Theo một tiếng ra lệnh của Lăng Thiên, từ trong gian nhà hai sườn trái phải chúng ta lần lượt bay vụt ra một con hỏa long cùng mấy đạo ô quang. Hỏa long giương nanh múa vuốt hùng hổ ẩn mang tiếng sấm nổ mạnh; ô quang rít gào mà qua cắt đứt không khí cuộn lên trận trận cuồng phong. Song trọng đả kích một pháp thuật một vật lý, tất cả đều nhắm ngay mấy người chơi canh giữ ở bên cạnh truyền tống trận. Dưới sự hữu tâm tính vô tâm, dù địch nhân phản ứng nhanh thế nào cũng không khỏi bị tổn thất, lại càng có một tên quỷ không may bị một nhánh Ô Thiết Tiễn trúng ngay giữa ngực đánh ra được công kích yếu hại lại bị dư uy của hỏa long quét trúng, tại chỗ hóa ánh sáng.
Chi Ảnh thực sự là làm rất tốt, ta tán thưởng một câu trong lòng. Trọng tiễn của hắn xuất thủ bất phàm, thương tổn của nhánh đơn tiễn cùng dạng thì chí ít cao hơn một tầng so với ta. Hai đạo công kích viễn trình mở màn chiến đấu: một tiếng hổ rống, hai con quái hổ hai cánh hai đầu đập ra từ trong căn phòng bên trái, trong phòng phía bên phải thì truyền đến tiếng hét lớn của Nhạc Thiên Phái, trực tiếp nhảy đến từ trên tầng lầu hai, giết vào trận địa địch.
Lão đại tóc vàng phía dưới rống giận liên tục, rút ra trường kiếm tùy thân liền dẫn người xông qua. Lăng Thiên nắn nắn tay ta, đạp lên trên lan can cửa sổ cười to:
“Đối thủ của ngươi là ta!”
Tru Thiên Phá Tà vạch ra hào quang lóa mắt ở giữa không trung, Lăng Thiên mang theo xung lực từ trên cao rơi xuống hung hăng bổ một kiếm về phía lão đại tóc vàng. Nam nhân đó không cam lòng tỏ ra yếu kém giơ kiếm chống đỡ, kiếm cùng ánh mắt của hai nam nhân đồng thời va chạm ở một điểm, ta gần như có thể nghe thấy tiếng đốm lửa lách tách lách tách. Bên cạnh có gió thổi qua, Sâm theo sau Lăng Thiên đi ra, trời biết hắn chuẩn bị hạ độc thủ ở phía sau ai. Tiểu Hắc cũng đi ra theo, mục tiêu của nó ngược lại rõ ràng không lầm —— Ba người trên đài cao vẫn canh truyền tống trận không bỏ.
Tiểu Hắc phải đi mở đường cho ta, nó quấn đấu với một địch nhân, hai người còn lại không có gia nhập chiến đoàn, chỉ là cảnh giác nhìn quét bốn phía. Về phần người quen cũ của ta Ger, thì lại đứng ở ven khu vực bàng quang, cơ bản không có ý động thủ. Ta nhìn chằm chằm hai người chơi chiến sĩ phương tây kia cười lạnh, hai người có thể ngăn được ta sao? Sợ là không quá đủ đi.
Không khí bên người chấn động một chút, bóng người như gợn sóng rất nhanh ngưng tụ thành thực thể. Phân thân giống ta như đúc xuất hiện. Không cần ta chỉ huy, cậu ta dị thể đồng tâm với ta đương nhiên biết bản thân nên làm gì. Phân thân tựa như gió xông đi, bay trên không trung phủi tay ra một cái Nhị Liên Xạ chia ra tấn công vào hai người chơi lưu thủ. Hai tiễn đó không phải là nhánh tiễn bình thường, quang mang màu băng lam xẹt qua mang theo một mảnh bông tuyết. Hai người chơi đều không phải là tay tầm thường, đồng thời khi phân thân xuất tiễn bọn họ đã chuẩn bị né tránh. Nhưng phân thân có được gần như toàn bộ thực lực của ta, tiễn đó làm sao dễ trốn như vậy được? Lam quang ở giữa không trung khẽ biến phương hướng, đầu đuôi đụng nhau gia tốc. Lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đâm vào phần chân của hai người chơi tính toán sai lầm.
