“Lại đây.”

Mệnh lệnh của thần linh không thể làm trái.

Trong đại thánh đường yên tĩnh, sí thiên sứ trưởng cuối cùng đè cảm xúc xuống, đi về hướng thượng đế.

Dù đi tới trước mặt thượng đế, không khí ấm áp khi bọn họ âm thầm ở chung cũng không còn tồn tại. Trước khi phát sinh chuyện đó, Lucifiel từng một lần cho rằng quan hệ giữa hắn và thần sẽ duy trì liên tục như vậy, thần sủng ái hắn, hắn cũng ngưỡng mộ thần, chỉ cần thiên đường tồn tại một ngày, Lucifiel liền vĩnh viễn là sí thiên sứ trưởng thượng đế tín nhiệm nhất.

Chỉ là, thần thay đổi.

Đứng ở đối diện ngự tọa, con ngươi Lucifiel phản chiếu thánh quang chói mắt.

Thượng đế dưới thánh quang không khỏi mỉm cười.

Y nghe được tiếng lòng của Lucifiel, biết thiên sứ của y dùng tâm tình không được tự nhiên như thế nào để đi đến trước mặt mình.

“Sẽ không bảo ngươi cởi quần áo nữa.” Thượng đế bỗng nhiên nói trắng ra, “Trước mặt ngô, ngươi không cần khúm núm, đây là hứa hẹn của ngô đối với ngươi, chưa bao giờ thay đổi.”

Lucifiel rũ mi mắt xuống, nói rằng: “Ngô thần, vì sao lần trước muốn như vậy.”

Thượng đế: “…”

Điều này bảo y làm thế nào nói được.

Trước khi lặng im nảy sinh càng nhiều xấu hổ, thượng đế làm ra hành động sẽ không làm với thiên sứ khác. Y giữ chặt Lucifiel, để thiên sứ tóc vàng chậm rãi ngồi xổm xuống, dựa lên trên đầu gối mình. Thiên sứ liền tự nhiên mà thả cánh ra, mười hai chiếc cánh giãn ra, lông nhọn tuyết trắng cong vào trong, trên mỗi sợi lông chim đều nhuộm màu thánh quang, hoa mắt đến không thể tin được.

Đây là cảnh thường xuyên xuất hiện trên thần điện.

Lucifiel nằm ở trên đầu gối thượng đế, đôi mắt nửa khép, lắng nghe âm thanh của thần.

Sách sáng thế chen vào trong, không lên tiếng, gần gũi thưởng thức dung nhan ngôi sao sáng. Khó trách thượng đế hắc ám muốn Lucifiel điện hạ thị tẩm, không đề cập tới những phương diện khác, điện hạ đích thật là sinh linh phù hợp khẩu vị của thần nhất.

Thượng đế vuốt ve mái tóc vàng của hắn, giống như đụng vào ánh dương, “Không cần khổ sở, ngô sẽ không đổi đứng đầu thất mỹ đức.”

Lucifiel lẩm bẩm nói: “Nhưng ngài cầm giới luật thất mỹ đức của ta đi rồi.”

Thượng đế khẽ dừng động tác.

Giới luật thất mỹ đức huyên náo kia còn ở trong tẩm điện của y.

Quyết đoán cầm lại, đưa cho Lucifiel, thượng đế nhìn thấy mặt Lucifiel giãn ra lần nữa, không còn bài xích với y. Gánh nặng trong lòng thượng đế liền được cởi bỏ, biết Luci tạm thời sẽ không truy cứu chuyện này.

Dịu dàng hơn rất nhiều, mặt hắc ám ở đáy lòng thượng đế di chuyển, vô thanh vô tức nói rằng.

[ Để ta đi ra. ]

Thượng đế bơ đẹp.

Mặt hắc ám dùng lực lượng ảnh hưởng thượng đế, thượng đế nhất thời không ngờ mặt hắc ám to gan như vậy, sau khi theo thói quen đụng vào cánh Lucifiel, ngón tay y không thể khống chế mà vuốt ve gốc cánh. Bản thân Lucifiel chính là nằm ở trên đầu gối y, vừa làm như vậy, cảm giác dòng diện tê dại từ sống lưng lủi lên, ngay cả hô hấp hắn cũng đều loạn cả lên.

