Ngày thứ ba khai giảng có lẽ cảm giác của các giáo viên cũng không rõ ràng, nhưng các học sinh thấu hiểu rất rõ! Thứ ba khai giảng thì không giống với thứ hai khai giảng.

Luôn cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh.

Buổi chiều thứ tư học tự chọn, bởi vì lão sư mỹ thuật tạo hình lâm thời hứng khởi mà đổi thành học giám định và thưởng thức hội họa, đem các học sinh nghẹn 45" ở trong phòng học, nghe lão sư dâng trào cảm xúc ở trên bục giảng cuồng văng một tiết toàn các trường phái khác nhau này nọ kia.

Tiết cuối cùng xế chiều ngày hôm qua là tư tưởng đạo đức, kì thực phải đổi là tiết đọc vẹt thưởng thức, tất nhiên bị Khúc Thương Mang chiếm dụng dạy vài trang sách tiếng Anh, trong lúc vô ý phun vào ai lại tổn thương ai, tạm thời không đề cập tới.

Tóm lại là, xế chiều hôm nay nếu tiếp tục chiếm dụng thời gian của lớp cũng khó mà ăn nói, trong lòng Khúc Thương Mang cũng rõ ràng.

Nguyên Hưng là trường học tư nhân có ký túc, quản lý nghiêm khắc.

Có điều bởi vì vẫn là lớp 11, cũng chưa chân chính tiến vào giai đoạn thi Đại học, cho nên trường học cũng không có yêu cầu cưỡng chế thứ bảy chủ nhật phải đến phòng tự học bổ túc, mà là mở ra một hình thức lớp học miễn phí cho những học sinh nguyện ý tự học.

Nếu muốn thảo luận trọng điểm môn học hoặc là bài tập, sẽ có lão sư trực ban phụ đạo ở đó giải quyết.

Bầu không khí học tập cũng không cùng một dạng như đi học bình thường, tự nhiên thoải mái không nhỏ, cho nên rất nhiều người đều nguyện ý đăng ký tham gia, nhưng... Trên danh sách học tập lớp này không có một người nào, không có một mống 11 ban 3 nào tham gia.

Uầy, hạn đăng ký hình như còn chưa chấm dứt?

Tuần này Khúc Thương Mang chuyển nhà, giá trị ngày cuối tuần thấp hơn giá trị lớp học tập cuối tuần, bởi vì trường học cho thêm tiền trợ cấp các thầy cô giáo một lần hơn một trăm đồng, thầy cô chủ nhiệm cho thêm hai trăm!

Hiện tại ngẫm lại cuối tuần này anh còn rất vội, tiêu tiền thuê công ty dọn sạch nhà, đem đống đồ tồn kho chất chồng trong nhà đều rách nát nguyên si dọn hết tới kí túc xá giáo viên.

Khúc Thương Mang đột nhiên vui vẻ, bởi vì sau khi ra khỏi tầng hầm, tiền điện tiền nước có thể tiết kiệm.

Còn có phải dành thời gian đi Phong Đô mua vòng cổ xịn một chút, tới ký túc xá, hàng xóm xung quanh đều là đồng nghiệp, Miêu Hựu nếu gây ra sự cố gì, chính mình còn biết lăn lộn trong trường học như thế nào?

Tóm lại, vẫn là mua vòng cổ bảo hiểm một chút.

Một anh giai độc thân nuôi một con mèo đực màu đen trong túc xá... Có lẽ trong mắt mọi người xung quanh, không quá bình thường.

Thứ sáu cũng là ngày đại hội của các giáo viên.

(Ngày Nhà giáo Trung Quốc là 10/09)

Do tổ trưởng dẫn các tổ tham gia, nghe phó hiệu trưởng cùng thầy chủ nhiệm làm tổng kết xung quanh học kỳ 1 năm học mới.

Khúc Thương Mang bắt đầu từ sáng sớm hôm nay đã bị rất nhiều việc vặt ngáng đường, bận đến không rảnh phân – thân, thật sự không có thời gian rỗi đi trù hoạch cái gì.

