cái gì, anh chỉ cười đáp lại, hiện tại Tiểu Ngữ còn chưa đáp ứng mình đâu.

“Còn ngượng ngùng gì nữa, nhìn cậu hôm qua ăn mặc tỉ mỉ, đứng trước gương lâu như vậy, khẳng định là ra ngoài hẹn hò.” Anh cả chớp chớp mắt liếc Tiêu Lâm.

“Hẹn hò, sau đó là ôm mỹ nhân về đi ~” Anh ba hất cằm với anh, rồi ha ha cười với hai vị bên cạnh.

“Này, này, anh cả mau đỡ lấy tôi …….” Anh hai cười lăn lộn bên cạnh không để ý nghiêng thân thể, mắt thấy sắp rớt xuống giường vội kêu cứu.

Anh cả đúng lúc vươn tay trái vớt vị kia lại.

“Anh hai, cậu cũng quá kích động rồi, Tiểu Lâm Tử nhà ta có vợ, cậu liền muốn biểu diễn cho chúng ta xem màn gà bay chó chạy à, hay là màn xoay tròn 360 độ trên không.” Anh cả ghét bỏ nói với anh hai.

Một bàn tay của anh hai chống trên giường, một bàn tay vỗ ngực mình an ủi, “Anh cả, cậu cũng không thấy cái giường bé tẹo này đang chứa ba thằng con trai sao, không gian không đủ a. Xoay tròn 360 độ vẫn để chờ đến ngày nhìn thấy em dâu rồi hẵng nói …..”

Tiêu Lâm nhìn ba người trước mặt, nhanh chóng tiến hai bước sát cuối giường, cùng bày tư thế ngồi chồm hỗm như thế.

“Các anh trai” Tiêu Lâm khựng lại một chút, mới thẳng thắn nói, “Các người sao lại cho rằng tôi đã thành công …..” Tiêu Lâm bày vẻ bất đắc dĩ nhìn bọn họ.

Ba người vừa mới rồi còn tủm tỉm cười, tự hỏi hai giây. Thoạt nhìn Tiểu Lâm Tử không giống như đang nói dối…..

Vì thế, thật sự không thành công sao?

Ba người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, thấy hơi bất ngờ.

“Cho nên nói, kỳ thật là không thành công sao?” Anh cả dẫn đầu mở miệng hỏi.

Tiêu Lâm gật gật đầu, “Tiểu Ngữ đã đáp ứng cho tôi theo đuổi cậu ấy.”

“Nói như vậy là cô ấy đối với cậu vẫn có cảm giác đấy thôi, Tiểu Lâm Tử, cậu có cần chúng tôi chỉ cho vài bí kíp không? Anh ba cam đoan với cậu chỉ cần một tháng là sẽ đến tay.”

“Anh ba, ý tốt của cậu tôi xin nhận. Nhưng, thôi …… Tôi tự mình theo đuổi.”

Các người là nhằm vào nữ, đối tượng của tôi là nam a…….

“Như vậy sao được, Tiểu Lâm Tử, cậu là bảo vật trấn phòng của chúng ta, hot boy của hệ, chuyện chung thân đại sự của cậu, thân là anh cậu sao có thể không quan tâm.” Anh hai vỗ vỗ bả vai Tiêu Lâm, một bộ nói lời thấm thía.

Tiêu Lâm biết bọn họ quanh co lòng vòng như vậy, kỳ thật cũng chỉ muốn bản thân giới thiệu Tiểu Ngữ cho bọn họ xem. Nhưng không phải Tiêu Lâm không muốn, mà là Tiểu Ngữ là nam, bản thân không biết nên nói với bọn họ như thế nào.

Dưới ánh mắt nồng cháy của ba vị anh trai, cuối cùng Tiêu Lâm chọn lựa ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách. Anh nghiêng người nhảy xuống giường.

Đến khi Tiêu Lâm nhìn đến cửa phòng ngủ đang đóng chặt mới phát hiện sách lược của mình sai lầm biết bao, vì thế bèn bật người chuyển hướng nhà vệ sinh.

Do đó trong phòng ngủ xuất hiện một cảnh tượng như vậy.