Cánh chim thực thể hóa từ lực lượng thánh khiết đến cực điểm, gốc cánh càng gần sát da thịt, mẫn cảm đến dị thường.

Mỗi một thiên sứ đều sẽ không để ai dễ dàng đụng vào nơi đó.

“Ngô thần…”

Lucifiel ngây người, không rõ vì sao thượng đế lại đùa giỡn hắn.

Thượng đế áp chế hành vi chiếm tiện nghi của cái tay, trên ngón tay lưu lại xúc cảm vô cùng tốt, “Luci, thu cánh lại.” Nghe vậy, mười hai cánh chim thánh quang sau lưng Lucifiel hóa thành điểm sáng tiêu tán, hai má ửng đỏ lên.

Thượng đế cảm giác được thế giới ban đêm sắp đến, mặt hắc ám khát vọng đi ra.

Nhắm mắt, y khắc chế.

“Trở về đi.”

Lúc đi Lucifiel luôn mãi do dự mà quay đầu lại, cảm giác trên người thần xảy ra biến cố gì đó.

Đó là thần, sao lại có vấn đề chứ.

Sí thiên sứ trưởng vừa rời khỏi đại thánh đường, thượng đế liền đóng cửa điện, xoạt xoạt vài cái, phong ấn trong ngoài. Thân thể ngồi trên ngự tọa của y nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, khoảnh khắc chếnh choáng, lần thứ hai tỉnh lại đã là mặt hắc ám trời sinh tà ác.

Sách sáng thế biết y lãnh khốc, không dám nói lời nào.

Thần linh tóc bạc khoát tay lên tay vịn, ánh mắt xuyên thấu vách tường và cửa điện, nhìn chăm chú vào thiên sứ rời khỏi nơi đây. Tư thế đi lại của Lucifiel cực kỳ tao nhã, trường bào cao cổ màu trắng tăng thêm khí chất cấm dục, tóc dài kim sa xinh đẹp buộc lên, đuôi tóc lắc lư ở chỗ eo mông, mông thật vểnh, hai chân thon dài đều trở thành sự hấp dẫn thánh khiết.

Đừng nói là thiên sứ ái mộ Lucifiel trên thiên đường nhiều đếm không xuể, bên phía địa ngục, cũng là kẻ địch làm ác ma mê muội.

Đây là thiên sứ của y.

Thượng đế hắc ám nhếch môi dưới lên, lộ ra nụ cười lạnh như băng.

“Lucifiel.”

Sách sáng thế yên lặng ghi chép lại mỗi tiếng nói cử động của mặt hắc ám, quyết định làm một đứa mách lẻo chuyên nghiệp.

Y phong khinh vân đạm mở sách sáng thế ra, kéo tờ giấy ghi chép kia xuống.

Sách sáng thế đau đến kêu ngao ngao.

Sau khi xé nát, mặt hắc ám mệnh lệnh nó: “Không cho ghi chép.”

Sách sáng thế khóc kể: “Ngươi dám làm không dám nhận!”

Một đường parabol kim sắc lần thứ hai xuất hiện, tõm một tiếng, sách sáng thế rơi vào trong ao.

Thượng đế hắc ám mặt không đổi sắc nhìn chăm chú vào hư không, con ngươi vàng kim không buồn không vui, tự hỏi làm như thế nào lừa Lucifiel đến. Y phân liệt ra từ trong ý thức của thượng đế ánh sáng, không chiếm được ký ức của đối phương, lúc này mới khiến bọn họ lệch lạc càng lúc càng lớn.

Vào lúc ban đêm, mặt hắc ám bắt lấy thời gian lực lượng cực mạnh, muốn Lucifiel đến đại thánh đường.

Thiên sứ đúng giờ đi đến.

Mặt hắc ám không có chút xíu tâm tình vui vẻ nào, lạnh lùng nhìn chằm chằm Michael tinh lực tràn đầy bên cạnh Lucifiel.

Michael cười xán lạn.

Lucifiel bình tĩnh nói rằng: “Ngô thần, ta hẳn là không có trái với thần dụ của ngài.”

