CHƯƠNG 304: TA LÀ AI ~ TA Ở ĐÂU ~

Editor: Luna Huang
May mà, vô luận đến tình cảnh gì Chương Thanh Vân cũng vẫn đang tìm Doãn Thu Minh. Thẳng đến hài tử hai tuổi, bọn họ rốt cục gặp mặt trong tây viện cũ nát trong tướng phủ.

Khi đó Thanh Vân như trước bị cừu gia vây bắt phải trốn đông trốn tây, Doãn Thu Minh đã ở trong đấu tranh của tướng phủ triệt để thất sủng lẻ loi một mình. Hai người tương phùng vào ban đêm, chờ vui sướng qua đi, bọn họ lý trí thương nghị, tạm không rời khỏi nơi này.

Tây viện có nát hơn nữa cũng là một chỗ đặt chân, Vu Hàn Thiên đã hơn một năm không có quấy rầy Doãn Thu Minh nữa, những nữ nhân kia khi dễ tới lui cũng có thể tránh, lưu lại ngày trôi qua cũng coi như sống yên ổn. Hơn nữa chỉ bằng cá tính trừng mắt tất báo của Chương Thanh Vân, hắn còn ký hận trứ Vu Hàn Thiên.

Vì vậy, lưu lại liền là mười mấy năm trôi qua…

Trong lúc Doãn Thu Minh một bên che chở hài tử, một bên âm thầm tinh tiến tay nghề, kỹ thuật của nàng càng có thể lấy giả đánh tráo, có thể giúp Chương Thanh Vân rất nhiều. Mà Chương Thanh Vân ở Minh Khải làm quốc sư thân cư triều đình đã nhiều năm, trở lại giang hồ cũng rốt cục thanh danh đại chấn, đứng vững gót chân.

Hai người thường thường lén, nên tam cô nương ngu dại phi thường quen Chương Thanh Vân. Đáng tiếc vô luận Chương Thanh Vân dụ dỗ thế nào, nha đầu ngốc này cũng sẽ không gọi cha, chỉ nhận thức một mình Vu Hàn Thiên.

Khi Vu Hàn Thiên theo giang hồ dậy sóng muốn mang mấy hài tử đều đưa đến học tập môn hạ của Thanh Vân đạo trưởng, Chương Thanh Vân cảm thấy cơ hội tốt trời ban đã đến. Hắn thuận thủy thôi chu nhận nam đinh của tướng phủ, lúc đầu bổn ý muốn trả thù.

Nhưng hắn rất nhanh cải biến chủ ý ba huynh đệ Vu, Chương Thanh Vân duy chỉ có cảm thấy Vu Tử Nghị là đặc biệt nhất. Hài tử tuổi nhỏ kia một mặt khúm núm, thuận theo bất kỳ yêu cầu gì của hai ca ca, đồng thời còn ôm tâm cảnh giác cực kỳ mãnh liệt, cực độ biết nhìn sắc mặt.

Chương Thanh Vân lập tức liền biết, quan hệ của hài tử này với tướng phủ vô cùng căng thẳng, hơn nữa hắn có lòng dạ rất sâu, chỉ là dùng tự bảo vệ mình mà thôi.

Nếu như muốn tìm một đệ tử quan môn, Vu Tử Nghị là lựa chọn tất nhiên.

Vọng Thư Uyển.com
Có câu địch nhân của địch nhân là bằng hữu, người có liên quan đến Vu Hàn Thiên, Chương Thanh Vân duy chỉ có không muốn động Vu Tử Nghị. Hơn nữa Vu Tử Nghị nhỏ nhất, thời gian dài, hai người này trái lại càng giống như phụ tử một dạng.

Khi đó Vu Tử Kỳ vẫn tự cho là đúng xem mình là đệ tử quan môn của Thanh Vân đạo trưởng, nhưng mà hắn học tập chỉ là một ít công phu dễ hiểu mà thôi, bất quá chỉ là dùng để giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo. Nếu là hắn thực sự tỉ mỉ nghiên cứu, chân tướng này không khó phát hiện, đáng tiếc hắn quá tự tin rồi.

Sau lại Doãn Thu Minh rốt cục quyết định ly khai, Khương Tình Tuyết cũng thật muốn Vu Xá Nguyệt đi giúp Vu Lưu Vân chống đối quấy rầy. Tân Chỉ từng đả thương nàng, Doãn Thu Minh tuy rằng không phải là không phải chết thật, nhưng là hấp hối.

Thanh Vân canh giữ ở tướng phủ, chờ đợi táng Doãn Thu Minh rồi mới cứu đi, hắn vốn có muốn dùng phương pháp giống vậy mang Vu Xá Nguyệt đi…

(Luna: @@ thoại bản thật cẩu huyết, ta đọc xong cũng muốn phun máu. Hóa ra VHT. . . không biết nói sao luôn)

——

Trong đông viện đơn sơ trống rỗng, Doãn Thu Minh một bên tẩy trừ vết thương cho Chương Thanh Vân, một bên từ từ nói. Nàng nói cố sự đều rất ngắn gọn, biểu tình cũng vẫn ôn nhu.