Tiêu Lâm đánh răng thì cứ đánh răng, Anh cả chắp tay sau mông đứng sau Tiêu Lâm, “Tôi nói nè Tiểu Lâm Tử, đừng giấu diếm, hào phóng nói cho anh trai người trong lòng cậu là ai, có ở trường ta không?”

“Xoẹt xoẹt, phụt.” Tiêu Lâm vẫn bình tĩnh đánh răng.

“Tiểu Lâm Tử, lặng lẽ nói cho anh hai, người trong lòng cậu là của khoa nào, lớp nào, anh hai giúp chú giữ bí mật. Thuận tiện có thể giúp chú hỏi thăm sở thích của cô nàng mà.” Anh hai nhỏ giọng lầm bầm bên tai Tiêu Lâm.

Tiêu Lâm hít sâu một hơi, sau đó quay đầu nhìn anh hai, “Cảm ơn anh hai, cậu ấy không học trường chúng ta.”

“Người trong lòng cậu tên là Tiểu Ngữ? Không phải em gái Vương Ngữ Yên chứ, em gái thần tiên yo ~” Vẻ cười quỷ dị của anh ba hiện ra, bả vai đụng đụng Tiêu Lâm một chút, “Haizz, Tiểu Lâm Tử, các cậu quen nhau như thế nào? Mau kể cho các anh.”

Tiêu Lâm lòng vòng mấy vòng, quay đi đọc sách…..

Ba vị anh trai cũng không sốt ruột, tay phải chống trên mặt bàn, quan sát Tiêu Lâm.

Tiêu Lâm cuối cùng cũng không còn cách nào khác, thở dài, kể chuyện của mình và Tiểu Ngữ cho bọn họ, chẳng qua chỉ kể mơ mơ hồ hồ.

“Cho nên các người là ở trên mạng phối âm nên quen nhau? Khó trách cậu luôn không chịu tham gia hoạt động của phòng chúng ta, cả ngày ôm máy tính.” Anh cả cho ra kết luận đầu tiên.

Tiêu Lâm gật đầu.

Anh hai tiếp lời,  “Nếu cô ấy đồng ý, vậy cậu phải triển khai theo đuổi mãnh liệt a, Tiểu Lâm Tử, mấy lời lãng mạn mà cũng không biết nói sao.”

Tiêu lâm mở to hai mắt nhìn, anh hai quá khoa trương rồi.

“Em gái thần tiên là sư đại nhỉ, người ở khoa nào, lớp nào, anh đây tìm người hỏi thăm cho.” Anh ca cũng bắt đầu bày mưu tính kế cho Tiêu Lâm.

“Là Tiểu Ngữ, không phải em gái thân tiên…….” Tiêu Lâm sửa lời.

“Như nhau thôi ….. Gọi là em gái thần tiên có nhiều cảm xúc ha.” Xem ra anh ba không có ý định sửa lại cách gọi, Tiêu Lâm cũng chỉ đành từ bỏ, không sửa nữa.

“Tôi chỉ biết cậu ấy học sư đại, hôm qua mới là lần đầu tiên gặp mặt.”

“Lần đầu tiên gặp mặt đã thổ lộ, Tiểu Lâm Tử, cậu là nhất kiến chung tình à.” Anh ca nói.

“Cũng không sợ làm đối phương hoảng sợ à, ha ha.” Anh hai cũng cười theo.

“Tiểu Lâm Tử, thế này không được a, cậu trước tiên phải hỏi rõ ràng tình huống của đối phương chứ.” Anh ba còn sốt ruột hơn Tiêu Lâm.

“Để tôi hỏi cậu ấy xem sao.”

Nghe ba đứa bạn nói thế, Tiêu Lâm mới ý thức được vấn đề này. Bản thân hiểu về Tiểu Ngữ quá ít. Dưới tình trạng như vậy mà anh cư nhiên lại đột ngột thổ lộ với Tiểu Ngữ, may mà không làm người ta sợ.

“Tôi nói cho cậu nhá em trai, chúng ta phải lập một kế hoạch, trước tiên phải như vậy như vầy, sau lại như thế như thế …..” Vì thế bốn người vây quanh cái bàn, bắt đầu cúi đầu thương lượng “kế hoạch theo đuổi em gái thần tiên như thế nào”.