Mặt hắc ám: “…”

Thượng đế nhất định muốn y nhìn được, ăn không được sao?

Phát hiện làm thế nào cũng tránh không khỏi cái tên Michael chướng mắt kia, mặt hắc ám tùy tiện nói nói mấy câu, thực dứt khoát bảo hai người bọn họ đi luôn.

Michael không hiểu ra sao.

Mắc gì mà thượng đế nửa đêm kêu điện hạ đến, lại cái gì cũng không dặn dò mà đã để bọn họ đi?

Lucifiel tuy có nghi hoặc, nhưng mà không có chuyện gì, hắn liền không trì hoãn thời gian trở về nghỉ ngơi. Thần dụ yêu cầu hắn không thể một mình đến đại thánh đường, hắn sẽ không vi phạm loại mệnh lệnh cấm rõ ràng này, liền mang theo Michael đến.

Sự thật chứng minh nửa đêm kêu hắn tới, chỉ là thượng đế tâm huyết dâng trào thôi.

Trên đường trở về, Hằng Tinh thiên đã yên tĩnh lại, ánh sao trên bầu trời ảm đạm lóe ra ánh sáng chiếu sáng con đường phía trước. Michael hưng trí bừng bừng hỏi: “Điện hạ, ngô thần có thường làm như vậy không?”

Chẳng hạn như nửa đêm kêu điện hạ gặp mặt.

Lucifiel xoa xoa thái dương mệt mỏi, “Rất ít.”

Nếu thượng đế có chuyện tìm hắn, thường trực tiếp ghé vào lỗ tai hắn nói, sau đó rút thần niệm trở về.

“Lần này đã làm phiền ngươi, ngươi cũng nghỉ ngơi sớm một chút, ban ngày đừng đến trễ.” Lucifiel thực săn sóc đuổi Michael về cung điện trước, Michael tựa vào cửa điện nhà mình, bày ra tạo hình suất khí, “Có thể được điện hạ thỉnh cầu, là vinh hạnh của ta.”

Lucifiel cười nói: “Ngủ ngon.”

Hắn đi vào bên trong cung điện dưới sao sáng đầy trời, giống như chúng tinh ủng hộ.

Thời gian kế tiếp, Lucifiel đầy đủ cảm nhận được cảm giác băng hỏa lưỡng trọng thiên. Lúc ban ngày, thượng đế yên tĩnh ở trong đại thánh đường, rất ít khi kêu hắn đến đại thánh đường, vừa đến buổi tối, Lucifiel sẽ bị các loại chuyện đánh thức, sau đó là thần thân thiết gọi đến, hắn không thể không đi tìm Michael cùng đến đại thánh đường.

Trong lúc nhất thời, chất lượng giấc ngủ của hắn và Michael đều thẳng tắp giảm xuống.

Cuối cùng Lucifiel không thể nhịn được nữa mà nói: “Ngô thần, xin tìm ta vào ban ngày.”

Mặt hắc ám ánh mắt xa xăm.

Ban ngày không tìm ngươi được nha, Luci.

Michael kính nể nhìn thủ trưởng, thế mà lại dám nói chuyện với thượng đế như thế, quả nhiên là tấm gương của chúng ta!

“Michael, đi ra ngoài.” Thần linh tóc bạc trên ngự tọa, trong chớp mắt nghĩ ra biện pháp này. Michael ngẩn người, theo bản năng nhìn Lucifiel, Lucifiel gật đầu, hắn ta đành phải ra ngoài cửa đại thánh đường chờ điện hạ.

Cửa điện vừa đóng, trong đại điện chỉ để lại Lucifiel và thần linh.

Một khắc trước khi sáng sớm đến, mặt hắc ám không do dự nữa, kéo thiên sứ tóc vàng xinh đẹp vào trong ngực, hôn lên cánh môi, bàn tay đè lại lưng Lucifiel. Lucifiel kinh ngạc, căn bản không nghĩ tới thượng đế dám làm loại chuyện này sau khi hội nghị thánh đường kết thúc, bạn của hắn mới vừa rời đi không lâu!

Thiên sứ chưa hiểu chuyện chỗ nào là đối thủ của mặt hắc ám, rất nhanh bại trận, mất đi năng lực chống cự.