Nhưng bởi vì đây là lần đầu tiên có hoạt động sau khi anh tiếp nhận lớp này, không dễ gạt gẫm cho qua chuyện. Ngay cả chính mình đều có chút chờ mong, cảm giác hẳn là thừa dịp cơ hội như thế, rút ngắn khoảng cách gần gũi học sinh nhiều hơn.

Bục giảng phòng học thoạt nhìn không cao, nhưng vẫn là có một chút khoảng cách.

Đây cũng chính là khoảng cách giữa giáo viên và học sinh.

"Lý Hạo, Thi Lương Sâm, các em một người là uỷ viên tổ chức, một người là uỷ viên văn nghệ, học kỳ mới chủ đề thứ nhất xoay quanh lớp học đã đưa cho các em phát đi xuống. Cho các em một tiết trong lớp chuẩn bị, làm tiết mục. Các học sinh muốn thảo luận chủ đề cũng được, tất cả ghi lại báo cáo tổng kết rõ ràng, sau đó mọi người bầu ra MC, tiết cuối tôi sẽ mời một lão sư đến lớp mình cùng xem."

Thi Lương Sâm giật mình, hôm nay cậu đặc biệt mặc áo ngực cỡ B, vì xây dựng hiệu quả giống nữ, còn yên lặng chèn hai miếng đệm lót: "Lão thấp, người chủ trì cũng tuyển ra từ trong lớp sao?"

Nói xong, còn làm bộ vô ý hếch bộ ngực nhỏ.

Xem đi! Em như vậy cũng là người có "Ngực"!

Có điều ngày hôm qua trước ngực còn bình thường, hôm nay liền cố chèn hai cái bọc nhỏ, nghĩ như thế nào đều sẽ cảm giác được không bình thường.

Khúc Thương Mang ngay từ đầu đã hoàn toàn không để ý đứa ngực nhỏ kia, lão thấp người ta thủy chung cúi đầu, nghiên cứu tư liệu trường học phát xuống.

"Ừm, các em chọn." Giọng nói rõ ràng không yên lòng.

Thi Lương Sâm nhất thời buồn bực, đồng dạng giả dạng nữ nhân, vì cái gì Kỳ Kỳ liền gây chú ý với lão thấp, mà chính mình lại bị lão thấp xem nhẹ?

Có lẽ... Là bởi vì thành tích học tập của Kỳ Kỳ tốt?

Tóm lại, cậu tuyệt đối sẽ không thừa nhận lốt da của mình không hoàn mỹ!

Nhất định là thẩm mỹ lão thấp lớp mình có, vấn, đề!

Cuối cùng, Lý Hạo phải lôi kéo Thi Lương Sâm, kiên quyết đẩy người này ra khỏi văn phòng lão thấp.

"Đừng ở bên kia mất mặt xấu hổ, lão thấp từ đầu đến cuối, vẫn không nhìn cậu, cậu còn rất – cố gắng – cố gắng – cố gắng cái gì hả?"

"Hừ, tôi cũng có ngực!" Nói xong lại là một lần nữa – "cố gắng", Thi Lương Sâm dương dương tự đắc, ngay cả khóe mắt đều lóe ra quang mang.

Lý Hạo đầu đầy hắc tuyến lôi cánh tay cậu đi: "Này này chúng ta còn đang ở cửa phòng làm việc đấy, cậu chú ý hình tượng một chút." Đệm lót màu da, ngay cả mình cũng nhìn thấy rõ rành rành.

"Lão thấp không phải nói rồi sao, chỉ cho thời gian một tiết lên kế hoạch, chúng ta ngay cả bảng đen cũng chưa bố trí đâu, MC cũng còn chưa tuyển, nửa tiết mục đều không có, đến lúc đó lấy cái gì ra trận? Sẽ phụ kỳ vọng của lão thấp!"

"Dừng, đây chỉ là tràng diện nhỏ." Thi Lương Sâm hắng giọng một cái: "Thật sự không được, tôi tới hát."

Lý Hạo không chút suy nghĩ lập tức lắc đầu: "Tổ tông à cậu có thôi ngay đi không, cậu trừ bỏ sẽ phun ra mấy bài nhạc trẻ, còn có thể hát cái gì? Nhảy nhót gì cậu cũng đừng mơ, cậu nhảy cũng là vì câu – dẫn, không phải vì nghệ thuật!"

