CHƯƠNG 78: MỸ NAM CÙNG CAO PHỎNG HÒA

Editrr: Luna Huang

Thần sắc của lão phu nhân do dự, kỳ thực nói như vậy, thật là tam cô nương khỏi bênh, bệnh điên liền chuyển cho nhị cô nương…
Vu Hàn Thiên cũng không có tin quỷ thần như lão phu nhân, hắn mặt lạnh, ánh mắt thẳng Vu Xá Nguyệt nói: “Bất kể là ai, không phải tra làđược sao. Ai ở tướng phủ của ta giở trò quỷ, đơn giản là chán sống!”
Vu Xá Nguyệt hình như nghe không hiểu Vu Hàn Thiên nhằm vào mình vậy, thập phần thành khẩn nói: “Đúng vậy, bất kể là quỷ là yêu, cũng không thểđộng một phần nào của tướng phủ! Cha, tổ mẫu, vẫn là thỉnh một cao nhân tới nhìn một cái đi, dù cho không có uế vật cũng là bảo một bình an. Bằng không nhị tỷ tỷ luôn nói chỗ ta thế nào thế nào… Ta cũng có chút sợ chứ.”
Lão phu nhân thở dài một câu, hôm nay mừng thọ dĩ nhiên phát sinh chuyện như vậy, thực sự là xui “Ngày mai liền gọi người đến Hương Sơn thỉnh người. Hôm nay thì thôi, bất quá Tịnh Hoa…”
Lão phu nhân sờ không trúng Vu Tịnh Hoa như vậy nên xử trí như thế nào, Liễu di nương không quên bỏđá xuống giếng đề nghị: “Nếu không đi từđường đi, nơi đó có lão tổ tông chấn, uế vật gìđều chấn áp được.”
Sắc mặt Mạnh di nương biến đổi lớn, đến Hương Sơn mời người một hồi cũng phải cần hai ngày, từđường âm lãnh đáng sợ, làm sao có thể dể người ở a! Nàng chỉ vào Liễu di nương cả giận nói “Liễu Tuệ Tuệ! Ngươi chính là không yên lòng! Tịnh Hoa làm sao có thểđi từđường!”

Vu Tịnh Hoa cũng là khóc quát lên, “Không, ta không sao đâu tổ mẫu! Ta không sao! Chớ tống ta đi từđường a. . .”
Liễu di nương không vui nói: “Mạnh tỷ tỷ, ta đây là hảo tâm, mới sẽ nói như vậy. Ngươi không muốn thì không muốn, mắng ta thế nhưng thật không có lương tâm.”
“Được rồi! Ta mệt mỏi, tướng gia chính ngươi xử lýđi. Còn có các vị tân khách ở chỗ này, chớđể lộ ra quá mức.” Trong lòng lão phu nhân cảm thấy thật là xui, xoay người muốn đi. Ninh Sương đã nôn xong hợp thời qua đây đỡ, lão phu nhân không có hất cánh tay của nàng.
Khương Tình Tuyết nhìn thoáng qua, chắc là dỗi trong lòng, cũng không có theo sau.
Vu Hàn Thiên nhìn Mạnh di nương tức giận nói: “Mạnh Như Tuyết, ngươi trở lại quản thật kỹ Tịnh Hoa! Không được cho nàng ra ngoài!”
“Vâng, vâng. . .” Trong lòng Mạnh di nương buồn khổ, nữ nhi cấm túc một lần lại một lần a. Thật vất cả nhờ thọ yến của lão phu nhân đi ra, qua ngày này lại cấm túc rồi. Vu Xá Nguyệt. . . Tảo bà tinh này a!
Vu Hàn Thiên lại chuyển hướng Vu Xá Nguyệt nói “Ngươi ——” Một chữ này sau khi nói xong lại nghĩ cả buổi trời, cũng không biết có thể răn dạy nàng cái gì.
Vu Xá Nguyệt tội nghiệp nói: “Cha~ Nguyệt nhi làm sao.”
“Ngươi —— sau này không được gây chuyện thị phi nữa! Ngươi xem một chút ngươi đã làm cái gì!”
“Nguyệt nhi minh bạch.” Ngoài miệng Vu Xá Nguyệt nói nhu thuận, thế nhưng trong lòng đang cười lạnh, nàng làm cái gì? Nàng chẳng qua là không cóđứng chịu đòn mà thôi! Vu Hàn Thiên vừa rồi vẫn luôn nghĩ cách răn dạy nàng, chỉ sợ cũng chỉ là bởi vì trước đây mắng quen rồi đi.
Vu Hàn Thiên hừ lạnh một tiếng, cũng phất tay áo rời đi.
Thấy nhân vật trọng yếu đều đi, mấy vị tỷ muội này cùng di nương tự nhiên cũng sẽ không dừng lại lâu, mọi người đều tán đi. Ngay từđầu thọ yến rất tốt, cuối cùng tan rã trong không vui.
——
Đợi người chung quanh tán đi, Vu Xá Nguyệt nhanh lên lôi kéo Ngưng nhi chạy trở về.
Hai người một đường chạy đi phụ cận hành lang nháo cùng Vu Tịnh Hoa, khom người dưới ánh sáng hết sức mờ tối tìm.
Cũng không biết ngón tay bị Vu Tịnh Hoa ném đi nơi nào, dù sao tân khách chưa toàn bộ rời đi, nếu như bị người khác nhìn thấy làm sao bây giờ. . .

