CHƯƠNG 131: BA NỮ NHÂN MỘT MÁY HÍ

Editor: Luna Huang

Nhẹ nhàng đụng một cái? Điền An Nhiên giận tím mặt chỉ Trầm Nhan Hoan cả giận nói: “Ngươi dám nói là nhẹ nhàng đụng một cái! Ngươi mới vừa nói ai bụng dạ hẹp hòi?”
Trầm Nhan Hoan bừng tỉnh đại ngộ nói: “Nga, đó là ta nghĩ sai rồi? Xem ra Điền tiểu thư không có bụng dạ hẹp hòi a ~ nếu như vậy, vậy Điền tiểu thư cũng chính là không giận rồi? Cũng phải, ta đây cũng là vô tâm, Điền tiểu thưđại độ như vậy làm sao có tức giận.”
“Ngươi ——” Điền An Nhiên nghẹn, không nghĩ tới lại bị Trầm Nhan Hoan đá vào trong rãnh. Trên mặt nàng tức giận chưa thu, thế nhưng miệng đóng mở lại nói không nên lời. Hận không thể trực tiếp động thủđánh người!
Thế nhưng vô luận nàng nghĩ như thế nào, cũng chỉ có thể là nghĩ mà thôi. Thật muốn cùng Trầm Nhan Hoan xé rách da mặt, Điền An Nhiên lại là tuyệt đối không dám.
Tuy rằng Điền gia cũng là quan cư nhất phẩm, nhưng danh vọng nếu so với Trầm tướng quân thì thấp rất nhiều. Nhưng dù vậy, Điền An Nhiên dù sao cũng còn là một thiên kim đích xuất của đại quan nhất phẩm, coi như là Tân Duyệt muốn thu thập nàng vậy đều phải tìm hết lý do mới được.
Theo lý thuyết nàng không nên quá mức e ngại khiêu khích của Trầm Nhan Hoan. Thế nhưng toàn bộ triều thượng hạđô này đều biết, Trầm Nhan Hoan này là không yêu nữ hồng thích động võ, ngay cả thị vệ của hoàng đế nàng đáng cũng không vấn đề gì. Không nói đến nháo lên cuối cùng nhà ai có hại, chỉ nói trước phải đánh một trận nàng liền không dám a!

Ngay lúc Điền An Nhiên hổn hển lại không dám phát tác, phía sau bỗng nhiên truyền đến thanh âm của Tân Duyệt, “An Nhiên ~ ta bảo ngươi đi gọi Trầm tiểu thư qua đây, thế nào đi lâu như vậy.”
Điền An Nhiên quay đầu lại, chỉ thấy Tân Duyệt dẫn một đám tiểu thư tới rồi. Chắc là nàng nghe thấy được tiếng kêu của Điền An Nhiên, sợ một mình nàng không đối phóđược đi.
Tiên Quả cùng Ngưng nhi liếc nhau, rốt cục lặng lẽđứng lên. Tiểu thư nhà mình hoàn hảo, nhưng các nàng luôn luôn không có lý do ngồi ởđây không đứng lên.
Khương Doanh đứng ở bên người Tân Duyệt, kỳ quái “Trong mắt Vu Xá Nguyệt chính là kỳ quái) nói: “Ai, chúng ta đây một đám người chờ Trầm tiểu thư chờ hơn nửa ngày rồi, ngươi lâu như vậy cũng không mời được người tới?”
“Đúng vậy, thế nào còn ở chỗ này trò chuyện với Trầm tiểu thư, các ngươi có lời gì không thể nói cùng chúng ta sao?” Một đôi mắt của Tân Duyệt tự tiếu phi tiếu.
Điền An Nhiên đối diện Tân Duyệt, trong lòng bỗng nhiên khẽđộng!
Sắc mặt của Trầm Nhan Hoan âm trầm đang muốn nói, nhưng Điền An Nhiên bỗng nhiên hai tay ôm tim nhào qua chỗ Tân Duyệt, trong ủy khuất lại mang tức giận trách móc: “Công chúa, ngươi có chỗ không biết a! Ta đây cũng là khuyên Trầm tiểu thư qua đó!”
Tân Duyệt cười xen lẫn vẻ hài lòng, xem ra Điền An Nhiên vẫn là vô cùng hiểu chuyện a, không uổng phí nàng thường ngày tốt với tiểu ni tử này như vậy.
“Mới vừa rồi ta đã nói a, công chúa điện hạ thập phần nhớ Trầm tiểu thư. Cũng không nghĩ. . .đến Trầm tiểu thư lại không cần muốn cùng vị thứ nữ này ởđây. An Nhiên sợ công chúa thương tâm, khuyên đến miệng cũng hỏng, Trầm tiểu thư cũng không chịu đứng dậy một bước. Cũng là An Nhiên không tốt, chọc Trầm tiểu thư tức giận. Nhưng An Nhiên cũng là hảo tâm, Trầm tiểu thư làm sao có thểđá ta một cước. Ai. . . Cũng không biết có phải công chúa điện hạ không vào được mắt của Trầm tiểu thư hay không.”
Điền An Nhiên càng nói âm điệu càng thấp, trong mắt còn lóe ra lệ quang trong suốt.

