CHƯƠNG 325: CHUẨN BỊ LÙI LẠI

Editor: Luna Huang
Ngày kế Ngự Cảnh bỗng nhiên được gọi tiến cung, liên tục vài ngày không lâm triều, hắn cũng chưa thay quần áo chỉ thường phục liền đi. Hoàng đế mượn cơ hội này giận dữ, đại khái hắn chưa hề, nói chưa từng cảm thấy mắng Ngự Cảnh vui sướng như thế.

Sau đó tượng trưng hỏi Tiết đại nhân vài câu, người kia ảo thuật lấy ra “Chứng cứ hiện trường” khác, nghe nói là thiển ấn Tiêu trắc phi giãy giụa kinh luyên trên mặt đất lấy ra. Mặc dù nói chính là chuyện Tiêu trắc phi bị độc hại không có chút tiến triển nào, nhưng tiến triển này rất phù hợp dàn dựng của một ít người.

Lên án công khai Vu Xá Nguyệt là tất nhiên xong, nhưng trận lên án công khai này đầu mâu nguyên do chân chính cũng chỉ hướng Ngự Cảnh. Hoàng đế mượn cơ hội thử thăm dò chính quyền của Ngự Cảnh, kết quả Ngự Cảnh phi thường “Thức thời” tự hành trút bỏ lớp hoá trang.

Lần này, rất nhiều người tin thật —— tiểu vương gia cùng Ngự vương phủ không có phong quang. Một là mạc danh kỳ diệu bỗng nhiên sụp xuống, một là rốt cục co rúm lại sợ hãi.

Tân Ngư toàn bộ hành trình đều thần thanh khí sảng, hắn càng nhiều hơn chính là đang suy nghĩ: Nếu là hắn có tư bản của Ngự Cảnh, tuyệt đối có thể hao tổn hoàng thất, kéo cục diện. Vu Xá Nguyệt lựa chọn hoàn toàn là lệch lạc, chờ nàng từ Minh Khải trở về, biến cố này nhất định là khó có thể tin.

Hắn ngay từ đầu quả thực không dám buông tay chân ra chèn ép thế lực cùng cửa hàng của Ngự Cảnh, nhưng vài lần thử tất cả lớn nhỏ Ngự Cảnh cũng không có bất kỳ phản ứng nào, Tân Ngư cũng liền dần dần có gan. Trước đây thực sự là cố kỵ sai rồi, sớm biết đơn giản như vậy, vậy nên sớm hạ thủ, hà tất ba năm rưỡi nghĩ hết biện pháp mượn hơi người này.

Bởi vì buộc thuận lợi, tan triều cũng rất nhanh, Ngự Cảnh “Một thân nhẹ nhõm” Không để ý đại thần quan lại quanh mình, một mình vội vã đi ra đại điện, thoạt nhìn nhất khắc cũng không ở lâu trong cung.

Hắn có chuyện khác phải làm…

Trong đầu hiện lên những lời Châu nhi nói với hắn: “Mê hoa phấn trọn trong bột mì, một đại tiểu thư không biết nấu cơm khẳng định không nhận ra. Đồ là mua trong tay người bán hàng rong trước cửa tử trạch chúng ta, những người đó đi khắp hang cùng ngõ hẻm, trên cơ bản không chỗ có thể tìm… Nàng nói thời gian đun cháo không xác định đã xong chưa nên thử hai lần, mặc dù uống lúc nóng nhưng cảm giác được không ảnh hưởng gì, nên không có.”

Nói như vậy trái lại cùng rất phù hợp.

Đi tới chỗ u tĩnh, Ngự Cảnh đang nghĩ ngợi tra chuyện này hay chuyển kế hoạch, Hàn Y bỗng nhiên cúi đầu đi tới bên cạnh thân hắn, cắn răng nghiến lợi giảm thấp xuống âm lượng cả giận nói: “Ngươi đang làm cái gì!”