Thi Lương Sâm nổi giận: "Mi cái đồ đầu sói gỗ biết cái gì gọi là nghệ thuật!"

Lý Hạo tính tình tốt, bị nhéo đến cái lỗ tai nhô to ra cũng không tức giận: "Tôi không hiểu, nhưng tôi biết dâm – đãng không phải là nghệ thuật!"

"Cút đi —— mi chẳng lẽ không nghe nói qua dâm – đãng chính là nghệ thuật sao?"

"Tôi nói hai người các cậu, nhất định phải ở trong hành lang nghiên cứu vấn đề này sao?" Hứa Chính Tư Cơ cười híp mắt mà đem Thi Lương Sâm cản lại, một bộ anh trai tốt quan tâm cả hai, lấy lòng cũng không mất phong độ nói: "Trang trí bảng đen liền giao cho tôi đến phụ trách đi, tôi muốn cho lão thấp một kinh hỉ!"

"Aiyo, tùy cậu." Thi Lương Sâm hất tay cậu ta ra, không hề để ý người ta.

Nhắc tới lão thấp mắt đã sáng lên rồi, lại vẫn dám nắm bả vai mình!

"Cũng đúng." Lý Hạo không am hiểu với phương diện này, dĩ nhiên là không có ý kiến gì.

Hơn nữa cậu tin tưởng, cái đám người ngại phiền toái kia chắc là sẽ không có ý kiến đối với quyết định này, vì thế trang trí bảng đen giao cho hoàng tử ngoài hành tinh Hứa Chính Tư Cơ phụ trách, MC tạm định ra Vương Diệu Quang, bởi vì tiểu tử này tương đối khá khi dễ, tùy tiện xui hai câu sẽ đáp ứng.

Những người khác... Khụ, không muốn là một phương diện, thiệt tình làm không đến nơi đến chốn mới là phương diện khác.

Rất nhiều bạn học bình thường cũng không quá quan tâm chuyện khác, tất cả mọi người đều biết.

Lý Hạo cùng Lý Long Vọng hợp mưu, mất thời gian nửa tiết, giúp MC tiểu Quang viết xong phần lớn bản thảo.

Lý Hạo vẫn không quên dặn dò vài câu: "Nhất định phải nhân cơ hội này lấy lòng lão thấp lớp chúng ta, sau khi nói không chừng xem chúng ta thuận mắt, sẽ giao ít bài tập!"

Cậu vốn là Lang Vương một cõi, mỗi ngày ức hiếp đàn em hỗ trợ làm bài tập cũng không tốt.

Lý Long Vọng cũng gật đầu tán thành: "Đúng vậy, nhất định phải lấy lòng lão thấp!"

Làm xong nhiệm vụ mưa xuống còn khá, nói không chừng ngày nào đó lại phát lệnh tới tin nhắn trong thời gian lên lớp, đến lúc đó còn phải dựa vào lão thấp châm chước nhiều hơn mới được!

Vương Diệu Quang vẻ mặt đau khổ nhất nhất đáp ứng, bọn bạn vô lương tâm này, lúc mình bị từ điển đập đầu, lúc bị cắn rụng nửa cái mông, như thế nào không thấy các người nhiệt tâm như vậy hả?

Hiện tại chuyện làm MC lại tìm đến đầu tôi đây.

Có điều, cậu quả thật cũng muốn lấy lòng lão thấp.

Hy vọng lão thấp khi đi dạy đừng ném loạn phấn, ném đến phấn trắng đầy người cậu, vừa dọa người lại thương tâm. Quan trọng nhất là còn bị đứa ngốc ngồi sau mình nhạo báng!

Ước nguyện ban đầu bất đồng, nhưng mọi người đều có chung mục đích.

Cho nên bạn học cả lớp quyết định, ngoại trừ lớp trưởng, mỗi người đều nhất định phải xuất tất cả vốn liếng, lấy lòng lão thấp của bọn họ!

Lớp trưởng a... Lớp trưởng phải giám sát bọn họ.

Phụ trách trang trí là hoàng tử tinh cầu Coleman, dựa theo thẩm mỹ ngoài hành tinh, đầu tiên ở bốn góc trên bảng đen dùng phấn màu vẽ mấy hoa văn phi thường rườm rà, Thế nhưng hiệu quả thật không tồi.