Vu Xá Nguyệt tìm kiếm nửa ngày hỏi: “Ngươi nói có thể bị ném vào trong bụi cỏ hay không?” Thực sự là giận, Vu Tịnh Hoa này đầu óc không nhiều, khí lực thực sự làđủ a.
Ngưng nhi thoạt nhìn so với Vu Xá Nguyệt sinh ra nóng nảy, nàng sợ nhất tiểu thư xảy ra chuyện, nhanh lên đề nghị: “Nếu không ta lấy đèn lồng.”
“Không được. Bị người nhìn thấy giải thích thế nào? Thắp đèn lồng bắt dế sao?”
Các nàng rất nhanh mang phụ cận chừng mười thước đều nhìn lần, Ngưng nhi ngồi xổm lay bụi cỏ, khiến cho một tay bùn đất. Nàng bỗng nhiên nhãn tình sáng lên, tựa hồ làở khúc quanh nhìn thấy vật gì màu trắng, thập phần vui vẻ nói: “Nha tiểu thư! Ở bên kia ——”
Ngưng nhi vui mừng đầu ngón tay còn không có thu hồi lại, chỉ thấy đứng bên cạnh ngón tay có một đôi hài màu trắng. Ngay sau đó, một cái tay đẹp mắt cầm lấy ngón tay.
“Nha!” Ngưng nhi lại càng hoảng sợ, đặt mông ngồi dưới đất, không biết người nọ là lúc nào xuất hiện.
“Tam tiểu thư không riêng gì biết hội diễn! Tay nghề cũng là nhất đẳng nhất đẳng a.”
Nghe giọng nam quen thuộc này, Vu Xá Nguyệt hơi biến sắc mặt, so với Vu Tịnh Hoa còn khó coi hơn. Người này nhất định là sớm ở phụ cận rồi, đáng tiếc nàng bao nhiêu không có phát hiện! Nàng trước sau cùng Vu Tịnh Hoa, Ngưng nhi nói nhiều như vậy cũng không biết đối phương nghe qua bao nhiêu! Yêu thọ rồi!
Ánh mắt của Vu Xá Nguyệt thập phần âm trầm nói: “Đây không phải là tiểu vương gia sao, thực sự là trùng hợp a. Lần đầu gặp mặt riêng, còn thỉnh tiểu vương gia chỉ giáo nhiều hơn.”
Ngự Cảnh bỏ quên ánh mắt âm trầm của Vu Xá Nguyệt cùng kinh ngạc nhìn kỹ của Ngưng nhi. Hắn trấn định tự nhiên cầm đoạn ngón tay, đặt ở trước mắt cẩn thận nhìn nói: “Chúng ta là lần đầu gặp mặt ‘riêng’ sao?” Hắn không tin Vu Xá Nguyệt không có nhận ra mình là ai.
Vu Xá Nguyệt một tay lấy nâng Ngưng nhi từ dưới đất lên, nói rằng: “Xem ra tiểu vương gia đây là thừa nhận hành vi không biết xấu hổ của bản thân ban đêm xông vào nhà dân? Cũng đúng a ~ thái độ làm người của tiểu vương gia chính trực, tự nhiên là dám làm dám chịu.” Trong giọng nói của Vu Xá Nguyệt mang theo lửa giận khó có thểáp chế, ngày đó nàng cơ hồ là thu thập đến hừng đông! Nếu không đánh không lại, nàng hiện tại sớm động thủ.

“A?” Ngưng nhi mục trừng khẩu ngốc, chờ một chút, ban đêm xông vào nhà dân? Xông vào trạch của tiểu thư sao?
“Không biết chuyện của tam tiểu thư nói ban đêm xông vào nhà dân là ngày nào, hàn thủy hàn thủy đưa cho lão phu nhân là thuộc hạ ta mang về trước. Tại hạ ngày hôm trước vừa khải nam, trở về cùng ngày phải đi yết kiến hoàng thượng.” Ngự Cảnh thiêu mi, lẽ nào ngươi muốn cùng hoàng thượng luận?
“Xem ra luận tính toán vẫn là tiểu vương gia cao minh a ~” Vu Xá Nguyệt buồn bực, một người đẹp mắt như vậy,, da mặt nhất định phải dày như vậy?
“Tam tiểu thư nói hà tất khó nghe như vậy chứ, ta còn chưa nói tam tiểu thư có hăng hái tốt như vậy, hơn nửa đêm sờ soạng tìm dế.”
Trong lòng Vu Xá Nguyệt trầm xuống, “Ngươi đều nghe thấy được.”
Hắn quả nhiên tất cảđều nghe thấy được! Chắc là trước khi Vu Tịnh Hoa tìm đến người này cũng đã theo mình!
Ngự Cảnh không trả lời, mà là cầm ngón tay cười hỏi: “Bất quá quỷ của tam tiểu thư không quản lớn nhỏ cũng đều rất cóđặc điểm a, thứ này lại làđồ chơi bằng gỗ?”
“Đúng vậy, tiểu vương gia không chỉ có nhãn lực tốt, người cũng thực sự là nhàn nhã a, không có chuyện gì luôn luôn có người nhìn ta, tiểu nữ tử thực sự thụ sủng nhược kinh.” Vu Xá Nguyệt mượn Ngưng nhi che, tay chậm rãi sờ lên hông.
Ngự Cảnh vẫn chưa nhìn ra mờám của Vu Xá Nguyệt, mà là tiếp tục nhìn ngón tay chân thật kinh người trong tay nói: “Tam tiểu thư hà tất nhìn không hơn ta như vậy, tại hạ chỉ làđàm cái giao dịch.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play