Ngự Cảnh nghiêng đầu liếc hắn một cái, còn không nói chuyện, phía trước lương đình có một người, được hai thị nữ cẩn thận đỡ, rõ ràng là đi tới chỗ bọn họ.

Hai người ăn ý đứng vững, Hàn Y thiêu mi nửa đùa nói: “Nga? Là tứ hoàng tử phi ở chỗ này a.”

Có thời gian không gặp, khí sắc của Vu Lưu Vân vẫn là tốt như vậy, đệ nhất mỹ nữ Long Phục vẫn như cũ vì nàng tản ra quang mang. Khi đó tướng phủ đảo nàng hoả tốc câu đáp thượng tứ hoàng tử.

Mò danh hiệu trắc phi. Mặc dù so với thái tử phi kém cách xa vạn dặm, nhưng so sánh với người khác, nàng đã là hảo vận nhất. Sớm nghe nói tứ hoàng tử rất thích nàng, chính phi không có.

Vọng Thư Uyển.com
Nàng phong quang như thế, câu kia “Tứ hoàng tử phi” kia của Hàn Y phi thường chỉ điểm người.

Ngự Cảnh khẽ gật đầu với nàng, sau đó đi một con đường khác, Hàn Y như cũ đuổi kịp.

“Chờ một chút!” Vu Lưu Vân tăng cường đi nhanh hai bước, một tay cẩn thận chống ngang lưng, một tay chăm chú lôi một tỳ nữ.

“Có việc?”

Mị nhãn của Vu Lưu Vân lưu chuyển phong tình vạn chủng, “Tiểu vương gia chớ vội đi, ta còn muốn hỏi vậy tiểu muội ta gần đây còn tốt không? Mấy ngày trước đây ta đi gặp Triệu di nương một chút, nghe nói Âm nhi được tiểu vương gia thu, nha đầu này cũng là có chốn về tốt, lúc rảnh rỗi có thể để ta đi xem ngũ muội ta một chút.”

Hàn Y tò mò hít một hơi, Vu Lưu Vân tiếp tục nói: “Âm nhi phúc khí hảo, Nguyệt nhi dù sao cũng thích nàng, không giống tỷ muội chúng ta cãi nhau ầm ĩ như vậy, hai người các nàng dễ làm bạn.”

Ngự Cảnh cười khẽ, “Tứ hoàng tử phi ở đâu nghe được nhàn thoạim dù sao đều là lí do thoái thác ba hoam vẫn là cẩn thận không nên nói cho hài tử nghe.”

Sắc mặt Vu Lưu Vân trắng nhợt nhưng rất nhanh lại khôi phục, trong lòng ám thầm mắng mình sợ hắn làm gì, người này đều bị chèn ép thành như vậy còn sợ đầu sợ đuôi, đã là không tạo nổi sóng gió gì! Cứ như vậy còn dám làm gì hài tử của nàng?

“Chẳng lẽ không đúng như vậy sao? Nguyệt nhi đến Minh Khải, Âm nhi còn ở lại bên người tiểu vương gia, chẳng lẽ không phải giúp tam tỷ tỷ nàng … Nga, nghe nói tiểu vương gia gần đây cũng không hồi Ngự vương phủ, là chuẩn bị ngoại thất là cho nha đầu kia?”

“Tứ hoàng tử phi nghe lầm đi, ta có mấy tháng chưa gặp Nguyệt nhi, ngũ tiểu thư hiện tại nơi nào? Thế nào thành ngoại thất của ta? Không phải người không thấy… Không tìm được liền suy đoán? Hay hoặc là, chỉ là muốn ta thừa nhận một việc nhỏ?” Cuối cùng mấy chữ Ngự Cảnh nói nghiêm trang lại thập phần ngả ngớn, phản chính Hàn Y tin.