Với sự nhiệt tình như lửa của ba vị anh trai, Tiêu Lâm chỉ có thể tiếp nhận …… Có bạn cùng phòng nhiệt tâm như vậy thật sự khiến người ta dở khóc dở cười.

Hội nghị bàn tròn xong, Tiêu Lâm gửi cho Quý Lâm một cái tin nhắn.

“Tiểu Ngữ, tối hôm qua hơi kích động, quên mất hỏi em học khoa gì.”

Một phút đồng hồ trôi qua, Quý Lâm đã trả lời.

“Khoa tiêng trung lớp 1 XX, sao vậy?

“Để tiện tìm em  a.”

“…… Anh đến trường em tìm em?”

“Ừa, trưa nay đến tìm em ăn cơm.”

“Ngu ngốc, biết khoa cùng lớp thì có ích gì, anh có biết em học ở tòa nào sao?”

“Bị em phát hiện rồi, kỳ thật là anh muốn biết cả thời khóa biểu của em nữa, về sau kiếm em cho tiện.”

“﹁_﹁”

“Cho nên hôm nay cùng nhau ăn cơm chứ?”

“Hôm nay em có việc rồi, lần sau đi.”

“Ừm, được.”

Tiêu Lâm buông điện thoại, hơi mất mác. Tựa hồ Tiểu Ngữ rất bận rộn …..

“Sao rồi?” Ba vị anh trai nhìn chằm chằm Tiêu Lâm, đồng thời đặt câu hỏi.

“Khoa tiếng trung.”

“Người lớp nào a?”

“Chưa nói.” Tiêu Lâm cố ý che giấu một ít tin tức.

“Không cần vội, mới ban đầu các cô gái thường tương đối rụt rè, anh đây giúp cậu kiếm thời khóa biểu, đến lúc đó cậu lại hỏi lại.” Anh ba lập tức đứng ra vỗ ngực cam đoan.

Tiêu lâm gật đầu đồng ý.

Mở máy tính, phát hiện nhóm tổ kịch đang náo nhiệt vô cùng.

Chân Tướng Đế: Hôm qua các người gặp mặt thế nào?

Tiểu Lạc: Rất đẹp﹁_﹁

Như Họa: Người nào đó ca hát chỉ có thể gọi là rất hay yo~~

Hữu Hữu: Chân Tướng, hôm qua cậu không đi quả thực là tổn thất, tối hôm qua không khí phấn hồng đến nổ tung a (^o^)/~

Baby: Hơn nữa người nào đó còn gấp gáp trở về chỉ để nhìn mặt người nào đó nha╮(╯▽╰)╭

Chân Tướng Đế: Hôm qua không đi quả thực là tổn thất quá, gạt lệ.

Chân Tướng Đế: Không đúng! Gấp gáp trở về? Bất Ngữ sama?!!

Baby: Bingo ~

Chân Tướng Đế: !!!! Vì thế Phong Thủy gặp mặt??

Tiểu Lạc: Đó là đương nhiên (mị híp mắt cười)

Chân Tướng Đế: Hôm qua vì sao tôi không đi!!

Như Họa: Hơn nữa còn hát “Hôm nay em phải gả cho anh” nha╮( ̄▽ ̄”)╭

Hữu Hữu: Anh đã thích em từ lâu nha╮(╯▽╰)╭

Tiểu Lạc: JQ chói mù mắt a╮(╯ 3 ╰)╭

Tùy Phong Nhập Dạ: ………

Như Họa: Đương sự!

Hữu Hữu: Mau bắt lấy!

Tiểu Lạc: Giơ mic!

Baby: Đào JQ!

Chân Tướng Đế: Phát biểu cảm nghĩ!

Tùy Phong Nhập Dạ: Cảm nghĩ chính là, trường học của Tiểu Ngữ ở ngay đối diện trường tôi …..

Tiểu Lạc: Vì thế về sau các cậu có thể thường xuyên trao đổi nha﹁_﹁

Như Họa: Không có việc gì cũng có thể cùng nhau ăn một bữa cơm, xem phim nha﹁_﹁

Chân Tướng Đế: Vì thế JQ chậm rãi nảy sinh o(*≧▽≦)ツ

Hữu Hữu: Chân Tướng cậu chân tướng.

Baby: Chân Tướng quả nhiên chân tướng.

Hoàn chương 18.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play