Bất quá sắc mặt của Chương Thanh Vân tất nhiên không thể tốt, lấy đạn ra ném trên bàn một bên, Vu Tử Nghị bưng chậu nước đến, Doãn Thu Minh bắt đầu vì hắn băng bó băng gạc.

Vu Xá Nguyệt cùng Ngự Cảnh đứng ở cửa, Vu Xá Nguyệt trầm mặc hồi lâu, không biết đối mặt người mẹ hai đời này thế nào —— hơn nữa người mẹ này quá trẻ tuổi a.
Đối diện ba người thoạt nhìn càng giống như là người một nhà.

Kỹ thuật băng bó của Doãn Thu Minh có thể thấy được thủ nghệ của nàng quả thật không tệ, Chương Thanh Vân kéo ống tay áo đứng dậy, hắn nhìn Vu Xá Nguyệt trước, muốn nói cái gì lại nghẹn về, ngược lại cứng rắn nói với Ngự Cảnh: “Ngươi đi theo ta.” Liền trực tiếp đi ra cửa.

Đây mới là nhạc phụ chân chính của hắn a, Ngự Cảnh lập tức biết nghe lời phải, xoa xoa đầu của Vu Xá Nguyệt đi theo ra ngoài.

Vọng Thư Uyển.com – Luna: NC dám không ra xem nào?

Trong phòng chỉ còn lại hai mẫu nữ, Vu Xá Nguyệt trầm ngâm một lát, kiền ba ba hỏi ra một câu, “Ngươi, ngươi không trở về sao? Đoan Mộc Thanh Hàn tới tìm ngươi.”

“Không.” Doãn Thu Minh lắc đầu, nàng cạn tiếu tiến lên nắm tay của Vu Xá Nguyệt, “Quá lâu, đều đã xa lạ. Nếu không phải ngươi xằng bậy, chúng ta vẫn sẽ không ra mặt.”

Ai… Đào một lần hôn thực sự là kéo gần nửa đời vào, Vu Xá Nguyệt nhỏ giọng nói: “Năm đó không phải là chưa đến lúc sống chết sao, trực tiếp chạy đi quá xung động.”

Nha đầu ngốc hiện tại biết giáo dục nương không xung động, tiếu ý của Doãn Thu Minh càng đậm, “Đúng vậy, ngươi bây giờ có thể biết nhiều chuyện hơn trước rồi.”

Chênh lệch là là linh hồn này, làm sao sẽ chỉ là hiểu chuyện… Bất quá Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên liền nghĩ đến, khi đó nàng khai quan cũng đã có nói một ít lời a! Nàng hình như ngày đầu tiên tới nơi này…liền cung khai thi thể của nhân gia? Chỉ một thoáng tâm tình đó của nàng như rớt vào hầm băng.

“Chờ một chút.” Nàng ba ba truy vấn, “Ngươi, ngươi giả chết… Là cảm giác gì a?”

“Trên người rất đau, tuy rằng đã dùng dược.”

“Ngươi vẫn tỉnh?” Vu Xá Nguyệt sợ ngữ điệu cũng thay đổi.

“Cũng không phải thập phần thanh tỉnh.” Câu trước của nàng để Vu Xá Nguyệt ôm tâm lý may mắn, một câu sau liền trực tiếp tưới một chậu nước lạnh xuống, “Bất quá, ngươi nói ta nghe thấy được.”

Vu Xá Nguyệt có chút phát điên, người nọ là mẹ chính chủ của nàng a! Đây không phải là nhân vật bình thường a! Nàng phải làm sao? “Ta, ta không biết hình dung với ngươi thế nào. Ta cũng không hiểu tại sao như vậy ——”

(Luna: Có ai giống ta không, đọc đến đây bay về mấy chương đầu xem lại :D)

“Ta biết. Có thể cũng có quan hệ với cha ngươi a.” Nàng nói lên Chương Thanh Vân là cha nàng, Vu Xá Nguyệt không có thể khống chế có một chút không được tự nhiên, Doãn Thu Minh tiếp tục nói: “Khi đó chúng ta đều có thương, ta ngã vào trong quan tài, ngươi ở bên ngoài. Sau khi cha ngươi đến cho ta dùng dược giả chết, cũng xem thương thế cho ngươi. Chỉ là… Lúc đó chúng ta đều cảm thấy, ngươi thụ thương, có thể sẽ nghiêm trọng hơn. Nhưng không nghĩ tới ngược lại sẽ biến thành như vậy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play