“Cái gì? Nàng rõ ràng ——” Vu Lưu Vân lanh mồm lanh miệng băng vài từ lập tức sửa lời nói: “Tiểu vương gia nghiêm trọng, ta một giới nữ lưu, chỉ dám tùy tiện hỏi hai câu, thế nào ép tiểu vương gia… Chỉ là ta cảm thấy, Triệu di nương cũng sẽ không nói mò a.
Quên đi, chuyện này a không phải là Triệu di nương có khổ trung, chính là tiểu vương gia có khổ trung, ta đây sẽ không hỏi tới.” Nói nàng lại lộ ra dáng tươi cười quyến rũ uyển chuyển, dịu dàng hành qua lễ xoay người theo đường đến mà về.

Hàn Y vuốt cằm nhìn bóng lưng nàng âm thầm bình phẩm từ đầu đến chân, gả làm vợ người mọi cử động của Vu Lưu Vân ý nhị mười phần, cùng tác phong quá khứ thực sự là tưởng như hai người. Bất quá tác phong quá khứ hấp dẫn người, bây giờ tác phong cũng hấp dẫn, biết biến báo mới có thể sinh tồn ~

Ngự Cảnh sải bước đi ra ngoài, lần này là Hàn Y quyết tâm muốn hỏi đến cùng, không nghe theo không buông tha theo ở phía sau.

Hai người tới cửa cung, Hàn Y đang muốn lần thứ hai bão nổi, trong mã xa Vu Tử Nghị thò đầu ra, cẩn thận chiêu đãi bọn họ.

Ngự Cảnh liền nói: “Ngươi đi theo ta trước.”

Lên xe, Hàn Y liền phát hiện đây là đến bên tướng phủ. Ngự Cảnh hỏi Vu Tử Nghị, “Thế nào.”

Vu Tử Nghị cười xán lạn, “Tỷ phu yên tâm, hiện tại người của tướng phủ đều tại dưới tầm mắt của ta. Ngày hôm trước chuyện này A Ngôn đều nói cho ta biết, tuy rằng Vu Âm Nhi không ở tướng phủ, nhưng ta còn là tra xét được chút trên thân người, chuyện của Vu Âm Nhi chưa phát hiện gì, Khương Tình Tuyết bên kia trái lại có chút động tĩnh.”

Hàn Y bỗng nhiên thở dài một hơi, trước hắn trước hắn thật đúng là xem Ngự Cảnh bỏ gánh, nguyên lai còn có chuyển cơ, “Ngươi đều lợi dụng tiểu cửu tử, thực sự là tiết kiệm tài nguyên ~”

Ngự Cảnh không để ý tới hắn, Vu Tử Nghị lẩm bẩm nói: “Ta sớm chú ý Khương Doanh rất lâu. Từ lúc Khương Tình Tuyết điên rồi, nô bộc phía dưới cũng không có tận tâm tận lực đối với nàng, đều là Khương Doanh luôn luôn đến thăm nàng. Vu Lưu Vân không quản, nàng tính tiểu thư mười phần, nơi nào sẽ nơi nào sẽ bệnh nhân điên điên khùng khùng. Hơn nữa Vu Tử Kỳ trước khi chết nàng liền cùng tứ hoàng tử tốt rồi. Vu Tử Kỳ chết nàng cũng vội vàng không thời gian ngây ngô ở tướng phủ.”

Hàn Y thở dài, “Nữ nhi này thật đúng là một tiểu áo bông tri kỷ ~”

“Khương Doanh cùng Vu Lưu Vân gặp mặt nhiều không?” Ngự Cảnh biết Khương Doanh cùng Vu Lưu Vân quan hệ vô cùng tốt, vậy hành động của Khương Doanh, Vu Lưu Vân thế nào cũng có thể biết một chút.

Vọng Thư Uyển.com
“Nói chung không ít đi, tới sẽ gặp mặt một lần. Vu Tử Kỳ chết hai người ảnh hưởng lớn nhất chính là Khương Tình Tuyết cùng Khương Doanh. Nghe nói Khương Doanh ở thái quốc công phủ náo loạn, Khương gia không tiếp thu Khương Tình Tuyết, nhưng Khương Doanh mặc kệ phát giận còn lớn hơn, thương tổn quốc công đại nhân. Địa vị của nàng rất kém.”