Hai tiễn được bắn tới trên mặt đất có thể kết ra tảng lớn hàn khí tầng băng, toàn bộ truyền vào phần chân của hai người, trong nháy mắt khiến cho hai người thay đổi sắc mặt. Động tác một chân hành động bất tiện đương nhiên lộ rõ kẽ hở. Phân thân nhân cơ hội đáp xuống đài cao, mũi chân thoáng nhấn liền bay hướng về phía truyền tống trận. Hai người chơi kia nôn nóng, đồng thời xuất kiếm chặn lại. Một thanh đại kiếm hai tay một thanh trường kiếm một tay chém về phía phân thân. Phân thân đột nhiên nghiêng người ngã xuống đất, tay phải chống đất bay ngang ra, nửa đường lật xoay người Ngũ Liên Xạ xuất thủ. Đây là số liên xạ lớn nhất của ta trước mắt. Liền thấy năm đạo hàn mang thành hình sao năm cánh bắn ra, kéo đuôi cánh do phiến băng nhỏ vụn cấu thành tựa như sao sa đánh úp về phía địch nhân. Hai người chơi phương tây biết lợi hại không dám thờ ơ, vội vàng sử dụng kiếm đi chặn, lại làm sao chống đỡ được, hai người lại một lần nữa bị “đóng băng” một hồi. Tốc độ tiếp tục bị giảm xuống. Mắt thấy phân thân sắp thoát ly vòng khống chế của bọn họ, hai vị đó sốt ruột, một người trong đó dừng lại bước chân dùng sức hít khí. Thân thể chậm rãi phồng lên, toàn thân mọc ra lông dài thú văn, ha, vậy mà là Thú nhân tộc. Người dùng kiếm một tay còn lại thì lại là bốc lên khói đen toàn thân, rất nhanh thân thể trở nên tối đen một mảnh, trên đầu mọc ra hai nhánh sừng cong, ma tộc? Ha, ta biết mà. Tiểu tử tóc vàng kia tâm tư thâm trầm, hai người trông coi lưu lại sau cùng khẳng định có bản lĩnh, thế này không phải đã bị ta thử ra rồi sao?
Liếc nhìn cục diện dưới đài một cái, Lăng Thiên cùng lão đại của đối phương đánh đến mức khó phân thắng bại, Lão Đạo chiếm địa lợi viễn trình áp chế không ít tay chân của đối phương. Chi Ảnh thì nhìn chết dính vào ma pháp sư của đối phương. Thú triệu hoán của Trầm Mặc ở trong đây cũng sinh động vô cùng, hai nhân viên lưu thủ sau cùng của địch nhân lại đuổi theo phân thân. Hiện tại có thể trở ngại ta chỉ còn lại có một mình Ger vẫn luôn xem diễn. Hắn có thể ngăn được ta sao? Ha ha, hình như tốc độ không phải mặt mạnh của hắn đi.
Hoa văn băng lam nổi lên mặt ta, sau khi Huyết Thống Tinh Linh được kích hoạt ta chỉ cảm thấy thân thể mình nhẹ đến mức sắp bay đi. Có thể cảm giác được linh lực gió lượn xung quanh ta, ta tin tưởng giờ khắc này, người có thể đuổi theo ta trong toàn bộ trò chơi đều có thể đếm được trên đầu ngón tay. Trên chân dùng chút lực, tiễn ta như thường bắn về phía truyền tống trận trung ương đài cao.
Mọi người đang đánh đến náo nhiệt đại thể đều không phát hiện hành động của ta, có mấy người phát hiện cũng là thân mình còn lo chưa xong chỉ có thể không làm gì được. Ger đứng ở một bên ngược lại thấy được ta, mục đích của hành động kiêu ngạo như thế không cần nói cũng biết. Sắc mặt Ger thay đổi mấy lần, tiến lên trước hai bước như là muốn ngăn cản ta, ta nhìn cũng không nhìn lướt qua bên người hắn. Chỉ dựa vào tốc độ của hắn, có thể kéo được ta? Vậy mới gặp quỷ.
Chân nhẹ đạp mặt đất, ta ngay ngắn đáp xuống trung gian truyền tống trận. Ban nãy ở phía trên đã quan sát qua, trên khối truyền tống trận hình tròn này đã bày mười một khối thủy tinh đỏ máu, vị trí một khối sau cùng cũng rất rõ ràng. Tay ta cầm thủy tinh vừa định đặt lên, gió động phía sau, ta lách mình trong nháy mắt đổi vị trí, một đạo băng nhận nổ tung trên chỗ cũ.