“Tự nhiên làđang nói với công chúa a.” Vẻ mặt Vu Xá Nguyệt ‘Ta đang trả lời vấn đề ngu ngốc’.
Tân Duyệt vốn là muốn thu thập đồ ba gai Trầm Nhan Hoan trước, sau đó sẽ giáo huấn Vu Xá Nguyệt, không nghĩ tới a, Vu Xá Nguyệt này không kịp đợi muốn chết! Vậy nàng không ngại thay đổi trình tự!
Vài cô nương đều bị Vu Xá Nguyệt kinh đến hút miệng lãnh khí, Điền An Nhiên cướp cả giận nói: “Ngươi nói thế nào! Dù cho ngươi là người của tướng phủ, thấy công chúa cũng không đứng lên kiến lễ! Lại còn ngồi dưới đất, thực sự là không có gia giáo!”
Vu Xá Nguyệt nghiêng đầu cười nói với Trầm Nhan Hoan: “Hoan nhi, nàng nói ngươi không có giáo dục ~”
“Ngươi. . .” Trong lòng Điền An Nhiên gấp, nàng dĩ nhiên đã quên Trầm Nhan Hoan cũng là ngồiở chỗ này, đây không phải làđể Trầm Nhan Hoan ghi hận sao a!
Trầm Nhan Hoan cười nhạo nói: “Không có việc gì, Điền tiểu thư bình thường nói như vậy, Điền tiểu thư mắng ai cũng có thể, thân phận nhân gia cao. Ngươi cũng không thểđểở trong lòng a, nếu như ngươi giận nàng, nàng lại sẽ cắn ngươi.”
Xung quanh vang lên tiếng cười không thểức chế, sắc mặt của Điền An Nhiên đỏ lên, không nghĩ tới Trầm Nhan Hoan cư nhiên xoay miệng mắng nàng, lập tức tức giận hô: “Ngươi nói ai là cẩu!”
Ánh mắt của Trầm Nhan Hoan nhìn về phía Tân Duyệt, cốý nhìn nàng nói: “Di? Ta vừa nói người nào là cẩu sao?”
Tân Duyệt lạnh như băng mở miệng, “Được rồi, nếu nhị vị tiểu thư thích ngồi, vậy vẫn ngồi như vậy đi, nhưng nghìn vạn lần đừng đứng lên.” Dù sao Trầm Nhan Hoan xương cứng cũng ngồi không nhúc nhích, nàng muốn thu thập Vu Xá Nguyệt, hiểu được là lý do có thể tìm.