“Người bị bắt liền xé rõ quan hệ, gia tộc của thái quốc công tác phong thực sự là quá rõ rệt.” Hàn Y cười nói, “Thế nào giá nữ này so với thân khuê nữ cũng còn tri kỷ hơn? Trước ta liền cùng Ngự Cảnh nói đùa, Khương Doanh này hình như mới là thân nữ nhi của Khương Tình Tuyết một dạng.”

“Ai biết nhà bọn họ có mao bệnh gì.” Vu Tử Nghị nhún nhún vai, “Khương Doanh bị áp sau này sẽ không người quản Khương Tình Tuyết, nàng hiện tại nghiêm trọng hơn, tổng chạy đến viện của lão phu nhân, quay viện tử rỗng la to, ta cảm thấy những lời này có chút ý tứ, đi là có thể nhìn thấy.”

“Ân.”

Chính sự nói xong rồi, hai chân Hàn Y tréo nguẫy, triển khai song chưởng dựa vào phía sau một chút, “Càng có việc ngươi càng là cất giấu, bây giờ nói đi, dự định thế nào. Tiểu quyền tiểu lợi tiểu lợi trên mặt nổi giao ra, hiệu cầm đồ cửa hàng là cứ điểm, ngươi thế nào dám để Tân Ngư động thủ?”

Ngự Cảnh dùng ánh mắt nhìn ngu ngốc, “Ta cho hoàng thượng là thứ bên ngoài, cho Tân Ngư thì không phải là bên ngoài sao? Phỏng chừng bọn họ cũng sẽ hoài nghi ta có ẩn dấu thế lực khác hay không, nhưng hoài nghi có ích lợi gì, có ít thứ, là bọn hắn như đào thế nào đi nữa cũng đào không ra được.”

Hàn Y kinh ngạc suy nghĩ một chút, “Mặc dù nói như vậy, nhưng… Lẽ nào ngươi, ngươi dự định… Ly khai Long Phục?”

Ngự Cảnh thầm chấp nhận, Hàn Y trợn to hai mắt chậm một lúc lâu, “Được a ~ ba người chúng ta vốn là ở riêng, hiện tại thành tứ phân ngũ liệt rồi.”

Vu Tử Nghị nói: “Ba người làm sao tứ phân ngũ liệt?”

Ngự Cảnh nhìn Hàn Y, vạn phần nghiêm túc nói, “Ta buông tha hắn.”

Hàn Y hô lạp lạp hút khí, thân hình hắn thấp xuóng, “Ô không nóng thật không? Cũng tốt, muốn đi thì đi đi. Thế nhưng ngươi đi Hàn Địa cũng vậy, Vô…Vô gì kia, hắn yên tâm ngươi khi nào. Cữu cữu ngươi bên kia là quá khứ, tân hoàng xem ngươi như gai. Chẳng lẽ ngươi còn dự định ở rể Minh Khải? Hắn nói. Lại nói thầm không đứng đắn, “Vậy ngươi chính là tìm nơi nương tựa chỗ Đoan Mộc tiểu tử kia… Tiện nghi hắn…”

“Ta về Hàn Địa trước, làm tiếp dự định khác.” Trong lòng Ngự Cảnh có chút phỏng đoán, cữu cữu trước đây ngoài sáng ngầm đề cập qua nhiều lần hắn phải ly khai Long Phục về Hàn Địa sống, hắn nhất định là nghĩ qua việc này.

——

Ngoài ngàn dậm, Vu Xá Nguyệt lấy tư thế đồng dạng hai chân tréo nguẩy, cau mày suy nghĩ nửa ngày, sau đó đứng lên nói: “Ta vẫn là trở về.”

Doãn Thu Minh vội vã đưa tay kéo người, A Ly sầu mi khổ kiểm cản ở trước, “Tam tiểu thư người nghĩ một chút đi, ta có nhiệm vụ, nếu là không trông ngươi thật kỹ, mạng nhỏ của ta sẽ không còn.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play