Lucy! Dư quang khóe mắt ta quét thấy một pháp sư khác giúp cô chống tiễn của Chi Ảnh, để cho cô rảnh tay đến đối phó ta. Bất quá điều này hữu dụng sao? Ger nguyên bản đã nhấc lên pháp trượng thấy Lucy xuất thủ liền chần chừ một chút, mang theo biểu tình phức tạp thối lui qua một bên. Cái người này, chắc hẳn trong lòng hắn cũng vẫn có ý kiến đối với cách làm của bạn trai Lucy đi, cũng thật khó cho hắn.
Chân ta nhẹ nhàng, dễ dàng lách qua mấy đạo băng tiễn Lucy phát tới, thân hình thoáng giương, lách đến vị trí đặt thủy tinh. Ma pháp của Lucy ngay cả góc áo của ta cũng chưa từng đụng tới được, sắc mặt cô có chút trắng bệch. Điều này cũng khó trách, pháp sư vốn là không lấy tốc độ tăng trưởng, huống hồ là so tốc độ với cung tiễn thủ như ta. Hiện tại sau khi ta thả ra tốc độ cao nhất là có thể tạo ra được nửa đạo tàn ảnh, Lăng Thiên khi đối mặt ta cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, trừ phi cô dùng ma pháp diện tích lớn áp chế, bằng không căn bản vô dụng với ta.
Một tay ấn thủy tinh xuống, mười hai khối tinh thể đồng thời phát sáng ánh đỏ, mười hai trụ ánh sáng xông lên trời, dựng thành một lồng ánh sáng hình vòng tròn bao lấy truyền tống trận ở bên trong. Người chơi phương tây thấy một màn như vậy tựa như điên rồi muốn xông qua bên này, mấy người Lăng Thiên nửa bước cũng không nhường, hoàn toàn là đấu pháp liều mạng gắt gao kéo bọn họ lại tại chỗ.
Ta biết rõ thời gian hữu hạn, một giây đồng hồ đều có thể quan hệ tới thắng bại. Nửa điểm cũng không dám kéo dài, kéo ra kênh thiết lập của hệ thống liền bắt đầu thao tác. Cảm tạ kinh nghiệm mà ta tích lũy được khi xây thành trước đây, hiện tại thiết lập thứ này còn không tính là xa lạ, nhanh chóng đưa tiêu độ của Phù Nham Thành vào. Khi gõ tới tên thành cuối cùng, đột nhiên nghe thấy một tiếng hét thảm, trong lòng ta nhảy dựng, thanh âm này là của Sâm. Bỗng nhiên ngẩng đầu, vừa vặn thấy một màn Sâm hóa thành bạch quang.
“Sâm!”
Lăng Thiên một kiếm bức lui lão đại tóc vàng lại phi lên một cước đá ngã một cung tiễn thủ khác nhắm chuẩn ta, hô:
“Nhanh lên một chút!”
Ta hít khí ngón tay nhấn một cái xuống, xác định thiết lập ban nãy.
“Đinh —— Truyền tống trận thành cổ thừa nhận đặt ra hoàn thành, phương hướng tiếp nối: truyền tống trận Phù Nham Thành. Truyền tống sẽ bắt đầu sau năm giây, hiện tại tiến vào thời gian đếm ngược...”
Ta mở ra truyền âm chọn liên kết với Diệu Dương, rống to một câu với bên kia:
“Thông rồi!”
Phía sau lại là vài tiếng gió, ta lăn ngay tại chỗ, một mũi tiễn bay qua sát bờ vai ta. Mấy người phương Tây kia như nổi cơn điên, căn bản không để ý đến công kích phía sau một lòng muốn xông lên truyền tống trận. Ta túm ra một bó tiễn dày cũng không để ý được là lấy cái gì, gác trên dây cung liền vẩy ra.
Tốc độ tay của ta nhanh đến mức chỉ nhìn thấy hư ảnh tay, nhánh tiễn bay ra các màu đỏ vàng lam lục xanh đều có, phân bố thành quang mang ngũ sắc ngăn trở bước chân đi tới của địch nhân. Bắn loạn bất kể hậu quả như vậy mang ra các loại dòng chảy nguyên tố bay loạn, cộng thêm sự nỗ lực của đám người Lăng Thiên, kiên định bức người chơi của đối phương ở dưới đài cao.
Rất nhanh, ta cảm thấy truyền tống trận phía sau bắt đầu hoạt động, có người xuất hiện ở trên truyền tống trận. Những người mới xuất hiện đó vừa đến, lập tức vung đao kiếm lướt qua bên người ta gia nhập chiến đoàn phía dưới, thân ảnh của kiếm sĩ dẫn đầu cực quen thuộc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT