Ngày đầu tiên đi làm, Nhan Vũ dậy thật sớm, bởi lẽ anh không thể không tốn nửa giờ trang điểm trước gương, sau đó mới tới Cố gia.

Lúc đi trên đường, trong lòng Nhan Vũ có vài phần chờ mong. Anh nhớ tới trong nguyên tác, nữ chủ mặc đồ maid cùng nam chủ thân mật động chạm —— ở trên giường lăn lộn, hết ôm lại hôn, ai nha, nghĩ mà thấy kích động gì đâu.

Đến Cố gia, dì Vương đang ở trong bếp bận rộn chuẩn bị bữa sáng, nhìn thấy anh đến, vội vội vàng vàng nói: “Cậu đến rồi, đem bữa sáng lên cho thiếu gia đi!”

Mắt Nhan Vũ sáng lên —— nam thần tôi đến đây, mau mau giống như trong nguyên tác mà ném tôi lên giường đi!

Nhan Vũ bưng bàn ăn phóng như bay lên lầu, trên đường còn ăn vụng một quả ô mai. Nam thần hiện tại khẳng định còn đang ngủ, thừa dịp nam thần ngủ hôn trộm một cái, muahahahaha…

Nhan Vũ gõ gõ cửa, vừa định đẩy cửa ra, chợt nghe trong phòng truyền đến tiếng Cố Cảnh Luật: “Vào đi.”

É? Cốt truyện này sao không đúng vậy, Nhan Vũ thất vọng nho nhỏ trong chốc lát, đi vào. “Nam thần, ăn sáng đi.”

Cố Cảnh Luật trần trụi nửa người trên, lộ ra đường cong phần eo xinh đẹp. Hắn ngồi trên giường, vẻ mặt nửa mê nửa tỉnh.

Nhan Vũ đặt bữa sáng lên tủ đầu giường, cười nói: “Dậy sớm vậy à? Muốn ngủ thêm một lát không? Tôi ngủ cùng cậu.”

Cố Cảnh Luật mơ màng nửa ngày, tinh thần rốt cuộc tỉnh táo hơn chút, vẻ mặt khi nhìn Nhan Vũ cũng thoáng cái biến thành ghét bỏ, “Anh cứ như vậy mà đến đi làm?”

“Ơ? Tôi như vậy làm sao?”

“Anh là maid, không phải nên mặc đồ maid sao?”

“Nhưng tôi không có…”

“Tôi có!” Cố Cảnh Luật xốc chăn lên, chỉ mặc underwear đi đến bên tủ quần áo, không biết tìm đâu ra một bộ đồ maid đưa cho Nhan Vũ, “Thay.”

Nhan Vũ bất đắc dĩ nhìn quần áo trong tay, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng. “Trong tủ của nam thần cậu sao lại có loại quần áo này?”

“…”

“Chẳng lẽ cậu có sở thích này? Hay là cố ý chuẩn bị cho tôi?”

“Anh quản nhiều vậy làm gì! Mau đi thay đi!”

“Được rồi.” Nhan Vũ nói, “Vậy…nam thần, có thể hôn tôi một cái không?”

Cố Cảnh Luật sửng sốt, “Cái gì?”

Nhan Vũ hơi xấu hổ, “Chỉ…Chỉ là hôn một cái thôi.” Nhan Vũ nói xong liền hối hận, tuy rằng độ hảo cảm của Cố Cảnh Luật với anh miễn miễn cưỡng cưỡng lên đến 50, nhưng hắn dù sao cũng là straight, hẳn là vẫn không thể chấp nhận việc hôn một người đồng tính đi.

Không ngờ Cố Cảnh Luật chỉ hơi do dự trong chốc lát, nói: “Lại đây.”

Nhan Vũ theo bản năng kề sát vào Cố Cảnh Luật, hắn hôn nhẹ một cái lên mặt anh, không đợi Nhan Vũ từ trong sợ hãi phản ứng lại, hắn đã khôi phục biểu tình cái gì cũng chưa từng xảy ra. Cố Cảnh Luật duỗi người một cái, “Ai, đi tắm đi tắm thôi.”

Nhan Vũ sờ sờ mặt mình, cười trộm không thôi.

Không biết có phải ảo giác của Nhan Vũ hay không mà kể từ lúc anh thay đồ maid, thái độ Cố Cảnh Luật với anh càng tốt hơn. Lúc ăn sáng chủ động chia sẻ một miếng bánh ngọt cho Nhan Vũ, tuy rằng nguyên văn là “Không ăn được, anh giúp tôi giải quyết đi” ; buổi sáng khi chơi game trên máy tính, Nhan Vũ vẫn ở bên hắn, hỏi vài vấn đề rất chi là thiếu muối, Cố Cảnh Luật ngữ khí tuy rằng rất không kiên nhẫn, nhưng tốt xấu đều nhất nhất trả lời từng vấn đề. Nhan Vũ cảm thấy mùa xuân của mình chuẩn bị đến tới nơi rồi.