Điền An Nhiên mím môi, nộ trừng mắt hai người kia không nói nữa.
Tân Duyệt tiến lên một bước, cụp mắt cư cao lâm hạ nhìn Vu Xá Nguyệt nói: “Ta nghe nói, Vu tam tiểu thưđược tiên nhân thưởng thức, không chỉ có mất thai ký, người cũng biến thành ! Hôm nay vừa thấy, quả thực. . . Không bình thường a.”
Ân, lại là lời nhàm chán như thế.
Vu Xá Nguyệt gật đầu thừa nhận: “Nên?”
“Bổn công chúa nghe nói, Vu tam tiểu thư khắc mộc điểu biết bay, có phải thật?”
“Đúng vậy.”
Tân Duyệt chậm rãi câu dẫn ra khóe miệng, “Bổn công chúa không có may mắn nhìn thấy, thập phần tiếc nuối a ~ bất quá. . . Nếu Vu tam tiểu thư có bực thần lực này, vậy làm sao căn phòng của Vu tam tiểu thư sẽ bị chim làm lộn? Cái này thú vị a, bản thân khắc chim, lại bị chim ghi hận ~ chuyện vui như thế, ta nhất định phải kể cho thái hậu lão nhân gia nàng nghe một chút.”
Điền An Nhiên khinh bỉ bật cười, lời này quả thực chính làđánh mặt a. Vừa nghe liền biết Vu Xá Nguyệt là dùng phương pháp đầu cơ trục lợi lừa thế nhân. Đến lúc đóở bách hoa yến kể cho thái hậu, để tất cả mọi người nghe một chút. . .
Khương Doanh hợp thời theo sát người chung quanh xen mồm nghị luận, “Ai, nói không chính xác căn bản cũng không phải chim gì a, biết đâu là một người.”
Mấy tiểu thư xung quanh liếc nhau, lời vu hãm các nàng không nên lên tiếng.
Vu Xá Nguyệt vẫn là không tức giận chút nào mắng trả lại: “Khương tiểu thư quả thật là có kinh nghiệm a, còn biết ó người tiến thất, lại dùng chim để yểm trợ. Đây thật là một lý do làm cho người tin phục, tin tưởng Khương tiểu thư vừa nói ra, ai nghe xong cũng sẽ tin.”

“Ngươi mới có kinh nghiệm!” Sắc mặt của Khương Doanh trắng nhợt, “Công chúa ở chỗ này, ngươi cư nhiên dám càn rỡ như vậy! Nói dâm/ uế mê sảng các loại lời! Thực sự là quá không biết xấu hổ!”
Trầm Nhan Hoan cũng không thối lui, cứng cổ oán trở lại, “Lời này không phải là Khương tiểu thư nói trước sao? Cũng không biết người không biết xấu hổ là ai ~”
Sắc mặt Tân Duyệt nghiêm nghị nói: “Bất quá cũng là mọi người nghe được, tùy tiện nói một chút mà thôi, Vu tam tiểu thư dĩ nhiên nhục mạ như vậy, cũng là hơi quáđáng đi!”
Nhưng mà Vu Xá Nguyệt lại cười hắc hắc, sắc mặt nàng trầm tĩnh hỏi: “Ngươi từ lúc bắt đầu há mồm, vẫn nghe nói cái này, nghe nói cái kia, đến cùng có chuyện gì không phải là ngươi nghe được hay không? Có phải tai của mỗi một công chúa đều đặc biệt đều dài hay không, mỗi ngày đều ởđây mong chờ ‘Nghe nói’ chút chuyện của người khác ~”
“Làm càn!” Âm lượng của Tân Duyệt bỗng nhiên nâng lên tám phần, một đôi mắt hạnh tựa hồ có thể phun ra lửa.
Nếu là trước nàng còn đánh chủý muốn nhục nhã, lăn qua lăn lại Vu Xá Nguyệt, vậy bây giờ nàng là rốt cục chân chính bị lửa giận nâng lên.
“Tam muội muội! Ngươi nói chuyện thế nào!” Vu Lưu Vân rốt cục không nhẫn nại được lên tiếng. Nàng cũng không phải quan tâm Vu Xá Nguyệt sẽ như thế nào, quan trọng là không thể cấp bôi đen nàng và tướng phủ a.
Vu Xá Nguyệt thiêu mi Vu Lưu Vân Vu Lưu Vân, “Ta dùng miệng nói.”
“Ha ha ha ha ha ha. . .” Trầm Nhan Hoan bỗng nhiên cười ngửa tới ngửa lui, mấy vị tiểu thư vây xem kia tuy rằng cũng hiểu được cười là không tốn, nhưng vẫn là không nín được dùng khăn che miệng cười trộm vài cái.
Trầm Nhan Hoan mừng rỡ cả người đều giống như bốc cháy lên, nàng trước vẫn bị trong nhà quản: Không được vô lễ với công chúa, không được coi rẻ công chúa. . .nên vô luận nàng và Tân Duyệt cương bao nhiêu, cũng chỉ có thể là nói châm chọc mà thôi. Trầm Nhan Hoan đã gom cơn tức thật lâu.
Bất quá không nghĩ tới Vu Xá Nguyệt có thể cấp lực như thế, lần đầu tiên giao phong đã hạ khẩu đủ ngoan, thật sự là quá sung sướng! Trong lòng Trầm Nhan Hoan khoan khoái, âm thầm xoa tay, cùng lắm thì về nhà bảo cha mình đứng ra cứu người được rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play