“… Thần…”

Hắn suy nghĩ hỗn loạn, loại cảm giác này khiến hắn mặt đỏ tim đập.

Không được.

Thất mỹ đức không cho phép!

Lucifiel không đi tự hỏi xa hơn về vấn đề thượng đế thay đổi xoành xoạch, giới luật thất mỹ đức đang co rút lại, bóp chặt linh hồn hắn.

Trong mắt Lucifiel hiện lên đau khổ, ngón tay không tự giác nắm chặt quần áo trên đầu vai thượng đế.

Phạm giới.

Mặt hắc ám dừng cái hôn này lại, thương tiếc hôn hôn gò má hắn, đều là lỗi của quang minh!

Y tiếp tục vươn cái tay ăn bớt ăn xén ra.

Lucifiel sụp đổ.

Đã nói muốn thiên sứ cấm dục mà, ngài đây là biển thủ của công đó!

Sáng sớm vừa đến, mặt hắc ám chiếm hết tiện nghi liền chìm vào chỗ sâu trong linh hồn, để thượng đế chân chính đến gánh trách nhiệm.

Thượng đế mặt không đổi sắc rút tay từ dưới quần áo Lucifiel ra, Lucifiel dựa vào trong ngực y, mềm nhũn vô lực. Lần này thượng đế không có cách nào để Lucifiel trực tiếp rời đi, Michael ở bên ngoài, y căn bản lo lắng để Michael đưa Luci trở về, lỡ như trên đường nhìn ra cái gì, bản thân y cũng mất hết mặt mũi.

“Ngủ đi.” Giọng thượng đế bất tri bất giác trở nên thanh lãnh, khôi phục bản sắc chân thật.

Ngôn linh vừa ra, lập tức có hiệu lực.

Cơn buồn ngủ của Lucifiel dâng lên, con ngươi màu xanh lam cố gắng trợn to, “Ta muốn trở về…”

Ở lại là kết quả gì, hắn không dám tưởng tượng.

Hắn phải đi về!

Thượng đế thực đau lòng vì thiên sứ kiên trì, nhưng khó có thể tẩy trắng chính mình, chỉ có thể nói: “Được.”

Lucifiel nhắm mắt lại, ngủ say trong ngực y.

Nhưng mà cho dù đang ngủ, trên mặt thiên sứ cũng lưu lại vẻ không an lòng. Sắc mặt thượng đế trầm xuống, dùng thần lực tạm dừng khiển trách của giới luật thất mỹ đức, “Việc này không phải hắn mong muốn, ngươi không thể trừng phạt hắn.”

Giới luật thất mỹ đức chỗ nào muốn trừng phạt chủ nhân của nó, nề hà quy tắc như thế, nó nhất định phải làm.

Thượng đế gọi dừng, nó thuận lý thành chương mà dừng lại.

Mặt hắc ám để lại cục diện rối rắm, thượng đế nhất định phải giải quyết. Bất mãn của giới luật thất mỹ đức tạm thời bị xem nhẹ, thượng đế đặt Lucifiel lên trên giường tẩm điện nghỉ ngơi, nói với Michael chờ đợi ngoài điện: “Michael, ngươi phải trở về.”

Mặt Michael ngu ngơ, “Điện hạ không đi sao?”

Giọng nói ôn hòa của thượng đế cũng tạm dừng một chút, “Luci… đi sau.”

Tin tưởng phẩm tính thần linh, Michael không chút nghi ngờ mà rời đi.

Thượng đế ngưng mắt nhìn Lucifiel ngủ trên giường, lần đầu tiên ý thức được trọng lượng của sự tín nhiệm.

Không cẩn thận liền có khả năng để mặt hắc ám đắc thủ!

Trầm ngâm một khắc, thượng đế tăng mạnh cường độ ngôn linh, dùng tới lực lượng không thua gì đối phó thần linh nói rằng: “Ngô nói, chỉ cần Lucifiel không tình nguyện nhìn thấy mặt hắc ám, có thể đánh thức ngô.”

Như vậy, hẳn là có thể đúng lúc ngăn cản mặt hắc ám đi?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play