Buổi chiều là thời gian Cố Cảnh Luật vận động, hắn vỗ vỗ vai Nhan Vũ, “Đi, theo giúp tôi đi bơi.”

“A? Nhưng tôi không có đồ bơi.”

“Tôi có.”

Nhan Vũ đánh giá một chút dáng người Cố Cảnh Luật, “Đồ của cậu tôi mặc nổi sao.”

“Thật ra thì.” Cố Cảnh Luật nghĩ nghĩ, cười nói: “Đều là đàn ông với nhau, anh cứ trực tiếp mặc underwear là được rồi.”

Nhan Vũ: “…”

Nhan Vũ giãy dụa một hồi, cuối cùng vẫn bị Cố Cảnh Luật kéo tới bể bơi lầu ba. Cố Cảnh Luật thay quần bơi, mang theo mũ cùng kính bơi, lao người xuống nước. Hắn bơi một vòng, nhìn thấy Nhan Vũ còn nhăn nhăn nhó nhó đứng bên thành bể, bất mãn nói: “Sao anh còn chưa xuống?”

Nhan Vũ cười gượng: “Cậu bơi đi, tôi nhìn cậu là được rồi.”

“Tôi thì có gì mà nhìn, mau xuống dưới vận động nhanh! Nhìn anh bé tẹo thế kia, sau này đếch tìm được bạn gái đâu!”

Những lời này của Cố Cảnh Luật quả thực xứng đáng được ăn gạch, Nhan Vũ nghĩ nghĩ, vẫn là thuận theo ném đá hắn đi: nam thần cậu sao lại không có gì để nhìn! Cậu nhìn mặt cậu đi, dáng người đi, còn có thứ bên trong quần bơi nữa, quả thực làm cho người ta phun máu mũi có biết không! Còn người tôi làm sao, đây là dáng người tiêu chuẩn của số 0 đấy nhá! Tôi cũng không cần bạn gái, tôi cần là cần một người bạn trai đẹp mã như nam thần cậu kìa!

Cố Cảnh Luật hất một vốc nước về phía Nhan Vũ, “Lại đang chửi người đấy phải không?”

“Không có không có.”

“Còn không mau cởi quần áo xuống dưới?”

Nhan Vũ não tàn hỏi một câu: “Cởi ngay ở đây á?”

Cố Cảnh Luật không kiên nhẫn đáp: “Ở đây thì sao? Cả biệt thự có mỗi dì Vương là phụ nữ, bà ấy làm mẹ anh còn được nữa là! Sao, cũng biết xấu hổ à? Buổi sáng lúc bảo tôi hôn thì sao không thấy xấu hổ đi? Dối trá, làm trò con bò!”

Nhan Vũ ăn nói vụng về tự biết nói không lại nam thần miệng mồm ác độc, đành phải miễn cưỡng cởi đồ.

Cố Cảnh Luật đứng trong bể, khoanh tay nhìn Nhan Vũ cởi quần áo. Cởi bỏ đai lưng nơ bướm, cởi tất chân cùng găng tay, Nhan Vũ mặt đỏ bừng, Cố Cảnh Luật không khỏi nghĩ đến ca khúc anh thường xuyên hát: Em là quả táo nhỏ của anh, yêu em thế nào em cũng vẫn chê ít…Khi hắn phát hiện trong lòng nhịn không được nổi lên giai điệu này, lập tức lắc lắc đầu, để tránh bản thân lại bị tẩy não. Ở lâu cùng Nhan Vũ, Cố Cảnh Luật cảm thấy chính mình cũng ngu đi nhiều lắm rồi.

Lúc này, Nhan Vũ đã cởi gần hết, lộ ra bộ ngực phẳng lì cùng cái underwear không hề đặc sắc, Cố Cảnh Luật không có hứng thú nhìn tiếp nữa, “Xuống dưới đi.”

Nhan Vũ định giống diễn viên trong film tao nhã xuống bể bơi, nào ngờ không cẩn thận ngã một phát, trực tiếp lao xuống nước. Nhan Vũ giãy dụa một chốc, cuối cùng ôm thắt lưng Cố Cảnh Luật đứng lên, run run nói: “Lạnh quá đi.”

“Bơi một lúc sẽ không lạnh. Nào, chúng ta bơi thi.”

“Ồ, được đó.”

“Bơi kiểu nào đây? Bơi tự do, bơi ếch, hay kiểu nào?”

Nhan Vũ nghĩ nghĩ, “Cậu biết kiểu nào?”