Chiếm được sự khẳng định cùng cổ vũ của người trong lớp, Hứa Chính Tư Cơ càng có lòng tin, ở trung tâm bảng đen, phân biệt dùng Hành thư, Khải thư, chữ Coleman, Hán ngữ ghép vần... Viết mấy chữ thật to!

—— Nhiệt liệt hoan nghênh Thương lão thấp.

Chủ đề là 《 tân học sinh 》, nhưng là cả lớp vẫn cho rằng, cái chủ đề kia không đủ chuẩn xác, quả nhiên vẫn là hoan nghênh Thương lão thấp tốt nhất!

Hứa Chính Tư cơ viết xong, còn phi thường chân chó tiến đến hàng cuối cùng hỏi một chút: "Lớp trưởng, cậu xem... viết thế này được không?"

Kết quả bị thái tử gia Du Khải Luân hung hăng tát một loạt chưởng trước: "Ầm ĩ cái gì, không phát hiện Nhiên đang đọc sách sao? Mi viết của mi, có chuyện gì ta bao tất!"

"Cậu bao thì có ích lợi gì? Chủ yếu chính là ý tưởng của Thương lão thấp! Chúng ta chỉ gọi lão thấp, rất cứng nhắc rất cứng nhắc." Không tốt để nịnh nọt, kéo gần quan hệ.

Phía trước lập tức có người đồng ý: "Lời này nói không sai, toàn bộ nơi nơi đều là lão thấp, họ Khúc rất nhiều, kêu lão thấp... Cảm giác sao sao ấy, ngụ ý không tốt."

"Rất tốt, Thương lão thấp, sáng sủa dễ đọc thuộc lòng!"

"Đúng vậy đúng vậy!"

Kỳ thật, các người có thể không cần kiếm cớ cho... việc lấy lòng lão thấp nữa.

Vương Diệu Quang vuốt cái đầu trọc nhỏ đã khôi phục như lúc ban đầu, ngồi xổm trong góc tường phòng học, bắt đầu luyện tập lời thoại của MC.

Nếu muốn làm MC, như vậy phải làm cho thật oách lên!

"Thương lão thấp kính yêu, chúng em nóng bỏng chờ mong thầy gia nhập... Khụ, từ từ, Hạo ca, cậu xem đoạn này có ngữ pháp có phải sai rồi hay không?" Cảm giác có vấn đề.

Mẹ nó, sao nào, câu mới vừa mở đầu chính là có vấn đề! Các người không phải đứng trên bục giảng dọa người!

Lý Hạo bên kia đang bận rộn khuyên Thi Lương Sâm đừng nhảy thoát y ở trên lớp, thuận miệng liền trả lời một câu: "Vừa rồi Long Vương không phải viết cho cậu một phần lời dạo đầu tiếng Anh sao? Cậu có thể luyện tập một chút."

Vương Diệu Quang nhất thời nhe răng, rụt rụt cổ nhỏ giọng nói: "Vậy coi như, câu có vấn đề thì câu có vấn đề đi."

Kiểm tra tiếng Anh cậu mới được 18 điểm (18/ 150 = 1,2 =="), nhớ lời dạo đầu tiếng Anh? Cậu thà rằng mông bên trái cũng bị tên Zombie đáng chết kia gặm!!!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: khụ... Kỳ thật bọn này cũng là hảo tâm →_→ canh thứ hai sao, mọi người biểu Phách Vương, đều trồi lên mạo hiểm cái phao đi. Ta cũng không phải con người mới điểu, bán manh thần mã lòng có lực lượng thừa không đủ, vì thế... Nếu các ngươi thật muốn xem, bán nhất bán cũng không phải không được ~(≧▽≦) ~ vậy vậy vậy phải mỗi đêm 6 điểm a, ta sẽ thực đúng giờ, phải nhớ được bao nuôi ta ha! Sao sao sao! Cảm tạ Uyển Thanh thật là tốt nhiều địa lôi cùng tuyệt chỗ phùng thi địa lôi =3= hôn nhẹ thân! ————4. 14 13: 03 tu côn trùng một lần

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play