“Tôi kiểu nào cũng biết.”

Nhan Vũ ngượng ngùng: “Những kiểu cậu nói tôi đều không biết, nhưng có một kiểu tôi biết mà chắc chắn cậu không biết.”

Cố Cảnh Luật không tin, “Còn lâu ấy.”

“Thật đó, cậu sẽ bơi chó sao?”

Cố Cảnh Luật trên mặt ba đường hắc tuyến, “Bơi chó?”

“Đúng vậy đúng vậy.” Nhan Vũ đạp nước, cao hứng phấn chấn làm mẫu cho Cố Cảnh Luật, “Như này này, đầu vẫn lộ trên mặt nước, dùng tứ chi đạp nước. Cố Cảnh Luật cậu có muốn học không? Tôi có thể dạy cậu!”

Cố Cảnh Luật hít sâu một hơi, hạ quyết tâm không để ý đến Nhan Vũ, lao vào trong nước, bắt đầu động tác bơi tự do duyên dáng.

Nhan Vũ lập tức bơi theo, “Cậu đừng đi mà! Chúng ta bơi thi đi!”

Hai người ở trong bể bơi đợi tới bữa tối. Nhan Vũ lúc này mới phát hiện một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng —— lớp makeup bay hết trơn rồi! Anh bây giờ là một thằng con trai chính hiệu, còn mặc đồ nữ vào nữa sẽ thành cái giống gì!

Nhan Vũ vặn xoắn nửa ngày, Cố Cảnh Luật thật sự nhìn không nổi, “Tôi lấy quần áo của tôi cho anh.”

“Nhưng nếu vậy chuyện tôi là đàn ông chẳng phải sẽ sáng tỏ hay sao?”

“Anh nghĩ dì Vương không biết anh là đàn ông thật chắc?” Cố Cảnh Luật buồn cười nói, “Tôi hôm qua đã nói với bà rồi. Bà còn thắc mắc tại sao anh là đàn ông mà lại mặc đồ nữ.”

Nhan Vũ trong lòng nghĩ còn không phải vì tình yêu. “Vậy cậu nói thế nào?”

“Tôi nói anh có trap fetish.” (1)

“…” Nhan Vũ cảm thấy mình sau này không có cách nào nhìn thẳng nụ cười hòa ái dễ gần kia của dì Vương nữa rồi.

Trong nguyên tác, nữ chủ cùng nam chủ ở biệt thự Cố gia hàng ngày đều là ngọt ngào mật mật, nam chủ bá đạo đáng yêu, thỉnh thoảng sẽ làm nũng với nữ chủ, thậm chí còn ở trên chiếc giường kingsize của nam chủ hoàn thành toàn lũy đánh (2), mà đến hiện thực, nữ chủ đổi thành Nhan Vũ, Nhan Vũ bỏ đi lớp hóa trang, toàn bộ những gì đã vẽ ra liền không giống như thế nữa.

Cho dù là Nhan Vũ, cũng sẽ có lúc không chịu nổi kiểu ăn nói bá đạo ác độc chẳng hề có tí sủng nịch nào của Cố Cảnh Luật, trước kia hắn rời nhà trốn đi, tính tình đại thiếu gia còn không tự giác thu liễm tí nào, giờ về nhà rồi, lại càng chẳng hề cố kỵ.

Nhan Vũ có khi cảm thấy rất tủi thân, kêu gào thảm thiết: “Cậu không thể đối xử dịu dàng với tôi một chút sao nam thần?”

“Lý do?”

“Cậu không thích tôi sao?”

Cố Cảnh Luật hết hồn, “Tại sao tôi phải thích anh! Nhìn tôi giống thằng mù lắm à?”

Nhan Vũ đột nhiên cảm thấy đồng hồ đo độ hảo cảm Mr.L đưa mình hẳn là đã hỏng mịa nó rồi. Độ hảo cảm 55 là như này? Mr.L anh chơi tôi đấy à?

Thế nhưng Nhan Vũ vẫn nhận mệnh, ai kêu Cố Cảnh Luật là nam thần mệnh trung chú định của anh làm chi?

Nhan Vũ vào Cố gia một tuần, rốt cuộc gặp được người có thể quản lý Cố Cảnh Luật —— nhân vật hàng đầu một mực cản trở tình yêu tốt đẹp của nam nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình.

“Cho cô 500 vạn, rời khỏi con trai tôi.”



Chú thích

(1) Những người đàn ông có sở thích giả gái 

(2) Chỉ các bước trong một mối quan hệ nam nữ. Bước 1 – nắm tay; Bước 2 – hôn; Bước 3 – động chạm cơ thể và Bước 4 – gạo nấu thành cơm

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play